Nàng xinh đẹp lạnh lùng, chỉ vì ông trời cay nghiệt nên ban cho nàng quá khứ đau khổ đầy nước mắt.
Hắn công tử đào hoa. Nữ nhân như thiêu thân bay về phía hắn, nhưng hắn tuyệt không giữ lại người nào bên mình. Cư nhiên hắn lại yêu nàng, yêu đến mạc danh kỳ diệu, yêu đến oanh oanh liệt liệt. Mà hận thù cùng tuổi thơ đầy thống khổ của nàng lại làm…
Bản Giao Hưởng Của Sự Trả Thù câu chuyện teen của tác giả Jono chứa đựng nhiều cảm xúc hỗn loạn, những suy nghĩ nội tâm giằng xé của hắn.
Các nhân vật chính trong truyện Phạm Hoàng Ngọc Linh, cô nàng playgirl xinh đẹp hút hồn đối phương, mang nhiều suy nghĩ.
Nguyễn Vũ Nam Phong- 18 tuổi bề ngoài toát lên vẻ lạnh lùng, khó gần bởi trong anh có một sự hận thù khó quên, anh sẽ phải đối diện với sự thật như thế nào??
Năm lên 10, ba từ đó bị xóa bỏ và thay bằng hai từ khác: búp bê.
Và nó chính là búp bê của anh và chỉ của riêng anh mà thôi, một con búp bê thủy tinh lạnh lùng không cảm xúc nhưng mong manh dễ vỡ đến khó lường, một con búp bê đáng thương.
Thể loại: Ngôn tình cổ đại, xuyên không, nam xuyên nữ, cung đình, HE
Giả sử bạn là một chàng trai, một chàng trai rất bình thường thôi. Nhưng đến một ngày đẹp trời, không hiểu vì lý do gì mà bạn lại được du lịch đến địa phủ. Thần kì hơn, bạn vinh dự được hẳn Ti Mệnh Tinh Quân “cướp ngục”, đồng thời cho bạn một thân xác mới xem như trả ơn cho một việc nào đó mà bạn đã giúp từ đời thủa nào rồi! Thế là đùng một cái, bạn – một linh hồn “đàn ông” trong hai mươi mấy năm trời – trở thành một cô gái, mà lại còn là một phụ nữ đã có chồng, một Thái tử phi chính hiệu. Chỗ trước đây bằng phẳng đầy nam tính thì nay lại nhô ra thể hiện vẻ hấp dẫn nữ tính, cái gì trước đây hiển nhiên có bây giờ lại biến mất… Ôi, chuyện quái gì thế này????? Ai mà chẳng biết Thái tử Phi là nghề khó làm nhất trên đời: Thứ nhất, con đường thăng quan tiến chức không lấy gì làm tốt đẹp. Từ Thái Tử Phi, lên Hoàng Hậu, rồi lên Thái Hậu, đúng là khó chẳng khác gì lên trời! Bạn đã bao giờ thấy một thái tử phi chịu đựng được cho đến lúc lên ngôi thái hậu chưa? Thứ hai, lao động không có bảo đảm, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm lúc về hưu, bảo hiểm ốm đau lẫn các loại tích lũy khác đều không có, lúc nào cũng có thể bị thôi việc, hơn nữa còn không cho tìm việc khác. Thứ ba, tính chất công việc nguy hiểm, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng mất mạng. Nếu thái tử không được làm hoàng đế, thái tử phi đương nhiên cũng chịu phận đen theo thái tử; nếu thái tử lên làm hoàng đế, vậy thì lại càng phải chú ý đề phòng với sự rủi ro của chính mình. Thứ tư, đây lại là công việc có tính chất kiêm nhiệm, tuy cường độ lao động không lớn lắm, nhưng đối tượng phục vụ thì… Haizz! Tóm lại, cái việc làm Thái tử Phi này thực sự không phải loại nghề nghiệp tốt đẹp gì, không tiền đồ, áp lực lớn, cạnh tranh khốc liệt… Điểm tốt duy nhất có lẽ chỉ là môi trường làm việc tốt, đến đâu cũng có thể dưỡng mắt bằng vô số người đẹp. Bối cảnh chính là trong triều đình Nam Hạ của bộ “A Mạch tòng quân”, thời gian là đời cháu của Thương Dịch Chi (Tề Hoán – Thành tổ được nhắc đến trong truyện).
Bản dịch trên mạng: Bỏ Em Ư? Có Mà Đợi Đến Kiếp Sau!
Từ bỏ em, kiếp sau nhé mở đầu bằng một cuộc xem mặt kì lạ với sự tham gia của hơn năm mươi người bạn của “đằng trai”. Điều đó đã làm cho Ninh Phúc Sinh, một cô gái ngoan ngoãn sinh ra và lớn lên trong một gia đình trí thức vô cùng bất bình. Sau buổi xem mặt, cô đã lập tức đưa anh chàng đáng ghét Hạ Trường Ninh vào “danh sách đen”.
Nhưng Hạ Trường Ninh không dễ dàng bỏ cuộc, vì ngay bây giờ anh cần gấp một người làm bia đỡ đạn để tránh cô nàng ghê gớm Ngũ Nguyệt Vi, một cô gái đã theo đuổi anh từ lâu. Hạ Trường Ninh bất chấp sự từ chối của Phúc Sinh, mặt dày theo đuổi cô. Nhưng dần dần từ mục đích dùng cô làm bia đỡ đạn, tình cảm của anh lại trở nên chân thật.
