Đập Nồi Bán Sắt Đi Học

chương 193

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“hàng rào bảo vệ được thực thể hóa mất tác dụng”

Một tiếng thông báo vang lên vang vọng toàn bộ đấu trường rừng mưa nhiệt đới.

[Tất cả các sinh viên quân sự lưu ý, các em cần phải trở lại ngay lập tức đẻ xử lý nấm ham mu/ốn khổng lồ trong vòng nửa tiếng, nhằm ngăn chặn bào tử lây lan.]

Mới rạch ra được một con đường trong biển tinh thú, mấy sinh viên nhóm đội tuyển năm trường, những người đang cố gắng trốn thoát, ngạc nhiên sau khi nghe được kênh phát thanh.

“Thứ này gọi là nấm ham mu/ốn?” Sự chú ý của Liêu Như Ninh rõ đã sai lệch.

“Tôi chưa từng nghe nói đến nấm biến dị ghê thế này.” Kim Kha cau mày, theo lý thuyết thì loài thực vật biến dị không biết thế này sẽ không được ghi lại trong sổ sách, cũng nó nghĩa là bên ban tổ chức không rõ lắm mới đúng.

Thế mà bọn họ lại biết tên của nó thì chỉ có thể là nấm ham mu/ốn từng xuất hiện và được ghi lại ở đâu đó.

Kênh phát thanh một lần nữa vang lên, lần này không còn là giọng nói của nhân viên trong các máy bay lớn mà người nói chuyện là Ngư Thiên Hà, cuộc gọi đã được chuyển tiếp.

[Nấm ham mu/ốn khổng lồ chỉ mất 2 tiếng để phát triển. Chúng thu được càng có nhiều chất dinh dưỡng thì tốc độ tăng trưởng càng nhanh. Quân đội không vào kịp mà mấy em đang ở gần nhất, ra tay sẽ hợp hơn. Nhân viên trên máy bay gần nhất của mấy em sẽ mang mặt nạ phòng độc tới, khoảng 15 phút. Miễn là mấy em có thể vượt qua thời gian này thì có xử lý nấm ham mu/ốn rất nhanh.]

Tiếng phát thanh dừng một tí, sau đó tiếp tục truyền tiếng Ngư Thiên Hà: [Chúc các em may mắn.]

Vệ Tam nhìn vào vòng trong, bọn cô không cần phóng qua tinh thú là đã nhìn được nấm ham mu/ốn khổng lồ hai năm rõ mười. Nó đã hoàn toàn phát triển.

“Đi thôi.” Kim Kha dẫn theo trường Damocles là nhóm quay đầu đầu tiên để đi vào vòng trong.

Các trường quân sự khác cũng không nói nhiều, tất cả đồng loạt quay lại.

“Chiến sĩ độc lập đội chủ lực tỉnh táo hồi nãy chịu trách nhiệm chặt đứt mũ nấm và thân nấm, những người khác mở ra một con đường ở trong đám sợi nấm để cho bọn họ đi vào.” Ứng Tinh Quyết chậm rãi nói, “Viện Bình Thông cản tinh thú phía sau.”

“Đội hộ tống cấp 3S của anh không ra tay được à?” Shaω Eli hỏi anh.

Cao Học Lâm: “...” Tại sao cảm thấy gan Shaω Eli càng ngày càng lớn.

“Nếu mấy người chiến sĩ 3S đó cũng trúng chiêu thì chẳng những không thể giúp mà họ còn cản trở hành động của chúng ta.” Kim Kha nghiêng đầu nhìn Shaω Eli, “Chưa kể... chúng ta vẫn đang thi đấu, người ngoài không được can thiệp vào...”

Trở lại trong vòng trong dễ hơn cả trước, đội ngũ của năm trường đi đến phía trước của nấm ham mu/ốn khổng lồ thật nhanh. Giữa đường trước khi đến được đây, sợi nấm đã mọc khắp lên từ dưới lòng đất.

Thiếu gia Liêu ghét nhất cái giống vừa dài vừa mảnh thế này. Chả hiểu sao cái giống thực vật họ nấm cứ thích phát triển theo hướng này để tăng lực tấn công. Nay cậu ta nhìn miết không chỉ muốn câm nín mà còn cơn tức anh ách.

