Nhưng giống như nghe được bi ai và nuối tiếc trong lòng nàng, hoàng thiên cho nàng một lần nữa sống lại, quay về thời điểm nàng vừa bước vào Đông cung trở thành trắc phi thái tử, chỉ là lần này nàng hiểu rõ ràng chính mình tâm tư, vậy liệu có còn được như đời trước lạnh nhạt với đế vương... Thể loại: Trùng sinh, cung đấu, tự sáng tác.
Nhân vật chính: La Nhược Hi, Dạ Trạch Tông.
Nữ chính là La Nhược Hi ở kiếp trước có thân phận cao quý vốn là trưởng nữ thứ xuất thiên kim La Thị. Nhìn từ bên ngoài thì nàng là tiểu thư khuê các được sống trong nhung lụa giàu sang. có phụ thân là Hình Bộ thị lang - La Mạnh Nin. Ngay từ khi còn nhỏ thì nàng đã được sinh trưởng trong thế gia, phụ mẫu êm ấm, gia môn hài hòa, vốn dĩ nên dưỡng thành một cái tiểu cô nương vô lo vô nghĩ, chỉ là trong hào môn thế gia không đứa trẻ nào có thể đơn thuần lớn lên.
Nàng còn nhớ rõ, lúc nhỏ khi gia phụ còn bần hàn, thân cô thế cô, lại là thứ xuất, tổ mẫu nàng bất quá chỉ là thiếp thất phụ thân nàng cũng chỉ là thứ tử, nên bị những người còn lại trong gia tộc ghẻ lạnh, khinh thường, mọi lần nhìn thấy một nhà bốn người nàng, ai cũng tỏ vẻ chán ghét ra mặt, thậm chí lúc họ khó khăn nhất, La thị không một ai vươn tay ra giúp đỡ. Nhưng La Mạnh Ninh tuy sinh sống khó khăn nhưng vốn là người có chí cầu tiến, lại biết nổ lực, học thức lại hơn người, khó khăn mấy năm liền có được một chức quan, rồi đường đường thanh liêm chính trực đi lên, lại lọt được vào mắt xanh của Hoàng đế bấy giờ là Nhâm đế - Dạ Lục Nhâm mà lên đến vị trí.
Mãi đến năm 12 tuổi La Nhược Hi mới biết được thế nào là cẩm y ngọc thực, tổ mẫu từng dạy nàng, lòng nam nhân thâm sâu khó dò, hiếm có người nào như phụ thân nàng nhất phu nhất thê, lấy gương các thúc thúc, bá phụ của nàng ai không năm thê bảy thiếp. Mà bây giờ La Mạnh Ninh đã là quan lớn trong triều một mực giữ mình đã là hiếm có, thậm chí còn xuất ra một đoạn giai thoại trong kinh đô, nhưng chỉ là tự nhiên khi thân thân phận người càng cao thì nàng theo đó có khác biệt, có lúc hôn sự của nàng ngay cả người cũng không làm chủ được.
Quả nhiên không lâu sau nàng được Hoàng đế tứ hôn cho Thái Tử đương triều - Dạ Trạch Tông làm trắc phi, năm đó nàng mới 14 tuổi. Thấm thoát thời gian như én thoi đưa, sau năm năm trải qua nhiều biến cố nàng đã trở thành một trong những phi tử được sủng ái của Trạch đế, đứng trong hàng ngũ tứ phi nhất phẩm, Lương Phi, trong hậu cung chỉ xếp sau Hoàng Hậu.
Làm người từ nhỏ La Nhược Hi đã học theo mẫu thân khéo léo ổn trọng, trong bần mà không tiện, trong khổ mà không nhục, từ khi gia cảnh hàn khố đến khi khá lên một chút cũng không có cái tục khí của kẻ nhà quê mới nổi, lại lộ ra vẻ thanh thoát, xuất trần như hoa sen mọc trong bùn lầy mà không nhiễm mùi tanh, hơn nữa càng lớn lại càng xinh đẹp, khí chất lại trong trẻo, thanh thuần, thấm nhuần lời dạy của tổ mẫu quyết không đặt tâm tư lên nam nhân.
Thuần sinh sống trong hậu cung, giữ mình tỉnh táo không bị tranh đấu hậu cung mà trở nên tàn độc đã khó, không có suy nghĩ với đế vương lại càng khó hơn, mà Dạ Trạch Tông lớn lên khí độ đường hoàng ngũ quan liêm chính lại văn võ song toàn nữ tử trong khắp thiên hạ nghe danh không ai không mến mộ. Nhưng chính là nàng, luôn luôn ghi nhớ lời tổ mẫu, cực lực khiến bản thân không sa vào hai chữ ái tình, nhất là với đế vương, cẩn trọng làm việc, bình bỉnh ổn ổn thẳng thắn đến khi làm Lương phi liền tự cảm thấy chính mình như vậy lại chính là tốt. Chính là tốt sao?..
Nếu không phải có chuyện xảy ra, thì có lẽ đến cuối cùng nàng sẽ chẳng biết là bản thân chỉ đang tự lừa mình dối người...
Khoảnh khắc lìa đi hơi thở kiếp trước, nàng mới thấu hiểu bản thân thật sâu yêu nam nhân kia, yêu đến bất chấp, vậy mà bản thân lại một chút không nhận thấy lại còn cùng đế vương là một đoạn lưỡng tình tương duyệt bi kịch.
Nhưng giống như nghe được bi ai và nuối tiếc trong lòng nàng, hoàng thiên cho nàng một lần nữa sống lại, quay về thời điểm nàng vừa bước vào Đông cung trở thành trắc phi thái tử, chỉ là lần này nàng hiểu rõ ràng chính mình tâm tư, vậy liệu có còn được như đời trước lạnh nhạt với đế vương...
chương 4