(Trans: Đây là ngôi nhà của chúng ta, hãy sống tại đây thật vui vẻ cùng với anh nhé, vợ yêu.)
**Cảnh báo** Ngừng việc đọc đối với người già dưới 18 tuổi, đàn ông đang mang thai và trẻ em đang cho con bú. Trans sẽ không chịu trách nhiệm dưới bất kỳ hình thức nào nếu có sự cố hy hữu xảy ra.
* Chữ trong ngoặc là giải nghĩa, cảm nhận hoặc từ ngữ hợp nghĩa hơn so với bản dịch.
* Mời các bạn cùng đọc!
Ngôi nhà Mới
Ngày hôm sau, tôi chính thức trở thành một cặp vợ chồng với Olivia. Vị hoàng tử thứ hai, Carl Magny - người đứng đầu hiện tại của chiến dịch biên giới đó, Bản hùng ca của Carl - Một chiến dịch triển thai quy mô lớn dưới ngọn cờ của ngài ấy cũng đã được truyền bá rộng rãi.
Giống như kế hoạch trước đây của chúng tôi, tôi dự định sẽ tham gia vào chiến dịch mở mang này, bởi vì đó là điều duy nhất tôi có thể làm khi là một cậu trai người đã lớn lên trên núi với ông chú kia. Dựa trên cuộc thảo luận của tôi với Olivia, thậm chí một đứa trẻ sinh ra với địa vị thấp như tôi, có thể nổi lên thành một quý tộc bằng cách trở thành một hiệp sĩ.
À thì, điều đó có thể được suy nghĩ sau này...
"Tình yêu của em ♪ Đây, ahn~ ♪"
Vợ tôi đã cắt bánh mì thành từng miếng, và bây giờ Olivia đang múc một món salad khoai tây với cái muỗng của mình.
"Đây là lần đầu tiên anh từng nếm bánh mì ngon như thế này đấy. Anh chắc đó là bởi người anh đang ăn cùng. Đây, giờ tới lượt của anh... ahn ~ "
Nhìn vào cái ý định mời của cô, cô ấy ngay lập tức đỏ mặt khi tôi ăn món salad khoai tây. Ah, đây chính là niềm hạnh phúc. À thì, hãy đừng bận tâm tới(bơ) cái cô hầu gái người đang đưa mắt nhìn chằm chằm không thoải mái vào chúng tôi ngay lúc này đi.
Phục vụ cùng với bữa sáng là những trái cà chua nhỏ, - chúng là cà chua với hàm lượng đường cao chỉ có thể tìm thấy tại vùng này - ngồi bên cạnh cô ấy, tôi nhấc cằm của cô, và thử đưa nó vào trong miệng cô ấy.
"Danna-sama(♥ Chồng yêu ♥)..."
Hiểu ý định của tôi, hai má cô ấy giãn ra và đôi mắt của cô nhẹ nhàng khép lại. Ngay lập tức, tôi lại tiếp tục bón cho cô ấy trái cà chua.
"Nn... chu... hmn..." (Trans: Nghi vấn cao là đang chơi Pocky Games ver.Tomatoes :v.)
Cô ấy ăn một nửa trái cà chua, và tôi thì ăn nửa còn lại. Đây là lần đầu tiên tôi ăn thứ này. Nó có vị kiểu ngọt ngọt đấy chứ.
"Geez, Danna-sama lại đang hành động thật hư hỏng trong bữa ăn của chúng ta rồi."
"Anh sẽ không làm quá tại đây khi mà chúng ta đang trước mắt công chúng đâu. Đây là lần đầu tiên anh được ăn sáng cùng em, sau khi chúng ta kết hôn."
Nhân tiện, cô hầu gái tự bào chữa cho mình khi tôi cố gắng cho Olivia ăn. Thật tốt khi mà họ có thể đọc được bầu không khí.