Các chỉ huy của mấy trường bảo vệ đội chủ lực xung phong, giao đội tuyển trường cho Ứng Tinh Quyết điều phối nhằm chống đỡ đòn tấn công của tinh thú ở phía sau.

Trước khi Vệ Tam rời đi, cô lui về phía sau vài bước rồi chen đến tiểu đội tổng binh của Damocles, hỏi cơ giáp sư nhóm tổng binh: “Vật liệu cơ giáp của chúng ta ở hết trên người cậu à?”

Cơ giáp sư đội tổng binh gật đầu: “Sau khi cơ giáp sư đội chủ lực bị loại thì tài liệu cơ giáp sẽ được chủ động chuyển đến chỗ tôi.”

“Được.” Vệ Tam nói mau, “Lấy hết độ ách kim ra. Dựa theo kích thước mũ nấm mà bày nó thành một vòng hơi lớn tí để ngừa tai nạn.”

Cơ giáp sư tiểu đội tổng binh ngẩn người, độ ách kim là một vật liệu chuyên dùng trong vỏ động cơ cấp A. Thứ này có độ kín cực tốt, ngăn ngừa chuyện môi trường gây ô nhiễm chất lỏng động cơ, làm động cơ có vấn đề.

“Khối lượng tương đối lớn, cậu cứ chia thành các khối rồi ghép lại, cuối cùng đổ thêm một lớp như đổ bê tông bên ngoài. Ngoài ra bên dưới cần đặt mấy tấm độ ách kim phẳng.”

Cơ giáp sư tiểu đội tổng binh nhanh chóng phản ứng lại: “Muốn bịt kín mũ nấm?”

Vệ Tam gật đầu: “Đúng vậy, ở giữa mấy tấm này sẽ rỗng một vị trí bằng thân nấm nên tốt nhất là chồng mấy tấm phẳng lên nhau. Đến lúc đó là tạo được ngay một lồng che từ mấy tấm phẳng độ ách kim dày, che được phần mũ nấm. Cuối cùng chặt đứt thân nấm rồi che lấy cái lỗ trống luôn.

Để con người tạo ra một không gian bị bịt kín kẽ, không cho bào tử phân tán.

Tất nhiên điều này chỉ để ngừa chuyện ngoài ý muốn, nếu mà chặt thân nấm kịp lúc thì mũ nấm cũng không vỡ ra để giải phóng bào tử.

“Độ ách kim có được không đó?” Cơ giáp sư tiểu đội tổng binh hơi do dự, “Thứ tài liệu này chỉ có cấp A.”

“Nấm không tấn công, chỉ cần tính bịt kín của độ ách kim đủ mạnh là ổn.” Vệ Tam trả lời.

Huống chi các vật liệu cấp 3S được dùng để bịt kín cũng chả có mấy, sao cứ bao đủ mũ nấm ham /muốn khổng lồ được.

Vệ Tam nói rồi thì đi theo thành viên đội chủ lực để cùng dọn sợi nấm.

Mấy sợi nấm này bị chặt đứt rồi thì phục hồi lại với tốc độ nhanh vô cùng, làm thành viên đội chủ lực đành phải chặt đức ná thở để làm dôi ra được tí thời gian chênh lệch. Khi đó mấy thành viên đội chủ lực còn tỉnh sẽ tiến tới trước, chặt được thân nấm và làm nấm ham m/uốn ngừng phát triển.

Sự chú ý của tất cả mọi người đặt trên cây nấm ham m/uốn, vào cái mũ nấm to sụ đã che khuất ánh sáng bầu trời.

Mưa gõ lên mũ nấm rồi trượt dần xuống và tạo thành bức rèm nước.

Năm trường quân sự cứ thế nhất trí hợp tác lần đầu tiên, tạm thời chả còn ai nghĩ tới chuyện tranh tài, nhiệm vụ duy nhất của họ là loại bỏ nấm ham mu/ốn.