Nhưng lúc này Ninh Phúc Sinh làm quen và trở thành bạn gái của Đinh Việt. Hai người mới yêu nhau được một thời gian ngắn thì Đinh Việt đề nghị chia tay. Đinh Việt dính líu đến vụ buôn lậu, bị trả thù và qua đời.
Hạ Trường Ninh vẫn kiên trì theo đuổi và giúp Ninh Phúc Sinh vượt qua được nỗi đau này. Tình yêu của họ thật sự bắt đầu nảy sinh và ngày càng sâu sắc.
Tình yêu của hai người lại gặp phải những sóng gió khi người yêu cũ của Hạ Trường Ninh- Dật Trần xuất hiện cùng đứa con nghi là của anh. Ninh Phúc Sinh quyết định ra sao khi Đinh Việt thực sự chưa chết và quay trở lại?
Ai là người phải thực sự đối mặt với tình yêu của mình?
Liệu câu nói “Từ bỏ em, kiếp sau nhé!” có phải là câu nói kết thúc cho một chuyện tình dang dở?
“Anh nghĩ là em không có trái tim, nhưng thì ra trái tim em đã thuộc về người khác mất rồi.” Một cô gái luôn khép mình lại bởi một quá khứ đau lòng: mẹ mất sớm, cha cô vốn là một cán bộ nhà nước cũng bị người ta hãm hại nên phải nhảy lầu tự tử để lại mình cô bơ vơ. Từ sau đó, Trần Uyển được gia đình người cậu tốt bụng đón cô về ở cùng trong căn nhà đơn sơ của họ. Trong một lần đi khảo sát địa thế để đầu tư, Tần Hạo – vị công tử của một gia đình quyền thế và giàu có trong tỉnh đã tình cờ gặp Trần Uyển. Và ngay lần đầu tiên nhìn thấy vẻ đẹp tinh khiết cùng ánh mắt trong sáng mà lạnh lùng của cô, anh đã biết mình tìm thấy mục tiêu cho một cuộc chơi mới. Anh càng tìm cách tiếp cận cô, cô càng chạy xa khỏi anh. Cô càng trốn chạy lại càng kích thích ham muốn chinh phục của anh. Mặc cho cô lạnh lùng, cô coi thường, cô tức giận, cô sỉ nhục, anh vẫn tìm mọi cách xộc vào cuộc sống của cô. Trò chơi rượt đuổi điên cuồng không biết từ lúc nào đã trở thành những xúc cảm cháy bỏng trong tim anh. Anh chỉ biết rằng, anh muốn có được nụ cười của cô, tình yêu của cô, trái tim của cô và… cả chính cô nữa, dù cho điều đó sẽ khiến cho cô căm hận anh đi chăng nữa. “Dù sao thì đời này không có được tình yêu của em rồi. Em thích hận thì hận đi, hận thấu tâm can, hận tận xương tủy, hận cả đời không quên được anh cũng được.” Anh cứu cô khỏi những kẻ đánh thuốc mê, rồi cũng chính là anh đã trở nên “cầm thú” với cô bởi tổn thương cô gây cho anh. Anh âm thầm bảo vệ gia đình cô rồi cũng chính anh ép buộc cô lừa dối gia đình để ở bên anh trong 3 năm. 3 năm có cô ở bên, 3 năm để xoa dịu tổn thương anh gây ra, chỉ cần 3 năm để cô có thể dần dần quen với anh và… yêu anh. Tần Hạo – Trần Uyển, cả anh và cả cô, đều là những con người cao ngạo, giống như hai chú nhím, càng gần nhau càng làm tổn thương nhau. Liệu rằng cuối cùng tình yêu của anh có thể lấp đầy những tổn thương mà anh đã gây ra cho cô? Cô tin vào lương tâm lương tri, tin trên thế giới vẫn có tình yêu và kỳ tích, tin vào tất thảy những điều tốt đẹp động lòng người, tin rằng dù có là thứ xấu xí thì vẫn mang trong mình vẻ đẹp chưa hé lộ, tin rằng tình yêu vĩnh viễn trong sáng và bền chặt, nó là con đường duy nhất để nội tâm con người được hoàn thiện, để đời người được trọn vẹn.
