Darenidemo Dekiru Kage Kara Tasukeru Maō Tōbatsu

4-8

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Spica không thể phản ứng được gì trước hàng hà bộ xương đột ngột xuất hiện. Dù cô không sợ undead, nhưng có quá nhiều con tấn công thế này thì hơi quá với cô.

Tiếng gào và hét hòa quyện cùng tiếng kim loại va chạm.

Trước Spica, người còn đang cứng đờ cả người, là Limis đang hét lên với Toudou và Aria.

“Waaaaaaaaaaa!! AAAAaaaaaaaaa!”

“Nao, câm họng lại!”

Toudou và Aria hoàn toàn điên cuồng, dùng sức mạnh của mình và làm mọi cách để đẩy lùi đám xương. Mỗi cú vung là nhiều con xương bị đánh hạ, nhưng trong mắt Spica, thì họ hoàn toàn thiếu sự linh hoạt.

“Có bao nhiêu con vậy chứ!?”

Limis mất đi kiên nhẫn. Vào lúc đó Spica nghe thấy giọng của Amelia.

“Số lượng đó có vẻ chả si nhê gì với mọi người. Tôi sẽ gửi thêm đợt 2 tới cho.”

“??? Hả? Đợt 2? Không, chúng tôi không chịu nổi đâu, đó là quá nhiều...”

“...? Spica, em đang nói cái gì thế?”

Nghe Spica hét lên bất ngờ, Limis khó hiểu nhìn lại. Spica lắc đầu vội vã một cách bối rối.

“Không có gì cả!”

“Không có gì sao..? Vậy để xem giờ ta cần làm gì đây?”

Tiếng hét của Spica nãy đã giúp Limis bình tĩnh lại. Giờ cô đã như bình thường. Do Toudou và Aria đang chạy loạn như mấy tên điên, nên ma pháp của cô không thể bắn vào lũ xương được.

Limis hít thở sâu và quan sát chiến trường lần nữa. Spica thì vã mồ hôi nhìn cô.

“Em có thấy còn bao nhiêu không? Thôi, nhìn không nổi – em nghĩ là ta giết được bao nhiêu rồi?”

“Em không biết.”

Spica bị bối rối trước cuộc tấn công bất ngờ nên không thể bình tĩnh mà đếm được. Limis nhăn mày, và Spica nhìn xuống các viên thủy tinh ma thuật trên đất rồi vội vã nói.

“Nhưng... nếu chúng ta đếm các viên thủy tinh rơi ra thì em nghĩ ta sẽ biết chắc số lượng mà ta đã hạ.”

“Đúng thế. Chúng ta cải tổ lại chiến thuật. Nao và Aria giờ đang mất trí rồi...”

“Nhưng... chúng ta sẽ làm.....?”

Limis cầm chặt gậy và chĩa về hướng lũ quái xương đang ào ra – trước nơi Toudou và Aria đang đánh điên cuồng. Viên ngọc trên cây gậy sáng lên trước mắt Spica. Limis niệm thần chú.

“Garnet! Bão lữa!!”Không khí bị khuấy động. Ngọn lửa ma thuật, giờ to ra trên đầu gậy, bay tới chỗ Garnet, con thú đang ngồi trên đầu Toudou. Và ngay sau đó, Garnet bắt đầu phình ra.

“!?”

Toudou và Aria nhanh chóng phản xạ và lùi lại. Garnet nhảy khỏi đầu Toudou, khắp người đỏ rực. Ngọn lửa được thổi thẳng vào phía trước đường hầm, thật sự mạnh như 1 cơn bão lủa. Ngọn lửa nhấn chìm các bộ xương và xâm lấn cả con đường như 1 cơn lũ ùa vào không để lại một góc hở nào.

“Nhiệt độ!?”

Toudou không bị lửa dính chúng nhưng vẫn cảm nhận được sức mạnh của nó, cơn gió nóng phà vào người cô làm cô phải nhanh chóng rút về chỗ của Limis. Cơn bão lửa thổi bùng cả khu vực vài giây trước khi vụt tắt.

Không còn gì còn lại. Mấy bộ xương đã biến mất, cả mấy khối thủy tinh cũng thế. Sàn và trần bị cháy đen, không khí thì khô khốc, và bằng chứng còn lại về ma thuật của Limis là nhiệt độ cao.

Limis dùng tay tự quạt.

“Phù, nóng ghê.... chắc là mình không nên sài chiêu đó trong cái nên kín thế này... dù nhiệt độ đang hạ bớt đi rồi...”

“Tuyệt quá...”

Limis cười toe nhìn Spica, người mới lẩm bẩm. Garnet đã tung hết sức mạnh và leo về lại cây gậy của Limis. Đã không còn dấu hiệu sẽ có thêm con xương nào tới nữa.

