Đào Hôn Chỉ Nam

chương 47: cuộc gặp gỡ bất ngờ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Chủ nhân! Phía trước phát hiện khí lưu dao động bất thường từ cơ giáp cỡ lớn, thông qua phân tích suy đoán, rất có thể là cơ giáp cấp S, xin hãy ra chỉ thị!”

Thanh âm của Bạch Lộ rơi vào bên tai, Cevi kinh ngạc nhìn thoáng qua màn hình theo dõi trước mặt, ở phía bên trái màn hình có một chấm tròn nhỏ, là cơ giáp trí năng cấp S mà Bạch Lộ phát hiện, đài cơ giáp kia đang lấy tốc độ cực nhanh bay về phái bên này.

— Là ai đây?

Trước khi hành động vương thúc đã dăn dò hắn về tình hình điều tra được bên này, các quân đoàn khác của đế quốc hiện không ở thiên hà Cepheus, chỉ có quân đoàn Tinh Thần phụ trách đóng tại thủ đô. Số lượng cơ giáp cấp S trong đế quốc có hạn, đa phần đều được tướng quân của các quân đoàn lớn mang theo bên người, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện trong này?

“Có thể nào là đài cơ giáp của tướng quân Byron quân đoàn Tinh Thần không?” Cevi hỏi.

“Không phải, chủ nhân, tôi không tra được thông tin gì về đài cơ giáp kia hết.” Bạch Lộ rất nhanh liền phát lên một dãy số liệu, trước mắt, các cơ giáp trí năng cấp S được đăng ký ở hiệp hội cơ giáp chính là Sư Vương của bệ hạ, Kim Hạc của thượng tướng Reger, cơ giáp Lôi Xà, Hắc Long, Chu Tước, Ảo Ảnh, Lưu Quang, Phi Tinh, Ngân Tuyết của các quân đoàn trưởng khác, tổng cộng có chín đài. Chín đài cơ giáp cấp S này đều có hồ sơ tư liệu ghi chép trong hiệp hội cơ giáp đế quốc, cũng được bảo lưu thể phục chế trí năng, dùng để khôi phục cơ giáp khi cơ giáp bị phá hủy.

Nếu như cơ giáp này là một trong số đó, Bạch Lộ chắc chắn có thể lập tức phân tích ra đối phương là ai. Nếu Bạch Lộ không tra ra được lai lịch đối phương, như vậy chứng minh, cơ giáp cấp S ở phụ cần rất có thể giống như Bạch Lộ của Cevi, không có hồ sơ tư liệu gì ở hiệp hội cơ giáp!

Cevi hơi hơi nhíu mày, lập tức bình tĩnh ngầm hạ mệnh lệnh: “Đi mau! Hạ xuống thành Lạc Hà!”

Bạch Lộ nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, điều chỉnh tốc độ lên cao nhất, giống như tia chớp bay về phía tòa thành Lạc Hà của thủ đô.

Mà trong khoang điều khiển gần đó, Lam Tinh đang cực kỳ hưng phấn gọi tới gọi lui: “Chủ nhân chúng ta vẫn nên chạy nhanh đi! Tướng quân có nói với cậu rồi chứ? Vũ khí hỏa lực nặng của tôi còn chưa lắp ráp xong, cùng là cấp S, nhất định tôi sẽ không đánh lại được nó, như vậy sẽ khiến cậu mất mặt!”

Claire đưa tay vỗ vỗ ngôi sao màu lam đang nhảy tới nhảy lui kia, nói: “Mày im lặng trước đã, đi theo phía sau, giám sát chặt chẽ hướng đi của đài cơ giáp kia, đến lúc cần thiết tao sẽ báo cáo cho cha.”

Trong lòng Claire cũng vô cùng nghi hoặc, tại sao thủ đô lại xuất hiện một cơ giáp cấp S xa lạ không có hồ sơ tư liệu? Hơn nữa, nếu đài cơ giáp này đã thành công đột phá lưới phòng ngự của quân đoàn Tinh Thần, né tránh bộ đội tuần tra của quân đoàn Tinh Thần trộm lẻn vào thủ đô, hiển nhiên là có hành động bí mật gì đó. chẳng lẽ là có tướng quân của quân đoàn khác mưu đồ gây rối?