Vợ có thuật của vợ là cuốn sách mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng nên có trong tay. Khi biết lãnh thổ bị kẻ địch nhòm ngó đồng thời có ý định xâm phạm, có người phụ nữ nào có thể bình tĩnh, lại còn nghĩ đến việc thoát thân? Tôi phải gia nhập cuộc chiến, tôi phải làm rõ nội tình, tôi phải tìm ra người phụ nữ đó, bảo vệ lãnh thổ của mình. Lúc đọc tiểu thuyết, tôi cho rằng một cặp yêu nhau chia tay phần lớn là bởi không thể vượt qua được khó khăn, hoặc những thử thách khác như: chủng tộc, kẻ thứ ba, chính trị,… Nhưng trong thực tế, tôi phát hiện ra rằng phải đối mặt với những chuyện nhỏ nhặt của cuộc sống còn đáng sợ hơn.… Làm thế nào để đối phó với kẻ thứ ba? Tôi tin rằng đây là vấn đề chung của tất cả phụ nữ trong xã hội hiện đại, nhưng đáp án chính xác thì không chỉ có một. Trích đoạn Chuyện này phải bắt đầu kể từ một đêm nào đó ba tháng trước. Hôm đó, tròn một tuần Trương Lực chia tay tôi, cũng là ngày tôi nhận được một tin nhắn xa lạ. Anh sai rồi, em đừng đòi chia tay. Câu nói đó dường như chứa đựng sự chịu đựng và hối hận về những điều đã xảy ra, nhưng đây không phải là số của Trương Lực, mà đây cũng chẳng phải phong cách của anh ta. Có trời đất làm chứng, vì chia tay với anh ta nên tôi mới đổi số điện thoại. Nhưng nếu như không phải Trương Lực thì ai lại gửi cho tôi một tin nhắn mùi mẫn đến thế? Tôi đưa tay vỗ trán, nghĩ ngợi hồi lâu, mãi không tìm được câu trả lời. Dù rất muốn nhắn tin trả lời nhưng tôi lại sợ đó chỉ là một trò đùa ác ý. Thế nên không lâu sau, tôi cũng quên luôn tin nhắn xin lỗi này. Quên chưa giới thiệu, Trương Lực là bạn trai cũ của tôi. Lý do chia tay được anh ta đưa ra là “mẹ anh không thích em”, nhưng thực tế thì có người phụ nữ khác leo lên giường anh ta mới là điểm mấu chốt. Mặc kệ xã hội gọi những người như vậy là “hồ ly tinh” hay “kẻ thứ ba” tôi lại coi đó là “vị cứu tinh”. Phải cảm ơn vị cứu tinh đã giúp tôi thoát khỏi Trương Lực, cái kẻ mà mua một miếng đậu phụ cũng phải mặc cả đến mười mấy phút. Thế nhưng tôi là người rộng lượng nên chưa bao giờ nói ra hai từ “chia tay” trước. Chỉ đến tuần trước, khi anh ta nói ra điều đó, tôi mới được giải thoát. Từ đó có thể thấy, Trương Lực cũng có rất nhiều điều không vừa lòng về tôi. Yêu nhau được ba tháng, đây là lần đầu tiên hai chúng tôi có được tiếng nói chung, chỉ tiếc rằng không thể nâng ly để chúc mừng điều đó. Đêm thứ hai, cũng cùng giờ đó, tôi lại nhận được một tin nhắn: Anh rất hối hận trước đó đã đối xử với em như vậy, hãy cho anh một cơ hội nữa.
Truyện Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi của tác giả Mại Manh Miêu thuộc thể loại trọng sinh có pha lẫn chút tình cảm rất cảm động. Truyện xoay quanh một nhân vật nữ chính bị áp bức đến chết....
Như bao nhiêu cô gái bình thường khác, nhưng nàng lại có số phận bi đát hơn khi lấy phải một vị tướng công độc ác. Chỉ vì ham mê nữ sắc mà ra tay tàn độc, châm lửa thiêu sống nàng.
Qua kiếp sau, cuộc sống nàng khởi sắc hơn, nàng sinh ra trong một gia đình buôn bán, có cuộc sông ấm no. Rồi nàng gặp vương gia nước Đại Chu, lần đầu gặp nàng hắn đã say đắm trước nhan sắc của nàng, nguyện bảo vệ nàng đến hết cuộc đời này.
Nữ tử thong thả vén lên mái tóc, lộ ra một nửa gương mặt tựa như ma quỷ, thản nhiên nói: “Như vầy, ngươi còn muốn ta đi theo ngươi sao?”
◊◊◊
Nàng vốn bị thiên hạ gọi là một xấu nữ, một phế vật của đế quốc. Nhưng lại nói ra một lời kinh thiên hạ, “Vương tử, ta không lấy. Vương phi, ta không cần.”
Kim lân vốn sống trong bùn ao, nhất ngộ phong vân biến hóa long. Cho nên, có ai biết phía sau cái gọi là phế vật, lại kinh tài tuyệt diễm như vậy.
Có ai hay, dung nhan xấu xí vốn là mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành.
Phong vân rung động, phượng vũ cửu thiên.
Ngàn dặm trời cao, duy ngã độc tôn.
Cả đời này, ai có thể cùng ta chính thức đồng sinh cộng tử.
Tóm tắtHai người là đại thần chưa từng xuất hiện cùng lúc trong giới giải trí nhưng lại vì một bộ kịch mà quen biết. Đại thần 1 rất lười biếng, rất thích ngủ. Đại thần 2 rất ngoan, vừa học vừa làm. Sau này, đại thần 2 mỗi ngày gọi điện thoại đánh thức đại thần 1 rời giường, hai người quan hệ qua lại dần dần trở nên mập mờ, sau khi gặp nhau liền bày tỏ trở thành tình nhân. Cuối cùng là HE.
Mỗi chi tiết ở vụ án trước là một nút mở cho chuỗi các vụ án kinh khủng sau đó. Kẻ gây án là 1 người. Nhưng là ai? Tất cả các vụ án đều đáng sợ và có chuỗi liên quan như sự sắp xếp của Thần Chết. Cách Lôi Mễ khắc họa tâm lý nhân vật thật khác biệt và khác người. Tiếc 1 điều là đọc đến hết cuốn sách vẫn thấy tưng tức vì chẳng thể biết hết quá khứ “đầy ác mộng” của Phương Mộc.
Chỉ có thể dùng 2 chữ để nói về Đề thi đẫm máu: ĐÁNG SỢ. Mong cuốn sách sớm được dựng thành phim. Lời khuyên dành cho bạn: Nếu bạn hơi nhát thì đừng đọc, vì nó sẽ ám ảnh bạn một thời gian rất dài đấy!
*****
Một tên sát thủ có sở thích uống chất hỗn hợp máu nạn nhân với sữa tươi, hắn có căn bệnh gì đặc biệt hay là con quỷ hút máu bất tử nghìn năm trong truyền thuyết?
