Thể loại: Xuyên không, ngược, hài
Nhân vật chính: Diệp Uyễn Vy
Tiêu Nhất Lam nàng cứ nghĩ bản thân bị sét đánh sẽ đi gặp diêm vương nhưng nàng không những không chết lại còn được một soái ca yêu thương chăm sóc. Có bao nhiêu người xuyên qua mà may mắn như nàng chứ. Nhưng hắn lại chỉ có thể cho nàng danh phận thiếp mà chính phi thì thuộc về người khác.
Cam chịu? Nàng sao lại cam chịu cho được. Rời đi? Đó mới là chân lý.
Lần nữa gặp lại, hắn chỉ là một vương gia bị người giám sát, còn nàng là người ngay cả người giám sát hắn cũng xem thường, cũng chỉ là một hoàng đế còn nghèo hơn cả nàng . Trả thù? Chân lý của chân lý chính là đây .
Khoan! Khoan! Mọi người đừng hiểu lầm. Nàng, Diệp Uyễn Vy mới là nhân vật chính, còn oán phụ kia chỉ là nhân vật thúc đẩy nàng đến tình cảnh không dám tin bất cứ nam nhân nào ở cổ đại này thôi. Nhưng không tin là một chuyện còn thành thân thì vẫn phải làm, ai bảo sản nghiệp của đại ca quá lớn, ai nhìn vào cũng muốn chiếm lấy, mà đại ca thì một năm trước đã bỏ chạy vì quá phiền. Vậy thì nàng chọn, chọn tới chọn lui lại chọn trúng một tên cáo già, đã giả tàn tật lại còn giả vô năng. Nàng không cần, nam nhân như vậy cho dù yêu cũng không cần!
Đoạn ngắn 1:
Mỗ nữ nhìn mỗ nam, rồi lại nhìn thân mình trống trơn, rồi lại nhìn mỗ nam, sau đó dứt khoát đứng dậy mặc lại y phục, uống rượu hại thân, vô cùng hại thân.
Mỗ nam hai mắt trân trân, nàng ta lại dám không chịu trách nhiệm... Hắn vẫn là xử nam đấy!
Đoạn ngắn 2:
Mỗ nữ hai mắt rưng rưng. " Cuối cùng chàng vẫn là chọn ta! "
Mỗ nữ còn lại hờ hững. " Phút cuối cùng mới chọn, rõ ràng là đã suy nghĩ khá lâu "
Đen mặt, nữ chính hoàn toàn đen mặt...
chương 3