“Ồ, tôi lên lv rồi!”

“Quên Lv đi! Hồi nãy nó quá nguy hiểm!”

Aria quát Limis, người vẫn đang nhìn tay mình. Dù nó không đốt trúng cô, thì nhiệt độ từ ngọn lửa cũng làm mặt Aria đỏ rực. Mặt Toudou thì không tái mét vì cái ma thuật bất ngờ và cực mạnh đó.

“Nó là lỗi mấy cậu không chịu lùi lại khi tôi kêu! Nên biết ơn là mấy cậu không bị đốt chung đi!”

“Không, cậu sai rồi – chúng tôi có bị ảnh hưởng đó! Ma thuật lửa không nên được dùng trong nơi kín...”

“ Vậy chúng ta nên làm gì đây? Cứ để cho 2 cậu chiến đấu như thế hoài sao?”

“Không... chỉ là....”

Aria do dự, và Limis thì chỉ ngón tay và cười.

“Nếu tôi bảo lùi lại, cậu phải lùi lại ngay. Lần tới là tôi sẽ đốt cả mông cậu luôn, nhớ đó?”

“Ư... hiểu.”

Mặt Aria tái lại và cô gật đầu. Sau khi Limis đã thỏa mãn, cô nhìn sang Toudou.

“Hãy xếp lại đội hình chiến đấu. Ít nhất thì hôm nay ta nhận ra là chúng ta có thể hạ được lũ xương.”

“...Ừa, cậu nói đúng. Hãy tìm 1 căn phòng để nghỉ chân và bàn bạc nào.”

Toudou và Aria đang uống nước như là bị lạc trên xa mạc cả tuần rồi.

Căn phòng họ vào sau khi tìm trên bản đồ khá rộng – quá đủ để nghỉ ngơi.

Thấy gương mặt của Aria và Toudou, Spica – người hiểu rõ mọi chuyện – cảm thấy rất cắn rứt. Dĩ nhiên , kế hoạch ban đầu là giúp Toudou quen với undead, nhưng lý do họ vào đại lăng mộ, dù rất là sợ, là để giúp Spica hoàn thành nhiệm vụ. Điều khó khăn nhất là cô chả giúp gì được cho họ.

Có lẽ nhận thấy đồng đội mình bị mất tinh thần, nên Limis kêu cô.

“Coi nào, Spica, vui lên đi! Chúng tôi đã mời em vào nhóm dù biết em không sài được thánh thuật. Hơn nữa, em đã chú ý khi kẻ địch tới, đó là trợ giúp lớn mà, đúng không?”

“Nhưng...”

Spica biết Limis rất giỏi quan sát người khác. Nó thể hiện cách cô nói chuyện với Spica, người còn đang học mọi thứ. Nhưng tâm trạng của Spica không sáng lên được. Cô không phải là người phát hiện kẻ địch – cô chỉ truyền lại thông tin mà cô nhận từ Amelia thôi.

Spica biết là mình không hữu dụng, nhưng hình ảnh của Limis - người chỉ lớn hơn cô 1 chút – niệm ra phép bão lửa mạnh mẽ đã đốt sâu trong tâm trí cô và không thể mất đi.

“Chúng ta mới bắt đầu nhiệm vụ đánh bại ma vương... làm gương mặt thế không tốt đâu?”

“Em đang làm mặt gì?”

“Y chang khi nao đang chán nản.”

Toudou nhìn Spica khi nghe thế. Cô kiệt sức sau trận chiến nhưng vẫn cười nói.

“Chị ổn, Spica. Chị chỉ hơi bất ngờ thôi. Chúng ta không có gì vội cả, cứ từ từ, được chứ?”

“Cậu có chắc là không phải đang nói với chính mình chứ?”

Nhìn Toudou và rồi Aria, những người đầy tài năng, Spica lấy ra 1 mảnh giấy trong túi áo. Trên đó Ares có viết thần chú trừ tà cấp thấp cho cô.

Đây không phải là trò chơi cho Spica. Cô đã tập luyện thánh thuật trong kinh thánh và vật liệu tập luyện mà Ares đưa, nhưng mà cô vẫn chưa thành công được 1 lần.

“Thánh thuật thường được bảo là cần tốn 1 thời gian mới học được. Đừng có gượng ép mình quá,” Aria khuyên Spica, người đang ũ rũ nhìn mảnh giấy.

Spica biết. Ares có nói điều đó nhiều rồi. Nhưng nó không giúp cô chấp nhận chuyện mình chẳng giúp được gì.

“Hãy nhớ cái mà Gregorio đã nói. Em chắc sẽ sài được thánh thuật sau khi lv tăng thôi, và tụi chị sẽ bên em tới khi em làm được.”

Spica rất hạnh phúc trước những lời tử tế đó, nhưng chúng cũng rất cay đắng.

