Nước mắt anh trào ra từ sâu trong khóe mắt, cuốn novel này sao lại khó đọc đến vậy.
Miệng anh phát ra thứ giọng nói hổn hển không thành tiếng, khóe mắt thì ngày càng đỏ hoe. Lồng ngực anh đau đến quặn lại, nhưng kỳ lạ thay, đây lại chính là xúc cảm của niềm vui. Mặc dù với cảm giác như sắp ngộp thở, trái tim anh lại đang gào thét như thể mong muốn được đắm chìm hơn nữa trong thứ xúc cảm này.
Chuyện này thực sự xảy ra sao, anh đang tự hỏi bản thân mình.
Đây là lần đầu trong đời mà anh一一一Mitsuki Hiro đã khóc trước tác phẩm được bình chọn cho giải Tân binh của năm này.
Mitsuki Hiro thân là một biên tập viên light novel.
Tuổi của anh năm nay là 23 và cũng là năm thứ 3 kể từ khi anh bước chân vào công ty.
Mặc dù tuổi ngành vẫn còn khá trẻ, tuy nhiên bình chọn cho giải Tân binh của năm thì đây không phải là lần đầu đối với anh. Anh từng làm công việc bán thời gian đánh giá sơ bộ cho giải Tân binh của năm, khi đó mỗi năm anh phải xem hết tới 600 đầu tác phẩm.
Anh không hề bất kỳ biên tập viên nào tính về số lượng các tác phẩm được xuất bản đã qua tay mình đọc.
Đối với Hiro, điều đó giống như một niềm tự hào thầm kín.
……Liệu, đó có phải lý do mà.
「一一一Ư, A……!」
Bản thân Hiro, đang không thể tin được, về cuộc gọi điện tới tòa soạn giữa lúc đêm khuya thanh vắng này.
Ban đầu, đáng lẽ sẽ chẳng có mấy ai kỳ vọng vào một cuốn novel tầm thường dành cho thiếu niên này.
Mặc dù đúng là đã vượt qua được ba vòng sơ tuyển, tuy nhiên tác phẩm nhìn chung là không có điểm nhấn nào. Toàn bộ đều là những chiêu trò cũ mèn, chỉ đơn giản là một câu chuyện giữa một chàng trai và cô gái. Anh chỉ coi nó như một cuốn novel tầm thường, với thứ cảm giác déjà vu liền xuất hiện ngay khi bắt đầu đọc tác phẩm.
~Thật là, anh cười.
Mặc dù hiện tại一一一cuốn novel đã khiến cho anh hoàn toàn say mê vào nó.
Để đến khi anh nhận ra, cuốn novel đã hằn sâu vào tận trong trái tim anh. Một câu chuyện đầy giản dị và trong sáng, một câu chuyện buồn về phức cảm bên trong chàng trai và cô gái, tuy nhiên chính cái lối hành văn biến ảo này mới là thứ mê hoặc anh hơn cả.
Và rồi, khúc cao trào hiện ra ngay trước mắt anh, anh vừa đọc vừa khóc.
Sau đó, câu chuyện về một chàng trai và cô gái này cũng sắp đi tới hồi kết.
~Đừng hết, trong lòng anh trào dâng lên cảm xúc đó.
~Nhưng mình cần phải đọc hết, đồng thời anh cũng nghĩ như vậy.
Trong lúc hai dòng suy nghĩ vẫn đang xáo trộn trong anh, anh lật tới trang kết. Với những giọt nước mắt cứ mãi lăn dài trên má, từng câu từng chữ một cứ đang khắc sâu vào trong anh一一一để rồi câu kết, như đang đốt cháy thị giác của Hiro.
FIN.
Câu chuyện kết thúc.
Ngay sau đó, anh dựa toàn thân ra sau ghế. Anh ngước nhìn lên trần nhà trong cái tâm trạng như thể hồn lìa khỏi xác, tuy nhiên ẩn sâu trong đôi mắt đó cũng chỉ là một sự trống rỗng. Hiro chỉ là, bị choáng ngợp bởi chính niềm đam mê thầm kín của bản thân.
Một lúc sau, anh mới chợt thốt lên.
「一一一Tuyệt quá」
Mặc cho cảm xúc mãnh liệt trào dâng trong anh,Hiro lại chỉ thốt ra được có một từ quá đỗi giản đơn.
Dẫu vậy, ý lòng anh được dồn nén lại chỉ trong một từ đó lớn tới mức không sao đong đếm được. Trong thâm tâm anh hẳn là cũng có nhiều điều muốn nói, chỉ là anh lại không thể chuyển hóa thành lời一一一Mặc dù vậy, duy chỉ có bên trong trái tim anh, có những suy nghĩ bắt đầu nảy mầm một cách rõ ràng.
Mình muốn cùng làm light novel, với chính người này.
Ngay khi vừa đang nghĩ vậy, anh cuống cuồng với tay tới tờ giấy ứng tuyển.
Sự thật là anh không hề biết bất kỳ thông tin gì về tác giả này. Trước đó anh đã cố tình bỏ qua nhằm đảm bảo không phát sinh định kiến đối với tác phẩm, vậy nên mọi thông tin lai lịch như tên thật, bút danh, giới tính, nghề nghiệp anh đều không biết.
Rốt cuộc là người nào đã viết ra cuốn novel này. Cùng với lồng ngực vẫn cứ đập liên hồi, anh nhìn vào vào tờ giấy ứng tuyển. Và thứ được viết đầu tiên bên trên tờ giấy, chính là họ và tên一一一
Mitsuki Iiba.
Vào lúc mà Hiro nhìn thấy cái tên đó, anh bị sốc đến nín thở.
「......Gì thế này?」
Chỉ bị bất động mất một lát, sau đó anh cuống cuồng đọc nốt phần thông tin còn lại. Ngày sinh, bút danh, nghề nghiệp, số điện thoại, địa chỉ…… Qua từng ánh nhìn, nỗi nghi ngờ bên trong Hiro đang dần chuyển hóa trở thành niềm tin.
Và rồi cuối cùng chính là phần câu hỏi cuối.
Q1: Động lực nào đã khiến bạn quyết định tham gia đăng ký ứng tuyển?
Câu hỏi này không thuộc dạng bắt buộc và người trả lời hoàn có thể bỏ qua một cách hợp lệ.
Dẫu vậy, tác giả đã trả lời một cách nghiêm túc.
~Tôi biết đến giải thưởng tân binh này thông qua anh trai mình đang làm việc ở ban biên tập.
Tác giả của cuốn novel đã khiến trái tim Hiro phải thổn thức này, không ai khác chính là em gái anh.
◇
Và rồi, đã hơn một năm kể từ ngày hôm đó一一……