"Dáng vóc ta xinh đẹp hơn hắn!" Tên nam nhân nào đó vừa vuốt tóc phong tình vạn chủng, ánh mắt đào hoa tình tứ nhìn nữ tử với vẻ mặt đang suy nghĩ sâu xa, không ngừng cố gắng.
"Ta có tiền so với hắn!" Tên nam nhân nào đó vung tay đưa ra tín vật đại biể cho chủ một tiền trang nhìn vẻ mặt nữ nhân biểu tình có chút buông lỏng, tiếp tục dùng tiền dụ dỗ;
"Quan trọng nhất là, ta là thúc thúc hắn kính yêu nhất, gả cho ta, hắn còn phải gọi ngươi một tiếng thẩm thẩm. . ." Tên nam nhân nào đó sử dụng cả đến đòn sát thủ ra, nhíu lông mày, khóe miệng gợi lên một chút ý cười, "Như thế nào?"
Người nữ nhân nào đó giống như sói đói đưa mắt quét quét qua khuôn mặt yêu nghiệt kia, nuốt nước miếng nhìn tín vật kia một chút, trong lòng cấp tốc tính toán, tài sắc song thu! Một phen đoạt lấy tín vật mĩ nam trong tay, hôn nhẹ lên gương mặt mỹ nam, cười duyên nói: "Được, thành giao!"
Dạ Nguyệt Sắc, con gái của Thừa tướng Nguyệt quốc, bị tứ Hoàng Tử đương triều ghét bỏ, diện mạo quá xấu, xấu hổ và giận dữ tự sát;
Một khi tỉnh lại, sắc nữ thêm nữ tử tham tiền gặp được vương thúc như hoa như ngọc phú khả địch quốc, dưới sự dụ hoặc tiền tài và mĩ nam, bị sói xám lừa đến tay, những chuyện dự liệu đều lại không giống như trong tưởng tượng
Người nữ nhân nào đó bị gạt, cuồng nộ đối với nam nhân vạt áo hơi mở kia quát lớn: "Lão nam nhân, dám gạt ta, chờ đội nón xanh đi!"
Đoạn ngắn nhất:
Bị sóng hồng lật đổ, sau một trận điên loan đảo phượng, người nữ nhân nào đó hai chân run lên, từ trên thân nam nhân mặt thoả mãn đang nhắm mắt dưỡng thần, đứng lên.
Vừa dò dẫm bước đến cạnh cửa, thanh âm u oán liền vang lên: "Ái phi định đi đâu vậy?”
Người nữ nhân nào đó bi phẫn nói: "Lão nương muốn đi tìm nam nhân!"
Tên nam nhân nào đó lười nhác chống đỡ đứng dậy, chăn trượt xuống, lộ ra một mảng ngực trơn bóng, thoáng suy tư một chút: "Ái phi đợi ta với, chúng ta cùng đi!"
Người nữ nhân nào đó kinh ngạc: "Ngươi đi làm gì?"
Tên nam nhân nào đó vừa mặc quần áo, vừa nói: "Đương nhiên là bồi ái phi tìm nam nhân!"
Đoạn ngắn nhị:
Bên trong quán Thỏ gia, người nữ nhân nào đó nhìn nam nhân yếu ớt tuấn mỹ trên đài oán hận nói: "Ta thấy người này, yếu ớt như cành liễu trước gió, đẹp không sao tả xiết, có thể chọn!"
Tên yêu nghiệt nào đó nhấp một miếng trà, cười đến không có hảo ý để sát vào bên tai người nào đó: "Ái phi cần phải nghĩ kỹ, loại nam nhân này, bên ngoài tô vàng nạm ngọc, tối hôm nay. . . Sẽ rất lực bất tòng tâm!"
Trên mặt người nữ nhân nào đó bi phẫn đan xen, oán hận hô: "Kế tiếp!"
Bước đến là một nam nhân tuấn mỹ rực rỡ như ánh mặt trời trời, thể lực rất tốt, người nữ nhân nào đó đắc ý, hài lòng cười nói: "Chọn người này, người này rất tuyệt!"
Tên nam nhân nào đó tao nhã đem ly trà vừa để xuống, khẽ nỉ non bên tai nữ nhân nào đó bên tai: "Nàng cần phải nghĩ kỹ, đây chính là loại ăn tạp, không chỉ có nữ nhân còn có nam nhân!"
Người nữ nhân nào đó trong lòng một trận ghê tởm, hét lớn: "Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào!"
Tên nam nhân nào đó đắc ý nói: "Ái phi, nàng xem bổn vương đi, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn thể lực có thể lực, quan trọng nhất là, chỉ để cho một mình nàng leo lên thôi. . ."
Nam phúc hắc, nữ tiểu bạch.
Ặc, đây là thể loại mình cực yêu thích, hài, sắc sủng.... Nam chính sạch sẽ tuyệt đối nhé, chỉ có mỗi nữ 9 thôi.
Nữ 9 là xuyên qua, nhưng ko giống như motype xuyên qua cũ có nghĩa là huênh hoang khoe trí thức hiện đại, chị này chỉ mê tiền, mê sắc đẹp của mĩ nam, muốn vô sỉ có vô sỉ, muốn thông minh có thông minh, sủng vô đối, anh phúc hắc yêu nghiệt cũng vô đối, vừa đọc vừa ko dám ăn uống sợ nghẹn =))
chương 87: đại kết cục