Lần này thủ đoạn Hạ Hầu Nghị giải quyết tang thi không hề cố kị nữa, một đạo roi mây bay vút qua, tát bay hai con tang thi đang gào thét tiến lại kia, khiến chúng đập vào tường sắt, đầu tang thi trực tiếp bị đụng đến nát bét, hai viên tinh hạch nhỏ lăn ra từ đó.
Liễu Tú Nhã nhàn nhã đứng một bên nhìn Hạ Hầu Nghị giải quyết tang thi, tranh thủ quan sát căn phòng mà bọn họ đang ở, có chút giống phòng nghỉ, trung gian đặt một bộ sô pha, trước sô pha là bàn trà, tường đối diện treo TV tinh thể lỏng siêu lớn, trừ những cái này ra tuyệt không còn đồ vật khác, vừa nhìn thấy hết.
Tuy rằng thoạt nhìn gian phòng này thuộc về kiểu phong bế, nhưng Liễu Tú Nhã biết khẳng định có cửa ngầm ẩn tàng.
Hạ Hầu Nghị đến bên cạnh Liễu Tú Nhã đưa cho nàng hai viên tinh hạch kia, nhìn ánh mắt sáng rực lên của Liễu Tú Nhã thì nhịn không được khẽ mĩm cười.
Liễu Tú Nhã nhanh chóng vứt hai viên tinh hạch vào túi càn khôn, nàng nhìn đống tinh hạch cấp chất cao thành ngọn núi nhỏ trong túi càn khôn kia thì hài lòng gật gật đầu, sáng lấp la lấp lánh, nàng thích à nha...
Hạ Hầu Nghị đi đến một vách tường, cẩn thận cứ ấn ấn gõ gõ như thế trên vách tường, không biết đụng phải cái gì, đột nhiên từ trong vách tường lộ ra một màn hình.
Màn hình còn có điện, nó rõ ràng viết: Đưa vào mật mã với vân tay.
Hạ Hầu Nghị nhìn dòng chữ kia thì hơi nhíu mày, rồi đi đến xác hai tang thi kia dùng dao chặt bỏ tay của hai tang thi, Mật mã Hạ Hầu Nghị đã biết, sau khi trực tiếp đưa vào, cầm bốn cái tay đặt từng cái ở trên màn hình, rốt cục ở cái tay thứ ba, đã đạt được nhận định thông hành.
Lệnh thông hành vừa thông, bức tường vốn treo TV đột nhiên nguyên cả mặt tường xoay chuyển, lộ ra một thông đạo chỉ có thể cho một người đi vào.
Hạ Hầu Nghị đi vào đầu tiên, Liễu Tú Nhã theo sát sau đó, vừa vào thông đạo, liền phát hiện bên trong cái gì cũng không có, phỏng đoán khi bệnh độc đột kích, thông đạo này không hề có người đi qua.
Đi không bao xa, phát hiện lại là đường cùng, Hạ Hầu Nghị không hề chần chừ lần nữa tìm ra chốt mở.
Cánh cửa ngầm này mở ra, liền tiến vào căn cứ quân sự chân chính, một cánh cửa sắt ngăn chặn bọn họ tiến vào: “Nghị, bên trong là một không gian rất lớn, không ít tang thi, phỏng đoán phải có hai mươi mấy con”. Liễu Tú Nhã linh thức đảo qua, rồi cho kết luận.
"Em giải quyết bên trái, anh bên phải" Hạ Hầu Nghị hỏi rỏ bố cục chỗ tang thi đứng rồi làm quyết định.
Hạ Hầu Nghị nhanh chóng ấn mật mã cửa sắt, hai người phân chia hai hướng xông vào, Liễu Tú Nhã vung tay lên vô số sợi tơ đỏ từ tay nàng bay ra, ghim thẳng vào người của lũ tang thi, Liễu Tú Nhã tay còn lại nhanh chóng kết ấn, một làn sương dùng sợi tơ làm vật dẫn tiến nhập người lũ tang thi, khiến chúng đông lạnh nhanh chóng, Liễu Tú Nhã đảo tay một cái, quật ngã hơn mười con tang thi, thân thể chúng vừa chạm đất đã vỡ tan thành mảnh nhỏ, lúc này Hạ Hầu Nghị cũng giải quyết lũ tang thi còn lại.
Nơi này rất kỳ lạ, một cây trụ sắt to lớn chống đỡ trần nhà làm bắng thép bóng loáng, bên trên vậy mà còn có một mặt trời nhân tạo treo cao, tản ra quang mang chói mắt, vô số thông đạo đi thông những kiến trúc bất đồng.
