Nguồn convert: nothing_nhh
Editor: Lạc Lạc
Bỗng nhiên trên dưới triều đình, giang hồ võ lâm, bình dân bá tánh, từ già tới trẻ, từ đàn ông đến đàn bà, từ nam nhi đến thiếu nữ, nam phụ lão ấu, quán xá lớn nhỏ, vỉa hè trà lâu, nói chung là tất cả mọi người đó (-.-) đều đang xôn xao vì một sự kiện oanh động:
Bức họa mỹ nhân của đệ nhất họa sĩ đương triều tiến cống bị trộm
- Người qua đường Ất: Ế ế chớ oanh động chỗ nào, chỉ là một bức họa???
- Người qua đường Giáp: Chà, nếu đơn giản vậy, kẻ nào lại rỗi hơi liều mạng lẻn vào cung cấm đi trộm ra đúng không nào???
- Người qua đường Ất: Ờ ờ,...
- Người qua đường Giáp: Ta nói cho ngươi biết, chắc chắn dưới bức họa đó là một bản đồ kho báu
- Người qua đường Binh: Sai ròi, nói cho mà biết nhé, anh họ của bà cô con thứ năm của bà chị dâu của bà ngoại ta là thị vệ trong cung đó, nói cho ta biết, thật ra đó có ẩn giấu bản đồ quân sự của quốc gia...
- Người qua đường Đinh: Sai bét cả. Bức họa đó trong nội cung, là một bức họa mỹ nhân, mà lại là họa sĩ đương triều vẽ, nghĩ mà xem chắc chắn trong bức vẽ có gì đó bí mật của hoàng thượng trong đó, ta nghe cô chị của chị dâu anh họ bên bác hai ta làm cung nữ nói đó nhaa
...
Xôn xao xôn xao, vậy làm sao để tìm bức họa đây???
Tân khoa thám hoa phụng chỉ điều tra tung tích của bức họa, nhưng vì sao không làm việc đàng hoàng, mà đi dây dưa mập mờ với Tây thi đậu hũ?
Đơn giản mà nói, chính là.
Do một bức họa mỹ nhân đưa đẩy...
chương 23: cẩm tú mỹ nhân tự tiêu dao