Cảm nhận được người phía dưới khẽ run, đôi tay nhỏ bé cũng không dám đụng chạm thân thể anh mà chỉ ra sức nắm chặt ga giường, phản ứng của cô tựa như lần đầu tiên ân ái, thật ra thì cô cũng không cần phải làm như vậy.
Chuyện nam nữ ân ái đối với anh quan trọng nhất là cảm giác, có phải xử nữ hay không cũng không quan trọng, dù sao cũng đã tuổi rồi, từng có tình yêu nam nữ là chuyện rất bình thường. Anh chỉ có thể nói, cô “ diễn” không tệ, từ sau khi hai người không còn mảnh vải che thân, cô liền ngượng ngùng quay qua một bên không dám nhìn thẳng anh. Lục Thừa Diệp nhìn khuôn mặt đang ngượng ngùng đến đỏ bừng kia, thật sự rất đáng yêu. Anh cúi đầu hôn cô, không thể phủ nhận cô làm anh có dục vọng muốn chinh phục, có lẽ là muốn nhìn thử đến cuối cùng sẽ ra sao.
Đôi môi ấm áp nhẹ nhàng hôn lên từng chỗ trên cơ thể cô, sau đó giống như phát hiện cái gì, anh ngừng lại.” Nơi này của em có một nốt ruồi nhỏ.” Anh vuốt ve nốt ruồi nhỏ trên cánh tay phải của cô, dựa theo nhân vật thuần khiết hiện giờ cô đang mang, anh nửa đùa nói.” Đây không phải là thủ cung sa mà cổ nhân hay nói chứ?”
Thấy cô xấu hổ, dáng vẻ kia giống như là bị anh đoán trúng vậy.
“ Thế nào, chẳng lẽ em muốn nói cho anh biết em vẫn là xử nữ, đây thật sự là thủ cung sa sao?”
Đúng vậy, anh đương nhiên cũng chỉ đùa giỡn cô, chỉ là lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc. Gương mặt thủy chung vẫn e lệ đỏ hồng, động tác cũng không lưu loát, có mấy phần giống như là lần đầu tiên.
Lục Thừa Diệp nhiệt tình ôm hôn cô, cho đến khi tiến vào thân thể cô mới thấy cảm giác quá khít khao cùng với bị trở ngại làm anh kinh ngạc nhìn cô, ngoài ý muốn thấy cô khóe mắt đã đẫm nước, anh vừa kinh ngạc lại có chút sửng sốt.
“ Em thật sự là lần đầu tiên?” Không phải diễn?
Cô khẽ cắn môi.” Em không sao.”
Thấy cô cố gắng nhịn đau làm nội tâm anh dâng lên một hồi đau đớn.” Thật xin lỗi.”
“ Ừ.”
“ Anh lẽ ra nên dịu dàng hơn.” Bàn tay dịu dàng vuốt ve mặt cô, cô rõ ràng là ngượng ngùng, tại sao anh lại không phát hiện ra chứ? Là bởi vì trước đó đã có quan niệm như thế về cô? Anh quyết định vứt bỏ mọi chuyện trong quá khứ, từ giờ phút này, anh coi như bắt đầu quen biết cô lần nữa.
……………
Mười giờ sáng hôm sau, Lục Thừa Diệp ngồi trong phòng khách của biệt thự xem phim, nhìn Tả Tử Khiết từ trong phòng bước ra ngoài. Mặc dù không trang điểm nhưng vẫn hồn nhiên động lòng người, anh quay người tắt TV.
“ Em tỉnh rồi? Có đói bụng không, đến đây ăn sandwich đi.” Lục Thừa Diệp nói.
“ Sandwich?” Cô ngồi vào ghế salon, nhìn sandwich được bày trên bàn, ngày hôm qua hình như họ không có mua sandwich.” Anh tự làm à?”
“ Sao lại ngạc nhiên như vậy, em biết nấu ăn, anh đương nhiên cũng phải biết làm sandwich, em ăn trước đi, anh giúp em pha sữa tươi.” Anh đứng lên đi vào phòng bếp, rót chén sữa tươi trở lại phòng khách.
Cô cầm sandwich lên, cám ơn người đàn ông bên cạnh.” Ăn thật ngon, cám ơn anh.”
“ Khách sáo như vậy làm gì, còn nói cảm ơn nữa.” Anh vuốt sợi tóc mềm mại của cô, đuôi tóc có chút ẩm ướt.” Em mới tắm à? Thật là thơm.”
Động tác thân mật cùng lời nói của anh khiến người đang ăn sandwich thiếu chút nữa bị nghẹn, cô vội uống một hớp sữa tươi, mới tiếp tục không yên lòng mà ăn.
“ Nhớ để lại cho anh một ít.”
“ ah? Anh còn chưa ăn điểm tâm sao?”
“ Ăn rồi, chỉ là nhìn em ăn khiến anh muốn ăn nữa.” Kéo sandwich trên tay cô, Lục Thừa Diệp cắn xuống miếng cuối cùng.
Không biết có phải anh cố ý hay không, cô cảm thấy anh không chỉ cắn sandwich mà còn khe khẽ cắn ngón tay cô hại tim cô đập nhanh hơn. Cô muốn rút tay về nhưng lại bị anh giữ chặt, lôi kéo cô ngã về phía sau, thân hình cao lớn thuận thế đè trên người cô.
. . . . . .
Sau khi hoan ái, hai người cùng nhau tựa vào ghế salon nghỉ ngơi. Ghế salon cũng không lớn nên hầu như nửa người cô đều dựa vào anh, anh cũng không nói gì chỉ là ôm chặt cô.
Cô nhìn người đàn ông đang nhắm mắt bên cạnh, anh đã ngủ chưa?
Anh thật sự rất đẹp trai, tính cách cũng dịu dàng, lại còn có thể làm sandwich. Nội tâm lại một hồi rung động, cô nhịn không được vươn tay ra vuốt ve khuôn mặt anh tuấn ấy, thật nhẹ nhàng để không làm anh thức giấc.
“ Sao thế, muốn lần nữa sao?” Lục Thừa Diệp đột nhiên mở mắt, hôn khuôn mặt khả ái của cô, anh căn bản không có ngủ chỉ là đang nghỉ ngơi thôi.
Lời của anh làm mặt cô một lần nữa đỏ bừng, khiến anh nhìn động lòng không dứt.
“ Em thật sự là Tả Tử Khiết mà anh quen biết sao?”
“ Em…”
“ Muốn nói chuyện gì, em không phải luôn muốn nói gì thì nói sao? Đúng rồi, sau khi nghe lời em đến đây thư giãn, tâm tình anh tốt lên rất nhiều, anh muốn tặng em một món quà, em muốn gì nào?” Cô đã là người phụ nữ của anh, anh muốn cưng chiều cô thật nhiều, tặng quà cô thích.
Cô nhìn khuôn mặt anh tuấn mê người phía trước.” Em không muốn bất kỳ quà tặng nào hết, chỉ muốn anh đồng ý với em một chuyện?”
“ Chuyện gì?”