Nếu từ trên không nhìn xuống phía dưới, sẽ phát hiện đây chỗ nào là một căn cứ, quả thực có thể được xưng là một tòa thành thị loại nhỏ. Máy phát điện nơi đây vẫn còn hoạt động, nó hỗ trợ điện lực tiêu hao mà căn cứ này cần thiết, tỷ như đèn điện của thông đạo, tỷ như mặt trời nhân tạo chói mắt hiện tại kia, mục đích của bọn họ cũng bao gồm những cái máy phát điện đó.
Hạ Hầu Nghị nhìn một lượt bố trí của căn cứ quân sự, sau đó đầu tiên đi nhà kho trang bị vũ khí xem xem, tuy rằng lương thực rất quan trọng, nhưng đối với đoàn xe mà nói cũng không phải nhất định cần, Liễu Tú Nhã có không gian hơn nữa đa số % điều là lương thực, trái lại vũ khí lại rất ít, thi triều lần này chỉ dựa vào dị năng giả chiến đấu, sợ rằng không cách nào ngăn chặn được tang thi tựa như thủy triều, chỉ có tất cả người dân điều chiến đấu thì cơ may sống sót cho đoàn xe mới tăng lên, hơn nữa đoàn xe cũng cần nhiều vũ khí để cân bằng thực lực với quân đội của chính phủ.
Hai người một bên thanh lý tang thi một bên cấp tốc tới gần kho vũ khí, rất nhanh đã đến được kho vũ khí, bên ngoài kho vũ khí có tang thi canh chừng, tuyệt không mang đến phiền phức nào cho bọn họ, chỉ cần không có tang thi cao đến cấp năm thì bọn họ không hề có uy hiếp.
Chủng loại vũ khí trong kho rất phong phú, chỉ cần súng ống, thì có gần mười loại, còn có các loại đạn dược như pháo sáng, đạn khói vân vân số lượng cũng không ít, Liễu Tú Nhã rất nhanh đem toàn bộ điều thu vào túi càn khôn, hai người vừa thu xong kho vũ khí thì nhanh chóng bẻ hướng tới chỗ kho hàng hậu cần. Kho hàng của căn cứ dưới đất tuyệt không nhỏ, hơn nữa không chỉ có một cái, đặc biệt là một gian kho lạnh vẫn còn đang trong hoạt động.
Kho lạnh vận chuyển bình thường đại biểu điều gì. Nguyên liệu nấu ăn tươi mới, hơn nữa máy phát điện nơi này chắc chắn vô cùng nhiều nên mới có thể duy trì nguồn điện lâu như vậy.
Liễu Tú Nhã dùng linh thức đảo qua tang thi vốn ẩn tàng bên kho lạnh từng con hiện ra trong đường nhìn của nàng. Liễu Tú Nhã thận trọng nói: "Thật nhiều tang thi ẩn nấp, nhất định có tang thi cấp cao”.
“Không sai, bằng không những tang thi đó sẽ không ẩn nấp đi, cũng không biết tang thi cấp cao trốn ở một bên kia đến tột cùng là cấp mấy.” Hạ Hầu Nghị cũng đã đoán được phía căn cứ này nhất định có tang thi cấp cao tọa trấn, bằng không những thế lực khác biết sự tồn tại của căn cứ quân sự này, sau có thể bỏ qua miếng mồi béo bở như vậy.
Nhóm tang thi ẩn tàng có chút nghi hoặc, chưa rõ thức ăn trong mắt chúng nó vì sao sẽ dừng ở bên cạm bẫy không đi vào, phải biết rằng chỉ cần tiến thêm một bước nữa, sẽ bước vào khu vực có thể tiến công mà đầu lĩnh phân chia, cũng là thời khắc chúng nó xuất động.
Tang thi cấp cơ bản không có trí tuệ gì, chúng nó nhiều nhất chỉ tiếp thu được mấy chỉ lệnh đơn giản, căn bản không biết suy nghĩ suy một ra ba. Vì vậy, nhóm tang thi vẫn lựa chọn chờ đợi, không có chút ý tứ xung đột vũ trang nào.
“Kỳ quái, vì sao chúng nó không tiến công” Liễu Tú Nhã nghi hoặc nói, rõ ràng trận hình này đã có thể vây quanh bọn họ, tuy rằng ở trong mắt nàng không thể xem như là điểm mai phục điều kiện tốt nhất, nhưng cũng không kém chỗ nào.
