Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ăn sáng ở nhà họ Giang, Hạ Tuy liền gọi cho Tiểu Uông đến đón hắn, Giang Húc vốn muốn đưa hắn về, lại bị Hạ Tuy từ chối, chủ yếu là đi cùng hắn còn có một con Xà quái diện mạo dữ tợn.
Giang Húc cũng không miễn cưỡng, dù sao cô cũng biết Hạ Tuy đã nhìn thấu bản chất sợ những thứ kia của mình, chỉ nhân lúc Hạ Tuy đang chờ Tiểu Uông mời hắn lúc có thời gian đến công ty của bọn họ tham gia tiệc tối.
"Trong khoảng thời gian này có thể nhìn thấy những đồ vật không sạch sẽ, phát hiện trong công ty những thứ này rất nhiều, hi vọng A Tuy có thể bớt chút thời gian giúp đỡ những tiểu quỷ đó đi đầu thai.
"
Tình hình ở những công ty con thì Giang Húc không rõ ràng, nhưng những nghệ sĩ ở tổng công ty lại không được mấy người trên người sạch sẽ tuyệt đối.
Trước kia không thấy cũng thì thôi, nhưng bây giờ có thể nhìn thấy, khiến Giang Húc không thể không quan tâm, mỗi lần nhìn thấy là trong lòng đều cảm thấy không thoải mái.
Tuy rằng Hạ Tuy không biết tình hình cụ thể, nhưng cũng gật đầu đồng ý chuyện này, sau đó Hạ Đông và Tiểu Uông đã đến, Hạ Tuy mang theo Xà quái rời đi trước.
Nên giam giữ Xà quái ở nơi nào, chuyện này Hạ Tuy hỏi ý kiến Tổng cục và Cục an ninh quốc gia, hai bên đẩy qua đẩy lại như đánh thái cực, cuối cùng hai bên đều buông tay, quyết dịnh vẫn là để Xà quái ở Văn phòng hỗ trợ xã hội, dù sao Văn phòng chính là đơn vị chuyên lo những chuyện thần quái li kỳ kiểu này.
Có điều bởi vì chuyện Hải thần lần trước, Hạ Tuy ở trên xe nghe Hạ Đông nói, mới biết bây giờ Văn phòng hỗ trợ xã hội của bọn họ đã chính thức được công nhận là một cơ quan của chính phủ, trên thực tế từ nay về sau bọn họ có quyền tự quyết định, không cần chịu sự quản lí của Tổng cục và Cục an ninh quốc gia nữa, có điều vẫn phải báo cáo tình hình cho đôi bên biết.
Từ bàn tay trắng đi lên, bây giờ tính chất của Văn phòng đã có chút khác biệt, không cần trực thuộc Cục công an nữa, mà trở thành một đơn vị của cục Trào Phong, một trong Cửu Long cục của quốc gia.
Trào Phong, là con thứ ba của rồng, hình dạng như thú, nguy hiểm lại hảo vọng, cũng có người cho rằng nó là có long mạch phượng.
(các bạn muốn biết thêm chi tiết, lên google gõ rồng sinh chín con là sẽ ra tên của con còn lại và đặc điểm của từng con)
Ở đây lấy ý không sợ nguy hiểm lại có thể nhìn xa tìm ra chân tướng rõ ràng.
Quốc gia có những đơn vị đặc biệt không thuộc cơ quan nhà nước, gọi là Cửu Long bộ, dưới Cửu Long bộ chia ra chín cục, cục thứ ba Trào Phong cục chuyên môn xử lí những sự kiện thần quái.
Đáng tiếc trước giờ vẫn không có mấy người tài ba dị sĩ, phần nhiều trong các bộ môn sẽ có một vài khách khanh, đại loại như đại sư gì đó, cao tăng gì đó, có thể nhìn thấy những sự vật, sự việc ở âm phủ.
(khách khanh thời xưa là những người tài giỏi mà vua hoặc các vương tướng nuôi trong nhà, mình không biết nên dùng từ gì để Việt hóa)
Bản lĩnh chém yêu trừ ma thì chưa nói, đa phần là thu thập tư liệu về sự kiện thần quái ở các nơi, nếu có dấu hiệu không phải do người làm, vậy thì cần điều tra ngọn nguồn bắt kẻ chủ mưu, có điều hiệu quả không mấy khả quan, trình độ rảnh rỗi xếp thứ nhất trong Cửu bộ nhưng lại không thể đóng cửa được.
Bây giờ có Văn phòng hỗ trợ xã hội ở Hải thành gia nhập, lúc này cục Trào Phong mới coi như có đề tài để bàn tới.
Có điều với bản tính của Hạ Tuy, cũng không cho phép ai quá chú ý đến hắn, hồ sơ tư liệu của Văn phòng đều được mã hóa đặc biệt, cho nên bên Hạ Tuy cũng không có cảm giác thay đổi gì cả, chỉ là thân phận của Văn phòng của bọn họ đường đường chính chính hơn mà thôi, chín bỏ làm mười, xem như có thể ngang hàng với Tổng cục và Cục an ninh quốc gia rồi, nhưng đối với bên ngoài thì vẫn chỉ là một đơn vị công tác giúp đỡ xã hội nằm trong con hẻm nhỏ không có mấy tiếng tăm.
Đương nhiên, còn một sự thay đổi khác, chính là đãi ngộ lại cao hơn gấp mấy lần, tiền lương cũng là phát theo tuần.
Lúc Hạ Tuy trở lại văn phòng công tác xã hội, già Lý đã vui vẻ cho biết mọi người vừa mới lĩnh lương, buổi tối nhất định phải cùng nhau ăn một bữa cơm, thuận tiện bổ sung bữa cơm đoàn viên đêm trung thu kia luôn.
Từ lúc thành lập Văn phòng hỗ trợ xã hội đến giờ, còn vài ngày nữa mới tròn một tháng, nghe nói chỉ riêng một mình hắn, các đãi ngộ và tiền phụ cấp công tác chỉ trong ba tuần mà tiền đã hơn một trăm vạn.
Tiền lương trong này có thể xem là số nhỏ, chủ yếu bởi vì hắn xử lí vài vụ án, mấy chục vạn số lẻ kia chính là tiền lương, còn một trăm vạn chính là tiền thưởng.
Hạ Tuy ở trong lòng tính toán xem có thể mua được bao nhiêu vật liệu gỗ, đột nhiên cảm giác bản thân thành đại gia sau một đêm.
Đương nhiên, sau khi quy đổi ra vật liệu bằng ngọc, Hạ Tuy lại cảm thấy bản thân mình thật ra cũng chỉ vừa thoát khỏi cảnh ăn không đủ no mặc không
.