Độ hot của Hứa Thanh Mộc vừa vơi được một ít thì Quật Mộ CP lại vươn lên cầm hot search trong một đoạn thời gian.
Bởi vì thân phận Tống Quyết bị các cư dân mạng lột ra. Mọi người rất kinh ngạc, từ trước cho đến này đều cho rằng anh quá xấu nên năm nào cũng không lộ mặt, ai dè đâu đẹp trai quá chừng luôn á!
Hơn nữa trọng điểm là, lớn lên đẹp trai thì thôi đi, chuyện của anh ta và Hứa Thanh Mộc rốt cuộc là sao dọ? Ông chủ lớn như anh không làm chính sự, sao ngày nào cũng kè kè bên cạnh Hứa Thanh Mộc vậy?
Hai người này cũng quá real rồi, giống như đang ép buộc cư dân mạng bọn họ cắn cái CP này vậy á.
Hứa Thanh Mộc nhìn Weibo trong chốc lát, phát hiện có không ít thứ liên quan tới Quật Mộ CP, fanfic hay fanart gì cũng có. Xuất phát từ tò mò, Hứa Thanh Mộc click mở một chiếc fic đọc thử.
Kỳ thật cũng không có viết gì quá đáng, chỉ là một đoạn văn ngắn ái muội thôi, nhưng cả người Hứa Thanh Mộc vẫn không được tự nhiên, không có mặt mũi nào xem nỗi nữa, vội vàng rời khỏi Weibo.
Đang muốn quăng điện thoại sang một bên, đột nhiên nhìn thấy nhóm WeChat của Lăng Vân Quan bọn có notif mới.
Hứa Thanh Mộc click mở xem, thì ra là Hạ Tinh Sở chia sẻ một bài viết.
Cái bài share kia là một chiếc fanfic Quật Mộ CP.
【 Hạ Tinh Sở: 《Tàn tật bá tổng đạo trưởng xinh đẹp 》 chương up rồi! Chị em ơi mau đi xem thôi! Cho tôi xin cái like! 】
Một đám người vội vàng phụ họa.
【 Văn Bác Hàm: Tôi tới đây! Chương hôm nay thổ lộ chưa zậy! 】
【 Hạ Tử Minh: A a a a rốt cuộc cũng ra chương mới! 】
【 Đản Nữu Nhi: Có nhiều chữ Hán tôi không biết, có ai đọc diễn cảm cho tôi nghe không, cảm ơn các chị em. 】
【 Husky: Đợi đã... đây là group chính mà mấy tên ngố!!!! Tiểu đạo trưởng với cả ông chủ Tống trong đây hết đó!!! Thu hồi tin nhắn đê!!! 】
Hứa Thanh Mộc: ...
Ngay sau đó, giao diện tin nhắn bắt đầu xuất hiện từng hàng chữ nhỏ.
Husky đã thu hồi một tin nhắn.
Hạ Tinh Sở đã thu hồi một tin nhắn.
Văn Bác Hàm đã thu hồi một tin nhắn.
Hạ Tử Minh đã thu hồi một tin nhắn.
【 Đản Nữu Nhi: A a a tôi không biết thu hồi đâu! Ai chỉ tôi với! 】
Trong group an tĩnh một trận, một phút sau, tiếng notif lại vang lên lần nữa.
【 Hứa Thanh Mộc: Không cần thu hồi nữa đâu. Ba phút sau tập hợp ở sân trước, dạy mọi người kiếm pháp mới nha ( ̄︶ ̄)】
Mọi người: ...
Vì thế, ba phút sau, toàn bộ Lăng Vân Quan tập hợp ở bãi đất trống trên sân trước, tiếp nhận sự chỉ (đánh) dạy (mắng) kiếm pháp mới của Hứa Thanh Mộc, mỗi người đều được lợi không ít, sau đó nằm trên mặt đất xoa xoa vết thương của mình, yên lặng rơi lệ.
Tống Quyết ở một bên xoa xoa Bạch Mỹ Mỹ, một bên xoa xoa Heo Vòi con, nhàn nhã nhìn náo nhiệt.