Vẫn nên báo cáo lại để cha định đoạt đi, dù sao cha mới là người phụ trách công tác bảo vệ thủ đô, nghĩ đến đây, Claire liền kết nối tới máy thông tin của thượng tướng Byron, kể lại chi tiết chuyện này cho ông biết: “Cha, con và Lam Tinh phát hiện tung tích của một cơ giáp cấp S xa lạ ở thủ đô, không đoán ra được đối phương là ai.”

Tướng quâ Byron khẽ cau mày, nói: “Gửi tọa độ lại đây, ta đi xem.”

“Đuổi không kịp, chủ nhân! Nó bay thật nhanh!” Lam Tinh một bên vặn vẹo thân thể một bên cấp tốc nói: “Tốc độ của đài cơ giáp này nhanh đến không thể tin nổi! Tôi không theo dõi được vị trí của nó, chủ nhân, liệu có phải có hạ xuống phụ cận rồi không? Tôi có cần phân hình xem trong mấy km xung quanh có người khả nghi hay không không?”

Claire nói: “Phóng đại hình ảnh dưới mặt đất cho ta xem.”

“Vâng!”

Lam Tinh hình ảnh phân hình D trêи mặt đất phóng đại trêи màn hình điện tử trước mặt, Claire cẩn thận quan sát, khiến y ngoài ý muốn chính là, xung quanh là một mảnh đất cực kỳ hoang vắng, không một bóng người. Xung quanh chỉ có một khu rừng rậm rạp.

Claire nheo mắt lại kiểm tra dưới đất, đột nhiên, y phát hiện trong rừng râm hình như có một bóng người nho nhỏ, kỳ quái chính là, bóng lưng kia thoạt nhìn lại hết sức quen mắt.

“Đi xuống xem một chút!”

Claire đưa ra chỉ thị, Lam Tinh lập tức hạ xuống phụ cận, Claire thật cẩn thận ẩn úp, tránh ở phía sau một cây đại thụ muốn nhìn thử xem đối phương là ai.

Lại không biết, cơ giáp của Cevi đã phát hiện ra đối phương từ lâu, từ trước khi Lam Tinh hạ xuống đã ẩn náu sẵn sàng trong rừng rậm.

Bạch Lộ thông qua kết nối tinh thần liên tiếp nói với Cevi: “Chủ nhân, chúng ta bị phát hiện, đối phương đã hạ xuống phụ cận, làm sao bây giờ?”

Cevi trầm mặc một lát, mới nói: “Xem ra chỉ có thể giết người diệt khẩu.”

Bạch Lộ ngoan ngoãn trả lời: “Muốn tôi động thủ hay là tự chủ nhân động thủ?”

“Để ngươi khởi động, động tĩnh quá lớn, để ta đến đi.” Cevi quyết đoán im lặng lấy một khẩu súng từ trong túi, đây là vương thúc cho hắn dùng để phòng thân, kỹ thật bắn của Cevi trong nửa năm luyện tập cũng ngày càng thông thạo, chẳng qua lúc này đêm đã khuya, ánh sáng từ mặt trăng quá yếu ảnh hưởng đến tầm nhìn, Cevi chỉ có thể mơ hồ thấy cách đó không xa có bóng người, nhất thời vẫn không có biện pháp nhắm vào đối phương.

Đột nhiên một trận gió lạnh thổi tới, mây đen trêи đỉnh đầu bị gió thổi tán đi, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống mặt đất, để lại những quanh ảnh loang lổ.

Tầm nhìn trước mắt Cevi sáng ngời, ngón tay lập tức bóp cò!

Một tiếng “Phốc” thật nhỏ vang lên, người núp sau cây theo đó ngã xuống đất, viên đạn bắn ra chuẩn xác không chút sai lầm ghim vào sau lưng đối phương.

Bạch Lộ không nhịn được khen: “Chủ nhân thật là lợi hại!”

Cevi mỉm cười, bước nhanh đến phía trước. Nương theo ánh trăng nhìn kỹ người trước mặt, Cevi nhất thời kinh ngạc mở to hai mắt: “… Claire?”

Claire bị bắn ngã xuống đất mơ mơ hồ hồ trông thấy người mình ngày nhớ đêm mong ở ngay trước mặt, không nhịn được cười rộ lên: “Cevi, sao cậu lại ở chỗ này?”