Vệ Tam và Cơ Sơ Vũ mở đường ở phía trước; Liêu Như Ninh, Tập Ô Thông, Quinley Eli và Kosai Musashi đi bộ ở giữa để giữ sức; những chiến sĩ độc lập khác ở phía sau để ngăn chặn sợi nấm phản công, bảo vệ cho người ở giữa đi tới trước cây nấm an toàn.

Điều này đối với Vệ Tam mà nói cũng không tính là khó. Cô giỏi sử dụng roi, rồi lại đánh với quái vật xúc tu dưới biển đấu trường Tháp Tây nên đúng là không khó để chống lại đám sợi nấm này.

“Có phải đám sợi nấm này càng ngày càng nhiều, càng ngày càng thô không?” Hoắc Tuyên Sơn nhìn bốn phía và nhíu mày hỏi.

Cậu ta vừa dứt lời, tinh thú bên viện Bình Thông lại bị hút sạch máu hơn phân nửa.

“Nấm này mất nửa tiếng mới trưởng thành á?” Liêu Như Ninh luôn cảm thấy sau một giây là cây nấm này sẽ trồi ra ngay.

So với những người trong sân, mấy người xem phát sóng trực tiếp ở hiện trường càng thấy rõ ràng và trực quan hơn.

Nấm ham mu/ốn đã ngừng phát triển, chỉ còn vô số sợi nấm vẫn tiếp tục mọc lên và mở rộng ra bên ngoài, phạm vi ngày càng rộng.

“Cứ tiếp tục như vậy, tinh thú toàn đấu trường sẽ bị hút máu hết ráo.” Giải Ngữ Mạn đau đầu, “Đến lúc đó không có tinh thú mà chỉ còn lại năm trường, thì đó chính là cuộc chiếm của mấy sinh viên quân sự.”

Cuộc chiến kết thúc lại biến thành cuộc hỗn chiến.

“Bọn họ giải quyết chuyện trước mắt an toàn là đủ rồi.” Trên mặt Hạng Minh Hóa còn có tức giận chưa nguôi, “Rốt cuộc thì quân đội bên kia đang nghĩ cái gì thế. Cầm được loại tư liệu rồi mà còn không thông báo sớm cho chúng ta, hiện tại lại để mấy đứa nhóc đó chống đỡ.”

“Có lẽ bên quân khu chỉ vừa lấy được tài liệu thôi, huống chi bọn nhóc còn nhỏ, cũng là quân dự bị.” Giải Ngữ Mạn nhìn ống kính trực tiếp, “Cũng may là xem ra mấy những sợi nấm này không tấn công mạnh lắm.”

Những tinh thú cấp cao và thấp dễ dàng bị sợi nấm hút khô máu là vì dính mê hoặc. Bây giờ phần lớn sinh viên đã được Ứng Tinh Quyết bảo vệ bằng hàng rào thực thể, không có vấn đề quá lớn.

Chẳng qua bên trong đấu trường bấy giờ.

Không ai ngờ được có tai nạn xảy ra.

Lá chắn bảo vệ thực thể đột nhiên lung la lung lay.

“Sao thế?” Kim Kha đưa tay đỡ Ứng Tinh Quyết, cậu ấy nhìn xung quanh một chút; một khi lá chắn hàng rào thực thể tan đi… Bọn họ sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho nấm ham m/uốn.

Ứng Tinh Quyết mượn cánh tay để Kim Kha đứng vững: “Hàng rào bảo vệ của cậu có chia ra và bao lấy mỗi người được không?”

“Anh biết là không thể mà.” Thực lực của Kim Kha không mạnh như vậy, cậu chỉ là chỉ huy cấp 3S.

Ứng Tinh Quyết đã không chịu nổi nữa. Anh đã uống dịch dinh dưỡng trước khi đi vào, ban đầu còn có hiệu quả đủ để giúp anh thi cho xong trận này, nhưng ý chừng hít phải nấm ham m/uốn nên tác dụng của dịch dinh dưỡng bị suy yếu nghiêm trọng.

“Vậy thì mở rộng vòng hàng rào bảo vệ hóa thực thể, để cho toàn bộ người của viện Bình Thông và đội tuyển trường tiến hết vào.” Trán Ứng Tinh Quyết phủ đầy mồ hôi dày đặc, gân xanh trên bàn tay lạnh lẽo trắng bệch nổi cả lên. Anh mạnh mẽ dựng hàng rào bảo vệ hóa thực thể để chờ Kim Kha.