Dù đang trong lãnh địa undead, nơi mà Aria và Toudou rất sợ, họ không hề trách móc Spica.

“Đúng thế. Chị sợ đó, nhưng chị sẽ cố hết mình. Em cũng phải thế đó, Spica?”

“Chúng ta sẽ có cuộc thi xem ai sẽ thành công trước: Spica dùng được thánh thuật hay là tôi với Toudou quen nơi này trước...”

“ý hay đó.”

Toudou cười, không biết là Aria có nghiêm túc hay không.

Bực tức cả 2, Limis nói, “ Nó không quan trọng là ai trước, nhưng 2 cậu cần hết sợ, và nhanh đi – hiểu chứ? Chuyện hồi nãy làm Spica lo lắm đó! Lần tới, tôi muốn 2 cậu chiến đấu bình tĩnh hơn đó.”

“Ừa. chúng tôi hiểu mà. Tôi đã quen với chúng được 1 chút sau trận chiến hồi nãy rồi, nên... sẽ ổn mà.”

Spica nhìn chằm chằm Toudou, người vẫn còn hơi xanh xao trong khi tay thì đang nắm chặt.

Spica chắc chắn có thể trông cậy vào Ares, người đã đi kèm cô vào đây lần trước. Nhưng thấy Toudou và Aria vẫn tiến về phía trước với nỗi sợ trên mặt cũng rất tuyệt.

“Sau khi ta nghỉ chút.... thì ta sẽ tiếp tục lên đường. Chúng ta vẫn còn thời gian, nhưng tôi muốn ta nhớ đếm số undead đã hạ.”

Đặc biệt khi mà Spica không thể tự làm.

Toudou nghiến răng trong khi vung kiếm. Cử động vẫn còn hơi vụng, nhưng kiếm thánh vẫn chém vụn lũ xương. Chúng thành bụi mà không hề có tiếng động, và Toudou kiểm tra chúng trong khi thở mệt mỏi.

“Nhìn nè, cậu có thể hạ chúng.”

“Dĩ nhiên là tớ có thể rồi.”

Có lẽ nghỉ ngơi khá tốt hoặc là do kẻ địch xuất hiện ở mức có thể đếm được, mà Toudou đã hoàn thành chiến đấu mà không hề kêu la.

Mặt cô vẫn xanh, và nụ cười còn gượng. Aria trong khi quan sát từ gật đầu.

“Chà, chà... có vẻ sức mạnh trong cậu là quá đủ để hạ kẻ địch, miễn là cậu bình tĩnh. Bình tĩnh rất là quan trọng đó.”

“Aria, lần tới cậu cũng phải đánh đó.”

“Hiểu..” Aria chán nản đáp.

Mặt cô đã tươi hơn. Màn trình diễn của Toudou chắc đã động viên cho cô.

Toudou lấy ra bình nước và uống, rối dùng tay áo chùi miệng.

“Tôi vẫn... chưa lên lv...”

“Chắc do là cậu cần giết thêm 999 bộ xương nữa?”

Thủy tinh ma thuật sẽ là bằng chứng cho những bộ xương bị hạ nhưng chúng đã ra tro. Hơn nữa, trận đó nhóm có màn trình diễn chả hay ho gì.

Toudou nhặt mảnh thủy tinh lên và thở dài.

“Nếu ta vào sâu trong lăng mộ hơn và chiến đấu với nhiều undead nữa, chúng ta cũng sẽ tăng được vài lv...” Aria nói.

“Chúng ta sẽ kiếm được nhiêu khi mà đem so với lũ quái trong rừng Vale?”

“Lũ xương này đáng 1 phần 3 với con quái cây trong rừng đó.”

Toudou tức tối rên rĩ. Vào lúc đó, Spica nhận được tin nhắn.

“Làm ơn đừng để họ vào sâu trong lăng mộ, rất nguy hiểm. Chúng tôi sẽ lùa undead tới cho.”

Cô không biết vệ sĩ của cô đang quan sát từ đâu, nhưng họ hoàn toàn hiểu rõ tình hình. Dù cô đã hơi quen ma pháp giao tiếp, nhưng nó vẫn cho cô cảm giá kỳ lạ mà cô phải lắc đầu để rũ nó đi. Cô nhìn Toudou và nói,

“Ưm.... em không nghĩ đi sâu hơn là ý hay đâu.”

Cô hơi cứng, lo lắng mình sẽ bị gặng hỏi, nhưng Toudou gật đầu đồng ý.

“Em nói đúng. Chúng ta cần tập trung cho nhiệm vụ của em, chứ không phải lên lv.”

“Phải chi em dùng được thánh thuật...”

“Chị bảo rồi, không cần thấy có lỗi đâu. Dù chị có tinh linh , nhưng cũng mất khá lâu mới ký kết được đó.”