"Em có thể nói rằng anh đang trong tâm trạng thật thô bỉ, nhưng Olivia là người mà mời anh cái [ahn ~] trước mà."
"Uh... n-nhưng đó là..."
Olivia, người bị ghẻ lạnh bởi những người khác giới mà không phân biệt, có rất ít bạn. Đó là lý do tại sao, cô thường đọc sách khi cô có thời gian rảnh rỗi. Trong số những cuốn sách đó, tiểu thuyết lãng mạn là yêu thích của cô, thứ để lại cho cô với khao khát tình yêu mãnh liệt.
"Nếu em từng kết hôn, đây là một trong những điều mà em muốn làm. Trước đây, em đã bỏ cuộc rồi nhưng sau đó em đã được gặp anh, Danna-sama."
Và rồi, với khuôn mặt dễ thương của mình, cô tiếp tục cho tôi ăn với [ahn ~]. Lần tới, hãy để tôi cắt bánh mì vậy.
◇◆◇◆◇
Vào thời điểm bữa ăn của chúng tôi kết thúc, - Tôi thực sự mất nhiều thời gian để hoàn thành, tôi đang tận hưởng nó mà, tôi xin lỗi - Trabant-san, vị đại linh mục ghé qua.
"Buổi sáng tốt lành, hai người đã có một buổi nghỉ ngơi thật tốt tối hôm qua chứ?"
Tôi tự hỏi liệu ông ta có đang nghe trộm chúng tôi trong suốt cuộc nói chuyện lúc nãy không nhỉ. Trong khi kiềm chế tiếng cười và nụ cười của mình, ông ta chào hỏi chúng tôi như thể không có gì xảy ra vậy.
"Ah, đây là lần đầu tiên tôi từng ở lại trong một khách sạn tuyệt như thế này đấy. Tôi hy vọng tôi sẽ lại có cơ hội lần nữa vào thời gian tới."
Trabant-san và bản thân tôi đang ngồi đối diện nhau, với Olivia đang đứng phía sau tôi. Thậm chí nếu tôi có bảo cô ngồi bên cạnh tôi, không thể quan niệm được rằng cô ấy sẽ tham gia vào cuộc nói chuyện của nam giới về vấn đề của Vương quốc Magnus.
Tất nhiên, Trabant-san cũng thuộc tầng lớp trên của xã hội này. Tôi cần phải nghiên cứu về hệ thống của họ nếu tôi trở thành một trong số họ. Tôi không thể làm điều này một cách ngu ngốc và làm xấu mặt vợ tôi được.
"Giờ đây, điều đó(khai sinh Hero) khá là sôi nổi ngày hôm qua, cho nên chúng tôi đã không thể nghe ngài một cách chính xác. Ngài định làm gì trong tương lai, Hero?"
Từ quan điểm của Trabant-san như là vị đại linh mục, ông ta muốn tôi hành động như là đại diện cho ngôi đền với cương vị anh hùng.
"Giống như tôi ban đầu dự định, tôi sẽ tham gia vào công cuộc phát triển thành phố này mà được dẫn dắt bởi vị hoàng tử thứ hai. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để vợ tôi có thể đạt được cuộc sống thật tốt đẹp."
"Trong trường hợp đó, nếu ngài liên kết với Đền thờ Tria, thì..."
Trabant san cố gắng gợi ý điều tương tự như ông ta đã nói trước đó, và tôi chặn họng ông ta bằng một cử chỉ.
"Tôi nhận biết được quan điểm của ngài, tôi là một anh hùng người nhận được sự ban phước từ chính Nữ thần Luật pháp và tôi hoàn toàn hiểu chúng. Tôi đang ở trong một vùng an nhàn, song còn những đứa trẻ chưa sinh ra của tôi thì sao? Điều gì sẽ xảy ra với chúng đây?"