Lam Tinh ở nơi nào đó kêu to: “Là hắn đánh cậu! Là hắn đánh cậu!”

Ý thức của Claire đã bắt đầu trở nên mơ hồ, căn bản không nghe rõ cơ giáp của mình đang nói cái gì, y chỉ cảm thấy vô cùng vui vẻ, bởi vì rốt cuộc y cũng gặp được Cevi.

Suốt một năm không gặp, Claire thật sự vô cùng nhớ nhung Cevi, buổi tối mỗi ngày đều mơ thấy Cevi, thời gian rảnh rỗi luôn không nhịn được nghĩ thầm, Cevi đang làm gì? Ăn có ngon không? Việc học có bận không? Đã thích ứng với hoàn cảnh mới chưa?

Loại nhớ nhung và lo lắng này, dường như đã hòa thành một thể với máu và cốt tủy.

Cevi hình như lại cao hơn một chút, dáng người thiếu niên có vẻ cân xứng mà thon dài, mặc một bộ quần áo đen, gắt gao bao lấy thân thể hắn, thoạt nhìn cơ loại gợi cảm ngây ngô, cách ăn mặc rõ ràng khác với ngày trước, đôi mắt đen láy sáng ngời, đẹp vô cùng.

Claire không nhịn được vươn tay, nhẹ nhàng cầm lấy tay Cevi, ôn nhu nói: “Tôi rất nhớ cậu, cậu sống có tốt không?”

Lam Tinh muốn phát khóc: “Chủ nhân, là hắn đáp cậu, là hắn đánh cậu! Cẩn thận hắn muốn giết cậu, cảnh báo nguy hiểm! Cảnh báo!”

Đột nhiên cảm thấy chỉ số thông minh của chủ nhân đã hạ xuống giá trị âm, Lam Tinh rất muốn khiến chủ nhân tắt máy khởi động lại lần nữa.

Thế nhưng, Claire hoàn toàn rơi vào kϊƈɦ động vì nhìn thấy người thương, hoàn toàn không nghe thấy cảnh báo của cơ giáp.

Cevi ngồi xổm xuống cầm tay Claire, mỉm cười nói: “Claire, làm sao cậu có thể nhìn thấy tôi ở thủ đô? Coi như đây là một giấc mộng đi.” Dứt lời, lại dùng kim gây mê đâm vào sau gáy Claire, khiến y hoàn toàn ngủ say.

Lam Tinh: “… Chủ nhân không nghe lời của ta, coi như xong rồi!”

Cevi quay đầu lại ra lệnh cho cơ giáp của mình: “Bạch Lộ, kiểm tra một chút xem đài cơ giáp cấp S kia có phải là Claire mang đến hay không, nếu như phải, ngươi hãy cưỡng ép xâm nhập hệ thống của nó bắt nó tắt máy, thuận tiện xóa đoạn ghi chép này đi.”

“Vâng, chủ nhân.”

Lam Tinh khóc lớn: “Không được xâm nhập hệ thống của ta! Cơ giáp cũng có tôn nghiêm mà… Không được…”

Bạch Lộ không để ý đến tiếng kêu của nó, không chút khách khí chọc thủng hệ thống của đối phương xâm nhập vào.

Cơ giáp trí năng cấp S do ý chí của chủ nhân khống chế, Claire bị Cevi làm hôn mê dưới đất, không thể hạ mệnh lệnh với Lam Tinh, Lam Tinh và y mới hoàn thành ghép đôi hơn một giờ, còn không biết nên tự chủ bảo vệ chủ nhân như thế nào, hơn nữa hệ thống cơ giáp vừa mới lắp xong vẫn chưa hoàn thiện, kết quả đã bị Bạch Lộ dễ dàng làm chết máy.

Cevi đưa Claire và Lam Tinh thả xuống một nơi an toàn, lúc này này mới kêu Bạch Lộ biến thành hình dạng xe huyền phù, chở hắn bay về một phương hướng khác.

Khi tướng quân Byron dẫn người tới, liền nhìn thấy một màn như vậy, con trai nằm trêи mặt đất hôn mê bất tỉnh, Lam Tinh bị cưỡng ép tắt máy, cách đó không xa là một khu rừng rậm rạp, không thấy tung tích của bất cứ ai.

