Nguồn cv: tangthuvien
Edit: tỷ muội dương dương
Độ dài: 155 chương + KT
Chết dưới làn đàn của bạn vì chồng mình phản bội, Bạch Ngữ Thanh vừa mở mắt thì đã biến thành vương phi bị bỏ rơi của Tam vương phủ nước Sở, lại thêm một đứa nhóc bốn tuổi không biết từ đâu ra, thì ra là kết quả của việc "ăn cơm trước kẻng".
Mẹ đẻ mất sớm, cả Bạch phủ ai cũng coi đại tiểu thư Bạch Mặc Y là rác rưởi, là nỗi sỉ nhục của họ.
Nhìn trên người con loang lổ vết thương, tức giận nói, “Ai bắt nạt con, mẹ già sẽ trả thù cho!”
Dẫn theo con doạ tỷ tỷ, đánh ca ca, lấy chân đạp vào Bạch thừa tướng và phu nhân, huỷ dung hai vị thiếp của chồng cũ, làm đảo loạn lòng biết bao nam nhân, dẫm lên tự tôn cao ngạo của họ.
Các nam nhân thề rằng nhất định phải tóm bằng được nàng, tóm thật chặt, nếu không nam nhân còn mặt mũi gì nữa?
Đoạn ngắn 1:
“Con à, con dùng độc! Nhưng ta là cha con mà!” Một nam nhân tìm đến cửa ngã ngửa, trừng mắt lớn nói.
“Muốn làm cha ta hả, còn lâu nhá! Hơn nữa, nương nói, không độc không phải chồng!” Tên nhóc quỷ chỉ vào mấy nam nhân trần truồng trong viện nói.
“Con à, câu nói đó cũng đừng hiểu thế chứ!” Nam nhân nói, bắt đầu cởi quần áo hắn ra cười lấy lòng tiểu quỷ.
Đoạn ngắn 2:
“Con à, ngân châm của con có thể đừng bắn trúng một chỗ có được không ha!” Nam nhân bị vắt trên cây uốn éo, bất chấp nói.
“Nương nói, đó là nam nhân kém lắm, ta đang giúp các ngươi trị liệu tính tình!” Tiểu quỷ rút ngân châm ra, bắn về hạ bộ một trong những gã đó,
“Con à, đừng bắn đó, không con lại bắn phải đệ đệ hoặc muội muội của con đó!” Một nam nhân khác cất tiếng cầu xin, khốn khổ tránh châm bay tới.
“Bạch Mặc Y, nàng ra đây, nàng dạy con ta hỏng rồi!” Nam nhân rống to!
“Thèm vào, ai là cha của tiểu quỷ này chứ? Mẹ già đây còn chưa tính đâu đó!” Bạch Mặc Y thở phì phì từ trong phòng chạy ra…
chương 152