Tôi không ngại việc để bản thân cho ngôi đền, bởi đó là một biện pháp đảm bảo để cho phép Olivia và bản thân tôi sống một cuộc sống xa hoa. Nhưng điều gì sẽ xảy ra sau khi tôi chết? Chỉ có một vài tài sản sót lại rằng tôi có thể để lại phía sau.
Đó là lý do tại sao tôi muốn để lại một 'căn nhà', tôi muốn để lại một tài sản thừa kế hữu hình, thứ mà mọi người gọi là 'nhà', không phải vài trang tài liệu lịch sử hoặc một số ghi chép tại đền thờ. Tôi muốn đảm bảo rằng con cháu của tôi sống một cuộc sống hưng thịnh.
"À thì, tôi có thể sẽ đưa ra nhiều lý do, chỉ vì mấy mục đích lý lẽ thôi, nhưng thật ra tôi nghĩ rằng sống trong đền thờ thật khó khăn. Tôi là loại người mà thoải mái hơn khi đi đi săn quỷ hoặc cày ruộng cơ."
"Nếu anh hùng nói như vậy, thì không còn gì để bàn nữa. Nếu ngài muốn tham gia công cuộc phát triển thành phố, chúng tôi sẽ gửi đến ngài sự hợp tác toàn diện về phần đó."
Theo lẽ tự nhiên thì Đền Thờ không tham gia vào việc mở mang và phát triển, nhưng họ vẫn giữ tầm ảnh hưởng lớn. Ngôi đền đã ở đây trong thời gian dài, do đó, họ có ảnh hưởng mạnh mẽ và hầu hết mọi người ở đây đều là tín đồ của họ.
"Có một buổi họp ra chỉ thị và tuyển dụng đã được tổ chức cho những người tham gia ở biên giới. Có rất nhiều người tụ tập ở đó. Hãy đi cùng chúng tôi. Mọi người ở thị trấn hẳn đều biết rằng bây giờ ngài là một anh hùng, vì vậy sẽ an toàn hơn nếu ngài đi bằng cách sử dụng xe chở của đền thờ chúng tôi."
Điều đó(khai sinh Hero) đã là một đống phiền phức to ngày hôm qua. Nếu tôi đi bộ trong thành phố hôm nay thì tôi chắc chắn sẽ được bao quanh luôn. Sẽ ổn nếu tôi ở một mình, nhưng bây giờ Olivia đang ở bên cạnh tôi, mọi việc sẽ trở nên ầm ĩ.
"Olivia, tại sao em lại không ở lại đây tại khách sạn này? Em không ổn với đám đông, phải không?"
Thật kỳ diệu khi làm cách nào mà cô đã sống sót qua lời nguyền từ thời thơ ấu của mình. Thêm vào đó, hầu hết mọi người tụ tập ở đây trong thành phố này là đàn ông. Tôi có thể dễ dàng tưởng tượng được nỗi đau khổ tột cùng của cô xảy đến trong khi tiếp xúc với họ.
"Olivia-sama cũng đã được thừa nhận là người vợ của vị Anh hùng người mà được ban phước bởi Nữ thần Tria, cả cái tên lẫn khuôn mặt của cô. Sẽ tốt hơn nếu cô tham gia cùng chúng tôi."
Những từ ngữ của Trabant-san vừa nãy đã cho tôi một cảm giác xấu, cho nên, tôi từ từ... nhìn ra cửa sổ. Thoạt nhìn, họ đang trốn đằng sau Olivia. Khi tôi tập trung nhiều hơn, tôi có thể thấy nhiều người chen chúc lối vào của khách sạn một cách đáng kinh ngạc.
Bên cạnh việc nhận được phước lành, bây giờ khi lời nguyền của cô ấy được gỡ bỏ, cô ấy sẽ tạo ấn tượng về một cô gái xinh đẹp. Thay vì xem một bức chân dung, mọi người muốn nhìn thấy bức tranh thật. Ngay cả khi tôi đã bày tỏ những lời than phiền của mình bây giờ, chẳng có gì thay đổi cả đâu.