Kim Kha tìm tới cảm giác huyền diệu đó rồi thành công phóng ra hàng rào được thực thể, cậu mở rộng nó từng chút một.

“Tiếp tục.” Ứng Tinh Quyết nói nhỏ.

Kim Kha chuyển hóa cảm giác không ngừng, phạm vi của hàng rào được thực thể cũng tăng dần.

Ứng Tinh Quyết vẫn cố chống đỡ cho đến khi phạm vi hàng rào của cậu ấy bao phủ hết tất cả mọi người bên ngoài thì mới chống không nổi nữa.

“Chỉ huy chính!” Công Nghi Giác đỡ lấy Ứng Tinh Quyết.

Kim Kha nhìn khoảnh khắc anh nhắm mắt lại này thì trong đầu bỗng trống không một lát; kế đó cậu đã cắn răng và bỏ hết cảm giác của mình vào.

Phạm vi mấy ngàn người nhét chung một chỗ là quá lớn.

Kim Kha phóng hàng rào được thực thể hóa đến mức tối đa, trần ai lắm mới bảo vệ được bọn họ. Tại thời điểm này, trong đầu cậu y như bị cả tá kim đâm vào; mũi, tai, miệng, thậm chí cả mắt của cậu cũng đã chảy máu.

“Tiếp theo phải làm gì?” Có người trong đội tuyển trường hỏi.

Chỉ huy chính mạnh nhất đột nhiên xảy ra chuyện, hiện tại chỉ còn lại một huy chính dùng được hàng rào được thực thể, nhưng rõ là cầm cự chả được bao lâu.

Lộ Thời Bạch nhìn lia xung quanh một vòng rồi cúi đầu nhìn tay của mình.

Ban đầu còn muốn giữ riêng chiêu, nay xem ra không còn cách gì rồi.

Lộ Thời Bạch giơ tay lên vào tạo một hàng rào được thực thể trong cơn run rẩy, anh ta tiếp nhận nửa áp lực từ Kim Kha.

Trong khoảng thời gian này, người trong đấu trường đã không còn thời gian chú ý đến chuyện chỉ huy chính của Viện Bình Thông cũng biết thực thể hóa hàng rào, chỉ có một số người có tâm tư ở hiện trường trực tiếp là chú ý.

Ngay cả người dẫn chương trình trên sân khấu cũng không giải thích, họ chỉ nhìn thành viên chủ lực bên kia đang cố gắng tiếp cận nấm h/am muốn khổng lồ.

...

“Bên phía đội chủ lực không có mặt nạ phòng độc thì tính sao bây giờ?” Cao Đường Ngân hỏi, “Có muốn rút về không?”

Hàng rào thực thể bao phủ đội chủ lực đã hoàn toàn tiêu tan, gần như ngay lập tức, mấy người không đeo mặt nạ phòng độc là Vệ Tam, Jill Gill Wood và Sơn Cung Ba Nhận đã rơi vào trạng thái không tỉnh táo như khi nãy.

Tông Chính Việt Nhân có mặt nạ phòng độc, anh ta bước ra khỏi hàng rào thực thể do hai chỉ huy chính dựng lên. Anh mang theo một đội tuyển trường còn tỉnh táo đi sang đây để mang Jill Gil Wood, Sơn Cung Ba Nhận và cơ giáp sư đội chủ lực vào trong hàng rào.

“100 vạn.” Liêu Như Ninh lặp lại chiêu cũ, muốn Vệ Tam giúp bọn họ.

Vệ-Tam-Không-Tỉnh-Táo vui vẻ đồng ý.

Mọi người: “...” Nếu tất cả những người không tỉnh táo dễ đối phó như Vệ Tam thì tốt biết bao.

Lúc này không có viện Bình Thông và đội tuyển trường bỏ đi một phần sợi nấm, sợi nấm bên ngoài càng thêm lộng hành. Gần như trong nháy mắt, chúng đã diệt biển tinh thú không còn một mảnh.