Sau khi giáo dục cái nhóm nhiều chuyện này, tâm tìn hHứa Thanh Mộc cũng tốt đẹp hơn một ít, cậu thở phì phò ngồi ở trên ghế lười, tiếp tục mở miệng giáo dục nhóm người này: "Mấy người làm chuyện lớn tí đi, đừng có suốt ngày đi nhiều chuyện được không? Đọc nhiều tin tức xã hội có ý nghĩa một chút, để ý nơi nào có bất bình, nhờ mọi người ra tay tương trợ."
Tống Quyết gật đầu phụ họa, sau đó cầm di động, đọc một tin tức mới nhất.
"Hai người đàn ông ở tỉnh Quảng Đông cãi nhau vì chuyện vặt vãnh dưới ánh nắng chói chang suốt ba giờ, cả hai đều bị cảm nắng."
Hứa Thanh Mộc "Xì" cười, nói: "Đời này tôi chưa từng thấy qua ai dở người như vậy."
Tống Quyết nói: "Đúng thế."
Mọi người: ...
Hai người không biết xấu hổ còn đi nói người khác!
Tống Quyết lại tiếp tục đọc tin tức: "Chàng trai thất tình thỉnh Vu sư làm phép lôi keo bạn gái, bị lừa vạn nguyên."
Hứa Thanh Mộc lại cười: "Chàng trai này không phải cháu trai của chúng ta hả?"
Tống Quyết nhìn kỹ tin tức, nói: "Thật đáng tiếc, không phải. Nhưng điều này nói lên cháu trai của chúng ta cũng không cô đơn, trên thế giới này vẫn còn một số đồng bạn giống hắn."
Hứa Thanh Mộc cười to, Tống Quyết lại tiếp tục đọc tin tức: "Đoạn đường sắt bỏ hoang có phong cảnh tuyệt đẹp được xưng là đường sắt tình yêu, du khách sôi nổi đi tham quan nhưng đường ray đã bị chôm."
Hứa Thanh Mộc quả thực bị này cái tin tức nhảm nhí này làm cho cười muốn chết, ôm bụng cười nửa ngày, Hạ Tinh Sở ủy khuất nói: "Sư huynh anh nhìn đi, trước mắt thiên hạ thái bình, chỉ có tin tức nhảm nhí thôi, tụi em không nhiều chuyện thì cũng chẳng còn gì làm."
Hứa Thanh Mộc cười một hồi, lại đột nhiên nghĩ tới cái gì, khẽ nhíu mày, đứng dậy nói với Tống Quyết: "Khoan đã, anh đưa cái tin đường ray bị trộm cho tôi xem."
Tống Quyết tiến lên, đưa tin tức nguyên bản rõ ràng cho Hứa Thanh Mộc đọc.
Ở thành phố D có một đoạn đường sắt bỏ hoang dài km, cây cối hai bên mọc dại tùm lùm, nối liền nhau tạo thành một mái vòm tự nhiên, dưới mái vòm xanh mơn mởn, đường ray thẳng tắp dài bất tận nhìn rất lãng mạn và đẹp mắt.
Mà gần đây có một vị nhiếp ảnh gia nổi tiếng phát hiện ra nơi này, sau khi chụp một album thì nơi này đột nhiên nổi tiếng. Cư dân mạng đặt cho nơi này một ý nghĩa riêng, nói nó tượng trưng cho đôi tình nhân cùng nhau đi qua cuộc đời, vì thế ở đây có cái tên "Đường hầm tình yêu".
Ai dè đâu trước khi du khách kịp tới tham quan thì có một đoạn đường ray của đường hầm này lại không cánh mà bay! Mất ít nhất cũng tầm mười km, cảnh đẹp và ý nghĩa của đường hầm tình yêu tức khắc giảm bớt một nửa.
Hứa Thanh Mộc nhìn hình ảnh mà phóng viên chụp lại được sau khi đường ray bị trộm, nói: "Tôi nói có vấn đề mà... Anh xem đường ray nè, chỗ nào giống bị trộm? Đây không phải là dấu vết bị cắt, nhìn kỹ đi, ở đây rõ ràng có dấu răng."
Tống Quyết cũng dí sát mắt vào nhìn, nói: "Ý cậu... Là Heo Vòi hả?"
Hứa Thanh Mộc nói: "Đoán là nó, cũng không biết có phải là mẹ của Tùng Tùng chúng ta không nữa."
Tống Quyết nhìn nhìn Heo Vòi con còn đang bò loạn trên mặt đất.