Vẫn còn một cách là thay đổi ngoại hình của cô bằng cách áp dụng ma thuật, nhưng làm điều đó mà không có lý do chính đáng cảm giác như một sự lãng phí. Tuy nhiên, thật rắc rối khi mà bây giờ tôi không thể hẹn hò với Olivia... yeah, không có gì sai với việc thay đổi ngoại hình của vợ tôi cả.
"Tôi sẽ để chiếc xe ngựa cho ngài. Tôi sẽ kiểm tra bên ngoài, vì vậy chúng ta hãy đi đến vùng biên giới thật nhanh chóng. Olivia, đừng bao giờ rời khỏi bên cạnh anh đấy."
"V-vâng!"
Khi cô ấy nhìn ra bên ngoài cửa sổ, khuôn mặt cô nhanh chóng trở nên nhợt nhạt và cánh tay cô run lên một chút.
Bởi tôi không có lựa chọn để vượt qua mọi người một cách mạnh mẽ được, tôi chỉ có thể phân tâm họ bằng cách cho thấy chúng tôi đang tán tỉnh trong khi chúng tôi đang ở trên chuyến xe ngựa. Tất cả họ đều nhận ra tôi là một anh hùng, và tôi đã cảm nhận được một số ánh nhìn lấp đầy bởi sự ghen tị, song điều này còn tốt hơn so với cảnh tượng khủng khiếp cách mà vợ tôi bị nhìn chằm chằm bởi công chúng thay vì vậy.
Nhân tiện, khi chiếc xe ngựa dừng lại, tôi nghĩ chúng tôi đã đến vùng biên giới, nhưng họ đã đi chệch hướng tới khu dân cư, và đi đến một căn biệt thự lớn. Cánh cổng và lối vào trông mới tinh, không hề có dù là một chút bẩn hay bụi bặm.
"Có phải dinh thự này thuộc sở hữu của vị bá tước sống ở biên giới này?"
Tôi không nghĩ rằng Trabant-san sẽ làm điều gì đó mà sẽ gây hại cho chúng tôi. Bây giờ chúng tôi đã được đưa đến một nơi nào đó không rõ, để đề phòng, tôi nắm lấy tay của Olivia thật chặt và kiểm tra bên ngoài.
"Tôi vô cùng xin lỗi. Chủ của ngôi nhà này, vị Bá tước đã qua đời cách đây không lâu. Thông tin rằng vị anh hùng xuất hiện đã đến tai Carl-sama, và theo lệnh của ngài ấy, ngôi nhà này sẽ được trao cho ngài. Chỉ là vấn đề thời gian ngay lúc này thôi..."
Trong khi đang nhìn ra ngoài cửa sổ, ông ta nói với tôi khi chúng tôi đi qua lối vào. Sau một lát, chúng tôi dừng lại. Có vẻ như đây là đích đến.
Hoàng tử Carl đã tự thân tập hợp bất cứ ai có tiềm năng tham gia vào công việc tiên phong đất đai này. Những người tập trung lại đủ loại từ người đứng đầu nhóm lính đánh thuê tới những mạo hiểm giả cao cấp. Họ đã được gửi sự đối đãi chấp hành và một số người họ sẽ nhận được một thỏa thuận.
Đối với hoàng tử, nếu ngài ấy không tôn vinh vị anh hùng trong suốt giai đoạn công cuộc phát triển này, ngài ấy có thể biến ngôi đền thành kẻ thù của chính mình. Không giống như là tôi quan tâm điều đó quá nhiều, chỉ những người phiền nhiễu từ phía ngôi đền thờ mà thôi.
"Theo lời của Carl-sama, ngài ấy muốn tổ chức một cuộc gặp mặt với ngài. Liệu có thời gian nào ngài muốn cụ thể không? Carl-sama sẽ sắp xếp thời gian của ngài ấy để đúng với bất cứ khi nào ngài mong muốn."