Byron cau mày dùng thuốc gọi con trai tỉnh dậy, hỏi: “Đây là có chuyện gì?”

Claire xoa xoa thái dương đau nhức, nói: “Con cũng không rõ lắm, con kêu Lam Tinh đuổi theo cơ giáp kia, nó hạ xuống ở phụ cận, con liền theo xuống dưới muốn nhìn tình huống một chút, kết quả bị đối phương phát hiện, dùng thuốc mê đánh ngất con.”

Byron lạnh lùng nói: “Con quá liều lĩnh, phát hiện cơ giáp cấp S đang lẽ phải nói cho ta biết trước, chờ ta tới rồi hãy quyết định làm thế nào, con mới mười lăm tuổi, không nên tự mình hành động tùy tiện! Đối phương dùng thuốc mê đánh ngất con, con nên may mắn vì đối phương hạ thủ lưu tình với con, bằng không mạng nhỏ của con đã mất rồi!”

Claire xấu hổ nói: “Thật có lỗi, cha, là con quá sơ suất.”

Lúc ấy vội vã đuổi theo, hiện giờ ngẫm lại đúng là quá liều lĩnh, chẳng qua, Claire luôn cảm thấy trong lòng có một cảm giác rất kỳ quái thúc giục y đuổi theo phía sau. Thậm chí y còn có một suy đoán rất to gan, chuyện y nhìn thấy Cevi hoàn toàn không phải cảnh mơ, mà là chuyện thật sự xảy ra, đài cơ giáp kia không chừng chính là của Cevi, nếu không, tại sao gương mặt của Cevi lại rõ ràng như vậy? Lại còn cao hơn một chút so với một năm trước.

Chẳng qua, Lam Tinh bị cưỡng ép tắt máy cũng bị xóa ghi chép, phán đoán này không thể nào chứng thực được.

Claire thông minh lựa chọn không nói với cha chuyện nhìn thấy Cevi, tuy rằng tướng quân Byron nghi hoặc, nhưng Cevi đã sớm điều khiển Bạch Lộ bay về một hướng khác, tốc độ của Bạch Lộ đứng hàng đầu trong số các cơ giáp cấp S, đến chậm lâu như vậy, nếu muốn đuổi theo thì hoàn toàn không có cách nào.

Tướng quân Byron tìm kiếm một vòng ở xung quanh, vẫn không phát hiện ra tung tích của cơ giáp cấp S, đành phải tạm thời lui binh, ra lệnh cho thuộc hạ: “Mấy ngày gần đây, tăng mạnh công tác phòng vệ của quân đoàn Tinh Thần, phi thuyền và cơ giáp lui tới từ bên ngoài thủ đô phải nghiêm khắc kiểm tra!”

Cevi cố ý đáp Bạch Lộ xuống một rừng rậm xa xa, là muốn khiến cơ giáp theo dõi sinh ra ảo giác, mục đích thật sự của hắn, kỳ thật tổng bộ của tổ chức Mạch Nước Ngầm ở một phương hướng khác —- Thành Lạc Hà.

Bạch Lộ rất nhanh liền chở Cevi đi tới phụ cận thành Lạc Hà, ở bên trong một mảnh rừng rậm rạp, mơ hồ cơ thể nhìn thấy một tòa thành, bóng cây loang lổ xung quanh nhìn qua tựa như ma quỷ giương nanh múa vuốt, khiến tòa thành này tăng thêm một hơi thở khủng bố và quỷ dị.

Thành Lạc Hà vốn là một nơi vô cùng phồn hoa náo nhiệt, nhiều năm về trước bởi vì một trận bệnh độc bùng nổ, cư dân trong thành gần như đều chết hết, từ đó về sau, thành Lạc Hà liền biến thành một tòa “Thành chết”, Quân bộ hoàn toàn niêm phong nơi này, cắt đứt tất cả nguồn điện và nguồn nước ngầm trong tòa thành, đóng kín cửa lớn, xây dựng tường cao, không cho phép bất cứ ai tiến vào. Năm đó có mấy Omega đang mang thai tránh ở dưới đất, khi bệnh độc tàn sát bừa bãi may mắn thoát khỏi tai họa, trong đó có một vị bác sĩ Sean nghiên cứu chế tạo ra thuốc ức chế, đây là khởi nguồn của tổ chức Mạch Nước Ngầm mà thầy giáo từng giảng cho Cevi.