Nhóc con này đã lớn lên không ít, việc uống sữa cũng đã khó có thể thỏa mãn nhu cầu trưởng thành của nó. Hiện tại bọn họ cũng nản lắm, nó không phải đồng loại, bọn họ cũng không có biện pháp dạy dỗ Heo Vòi con một cách chính xác. Nếu cứ mãi nuôi vật nhỏ này bên cạnh con người, khả năng nó sẽ quen với đời sống con người, sau này rất khó thả về tự nhiên.
Chẳng sợ con Heo Vòi ăn đường ray kia không phải là mẹ nó, ít nhất cũng là đồng loại nó, có lẽ có thể giúp nó được.
Tống Quyết nói: "Khi nào xuất phát?"
Hứa Thanh Mộc nói: "Hiện tại đi liền, nếu chậm có thể sẽ không tìm được con Heo Vòi kia."
Nói xong Hứa Thanh Mộc liền trở về phòng, thu thập một chút nhu yếu phẩm đơn giản, tiếp theo mang theo Heo Vòi con, Bạch Mỹ Mỹ và Husky, đi thành phố D trước.
.
Lúc đến nơi đã là chạng vạng. Nghĩ đến việc đường hầm tình yêu kia là nơi nổi tiếng trên mạng, sợ quá nhiều người sẽ dọa đến Heo Vòi con, nên để Heo Vòi con và Bạch Mỹ Mỹ ở lại khách sạn, Husky cũng ở lại chăm sóc hai đứa bé này, Tống Quyết cùng Hứa Thanh Mộc gọi xe taxi đi đến Đường hầm tình yêu.
Vừa xuống xe liền thấy một đống du khách, tuy có một đoạn đường ray dài đã mất, nhưng vẫn còn dư lại một khúc, nên du khách tới chụp hình vẫn không giảm xuống.
Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết đi dọc theo đường ray, vừa đi vừa tìm dấu răng như trên báo.
Bởi vì Hứa Thanh Mộc quá chuyên chú, không để ý tới thanh chắn dưới chân, đột nhiên chân mắc phải thanh chắn, thân thể loạng choạng lập tức ngã về phía trước.
Tống Quyết vẫn luôn chú ý động tĩnh của cậu, thấy tình huống này lập tức nói: "Cẩn thận!"
Sau đó duỗi tay liền ôm lấy eo Hứa Thanh Mộc, để cậu ngã vào trong lòng mình.
Thật ra Hứa Thanh Mộc đã lấy lại thăng bằng không có ngã xuống, nhưng trong nháy mắt hai người đã dính chặt vào nhau, Tống Quyết còn thân mật mà ôm lấy cậu, dưới đường hầm tuyệt đẹp có đường ray tượng trưng cho tình yêu.
Hứa Thanh Mộc tức khắc cảm thấy một cổ máu nóng đánh sâu vào đầu óc của mình, cậu rõ ràng cảm giác được lỗ tai của mình vừa đỏ vừa nóng, tim cũng đập nhanh lên.
Mà trong mắt Tống Quyết tất cả đều là cậu, vừa dịu dàng vừa sâu sắc.
Hai người đều không nói gì, dường như thời gian đã dừng lại ở ngay khoảnh khắc này.
Cho đến khi có một tiếng hô cách đó không xa truyền đến đánh vỡ sự trầm mặc này, Hứa Thanh Mộc hoảng sợ, giống như làm chuyện xấu bị bắt quả tang vội vàng đẩy Tống Quyết ra, nhanh chóng lùi lại một bước, nhìn sang nơi phát ra âm thanh.
Ba cô sinh viên che miệng tận lực đè nén tiếng gào của mình, có cô gái còn cầm di động chỉa vào bọn họ.
Thấy Hứa Thanh Mộc cùng Tống Quyết nhìn qua, ba nữ sinh kia lập tức đỏ mặt, khẩn trương nói: "Thực xin lỗi, Tiểu đạo trưởng, không phải cố ý quấy rầy hai người! Hai người cứ tiếp tục đi!"
Hứa Thanh Mộc: ...
Tiếp tục cái gì!
Hứa Thanh Mộc lớn tiếng nói: "Không phải như mọi người nghĩ đâu!"
