Du Phương là một bắc phiêu, Trung Quan thôn bán qua đĩa, Phan Gia Viên luyện qua bày. Hắn xuất thân giang hồ Bát Đại Môn, tuổi còn trẻ liền quen thuộc các loại giang hồ ngưỡng cửa, nhất là tinh thông địa lý phong thủy, nhưng xưa nay không tin thần dị nói đến.
Hắn bình sinh lần đầu tiên lương tâm bị chấn động vì một vị trưởng giả báo thù, giả mạo thầy phong thủy lẫn vào nhóm người trộm mộ tìm cơ hội ra tay, không ngờ lại bị "Đương thời Địa Sư" Lưu Lê để mắt tới, chịu không ít khổ đầu, cuối cùng lạy Lưu Lê vi sư.
Địa Sư là từ xưa đối phong thủy thuật sĩ tôn xưng, nhưng nó còn là một loại danh xưng cùng truyền thừa, được xưng Địa Khí Tông Sư. Nghe nói các đời Địa Sư bí truyền học, không chỉ có thể cảm ứng địa khí vận chuyển, thăm dò núi sông địa lý mạch lạc, còn có thể hội tụ thiên địa linh khí tương trợ tu luyện hình thần, thậm chí còn có vận chuyển địa khí Linh Xu chi diệu, đạt tới các loại không thể tin nổi thần kỳ cảnh giới.
Du Phương tu vi chưa thành lúc, hành tẩu giang hồ không chút phí sức, được tôn là thế hệ trẻ phong thủy kỳ nhân. Lấy được chân truyền sau, lại liên tiếp gặp gỡ hung hiểm, không thể không tiếp tục dùng giang hồ thủ đoạn mới có thể mỗi lần thay đổi càn khôn. Đối mặt rồng rắn lẫn lộn giang hồ, hắn vì sao mà tới, phù du trong có thể hay không tìm đến câu trả lời?
Mời thưởng thức một đời Địa Khí Tông Sư truyền kỳ cố sự!
---
GT của converter:
Từ công tử Thắng Trì là một tác giả chuyên viết tiên hiệp thuộc dạng độc đáo trong làng truyện mạng Trung Quốc.
Là một chuyên viên phân tích tài chính ở sàn Thượng Hải, nên lão ta viết truyện là 1 hình thức giải trí, và cũng nhằm triển hiện mình với độc giả, chứ không có kiểu câu chương câu chữ để kiếm tiền bằng mọi giá.
Các nhân vật chính trong các bộ truyện của lão này, tuy cá tính có khác biệt, nhưng đều tựu chung 1 điểm là sự chân thành trong tìm hiểu đại đạo. Tu luyện trong truyện lão này tuy cũng cần Pháp Tài Lữ, nhưng không phải kiểu đi đánh đi cướp thiên tài địa bảo, báu vật này nọ, mà là cần duyên, thăng cấp chứng đạo cần ngộ, cần hiểu, cần quan sát, chứ không phải mô típ hít linh khí lên cấp vù vù.
Lối hành văn của lão khá trong sáng, nhẹ nhõm, vui vẻ, khiến người đọc cảm thấy thoải mái. Kiến thức của lão về đạo giáo khá dày (như lão tự nhận bản thân mình là một người tu hành theo đạo giáo), nhưng không vì thế chê bai các tôn giáo khác, không tinh thần Đại Háng …
Một điểm đặc sắc trong truyện của lão này là lão thường xuyên cho 1 nhân vật rất thần bí, rất VIP vào dòng chảy câu chuyện, gần như cực ít xuất hiện hoặc không xuất hiện, nhưng ảnh hưởng rất lớn đến nhân vật chính qua những hành động, lời kể của người khác. Nhân vật ấy là Từ công tử - chính là lão (đôi khi là Từ ma vương, Phong công tử). Thật là 1 kẻ hợm hĩnh!
Về nội dung truyện này, thì main khiến ta cảm thấy ấn tượng. Hắn xuất thân môn phái Hạ Cửu Lưu, trưởng thành là đi Bắc Kinh kiếm ăn, bằng đủ nghề ‘lương thiện’, ví như ‘anh ơi, anh mua đĩa phim heo không’. Thôi nói thế thôi, mời độc giả thưởng thức!
chương 360 : làm sủi cảo