Rốt cuộc cũng đi vào tổng bộ, Cevi có chút hưng phấn mang theo Bạch Lộ thông qua trạm kiểm soát đi vào căn cứ ngầm.

Nhà xưởng ở đây còn lớn hơn rất nhiều so với xưởng chế tạo ở học viện Ellen, trong nhà xưởng mênh ʍôиɠ vô bờ, các loại máy móc ngay ngắn xếp hàng tự vận hành, Cevi đi dọc theo hành lang tiến vào phòng trung tâm, quả nhiên nhìn thấy một người đàn ông đang vùi đầu nghiên cứu các loại linh kiện cơ giáp, đây chính là Omega Duve phụ trách công việc nghiên cứu chế tạo máy móc của Mạch Nước Ngầm, vương thúc Berg cũng ở bên cạnh, hình như hai người đang nghiên cứu bản vẽ cơ giáp.

Nhìn thấy Cevi, Berg lập tức xoay người đi tới, thân thiết hỏi: “Thế nào, Cevi, một đường thuận lợi chứ?”

Cevi gật gật đầu: “Vâng, hữu kinh vô hiểm.”

Berg đưa tay vỗ vỗ bả vai Cevi, mỉm cười nói: “Ta biết con nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ mà, mau cùng ta đi cất đồ, con phải nhanh chóng trở về.”

Cevi đi theo vương thúc Berg vào trong nhà kho ngầm, đem toàn bộ thuốc ức chế mang đến sắp xếp gọn gàng, đống thuốc ức chế đó sẽ do Berg phân phối cho nhóm Omega ở phụ cần thủ đô, số lượng vận chuyển lần này đủ để giải quyết kỳ phát tình đã quấy nhiễu bọn họ nhiều năm.

Cevi cất kỹ thuốc ức chế, lúc này mới nói: “Vương thúc, con có thể trở về hoàng cung thăm phụ hoàng không?”

Berg nói: “Không được, lần này con rời khỏi học viện Ellen là nhiệm vụ bí mật, ngộ nhỡ bị người của Quân bộ phát hiện, sẽ dẫn tới phiền toái không cần thiết. Phụ vương và mẫu hậu của con hiện giờ đều rất tốt, bọn họ cũng biết con làm chuyện này. Con yên tâm, sau khi quay về trường bệ hạ sẽ chủ động liên hệ với con.”

Cevi đành phải gật gật đầu: “Vậy được rồi, con trở về đây.”

“Phòng ngự ở thủ đô rất nghiêm mật, con phải cẩn thận gấp bội.”

“Con biết rồi.”

Cevi và vương thúc ôm nhau một chút, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.

Hắn phải trở lại học viện Ellen ở thiên hà Tiên Nữ trước hừng đông, buổi sáng ngày mai cùng đi học với các học viên, như vậy mới có thể thần không biết, quỷ không hay, không khiến mọi người hoài nghi.

Thế nhưng, khiến Cevi bất ngờ chính là, hắn vừa ra khỏi thành Lạc Hà, liền nhận được một tin nhắn gửi tới từ Claire.

“Vừa rồi tôi thấy cậu đúng không? Cevi, tôi nói rồi, trêи thế giới này, cậu là người mà tôi tin tưởng nhất, tôi có thể không hỏi tại sao cậu lại có cơ giáp cấp S, tại sao lại đột nhiên đến thủ đô, nhưng nếu cậu cần sự trợ giúp của tôi, tôi nhất định sẽ không bao giờ từ chối.”

Claire trong màn hình thành thục hơn rất nhiều so với khi chia tay một năm trước, dung mạo của thiếu niên ngày càng tuấn mỹ, biểu tình khi nói chuyện cũng vô cùng ôn nhu.

