Editor : Lợi Anh
Thể loại: cổ trang, huyền huyễn, nhất thụ nhất công, bá đạo phúc hắc cường công x biệt nữu ngạo kiều xinh đẹp cường thụ, ngược, HE.
Chỉ một phút sơ sót mà y lại truyền lệch cho Hắc Bạch Vô thường đi trút hết hồn của người thân đứa bé nơi trần thế khiến nó trở nên mồ côi.
Do đó, y tự mình đến diêm vương thỉnh tội.
Dựa vào pháp lực của vòng Càn Khôn, y ở tại địa lao tăm tối chứng kiến cô nhi kia dần dần trưởng thành.
Đứa nhỏ hôm nào giờ đã trở thành một nam nhân tuấn mỹ vô song, một cỗ tình cảm khác thường cũng nhẹ nhàng lấp đầy cõi lòng của y.
Hình vệ biết, y đang bước từng bước một vào con đường không lối thoát; thế nhưng, y lại không thể tự kiềm chế…
Y chính là muốn cứu nó, nhưng sao lại trở nên như thế này?
Ngay cả nó họ gì tên gì cũng không biết, lại không biết ngượng mà to mồm nói là phải đến để bảo hộ nó.
Lại có thể không kiêng nể gì mà ở trước mặt mọi người hôn môi nó, ai biết được y đang toan tính cái quái gì ở trong lòng!…
Đáng giận! Y vậy mà lại thừa cơ cho nó uống xuân dược, chỉ cần mình không chịu khuất phục, tên kia liền kích thích dược tính, khiến nó ngoan ngoãn mà dâng lên đôi môi…
Vì bảo vệ tính mạng của nó, Hình Vệ liền vứt bỏ chức vị Phán Quan mà chạy đến nhân gian.
Y không lo lắng bản thân mình sẽ hồn phi phách tán, chỉ sợ không thể bảo vệ được nó…
Giới thiệu: (theo ss Tuyết Lạc)
Anh công là nhân viên dưới quyền Diêm Vương, 1 lần thay Phán Quan ngó xuống nhân gian làm nhiệm vụ thu hồn, tình cờ nhìn thấy em thụ liền ngẩn ngơ đến nguệch bút, hại cha mẹ em đang đi bên cạnh đột nhiên lăn quay ra chết không biết lý do (lạy anh, lúc ý em nó mới có 4 – 5 tuổi mà (_ _”))
Cảm thấy áy náy, anh tự xin vào trại giam ngồi sám hối với góc tường, khi đi vẫn không quên mang theo Dương Bảo kính (?), ngày ngày đều dõi đứa trẻ vì mình phải làm kiếp cô nhi. Thời gian trôi nhanh, em chẳng mấy chốc đã thành 1 thiếu niên xinh đẹp, ánh mắt anh nhìn em cũng dần trở nên nóng cháy.
Đương lúc còn đang quằn quại trong mớ xúc cảm khác thường, anh lại nghe tin dương thọ em sắp tận. Không muốn người mình yêu chịu khổ, anh liền bất chấp mọi luật lệ quy tắc, vượt biên tới nhân gian để cứu em.
Em lớn lên giờ làm mật thám triều đình (?), chuyên đi nằm vùng trong quan quân vương phủ nhằm điều tra tiêu cực. Lần này đối tượng của em là tiểu vương gia đa tình, chẳng những chả kiếm chác được gì còn bị thằng này sàm sỡ =.,= Tức giận + chán nản, em nộp đơn xin thôi việc, vừa ra đường liền gặp xe ngựa lao đến, may có anh công kịp thời xuất hiện giúp em thoát hiểm.
Anh từ đây mặt dày bám theo em, còn cho em uống “Kim cô” đan, mỗi lần niệm chú là người em mềm nhũn, chỉ có thể yếu ớt ngả vào lòng anh vặn vẹo động tình =))) Em hận anh thấu xương mà không cách nào phản kháng, dù bị anh đeo dính tới tận Tây trúc cũng đành nhắm mắt nghiến răng =)))
Bất quá chưa kịp hiểu lòng nhau thì quân Diêm Vương tìm đến, muốn bắt 2 người về xử tội. Liệu anh có thể bảo hộ em trước lưỡi hái tử thần?
chương 10