Hạ Hầu Nghị khóe miệng mang chút ý cười: “Có lẽ, con tang thi cấp cao kia hiện không ở đây, nếu là chỉ huy hiện trường, sợ rằng những con tang thi đó sớm đã vây lên”
Liễu Tú Nhã nghe vậy,ánh mắt sáng ngời, lặng lẽ làm một thủ thế chém giết với Hạ Hầu Nghị, ý tứ của nàng là thừa lúc lão đại của nhóm tang thi không có mặt, trước tiên xử lý xạch mấy thứ tạp nham này.
Hạ Hầu nghị hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của Liễu Tú Nhã, hai người ánh mắt trao đổi một chút sau đó từ từ bước đến những con tang thi ngu ngơ đang rục rịch muốn tiến công kia, hiện tại không động thủ chẳng lẽ chờ lão đại chúng nó về cùng bọn họ đàm chuyện nhân sinh sao.
Vô số tang thi tuôn ra từ mỗi một góc, bọn chúng tựa ong vỡ tổ điều nhào lên hai người đang tiến tới, Hạ Hầu Nghị tháo từ trên tay xuống một vòng tay bằng dây mây đỏ rực, dùng dị năng thúc đẩy lập tức biến nó thành một cây roi với vô số gai nhọn, nhẹ nhàng vung lên một cái, dây roi như xà cuốn lấy hơn chục tang thi, nháy mắt bọn chúng tựa như bị hút khô, thân thể rơi rụng xuống đất.
Liễu Tú Nhã trong tay phải đột nhiên chậm rãi ngưng tụ xuất hiện một thủy cầu, tay trái ấn xuống thủy cầu trong tay phải, đột nhiên kéo ra, một dòng nước xuất hiện giữa hai tay, sau đó quăng hướng lên trên, dòng nước tiếp tục kéo dài, thẳng đến khi kéo dài tới độ dài ba mét, tay trái mới buông ra đầu kia dòng nước. Vì vậy, một sợi roi nước dài cứ như vậy xuất hiện. Roi nước vung múa rất linh mẫn, uy lực của một kích tuyệt không nhỏ hơn kiếm khí của nàng là bao, tang thi bị roi nước quất qua, trên cơ bản đều mất đi năng lực chiến đấu, có một số không khéo bị trực tiếp quất đứt cổ, chỉ có thể tiếc nuối cáo biệt với thế giới này, trở về trong ôm ấp của thiên thần.
Hạ Hầu Nghị không cách nào bảo trì bình tĩnh, vẻ mặt anh chấn kinh nhìn Liễu Tú Nhã, anh biết dị năng Liễu Tú Nhã rất đặc biệt nhưng không ngờ nó có thể liên tục biến hóa như thế, không chỉ có thể chuyển đổi qua hỏa hệ, băng hệ, phong hệ, hiện giờ cả thủy hệ điều được sử dụng.
Rất nhanh, bốn phía Liễu Tú Nhã có vô số tang thi ngã xuống, tang thi đang kêu gào rống giận, vặn vẹo quay cuồng trên mặt đất, lại không có biện pháp tiếp tục tới gần nàng, cho dù có thành công, nghênh tiếp chúng nó vĩnh viễn là roi.
Thời gian Liễu Tú Nhã chiến đấu không tính là quá dài, phỏng đoán nhiều nhất chỉ mười phút mà thôi, trong thời gian ngắn, gần trăm tang thi cứ như vậy trở thành vật tế, đầu nở hoa dưới roi nước của Liễu Tú Nhã.
“Bốp bốp bốp!” Ba tiếng vỗ tay rõ ràng truyền tới trong tai Liễu Tú Nhã vừa mới kết thúc chiến đấu.
"Tiểu Nhã, chiêu thức rất đẹp" Hạ Hầu Nghị tiến đến bên cạnh Liễu Tú Nhã, không dằn được mà lên tiếng khen ngợi, anh luôn thích bộ dáng chiến đấu của tiểu Nhã, hung mãnh nhưng không hề kém phần xinh đẹp.
"Vậy sao....."Liễu Tú Nhã nhìn Hạ Hầu Nghị ánh mắt sáng lấp lánh nhìn mình thì cố ý kéo âm cuối, mắt phượng khẽ híp, Hạ Hầu Nghị nhìn mà tim đập nhanh hơn mấy nhịp, đây rõ ràng là quyến rũ, tuyệt đối là quyến rũ.
"Được rồi, mau chóng thu thập đi, con tang thi cấp cao kia nói không chừng sắp quay về" Liễu Tú Nhã bước nhanh về phía kho lạnh kia. Hạ Hầu Nghị nhanh chóng lấy lại bình tĩnh cũng bước nhanh theo Liễu Tú Nhã, ánh mắt hai người đối diện kho lạnh đóng chặt kia, thừa lúc thủ lĩnh tang thi không có mặt, kho lạnh này nhất định phải lấy được.