Trong thành phố C liên tiếp xảy ra 4 vụ cưỡng hiếp giết người, nạn nhân đều là những cô gái trí thức từ 25 - 35 tuổi, đây rốt cuộc là giết người trả thù hay đơn giản là cưỡng dâm?
Hàng loạt cái chết bí ẩn thảm khốc của những người sống trong trường Đại học J liên tiếp xảy ra. Ở hiện trường vụ án, hung thủ đều để lại gợi ý cho vụ án tiếp theo, nhằm gợi ý gì?
Trong hàng loạt các vụ án ly kỳ khiến cảnh sát bàng hoàng bó tay, Phương Mộc trầm mặc kiệm lời đột nhiên bị cảnh sát lôi vào cuộc. Tên ác quỷ giấu mặt lần lượt giết hại những người bạn của cậu, vì sao? Khi câu trả lời được vén màn bí mật, thì đề thi tàn khốc đã bị tích 5 dấu X đẫm máu. Một cuộc đấu trí so tài khốc liệt đầy kịch tính nổ ra... Ai sẽ là người thắng cuộc?
Từ Dịch Nhiên xù lông nhìn kỹ mấy chữ “Cùng một chỗ ~~ Cùng một chỗ ~~~” trên màn hình. “Ai muốn cùng một chỗ với hắn !” Số 22 cho thêm mấy chữ to màu đỏ tươi. “Bà xã” Từ trong loa điện thoại truyền ra thanh âm vừa từ tính vừa khiêu gợi. “Câm miệng ! Không cho phép gọi như vậy !” “Khụ khụ, bà xã xù lông rồi. Đến chỗ ca hội hôm nay đi, vuốt lông cho bà xã ~” “Dĩnh Phàm, Anh vì cái gì không cho tôi phối kịch truyền thanh ! Anh chê âm thanh của tôi không hay sao?? ” Lục Nhất Minh giận trừng mắt nhìn Đỗ Dĩnh Phàm. Đỗ Dĩnh Phàm thấy vẻ tức giận của Lục Nhất Minh, trước mắt giúp hắn vuốt lông. Ở trong lòng nói : Làm sao anh có thể cho em cơ hội cùng người khác phối H đây. (Kỳ thật Đỗ Dĩnh Phàm là phúc hắc công ~XD) ~~ đây là lời tác giả. Vai chính : Từ Dịch Nhiên (XXOO), Diệp Lạc (Diệp Lạc Vô Thanh) Phối hợp diễn : Lục Nhất Minh (Vô tội quân, Ta tỏ vẻ thực vô tội), Đỗ Dĩnh Phàm ( Thanh Nguyệt)
Cặp đôi: Đại thúc x Loli – Tử Phủ Đế Quân x Đản Hoàng Tô.
Vô Thượng Đế phi sinh, sinh ra một quả trứng.
Vô Thượng Đế Quân là long thân, Vô Thượng Đế phi là phượng thể, vốn là loài động vật đẻ trứng, dù lần này sinh ra trứng là việc ngoài dự định, nhưng cũng là chuyện có tình có lý.
Nhưng vấn đề quả trứng kia lại nở ra một con hồ ly.
Là một con hồ ly hai đuôi.
—— Nghe có vẻ rất là cổ đại phải không, thực ra đây là truyện hiện đại đó.
Lời dẫn . có một quả trứng to to…
Vô Thượng Đế phi mang thai, quả là việc vui mừng khắp chốn.
Trên trời không như trần gian, nam nữ ái ân, sau đó cứ thế mà ‘châu thai ám kết’ lưu truyền đời sau. Nhưng vấn đề là như vầy, nếu sinh mà không chết thì chẳng mấy chốc thiên đình sẽ bị quá tải, ảnh hưởng tới nguồn năng lượng mấy vạn năm mới có được của trần gian. Phần lớn tiên đồng trên thiên giới lúc sinh ra đều có cơ hội hưởng duyên tiên, tỷ như tiên quả vạn năm, hoặc thánh khí đầy linh khí chẳng hạn, rồi có duyên có phận mà được một cô tiên nữ nào đó ăn, cứ thế mà thành thai quả, đợi hết kỳ bầu bí thì rơi xuống đất thành tiên, đây gọi là mượn phúc tiên. Còn có một cách khác, hai vị thần tiên tình cảm thắm thiết mặn nồng được sợi kim tuyến buộc chặt, trải qua vạn vạn năm không rời, hoạn nạn có nhau, rốt cuộc trở thành tiên đế, khi thời cơ chín muồi trời cao sẽ ban thưởng tiên đồng.
Vô Thượng Đế phi đang mang bầu một tiên đồng được trời cao ban tặng, trăm ngàn năm qua thiên đình chỉ có duy nhất một tiên đồng này, thế nên trong lòng Vô Thượng Đế Quân vô cùng hớn hở mừng vui.
Đợi đến ngày Vô Thượng Đế phi sanh nở, Vô Thượng Đế Quân ôm một bụng kích động canh sẵn ngoài phòng sinh. Ước chừng qua qua lại lại khoảng bốn vạn bảy ngàn tám trăm sáu mươi mốt bước mới thấy cô tiên nga ôm một cái bọc nhỏ đi ra.
Không đợi tiên nga mở miệng chúc mừng, Vô Thượng Đế Quân đã dằn lòng chẳng đặng, vội hỏi, “Là trai hay gái?”
Tiên nga sợ hãi kéo một góc chăn lên, hóa ra là một quả trứng.
