Đánh Tang Thi, Đùa Mỹ Nam

chương 40

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tống Cảnh Hàn nhắm mắt, không được hoàn cảnh không cho phép, hắn mở mắt thật mạnh, ngoan tâm cho mỗi người một tia lôi điện. Trong nháy mắt cả đám bị tia lôi điện đánh cho đầu óc thanh tỉnh ngay lập tức.

Lý Tu mắng nhỏ: "Phắc_____"

Liễu Tú Nhã xoa xoa mi tâm, lấy lại bình tĩnh: "Chúng ta nên tập trung nhìn chờ cơ hội"

Mọi người cứng ngắt, mất tự nhiên đồng loạt gật đầu, đúng, đúng, hiện tại bọn họ có nhiệm vụ cần hoàn thành.

Trong thạch thất, sau khi con nhện đực vương nhận được tín hiệu đồng ý từ nữ vương nhện thì nó vội bò nhanh lên người của nhện nữ vương, dưới hạ bộ của nhện đực vương có một cái lỗ trống, một cây thiết trụ từ trong lỗ đó lòi ra, giống y như chân của nó củng phủ đầy mấy cọng lông tơ đen sẫm khắp cả cây, con nữ vương nhện nằm ngửa ra, tám cái chân bấu chặt lấy cả người con nhện đực vương, lỗ nhỏ dưới tiểu phúc của nhện nữ vương dùng để đẻ trứng giờ đang mấp máy liên tục, con nhện nữ vương trong miệng phát sinh tiếng gào thét hưng phấn.

Con nhện đực vương vội vả một cú thúc mạnh, đi thẳng vào người của nữ vương nhện, bắt đầu điên cuồng lên xuống, hình thể của hai con nhện vương này cực lớn, cả chiếc giường của nhện nữ vương run lên bần bật, cả đám người Tống Cảnh Hàn căng mắt nhìn mà mồ hôi ướt đẫm cả người.

"Bạch____Bạch" Cả sào huyệt điều vang lên thanh âm do hai cơ thể của nhện vương va chạm vào nhau, thỉnh thoảng còn kèm theo vài tiếng rên rỉ khàn khàn của nhện nữ vương, Liễu Tú Nhã nhìn tràng cảnh trước mặt, con nhện đực vương chính là đang mở to miệng rít gào, hai khỏa răng nanh vừa to vừa thô chen đầy miệng nó làm miệng không khép lại được, nước dãi theo đó mà nhiễu nhão rơi xuống bộ ngực sữa to mộng của nữ vương nhện, cả thân mình của con nhện đực vương liên tục lập lại hành động ra vào của mình, dùng lực mạnh bạo đến nỗi thân mình của nhện nữ vương rung lắc dư dội, Liễu Tú Nhã nhịn không được quay mặt đi, thật sự là diễn viên nam của trận sàng diễn này quá mất thẩm mỹ, nàng không có cách nào xem tiếp.

Thể lực của nhện biến dị cùng sức chịu đựng tự nhiên so với nhân loại mạnh hơn rất nhiều, gần sáu canh giờ trôi qua mà vẫn còn chưa kết thúc.

"Con nhện đực vương này, thể lực cũng quá tốt đi" Liễu Tú Nhã từ mấy canh giờ trước đã không kiên nhẫn nhìn nữa mà ngồi nhắm mắt dưỡng thần, nhưng bên tai vẫn còn vang lên thanh âm cùm cụp do mấy cái chân của nhện đực vương dùng lực quá mạnh theo động tác mà phát ra.

Tống Cảnh Hàn từ nãy đền giờ điều quan sát trận sàng diễn này, nghe câu nói của Liễu Tú Nhã, hắn hơi mất tự nhiên nói: "Cũng...nhanh kết thúc"

"Làm sao anh biết" Liễu Tú Nhã nghi hoặc hỏi.

Lý Tu liếc nhìn tràng cảnh bên trong: "Tiểu Nhã, em không nghe thấy tần số của thanh âm cùm cụp cũng tiếng va chạm đang thấp xuống sao"

"Điều này đại biểu con nhện đực vương kia cùng sắp hết thể lực chuẩn bị kết thúc" Liễu Tú Nhã hiếu kì hỏi.

Lý Tu liếc nhìn Liễu Tú Nhã: "tiểu Nhã, cái loại côn trùng này chỉ chọn giống khỏe mạnh mới giao phối để sinh sản hậu đại thì điều là trong quá trình giao phối đến phân nữa thì bắt đầu ăn bạn tình."

"Cái gì" Liễu Tú Nhã quả thật chưa từng nghe cái kiến thức này, mấy câu chuyện nàng nghe kể lúc trước cũng không có.