Tuy nhiên, phía viện trợ có đề cập rằng lịch trình của ngài ấy chật kín cho đến buổi tối gần đây nhất, vì vậy tôi bảo ngài ấy hãy liên lạc với tôi lại sau. Người đàn ông gật đầu và trở về theo cách anh ta đã đến. Bây giờ, tôi chỉ việc đợi ở đây trong dinh thự này cho tới khi vị hoàng tử đến nơi.
Bởi ngài ấy quá bận, sẽ ổn khi mà đợi vài ngày, không vấn đề gì. Điều đó là bởi vì ngay bây giờ tôi là một người đàn ông đã lập gia đình.
"Vậy thì, tôi sẽ thứ lỗi cho bản thân mình. Oh, một việc khác nữa. Cả hai người muốn có người hầu không? Tôi có thể thu xếp một số người nếu ngài không ngại?"
"Um, em nghĩ sao, Olivia?"
Theo cá nhân, tôi không cần họ, nhưng một quý tộc như Olivia có thể sẽ có ý kiến khác với tôi.
"Vai trò quản lý người hầu nằm trong trách nhiệm của một người vợ. Tôi không được đào tạo làm việc nhà, vì vậy hãy giúp chúng tôi thu xếp chúng." (Trans: Cách xưng hô với người ngoài của Olivia sẽ để tương tự Chris.)
Dựa trên những gì Olivia nói, gia đình sẽ trở nên hỗn loạn nếu rơi vào tay những người mới, thiếu kinh nghiệm. Tôi khá ngạc nhiên khi nghe cô ấy tin rằng đó là nghĩa vụ của người vợ để đảm bảo ngôi nhà thật yên ấm cho tôi khi quay về.
Bên cạnh đó, Olivia có đề cập rằng cô ấy chưa bao giờ giặt thậm chí là một chiếc khăn tay, hoặc tự tay làm một món salad. Loại hình giáo dục mà cô nhận được là cách mà cô ấy nên hành xử trước công chúng và thái độ. Và điều quan trọng hơn là cách để quản lý các người hầu và vợ lẽ.
"Đối với căn biệt thự có kích thước này... tôi nghĩ chúng tôi có lẽ cần khoảng 10 người hầu đã qua đào tạo."
"Vậy thì, Trabant-san, xin vui lòng thu xếp mười người trong số họ. Hiện tại, cứ nghĩ chỗ này như là một khoản tiền đặt cọc đi."
Tôi lấy ra một vài đồng xu vàng từ 【kho chứa】 của mình. Hầu hết trong số chúng đã được lưu giữ tại Hiệp hội Thương mại rồi, song tôi vẫn mang theo một ít trong người phòng trường hợp khẩn cấp.
Trabant-san và bản thân tôi biết rằng ngôi đền có nhiều khả năng hơn khi thuê những người hầu. Đây là hành động không cần thiết từ phía tôi, song ông ta đã nhận lấy những đồng xu một cách lặng lẽ.
Họ dự định sẽ thu xếp các người hầu vào ngày mai. Hiện tại, chỉ có hai người trong ngôi nhà này. Hãy đi xem xét xung quanh và mua sắm những thư cần thiết của chúng tôi nào, tất nhiên là trong khi ngụy trang rồi.
◇◆◇◆◇
Đêm qua, tôi đã kiên quyết dựng một nhà tắm cho cả hai chúng tôi, ai từng nghĩ rằng ước muốn của tôi lại thành hiện thực sớm thế này chứ. Tối nay, chỉ có chúng tôi trong căn biệt thự lớn này. Tôi tự hỏi chúng tôi nên làm gì nhỉ...
"Nnnn ~ chu! Danna-sama, n-nó có thấy sướng không?"