Vô Thượng Đế Quân giật mình sửng sốt, nhưng rồi cũng nhẹ nhõm hẳn.
—— Vô Thượng Đế Quân là long thân, Vô Thượng Đế phi là phượng thể, vốn loài động vật đẻ trứng, dẫu việc sinh ra quả trứng này là ngoài dự liệu, nhưng cũng có tình có lý đi.
Thiên đình rất nhàm chán, mấy vị chư thần tán tiên còn cá cược xem Vô Thượng Đế phi sinh con trai hay con trái. Tin tức Vô Thượng Đế phi sinh một quả trứng vừa truyền ra, tất cả tiên nhân đều nhất tề rớt cằm té u đầu, chỉ một thoáng mà điểu thú bay loạn, tường vân rục rịch, mấy thần tiên kéo tới xem nhốn nháo không dứt, thiên đình trở nên náo nhiệt lạ thường, rốt cuộc ngay cả Tử Phủ Đế Quân, tiên nhân đứng cùng bậc với Vô Thượng Đế Quân cũng bị ‘kinh động’.
“Sao lại có thể là trứng!” Tử Phủ Đế Quân lẩm bẩm, thận trọng nghĩ ngợi một hồi, hắn cũng đạp cái tường vân phô trương khoe mẽ của mình hướng lên thiên đình.
Bình thường tường vân nhà khác chỉ có một hoặc hai màu, nhiều nhất là ba màu thì thôi đi, tường vân nhà Tử Phủ Đế Quân phải bảy màu, một khi bay lên, màu sắc rực rỡ lóa mắt kia thì người cách xa mấy ngọn núi to cũng có thể thấy rất rõ ràng.
Nguyên nhân là vì xa xưa một thuở, quan hệ giữa Tử Phủ Đế Quân cùng Vô Thượng Đế Quân không thể nói là tốt, lúc này hắn đến nhất định sẽ khiến đám thần tiên mới gắn lại cằm sẽ ngã ngửa ra cả. Nhưng địa vị Tử Phủ Đế Quân cao quý như vậy, nếu muốn khiến chúng thần tiên kinh ngạc thì cũng phải để mình quang minh chính đại tiến thẳng vào Linh Tiêu Bảo Điện.
Bởi vậy, thời điểm Tứ Phủ Đế Quân đến đã thấy chúng tiên đều giống như Vô Thượng Đế phi, tất thảy đều quấn khăn thành một cục trên đầu.
Tử Phủ Đế Quân nhíu mày, “Ngàn năm không gặp, lão Vô Thượng kia càng ngày càng gia trưởng ngang ngược, vợ hắn ở cữ sao các ngươi cũng phải quấn khăn trùm đầu hết thế kia?”
Kiểu nói chuyện như vậy chư thần tán tiên đã nghe mòn tai, nhất thời càng lúng túng hơn so với việc nghe tin lúc nãy.
Có anh tiên gia ‘mạnh vì gạo bạo vì tiền’ (phải có điều kiện thuận lợi thì hoạt động mới có hiệu quả) lanh lẹ đến xã giao, Tử Phủ Đế Quân đã phất tay áo, “Tiểu tiên dẫn đường, nghe nói Vô Thượng trước có già sau có trẻ, ta đến xem trứng tiên nhà hắn.”
Tiên gia kia vừa nghe mấy lời này đã không còn muốn khách sáo xã giao gì, im lặng đưa Tử Phủ Đế Quân đến thằng vườn bàn đào.
Tuy là một quả trứng, nhưng nói gì thì nói cũng là ruột thịt của mình, Vô Thượng Đế Quân làm theo đề nghị của chúng thần một cách qua loe, mở một yến hội tam triều rửa tội ngoài trời thật lớn trong vườn bàn đào.
Bây giờ yến hội còn chưa bắt đầu, các tiên nhân được xếp ngồi vào chỗ, trên bàn dọn sẵn hoa tươi rượu ngon chờ đợi. Vô Thượng Đế Quân ngồi đối diện với Vô Thượng Đế phi đang ôm quả trứng trong ngực, nghĩ đến xuất thần.
Đúng là một quả trứng vô cùng xinh đẹp, màu trắng óng ánh, không hề có tỳ vết nào, giống như một viên trân châu khổng lồ. Tử Phủ Đế Quân nhìn quen mắt, đi đến trước mặt, không nói không rằng giơ tay muốn ôm quả trứng kia xem một cái.
Vô Thượng Đế phi vốn không muốn, vừa thấy Tử Phủ Đế Quân, do dự một lúc cũng đưa cho hắn.
Tay vừa rờ đến, quả trứng đã nứt ra.
“Không phải tại ta.” Tử Phủ Đế Quân tỏ vẻ vô tội.
Vợ chồng Vô Thượng Đế Quân không thèm nhìn hắn, chỉ căng thẳng nhìn quả trứng kia, vừa mừng vừa lo, không biết lát nữa cái gì sẽ chui ra.
Quả trứng kia rung rung vài cái, khe hở càng lúc càng lớn, trên đỉnh trứng từ từ có dấu hiệu nứt vỡ, rốt cuộc một mảnh vỏ cũng được phá ra.
Lúc này, không chỉ vợ chồng Vô Thượng Đế Quân mà mỗi một thần tiên đều nín thở như thể sợ sẽ khiến tiên đồng chưa nở ra kia sợ hãi.
Giữa ánh mặt vạn chúng chú mục, một bàn chân với những đệm thịt, bên trên là màu lông xù vàng óng ánh chầm chậm thò ra.