“Mũ nấm biến to hơn hả?” Shaω Eli đột nhiên chỉ vào chiếc mũ nấm phía trên và hỏi.

Vệ Tam ngửa đầu nhìn: “... Không phải lớn lên, mà là nứt ra.”

Họ vẫn còn cách một khoảng nữa với thân nấm. Đến càng gần mũ nấm thì sợi nấm càng dày đặc, gần như một mảng to trắng xóa.

“Không còn kịp nữa rồi.” Vệ Tam ném hai cây đao hình quạt trong tay thẳng tới thân nấm. Song, nấm ham /mu/ốn khổng lồ hiển nhiên có thể thấy đòn tấn công bèn tung vô số sợi nấm quấn lấy cây đao của cô.

Hoắc Tuyên Sơn cũng dùng cung băng bắn ra mũi tên, có vài mũi tên bắn trúng, nhưng lại chả thể tạo tổn thương tới thân nó.

Chỉ có cách chặt đứt thân nấm mới hoàn toàn phá vỡ các kênh cung cấp dinh dưỡng trong đó, mới ngăn chặn mũ nấm bung ra.

“Qua bao lâu rồi?” Cơ Sơ Vũ hỏi Hoắc Kiếm bên cạnh.

“10 phút.”

“Không phải nói nửa tiếng sau mới phóng ra bào tử à, bây giờ là cái gì đây?!” Liêu Như Ninh nhìn mũ nấm đã nứt ra, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao bây giờ. Nếu chờ bọn họ xử xong một đống lớn sợi nấm biến dị rồi vọt tới bên thân nấm thì đã không chặp kịp thân nó, bào tử của nấm ham m/uốn đã tản ra bốn phía từ sớm rồi.

“Nguyên nhân đến từ hàng hào được thực thể.” Hoắc Tuyên Sơn nói, “Không có viện Bình Thông và đội tuyển trường bên kia chém giết sợi nấm biến dị, nấm ham m/uốn khổng lồ đã hấp thu đủ lực lượng bằng máu tinh thú, thời gian trưởng thành đã được rút ngắn thêm nữa.”

Chẳng lẽ muốn bọn họ trơ mắt nhìn nấm ham mu/ốn phóng thích bào tử?

Đang lúc những chiến sĩ độc lập của mấy đội chủ lực này liều mạng xông về phía thân nấm, cơ giáp sư của tiểu đội tổng binh trường Damocles hô to một tiếng: “Vệ Tam, chỗ này!!!”

Phạm vi mũ nấm quá lớn, cơ giáp sư sư này chế đồ rồi chia ra cũng gấp gáp, nay nó đã không kịp khép lại.

Những người trong đấu trường và hiện trường trực tiếp cứ nhìn cảnh chiến sĩ hạng nhẹ Damocles mang theo 4 tấm độ ách kim cỡ lớn bay lên; cơ giáp sư tiểu đội tổng binh thì đứng ở trên chỗ cao nhất và đổ độ ách kim tan chảy từ trên đỉnh như đổ bê tông vào giữa 4 khe hở, phía sau còn có mấy người chiến sĩ độc lập đi theo.

Đừng nói người ở ngay hiện trường trực tiếp, ngay cả mấy sinh viên trong đấu trường cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn cơ giáp sư tiểu đội tổng binh này.

Làm cái giống gì đây?

Vật liệu là dùng trên cơ giáp, đây là thứ mọi người đã được đào tạo từ khi nhập học. Ai mà ngờ được chuyện trường Damocles suốt ngày dùng vật liệu trên mấy cái loại công cụ kỳ lạ.

Mọi người cứ như vậy nhìn ngơ ngác bọn người kia bay tới mũ nấm với độ ách kim, chiến sĩ độc lập đi theo phía sau thì lo chuyện sợi nấm, để cho người trên không trung nhanh chóng tiếp cận đội chủ lực.

Vệ Tam không tiếp tục xông về phía thân nấm mà chạy về phía bọn họ. Cô cầm tấm kim loại đang được một chiến sĩ độc lập hạng nhẹ ôm và nhảy lên bịt kín mũ nấm.

Lúc này cơ giáp sư tiểu đội tổng binh đã đổ xong khe hở cuối cùng.