Tôi đang ngồi cạnh bờ của nhà tắm làm bằng đá cẩm thạch. Nhìn xuống, tôi có thể nhìn thấy Olivia bò(bằng cả tay và đầu gối) và hiện đang phục vụ tôi với miệng của cô.
"Chu ~! Nnn, mnn ~!"
Sau khi tôi tìm thấy một nhà tắm trong căn biệt thự, tôi nhanh chóng làm đầy chúng với nước nóng và đưa Olivia vào trong. Trong khi kì lưng cho nhau, tôi đã cố gắng để hoàn thành thật nhanh chóng để chúng tôi có thể lên giường thật sớm. Không thể nào chờ đợi được dịch vụ của Olivia nổi. Tuy nhiên, kể từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, toàn bộ những bước tiến về tình dục đã được thực hiện bởi tôi, và có vẻ cô ấy muốn áp dụng kết quả học tập của mình ngay bây giờ.
Nhân tiện, việc học hành của cô ấy đã được giảng dạy cho cô bởi một [Gia sư(nữ) Riêng]. Là một quý cô thuộc quý tộc, cô ấy hẳn có thể làm hài lòng người chồng và đáp ứng với bất kỳ mệnh lệnh tình dục nào của anh ta.
Tôi tự hỏi liệu cái tư thế fellatios(*) trong khi bò trên cả bốn chi này là một thứ dành cho tôi... ôi trời, thứ này thực sự khiến tôi cảm thấy thật phấn khích. Olivia dễ thương đang nắm lấy đôi chân của tôi trong khi liếm dương vật của tôi như một chú cún, và thỉnh thoảng cô ấy nuốt trọn nó sâu xuống. [(*) Kích thích dương vật bằng miệng.]
Sự kích thích không quá tuyệt vời đến vậy, nhưng vì tình yêu của tôi dành cho cô ấy, và nhìn cô ấy đang nỗ lực hết mình, nhiêu đó là đủ rồi.
"Haa, nnn, mmnn... haa, haa ~ ... chu, slurp, nnnn"
Olivia nhìn tôi vui vẻ khi tôi vuốt ve đầu của cô. Giữ cho đôi mắt của mình không rời với của tôi, cô ấy bắt đầu bú mút dương vật nghiêm túc hơn. Niềm khoái lạc thật quá lớn, rằng ngay bây giờ tôi đang lắc mông của mình đối lập chuyển động của cô... shit, tôi không thể chịu đựng nó lâu hơn được nữa!
*splurt(phụt)* *splurt* *splurt* *splurt*
Tôi không thể chịu đựng được việc blowjob của cô ấy được nữa, và ra bên trong miệng của cô. Tôi đã nói với cô ấy hãy nhổ chúng ra, song cô ấy đã uống tất cả chúng.
"Không có cách nào em có thể từ bỏ được bản chất(hentai) người yêu dấu của em đâu. Olivia thật sự... toàn bộ cơ thể và tâm trí của em đều thuộc về anh, Danna-sama." (Trans: XĐ hentai cô nương!)
Nhìn nụ cười hạnh phúc của cô ấy, thật là khiêu gợi vô cùng... ý định của tôi rằng đưa cô ấy đến phòng ngủ của chúng tôi càng nhanh càng tốt liền biến mất ngay lập tức.
Tôi giúp cô đứng dậy và đặt tay tôi dưới chân cô. Sau đó, tôi đẩy dương vật của mình vào bên trong cô ấy trong khi cả hai chúng tôi đang đứng.
"Hyan! Aah! B-bên trong, anh đang đào thật sâu bên trong em!"
Không có gì để nắm lấy, Olivia tuyệt vọng quấn hai tay quanh đầu của tôi. Do tư thế này và sự khác biệt chiều cao của chúng tôi, tôi không thể hôn cô ấy. Tuy nhiên, tôi sẽ làm bằng cách thúc sâu vào bên trong cô ấy mạnh bạo hơn bình thường.