Cho dù là rồng hay phượng thì cũng chỉ có bộ vuốt cứng cáp sắc nhọn, mà tay người thì cũng chỉ đầy thịt chứ không thể có màu lông xù vàng óng kia được. Bởi vậy Vô Thượng Đế Quân nhịn không được “a” một tiếng.
Tiếng “a” này vừa thoát ra, bàn chân mập mạp vàng óng kia lập tức rụt về.
Không phải Đản Hoàng Tô bị tiếng “a” kia dọa, mà là bị chính bàn chân mình dọa.
Đản Hoàng Tô còn nhớ rất rõ, trước đó mình đang ngồi đọc một cuốn truyện trên mạng tên “Hồn BOSS”, nam nhân vật chính là một đại ma đầu, tục danh Ba Nhĩ, rất am hiểu chuyện quăng tới quăng lui người ta từ chỗ này sang chỗ khác. Đang lúc đọc tới đoạn Vương Tiểu Minh, CP (character pairing) của Ba Nhĩ, bởi vì thay Ba Nhĩ chịu đòn, thân thể không thể chịu đựng được việc tim vỡ nát mà chết tươi thì đột nhiên tên Ma vương Ba Nhĩ kia xuất hiện trước mặt nàng, sau đó giống hệt như những gì nàng thường thấy trong truyện, hắn bùm một cái, thế rồi nàng bị Ba Nhĩ kéo từ máy tính thả đến chỗ tối om chật chội này.
(Nếu mình không nhầm thì Đản Đản đang đọc truyện đam mỹ :3, thể loại huyễn huyễn Link: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=629710.)
Nàng cố gắng giãy giụa ở cái chỗ chật hẹp vô cùng kia, rốt cuộc khi đánh vỡ được một cái lỗ nhỏ xíu, nàng bị chính tay mình —— à không, bàn chân —— hù dọa.
Không phải Ba Nhĩ chỉ có thể biến người ta từ chỗ này sang chỗ khác thôi hay sao, từ khi nào thì hắn cũng có thể biến người thành động vật?
Đản Hoàng Tô mù mờ không xác định được, nương theo ánh sáng từ cái lỗ nhỏ trên cao cẩn thận kiểm tra chân mình. Hoàn toàn chính xác, đệm thịt mềm mịn, màu lông vàng óng ánh, giống như bàn chân của A Hoàng nhà nàng, nhưng A Hoàng nhà nàng chính là một con chó mà?
Chả nhẽ mình bị Ba Nhĩ biến thành một con chó?
Đản Hoàng Tô cảm thấy 囧.
…Nhưng cũng thiệt mới mẻ!
Cái chỗ tối om om này chỉ cần phá được một lỗ hổng nhỏ chợt trở nên vô cùng yếu ớt, Đản Hoàng Tô chỉ cần quơ quơ hai ba cái nó đã thành một cái động lớn đủ để thò đầu ra, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Tử Phủ Đế Quân. Chỉ trong nháy mắt, hàng mi dài kia như chạm thẳng vào lòng nàng.
Nhìn kỹ thêm một tý, làn da trắng ngần sáng sủa, tóc vừa mướt vừa dài vừa mềm, khí chất siêu phàm thoát tục, ngũ quan có nét, hàng mi đậm cùng đôi mắt xếch kia lại đẹp quá đáng.
Đây là một anh chàng đẹp giai đó nha!
Đản Hoàng Tô nuốt nước miếng đánh ực.
Nếu biết đọc truyện này lại có phúc lợi như vậy, nàng không nên đợi truyện hết mới đọc!
Đản Hoàng Tô nuốt nước miếng, tinh thần hưng phấn chào hỏi Tử Phủ Đế Quân, “Hi anh đẹp giai!”
Nhưng âm thanh thoát ra khỏi miệng lại là mấy tiếng “A a” không hề có ý nghĩa, ngọng ngịu trong trẻo, nhưng không phải là tiếng chó sủa.
“Nó đang chào ta?” Tử Phủ Đế Quân nhíu mày, vươn tay ra túm lấy gáy Đản Hoàng Tô xách nàng lên, vui sướng hả hê khi người khác gặp họa, “Ồ, một con hồ li hai đuôi, là con cái.”
Mặt Vô Thượng Đế quân tái mét.
Rồng với phượng, cho dù đột biến gen kiểu gì thì cũng không thể sanh ra hồ ly!
Đương nhiên Vô Thượng Đế Quân không phải buồn Vô Thượng Đế phi cắm sừng hay đội nón xanh cho hắn, hắn chỉ đang phẫn nộ việc vốn tưởng là tiên đồng được trời ban, nào ngờ chỉ là một giống tiên mượn phúc mà thôi.
Tiên gì thì tiên cũng không phải là của hắn nữa! Hạnh phúc trong lòng Vô Thượng Đế Quân từ từ tan nát.
Nhưng Tử Phủ Đế Quân lại hưng phấn dạt dào, “Tiểu hồ li này cũng rất quý giá, nếu ngươi không thích thì cho ta đi.”
Hồ ly vốn có ba tộc, thanh khâu Cửu vĩ Bạch thị, phàm trần Đan vĩ Hồ thị, cuối cùng là lục loan Song vĩ Phong thị.
Dòng tộc thanh khâu Bạch thị có pháp lực cao cường nhất, không tuân theo sự sắp đặt của nhà trời, tự cai quản, là yêu tộc lệ thuộc trực tiếp với Đại thần Thượng cổ Nữ Oa nương nương, số người trong tộc vô cùng ít, những người mang họ Bạch bây giờ còn sống hay đã chết cũng chưa biết rõ.