Cơ giáp hạng nhẹ một lần nữa bay cao quá khỏi độ ách kim đã phủ lên mũ nấm. Từ xa, Vệ Tam thấy nấm ham mu/ốn khổng lồ đã muốn nứt ra, chỉ còn lại một lớp màng mỏng, nếu kéo lâu thêm một chút nữa là lớp màng mỏng vỡ ngay.

Một khi nó bị phá vỡ, các bào tử bên trong sẽ phân tán hoàn toàn.

Chiến sĩ đội chủ lực đã tiếp cận được thân nấm, chặt đứt sợi nấm, vừa vặn cho Vệ Tam cơ hội.

Vệ Tam nhận công cụ trong tay cơ giáp sư tiểu đội tổng binh rồi kéo cậu ta xuống. Cô để cho một chiến sĩ hạng nhẹ buông tay ra rồi dùng sức đạp thẳng lên miếng độ ách kim đang được đắp lên; thừa dịp nấm ham m/uốn khổng lồ vừa nứt ra thì để độ ách kim bao lại cái đầu nấm trước nó kịp phóng bào tử.

Độ ách kim không chỉ bao lấy cái đầu của nấm ham m/uốn khổng lồ mà còn xoay thêm mấy vòng.

Mọi người: “...”

Không biết tại sao, họ bỗng thấy rằng nấm ham bị bao lấy này có vẻ thảm.

Khoảnh khắc nó bị bao lấy, trái tim của mọi người vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại.

Đây là... đã thành công chưa?

“Mang cậu ta trở về.” Vệ Tam giao cơ giáp sư tiểu đội cho chiến sĩ độc lập hạng nhẹ, còn mình thì chạy về phía nấm ham mu/ốn khổng lồ.

Mũ nấm của cây nấm đã hoàn toàn nứt ra, sau khi nó bị độ ách kim bao lấy thì vẫn còn bào tử tràn ra, rò ra từ hững nơi không được niêm phong bên dưới.

Mấy tấm kim loại chồng chất trong tay cô là để cô làm bước niêm phong cuối cùng, nhưng thế thì vẫn phải tiếp cận nấm ham mu/ốn khổng lồ trước.

Quả nhiên thân nấm vẫn chưa bị phá vỡ nên nguồn vận chuyển các chất dinh dưỡng vẫn còn, lớp màng mỏng khi nãy đã nứt ra.

Bào tử màu xám trắng trôi nổi dưới mũ nấm như tuyết.

“Chặn sợi nấm, cậu dẫn tôi đi lên.” Vệ Tam chạy tới và chỉ vào Hoắc Tuyên Sơn.

Hoắc Tuyên Sơn quay đầu đi ngay mà không hỏi vì sao. Cậu ta chạy thẳng về phía Vệ Tam, mang theo Vô Thường rồi bắt đầu bay lên mũ nấm.

Bào tử quá nhiều, dày tới mức mặt nạ phòng độc cũng muốn không ngăn nổi. Vệ Tam cảm thấy trong cơ giáp mình đã có không ít bào tử.

Bào tử đã bắt đầu lộ ra, nếu chẳng chém thân nấm thì làm cái nắp bằng độ ách kim cũng vô ích.

Bây giờ không rảnh suy nghĩ quá nhiều, ôm tấm độ ách kim, Vệ Tam được Hoắc Tuyên Sơn đưa lên cao rồi dừng lại dưới mũ nấm. Cô kéo mấy tấm kim loại đi xung quanh thân nấm, ịn nó thẳng vào cái nắp bằng độ ách kim.

Phù hợp hoàn hảo.

Vệ Tam vòng tới vòng lui, dùng độ ách kim lỏng đổ vào khoảng cách giữa nắp và mấy tấm kim loại, cuối cùng chỉ còn lại chỗ cái miệng nơi ở giữa thân nấm.

Tất cả những gì cần làm bây giờ là chặt đứt thân nấm.

Nhưng khi đến gần sẽ lọt vào đòn tấn công điên cuồng bởi nấm ham m/uốn khổng lồ, vô số sợi nấm bao vây bủa tới.

Truyện Chữ Hay