"Hyaaa ~! Aah, ahh, ahhhh ~! Em sẽ trở thành một con ngốc mất! Dương vật người yêu dấu của em sắp biến em thành một con nggốốốốốc!"
Tôi nâng Olivia lên, và bắt đầu thúc vào và ra mạnh mẽ hơn. Mái tóc dài ngang hông của cô bây giờ là một mớ hỗn độn bởi việc làm tình mãnh liệt của chúng tôi.
"Olivia! Olivia!"
"Haa, haaan! Tình yêu của em, Chris-sama, hãy cứ như thế! Em yêu anh nhiều lắm!"
Olivia liền ôm lấy tôi mạnh mẽ hơn ngay lúc này, và cô ấy dính sát cơ thể của cô với tôi. Tất cả sự tiếp xúc và mơn trớn da thịt đang làm tăng lên ham muốn của tôi!
*stroke(phập)* *stroke* *stroke* *stroke*
Điều này cảm giác thật siêu sướng! Tôi không thể làm gì ngoài việc thúc dương vật của mình vào trong âm đạo của cô ấy càng lúc càng tham lam hơn! Nhiều hơn nữa! Tôi muốn ăn Olivia nhiều hơn nữa! Đáng buồn thay, giới hạn của tôi tiếp cận tôi quá sớm.
"Anh sắp ra! Anh sẽ làm điều đó sâu bên trong âm hộ của Olivia! Anh sẽ đổ tất cả vào trong!"
"Kyaah! N-nếu Danna-sama xuất(tinh) bên trong em bây giờ, em sẽ ra mất! Tinh dịch của Danna-sama sẽ khiến em raa! Uuuunn!"
*splurt* *splurt* *splurt* *splurt*
Mặc dù thực tế rằng tôi đã bắt đầu ngay sau khi tôi xuất tinh lần đầu tiên, lượng tinh dịch của tôi không hề ít hơn mặc dù đây là lần thứ hai. Olivia, người đã đạt được cực khoái của mình, bây giờ đang ôm lấy tôi một cách yếu ớt.
"Haa, haa, haaa ~"
"Da-Danna-sama... đầu của em đã chuyển thành hoàn toàn trắng rồi." (Trans: Tinh trùng lên não!?)
Khi tôi rút dương vật của mình ra, tôi có thể cảm thấy sự nhớp nháp của tinh dịch trộn lẫn với nước ái tình của cô ấy bên trong. Không lâu sau, tinh dịch của tôi liền chảy ra từ âm đạo đang rộng mở của cô. Tôi vẫn còn rất nhiều ham muốn, nhưng tôi không muốn vần Olivia quá nhiều.
Tôi nhẹ nhàng ra mồ hôi mặc dù tôi chỉ vừa mới tắm. Giờ đây, Olivia đã hoàn toàn kiệt quệ, tôi bèn phục vụ cô một cái bế kiểu công chúa, và mang cô ấy đến phòng ngủ của chúng tôi. Hơi thở của cô dần dần chuyển thành bình thường.
"Chúc ngủ ngon, Olivia. Ngày mai, chúng ta hãy tự ngụy trang mình và hẹn hò. Hãy nói cho anh biết những gì em thích để trang trí căn nhà của chúng ta sau đó nhé."
Nhìn vào Olivia không chút phòng vệ người đang ngủ khỏa thân, tôi tuyệt vọng nén lại ham muốn của mình rằng sẽ vui vẻ với hai trái dưa hấu lộ ra của cô. Tôi ôm lấy người vợ của mình và đi ngủ cùng với cô.
── Hãy tha lỗi cho em Chris-sama. Em không thể hoàn toàn đáp ứng được những ham muốn của anh. Em nên làm gì đây... (Trans: Á đù!)
Cho dù đó là một giấc mơ hay là thật... tôi cảm giác dường như tôi đã nghe thấy những lời đó thốt ra với niềm tiếc nuối và buồn phiền.