Ba nữ sinh ngầm hiểu che mặt, nhưng nụ cười vẫn lộ ra từ khe hở ngón tay, Hứa Thanh Mộc nhìn liền biết các cô đang suy nghĩ cái gì, nhất định là đang nói y chang như trên mạng —— Quật Mộ là thật! Cùng nhau đi dạo ở đường hầm tình yêu! Còn ôm nhau ở dưới mái vòm! Đây là đang nhét đường vào miệng chúng mình để ép tụi mình cắn đó!
Hứa Thanh Mộc vô lực nói: "Chúng tôi... Là tới... Điều tra..."
Lời nói Hứa Thanh Mộc cũng chẳng có tự tin, thanh âm càng ngày càng nhỏ.
Tống Quyết thì lại rất ung dung, sửa sửa quần áo của chính mình, đi đến trước mặt ba cô gái kia, phong độ nhẹ nhàng nói: "Ngại quá, xin hỏi, mọi người có chụp ảnh không?"
Cô gái cầm di động kia vội vàng nói: "Thực xin lỗi, thật sự không phải muốn hụp lén, nhưng mà thấy cảnh đó đẹp qía, cầm lòng không đậu... Nếu ngài Tống cảm thấy không ổn, tôi sẽ lập tức xóa ngay!"
Nói xong cô gái kia nhanh chóng đưa điện thoại di động cho Tống Quyết xem.
Bức hình được chụp trong lúc gấp gáp nhìn rất đẹp, dưới toàn cảnh đường hầm tình yêu, Tống Quyết và Hứa Thanh Mộc ôm nhau ở đó, trong mắt chỉ có mỗi đối phương.
Nếu xóa thì thật đúng là đáng tiếc, ba cô gái lưu luyến không rời nhìn ảnh chụp kia.
Tống Quyết dùng khẩu hình nói với cô gái kia: Share tôi.
Ba cô gái sửng sốt, sau đó hưng phấn muốn xỉu, nhanh chóng chia sẻ hình ảnh cho Tống Quyết, rồi sau đó xóa ảnh trên di động mình.
Tuy rằng bản thân mình sau này sẽ không thể thấy tấm hình xinh đẹp kia nữa, nhưng bọn họ cũng chỉ cắn bừa thôi ai ngờ CP lại là thật! Thăng thiên tại chỗ!
Tống Quyết nhận được ảnh chụp rất vừa lòng, ba cô gái cũng rất vừa lòng, kích động tỏ thái độ với bọn họ: "Tiểu đạo trưởng, ngài Tống, hai người yên tâm, chúng tôi kín miệng lắm! Tuyệt đối sẽ không nói cho ai biết hai người đến Đường hầm tình yêu đâu!"
Tống Quyết nói: "Cảm ơn."
Nhưng mấy cô không nói thì có ích lợi gì? Nơi này nhiều du khách thấy được như vậy, mấy cô không nói không có nghĩa là người khác không nói.
Hứa Thanh Mộc mệt mỏi che mặt, nghĩ: Hy vọng mấy cái tin tức nhảm nhí đăng nhiều lên một chút, để bọn họ không chỗ lên hot search được...
Sau khi tạm biệt ba cô gái kia, Hứa Thanh Mộc liền nỗ lực khắc chế tâm tình lung tung rối loạn của mình.
Mà ba cô gái kia vừa đi vừa nhỏ giọng thảo luận vẫn truyền vào lỗ tai cậu.
"A a a a, tao biết ngay mà! Là thật đó! Quật Mộ CP là thật!"
"Tuy là thật, nhưng đừng có gọi bằng cái tên xúi quẩy đó chớ!"
"Tao thấy cái tên CP này hay mà, tụi mày chẳng lẽ không phát hiện những ai dám đối nghịch với Lăng Vân Quan kết cục đều rất thảm à... Cho nên cái tên CP này thích hợp lắm luôn á, nếu mày đắc tội Quật Mộ CP, phần mộ tổ tiên đều bị mày đào lên."
Hứa Thanh Mộc: ...
Tống Quyết khó khăn lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.
Chỉ là mấy cô gái hóng hớt này không biết nội tình, nếu mấy cô biết được nội tình trong đó, nhất định sẽ càng thêm cảm khái, cái tên CP này đúng thật là sinh ra để dành cho họ.