“Quân đoàn Tinh Thần đắc tăng số lượng bộ đội tuần tra để kiểm tra phi thuyền và cơ giáp lui tới bên ngoài thủ đô, lưới phòng ngự điện từ ở bên ngoài thủ đô cũng nghiêm mật hơn so với trước kia, nếu cậu muốn tự mình rời khỏi nơi này sẽ không hề dễ dàng, nếu cậu tin tưởng tôi, tôi sẽ đến đưa cậu đi.” Claire mỉm cười nói.

Cevi đối diện với máy truyền tin trầm mặc thật lâu.

Hắn và Claire có duyện phận hai đời, hiểu biết về nhau quả thật rất sâu, trêи thế giới này, Claire là người duy nhất biết những chuyện hắn từng trải qua, cũng là người đáng để hắn tin tưởng nhất. Chỉ là, bí mật của tổ chức Mạch Nước Ngầm liên quan đến sinh tử tồn vong của rất nhiều Omega, hắn đã đáp ứng vương thúc, không nói cho bất cứ ai.

Cho nên dù là Claire, hắn cũng không thể để lộ chút gì.

Nhưng Cevi không nghĩ tới, Claire dưới tình huống không biết hắn đang làm cái gì, cũng có thể không chút chùn bước giúp đỡ hắn, sự tín nhiệm như vậy, đủ để khiến bất cứ ai cảm động.

“Cậu không biết hề biết tôi đang làm cái gì, đã ra tay giúp tôi, không sợ tôi liên lụy cậu sao?” Cevi kết nối máy thông tin, nghiêm túc hỏi.

Quả nhiên, thiếu niên trước mặt mặc một thân áo đen, đúng là bộ dáng vừa rồi nhìn thấy, hoàn toàn không phải giấc mơ.

Đối diện với đôi mắt trong suốt của hắn, Claire không khỏi mỉm cười, nói: “Tôi sợ cái gì chứ? Tôi chỉ muốn đứng trêи cùng một chiến tuyến với cậu. Đời trước hai chúng ta bị tai nạn xe cộ mà chết, cùng lắm thì đời này lại cùng nhau chết, cậu thấy thế nào?”

Cevi không nhịn được nở nụ cười: “Được, đại ân không có lời nào cảm tạ hết được, lần này cậu giúp tôi, tôi sẽ nhớ kỹ!”

Claire nói: “Trước hết cậu cứ tìm một nơi an toàn, tôi sẽ qua đón cậu. Hiện giờ cha tôi đang tự mình dẫn bộ đội tuần tra đến phía đông thủ đô, chúng ta nhanh chóng đi ra từ phía tây, mật mã lưới phòng ngự của quân đoàn Tinh Thần vừa mới lên cấp, tôi có thể phá giải.”

“Được!”

Cevi nhanh chóng điều khiển Bạch Lộ đi vào một khu không người, gửi tọa độ sang cho Claire, một lát sau, chỉ thấy một đài cơ giáp màu xanh nhạt hạ xuống từ trêи trời, Claire đi ra khỏi khoang điều khiển, vươn tay về phía Cevi: “Mau tới đây.”

Cevi lập tức chạy lên, cầm lấy tay Claire, bị y kéo vào khoang điều khiển.

Bên trong cơ giáp vô cùng rộng rãi, một ngôi sao màu lam ở trước đài điểu khiển nhảy tới nhảy lui: “A? Chủ nhận, tại sao tôi lại cảm thấy người này và cơ giáp này đều có chút quen mắt nha?”

Bạch Lộ: “…”

Vừa mới cưỡng chế xâm nhập hệ thống, hơn nữa còn làm nó chết máy, nó quả nhiên không nhớ rõ.

Bạch Lộ không nhịn được lén lút nói với Cevi: “Chủ nhân, Claire này là bạn của ngươi sao? Cơ giáp của y thật ngốc.”

Cevi cười cười, nói với Claire: “Cậu có cơ giáp tốt như vậy từ lúc nào thế?”

“Nó tên là Lam Tinh, là quà cha tặng tôi, trước mắt mới chỉ hoàn thành bước đầu, vẫn chưa làm xong toàn bộ.” Claire quay đầu lại liếc mắt nhìn Cevi một cái, chạm phải đôi mắt trong suốt của thiếu niên, không nhịn được vươn tay, nhẹ nhàng sờ sờ đầu hắn, nói: “Một năm không gặp, cậu lại cao lên.”