Trong ba tộc hồ ly thì Đan vĩ Hồ thị là đông nhất, họ sinh ở phàm trần, người trong tộc sống trải dài từ nhân gian trên trời, thậm chí là cả địa phủ Ma vực, không có bầy đàn nhất định, cũng không định cư, đếm không biết bao nhiêu kẻ mê hoặc người đi đường, rất hiếm nhân vật xuất chúng trong giới tiên nhân.
Lục loan Phong thị được xếp cùng hàng Tán tiên, vốn là bộ tộc tự do, nhưng trời ban cho sự linh mẫn với thảo dược, ngay cả máu trong người cũng là thuốc tiên chữa thương, cho nên thường bị tiên ma săn bắt, nuôi dưỡng hoặc làm y sư, có khi chỉ vì lấy máu. Mà cho dù tù đày hay y sư đi chăng nữa cũng khó thoát khỏi số kiếp rút máu, bộ tộc này dù may mắn sống sót cũng ẩn nấp không tung tích.
Đản Hoàng Tô vừa nở ra là hồ ly hai đuôi thuộc Phong thị, quả thực là bảo vật hiếm có khó tìm.
Chỉ là Vô Thượng Đế Quân không nghĩ Đản Hoàng Tô là bảo bối. Trong mắt Vô Thượng Đế Quân, Đản Hoàng Tô chính là ác điểu đỗ quyên mượn bụng Vô Thượng Đế phi ấp trứng, lãng phí công sức hắn bao nhiêu ngày chờ mong cùng hạnh phúc. Lúc này vừa nghe Tử Phủ Đế Quân xung phong nhổ cái đinh trong mắt cái gai trong thịt này đi, tất nhiên là gãi đúng chỗ ngứa, gật đầu đồng ý tắp lự.
Vô Thượng Đế phi không cam lòng. Cho dù thế nào đi chăng nữa thì nàng cũng mang nặng đẻ đau tiểu hồ li này suốt mười năm trời, nhưng phu xướng phụ tùy, nàng không thể để Vô Thượng Đế Quân mất mặt trước nhiều người như vậy được.
Khó có thể bàn chuyện ăn rơ như vậy với Vô Thượng Đế Quân, Tử Phủ Đế Quân sợ hắn hối hận, không hề cáo từ mà mang theo Đản Hoàng Tô, đạp tường vân lấp lánh lóa mắt kia, nhanh như chớp bay về Tử Thần phủ.
Thể Loại: Hiện đại, hài vô đối Nhân vật chính: Yến Luật (mắc bệnh ảo tưởng quá nặng) x Ôn Tửu
Khi Yến tiên sinh bị đá lần thứ nhất, Tuyệt đối không nghĩ tới mình còn có thể bị đá lần thứ hai.. Giải nghĩa tên truyện: Tình bất yếm trá: có nghĩa là không tiếc lừa dối, tung hỏa mù đánh lạc hướng đối phương để có được lợi thế chiến thắng trong tình yêu.
Giới Thiệu Truyện: - Bạn nghĩ sao khi một ngày kia bạn có cơ hội biến những điều ước của mình thành hiện thực? Dương Thiên Vấn sau khi nhặt được một cái la bàn mà không ngờ đó là một cái la bàn vận mệnh, cái la bàn đã thay đổi vận mệnh cuộc đời của anh ta. Cứ giải được một tầng mật mã thì sẽ được một ước nguyện, cứ như vậy Dương Thiên Vấn đã từng bước đi lên con đường tu tiên, con đường trở thành một huyền thoại... Mời bạn đọc cùng đón xem La Bàn Vận Mệnh!
*Nhóm Y: -Hoàng Minh Trân: tên thường gọi là Yumi ,16t,xinh đẹp, lạnh lùng ,khó gần và ít nói,tịnh nghịch và cá tính,mạnh mẻ, luôn không coi trọng vẻ bề ngoài.Cao 1m74.IQ(300-300).Là con gái tập đoàn H.M_du lịch,khách sạn nổi tiếng ở Pháp. -Cao Mỹ Hạnh: Ry,16t,xinh đẹp ,là con người vô cùng lạnh giá nhưng là 1 người yếu đuối cần bảo vệ,luôn quan tâm và nghĩ cho Yumi,là 1 người có mắt thẩm mỹ cao biết nhìn người Cao 1m72.IQ(300-300).Là con của tập đoàn R.M-Thời Trang tại Pháp -Phan Hồng Nhung :Kelly,16t,điệu đà, nhưng không chảnh chọe,thích shopping.Là con của tập đoàn K.M-siêu thị.Cao 1m74 -Trương Ngọc Thúy Hằng: Anna,16t,xinh đẹp ,là người rất coi trọng vẻ ngoài vì là 1 hot girl.Là con của tập đoàn A.M- Make up.Cao 1m77 -Huỳnh Cao Hạ Nguyên: Sery,16t,xinh đẹp ,hòa đồng,nhiệt tình và khá là thông minh,cô đc mọi người yêu mến.Là con tập đoàn S.M –Chứng khoáng.Cao 1m75 *Nhóm K: -Vũ Khải Minh: Ken,16t,rất đẹp trai,ga lăng nhung lạnh lùng đến đáng sợ,Là trung tâm được để ý ở mọi nơi.Là con của tập đoàn K.P- chế tạo vũ khí hàng đầu thế giới.Cao 1m85 -Trần Nhật Quân:Kay,16t,đẹp trai,lăng nhăng rất đào hoa,khiến nhiều người con trai khác gato .Cao 1m80.Là con tập đoàn lớn ở Pháp –Q.M -Hoàng Minh Thắng:Shi,16t,là anh của Yumi,anh rất thương cô em gái của mình,và lạnh lùng vs all các cô gái.Cao 1m83 -Lưu Gia Huy:Kin,16t,là con người sống nội tâm,rất quan tâm cho Anna.Là con tập đoàn H.P.Cao 1m85
