Editor: Nguyễn Thành Phước
Áo ai xanh cho lòng ai vương vấn - Một cuộc chiến đầy ắp kịch tính.
Chuyện cô thiếu nữ làm thế nào chinh phục người đàn ông thông mình, bản lĩnh
Vũ khí của cô là gì?
Sắc đẹp? Tuổi trẻ?
...
Không. Là trái tim yêu nồng nhiệt, đầy khao khát, là sự ngoan cường theo đuổi
Là sự trưởng thành từ chính bản thân xốc nổi, tuổi trẻ bồng bột, bỗng chốc hóa thành một sự chậm rãi lớn lên theo năm tháng
là tâm hồn ấm áp, nồng nàn, là sự trong trắng tinh thuần
Là sự vô tư lự hấp dẫn người khác
…
"Ngạn Tịch, theo anh khi nào một người đàn ông cảm thấy mình già?"
"Khi anh ta yêu một cô gái trẻ hơn mình rất nhiều."
"Ngạn Tịch, anh béo ra rồi....
Vì đã nuốt lời hứa cho nên béo ra."
"Ngạn Tịch, nhìn xem, em đã tỉa hết từng cái gai rồi,nghe nói một bó hồng như này thế sẽ giúp ta thực hiện một điều ước."
"Em muốn đeo vào tay anh chiếc nhẫn được chú yểm, mỗi lần anh phạm tội, chỉ cần em niệm chú là nó sẽ sì sì xiết chặt ngón tay anh."
"Ngạn Tịch, mau về nhà, tắm rửa sạch sẽ, em muốn ăn thịt anh ngay."
"Ngạn Tịch là con dê, Ngạn Tịch là con dê ...tự đọc nhẩm một trăm lần."
"Ngạn Tịch, lần này anh không say chứ?"
"Oa! Con thỏ tinh ranh đã luồn dây vào mũi anh từ lúc nào, anh bước thấp bước cao để mặc nó dắt đi!"
"Thôi, thôi! Thì không bước thấp bước cao! Bước từng bước vững vàng!"
"Tử Khâm, cuối cùng em đã thành công, em đã thành công biến anh thành nô lệ của tình yêu, bắt anh phải bồn chồn ngóng đợi em."
chương 31: ngoại truyện: ngày mới