Cevi đẩy tay y ra, nghiêm túc nói: “Đi mau, bị người khác phát hiện hai chúng ta đều gặp họa đấy.”

Claire mỉm cười nói: “Lam Tinh, đi!”

“Vâng!” Lam Tinh hưng phấn chở chủ nhân và Cevi cùng bay lên không trung, rất nhanh liền biến mất phía chân trời.

Một bên cố gắng bay, một bên còn chủ động thử tiến hành câu thông với Bạch Lộ: “Xin chào, chủ nhân của chúng ta là bạn tốt, chúng ta cũng làm bạn tốt có được không?”

Bạch Lộ: “…”

Lam Tinh: “Đúng rồi, hệ thống của ngươi là tác phẩm của ai?”

Bạch Lộ: “…”

“Nguồn năng lượng là loại gì?”

Bạch Lộ: “…”

“Cánh mở ra được bao nhiêu?”

Tên này một bên hỏi, một bên còn xoay đến xoay đi, Bạch Lộ bị hỏi đến phiền không chịu nổi, Cevi đưa tay vỗ nó một chút: “Im lặng! Nhìn đường của mày đi!”

Lam Tinh ủy khuất: “Chủ nhân, hắn đánh tôi.”

Claire nói: “Vậy mày để cậu ấy đánh đi, dù sao mày cũng không đau.”

Lam Tinh: “…”

Lam Tinh đáng thương biến thành tầng dưới chót của chuỗi thức ăn, bị Bạch Lộ khi dễ, bị Cevi khi dễ, chủ nhân cũng không nói chuyện giúp nó, tương lai nó phải làm sao bây giờ?!

Dưới sự trợ giúp của Cevi, Lam Tinh rất nhanh liền phá giải lưới phòng ngự vừa thăng cấp của quân đoàn Tinh Thần.

Con trai phá giải lưới phòng ngự cha mình bố trí, thả người cha mình truy đuổi khắp nơi đi, kỳ thật làm như vậy cũng không đúng, bất quá, Lam Tinh là cơ giáp phải nghe theo mệnh lệnh chủ nhân, hơn nữa chỉ số thông minh của Lam Tinh cũng không cao như vậy, chủ nhân nói cái gì thì chính là cái đó.

Claire tiễn Cevi đến khi ra khỏi thiên hà Cepheus, lúc này mới kêu Lam Tinh ngừng lại.

Cevi nhìn khung cảnh vũ trụ quen thuộc ngoài cửa sổ, rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Cảm ơn, Claire.”

Nhìn nụ cười như ánh mặt trời của thiếu niên, trong lòng Claire mềm nhũn, không nhịn được vươn tay gắt gao ôm lấy hắn: “Cảm ơn cái gì, không cần khách khí với tôi.”

Cevi nói: “Tôi phải đi.”

Claire lại đột nhiên siết chặt hai tay, trong ánh mắt nhìn về phía Cevi tràn ngập không nỡ: “Lần sau gặp mặt, cũng không biết là khi nào.”

Cevi cười nói: “Không sao, có thể liên lạc qua máy thông tin.”

Claire trầm mặc một lát, mới nhẹ nhàng xoa xoa tóc Cevi, ôn nhu nói: “Đi thôi, tự mình bảo trọng.”

“Ừ, hẹn gặp lại!”

Cevi vẫy vẫy tay với y, đi ra khỏi khoang điều khiển, khởi động Bạch Lộ, để Bạch Lộ chở mình, nhanh chóng biến mất bên trong vũ trụ mênh ʍôиɠ.

Claire ngơ ngẩn nhìn bóng dáng Cevi.

Lam Tinh ngơ ngẩn nhìn bóng dáng Bạch Lộ.

Cơ giáp và chủ nhân ngây người thật lâu trong vũ trụ, lúc này Lam Tinh mới vặn vẹo thân thể, ngượng ngùng nói: “Chủ nhân, Bạch Lộ thật đẹp nha, tôi có thể cưới nó không?”

Claire vỗ vỗ lên đầu nó: “Câm miệng. Tao còn chưa cưới được vợ, làm gì đến lượt cơ giáp nhà mày!”

“A…” Lam Tinh rầu rĩ không vui chở Claire trở về tinh cầu thủ đô.

Truyện Chữ Hay