Liễu Tú Nhã vội đứng lên quan sát thì thấy con nhện đực vương lúc này đã bị ăn chỉ còn phân nữa người dưới, nhưng vẫn kiên trì lập lại động tác giao phối, con nữ vương nhện thì bám sát vào người con nhện đực vương, cái miệng cắn chặt lấy thân thể bạn tình, hiện tại đã nhả ra hai cái răng nanh lớn đang nhấm nuốt không ngừng, cả người chúng cùng cái giường điều bị máu của nhện đực vương nhuộm đỏ, ướt nhẹp, mắt thường có thể nhìn thấy vài miếng thịt rơi rả xung quanh.

Sau cùng con nhện nữ vương cầm phần thân dưới còn dư một ích thịt của nhện đực vương từ hạ bộ của mình lôi ra, một cây nam căn đầy lông theo động tác của nó trượt ra ngoài, nàng ta cũng không tỏ vẻ gì mà bỏ cả cây vào trong miệng, kết thúc quá trình giao phối đầy máu me này.

Cả đám người Tống Cảnh Hàn, mặt mày đã xanh mét, điều cố trấn định mà bước lại vào gian thạch thất, tìm một chỗ quan sát, chờ thời cơ, con nhện nữ vương mang tư thái nhàn nhã, lười biếng tựa vào một đống mạng nhện mềm mại.

"Ca__Ca" Nữ vương nhện chậm rãi mở mắt, trong miệng phát ra âm thanh thâm thúy ca ca.

Lý Tu nhìn tình hình hơi suy nghĩ nói: "Có lẽ nó đang kiêu gọi những con nhện đực khác, ý nói bản thân cần thực vật để cho ra đời nữ vương kế tiếp"

Con nhện nữ vương kia chậm rãi đứng lên, cái bụng dưới của nàng ta so với vừa rồi thì phồng lên thêm một vòng, cái lỗ nhỏ để đẻ trứng hiện tại đã đóng chặt, tựa hồ là đang giữ vật gì đó.

Theo lệnh của nữ vương nhện, một đàn quân lính nhện biến dị rất nhanh tập hợp ở cửa động sào huyệt của nữ vương nhện. Liễu Tú Nhã nghe được mấy bước chân cùm cụp rất lớn. Một con, hai con....nhắm chừng tám con nhện đực cực lớn bước vào sào huyệt của nữ vương nhện.

Một con nhện đực không chút do dự chủ động hướng về phía nữ vương hiến ra tính mạng mình, trở thành thức ăn cho nữ vương nhện, thái độ của con nữ vương nhện tỏ ra rất đương nhiên, cầm lấy một con lại tiếp một con nhện đực nuốt xuống.

Đợi cho con nhện đực cuối cùng rơi vào bùn nàng thì bụng dưới của nữ vương đã phồng đến trình độ không thể tin được.

Nữ vương nhện lười biếng nằm trên mạng nhện, theo nàng một tiếng ra lệnh thì những quân lính nhện tựa như thủy triều ồ ạt đẩy nữ vương tiến vào phòng sinh.

Trước khi đi, những con nhện nàu dùng một tầng lại một tầng mạng nhện che lại động khẩu, này là tự nhiên để bảo hộ cho nữ vương an toàn, đáng tiếc bọn chúng không biết trước khi phong tỏa cửa động thì sớm đã có người nhìn chằm chằm chờ ở một bên rồi.....

"Hiện tại động thủ sao" Hạ Hầu Nghị hạ giọng hỏi

Liễu Tú Nhã đáy mắt hiện lên do dự, thời cơ động thủ tốt nhất chính là ở nữ vương sinh sản kia, nhưng nàng lại lo bọn họ sẽ cho là quá tàn nhẫn.

"Sao vậy" Phát giác Liễu Tú Nhã hơi do dự, Hạ Hầu Nghị không hiểu, hỏi tiếp, không nghĩ tới Liễu Tú Nhã chưa mở miệng thì Lâm Hạo Trạch đã nói trước: "Thời cơ tốt nhất là lúc con nữ vương nhện này sinh sản"

Liễu Tú Nhã dừng một chút, gật đầu: "Có đạo lý". Nhìn thoáng qua con nhện nữ vương đang thỏa mãn, phè phỡn nằm trên đống tơ nhện, Liễu Tú Nhã yên lặng vì nàng điểm một ngọn nến, nàng đã quên cái đám bên cạnh nàng điều là cầm thú bại hoại, làm việc tuyệt tình, sao nàng có thể nghĩ bọn họ sẽ thấy tàn nhẫn khi giết một con biến dị thú đang sinh con chứ.

Truyện Chữ Hay