-Lưu Gia Long:Key.Anh sinh đôi vs Kin,người yêu trong mộng của anh là mẫu người như Sery
Khi Nhị Tiểu Thư Làm Hầu Gái câu chuyện teen của tác giả Pé San xung quanh cuộc sống trắc trở, số phận long đong muốn thử thách lòng người của cô tiểu thư. Giới thiệu nhân vật: - Nó: (16t) Huỳnh Nhã Thiên Băng, nhịtiểu thư của tập đoàn đá quý Diamond, tính tình đáng yêu nghịch ngợm quậy phá. Thành thạo tất cả các loại vũ khí, võ đương nhiên là không ai sánh bằng (có hắn đó).Rất xinh đẹp dáng chuẩn cao 1m65, trong thế giới ngầm ai mà không biết đến cái tên Mercury nhưng chưa ai đk nhìn thấy mặt nó 1 lần nào nó có 1 người chị gái và 2 đứa bạn thân - Huỳnh Nhã Thiên Hương (17t) , đại tiểu thư chị của nó gia thế giống nó , tính tình nghịch ngợm quậy phá không kém j nó .Rất giỏi phóng kim (k bik tả thế lào), xinh đẹp thua nó tí dáng chuẩn cao 1m67, trong thế giới ngầm được bik đến với cái tên Elli , cũng chưa ai thấy mặt bao giờ - Viên Lan Hy (16t) , đại tiểu thư tập đoàn xe hơi Car, tính tình hòa đồng đáng yêu quậy phá cũng không phải dạng vừa đâu, rất giỏi dùng roi điện . Xinh đẹp nhưng không bằng nó cao 1m66, trog thế giới ngầm đk bik đến zs cái tên Minzy, chưa ai thấy mặt bao giờ - Cao Mẫn Mẫn (16t), nhị tiểu thư tập đoàn máy tính CPT , nhí nhảnh hồn nhiên đáng yêu , quậy không thua j 3 đứa trên, rất giỏi sd súng bách phát bách trúng. Xinh đẹp mang vẻ đẹp nửa thiên thần nửa ác quỷ ,cao 1m67 , trong thế giới ngầm đk bik đến với cái tên Jenny ,chưa ai thấy mặt ****** - Hắn: (18t) Hoàng Minh Phong , đại thiếu gia của tập đoàn kinh doanh bất động sản MTK lớn nhất nước (hơn nhà nó un), lạnh lùng lãnh khốc tàn bạo , anh nói 1 không ai dám nói 2 (có nó đó). Đẹp trai thay bồ như thay áo , hắn cai trị cả một thế giới ngầm , hắn đk bik đến zs cái tên Kevin - Cao Gia Thành(18t), anh trai của Mẫn Mẫn gia thế giống nhỏ, rất phong lưu nhưng phân rõ ranh giới giữa công việc và ăn chơi. Là bạn trai của chị nó , trong tg ngầm đk bik đến zs cái tên Golden - Trần Lãnh Thiên(18t) , Đại thiếu gia tập đoàn máy tính MIC ngang hàng zs nhà MMẫn, đẹp trai phong lưu không kém j Gia Thành, trong tg ngầm đk bik đến zs cái tên Dick - Trương Lâm Hiên(18t), đại thiếu gia tập đoàn xe hơi CCM, đẹp trai thích Lan Hy từ lần đầu tiên gặp mặt, trong tg ngầm đk bik đến zs cái tên Vin
Hoàng Ly là một nhà văn nhà báo tên tuổi, đã xuất hiện như một vì sao lạ chói sáng trên làng báo chí Việt Nam từ thập niên 50 trên tờ "Giang Sơn" của Ngô Thái Bảo, toà soạn tại phố Hàng Trống,Hà Nội. Di cư vào Nam năm 1954, Hoàng Ly tiếp tục viết cho nhiều tờ báo với các tác phẩm tiểu thuyết đường rừng, có sức lôi cuốn mãnh liệt với nguời đọc như "Nữ Tướng Biên Thuỳ", "Giặc Cái","Thập Vạn Đại Sơn Vương", "Yêu Truyền Kiếp"...Ngoài ra,với bút hiệu "Thánh Sống" ký ở mục phiếm "Vấn Kế", Hoàng Ly đã chứng tỏ tính đa dạng của một ngòi bút đầy tài năng.
Tác phẩm "Thập Vạn Đại Sơn Vương" hay "Lửa Hận Rừng Xanh"... là một câu chuyện của tay hảo hán người Việt, ngang dọc trên vùng núi vùng Ba Biên Thuỳ với những cuộc đấu võ, đọ súng kinh hồn cùng bọn giang hồ thổ phỉ. Hoàng Ly với bút pháp đặc biệt và tạo được một thứ ngôn ngữ riêng trong thể loại truyện đường rừng pha trộn tính cách võ hiệp, đầy kịch tính hấp dẫn... đã là một trong những cây viết ăn khách nhất thời đó. Người đọc đã say mê tiểu thuyết của Hoàng Ly không kém gì những tác phẩm của Kim Dung sau này.