“Chiều nay, chúng ta sẽ có buổi tập luyện đặc biệt. Anh sẽ liên lạc em sau.”

Vai Spica giật mình khi nghe giọng nói hiện lên trong đầu, và cô nhìn quanh tìm kiếm.

Họ núp ở đâu vậy?

“Giờ chúng ta sẽ tiếp tục thêm lợi thế cho Nao và Aria có khi đấu undead. Ta có thể dùng ma pháp để chiến đấu. Ma pháp lửa rất hay dùng tấn công... chị sẽ dùng nó khi cần. Nhưng chỉ trong giải pháp cuối cùng thôi.”

“Ừa, và nó cho thủy tinh ra tro luôn.”

“Phải, và đó là do ma pháp lửa đặc biệt trong việc phá hủy khu vực xung quanh mà.”

Aria và Toudou thở dài, nhìn Limis.

“Chúng ta sẽ ổn, Spica. Khả năng phát hiện môn đồ bóng tối rất tuyệt. Em có tài năng lớn đó.”

“Ơ... ưm... vâng. Nhưng đó chỉ là đoán thôi... lần tới em chắc sẽ sai đó.”

Khi cô không thể nói đó thông tin cô được nhận từ ma pháp liên lạc, Spica chỉ có thể xấu hổ quay mặt đi.

So với trận chiến đầu, mọi thứ đang khá tốt với nhóm.

Aria, vụng về nhưng luôn sẵn sàng chém bất kỳ bộ xương nào cô gặp, lau mồ hôi trong khi nhìn quanh.

“Cậu lên tay rồi...”

“Khi cứ phải đối mặt liên tiếp thế thì đương nhiên thôi.”

Toudou và Aria hạ từng con xương xuất hiện mà không do dự. Chuyển động không hoàn hảo nhưng so với vài ngày trước khi mới lần đầu tiên vào đây thì như ngày và đêm.

“Còn sợ à?”

“Phải, nhưng...”

Aria nhìn vào bóng tối khi Limis hỏi. Cô tra kiếm vào vỏ rồi nhìn lại Limis.

“Tôi quen hơn rồi,nhưng chúng ta toàn đánh với xương thôi.”

“A, cậu nói phải...”, Toudou đồng ý.

Họ đã đi sâu hơn so với lần đầu tiên gặp quái xương, nhưng vẫn chưa có loại nào khác xuất hiện cả.

“Giờ nhìn kỹ lũ quái xương thì chúng không khác gì đám quái cây mà ta gặp trong rừng Vale cả. Chúng chỉ là có đặc điểm riêng thôi..” Toudou nói thêm.

“Ừa. chúng đỡ hơn xác sống và wraith.”

Spica lắng nghe cái mà Toudou và Aria nói.

Bộ xương nếu so với xác sống và wraith thì chúng khá khác. Chúng không gây nhiều tiếng động, bốc mùi, và đòn tấn công cũng không quá nhiều căm ghét con người , chúng hoàn toàn không cùng một cấp độ.

Aria nói nghi ngờ, “Phải, lạ thật đó...? dựa theo bản đồ, phần lớn kẻ địch ở đây phải là xác sống và wraith....”

Nghe thế, Spica, người biết rõ mọi thứ, trở nên lúng túng và chấn động. Bất chợt liền có giọng nói trong đầu cô.

“Hãy nói gì đó thông minh để lừa họ đi.”

Hả? Hả? Hả? Hả?

Spica gãi đầu để tìm kiếm giải pháp cho mệnh lệnh. Thấy thế, Ares bảo đảm cho cô.

“Này, đừng có lo. Không có gì kỳ lạ đâu. Tụi anh không cố ý làm em lo lắng đâu.”

“Ồ... không... em ổn.”

Nhưng Spica cần suy nghĩ. Không có gì để nói về sự kỳ lạ trong phân bố undead nên Toudou thở dài.

“Tôi thì mong là chúng ta sẽ đạt chỉ tiêu 1000 mà thoải mái như thế này...”

“Này, cẩn trọng lên đi.”

Trong khi Toudou và Aria lườm nhau, Spica cần tận dụng cơ hôi này.

Mình không thể cứ dựa vào người khác được. Mình là thành viên của nhóm mà.

Vào lúc đó, tin nhắn được chuyển tới. Spica kinh ngạc với lời nhắn và quay qua nói cho Toudou.

“Toudou... có rất nhiều đang tới đó.”

“Hửm?”

Toudou nhìn Spica. Ngay khi cô tính mở miệng thì mùi hôi đã xộc tới. Toudou đông cứng nhìn vào bóng tối. Bộ xương xuất hiện trong góc. Bên trong sâu nữa thì cô không thấy, nhưng mọi giác quan đã cảnh báo cho cô biết thứ gì đang tới.

Truyện Chữ Hay