Chia tay không rõ lý do, vậy nên cô chỉ có thể giấu hết mọi nhớ nhung trong lòng, không thể nói được lời yêu say đắm, mặc cho con tim tràn đầy đau khổ.
Trong nhà, Thượng Quan Phiên Phiên đều được mọi người nâng như trứng, hứng như hoa. Ngũ quan động lòng người kết hợp với vóc người uyển chuyển, mặc dù bên cạnh không thiếu người khác phái theo đuổi. Nhưng cô luôn bị cấm nói chuyện yêu đương, mà người ban lệnh cấm kia chính là anh trai cô.
Thượng Quan Thác Dương! Cô dâng hiến nụ hôn đầu cho anh, rồi đến đêm đầu tiên. Từ nhỏ đến lớn, anh trai luôn là người dịu dàng, bảo vệ cô, thỉnh thoảng sẽ bá đạo, xua đuổi những con ruồi, bám bên người cô.
Chẳng qua là… Tại sao từ quan hệ anh em, khi nào thì đã thay đổi? Rõ ràng anh là anh trai cô, tại sao cô lại có thứ tình cảm, vượt quá mức bình thường với anh ấy?
Lần thứ nhất là quỷ thần xui khiến, do cô mang theo mặt nạ hay do bị cảm nên giọng cô không giống ngày thường. Trong ánh mắt ngập tràn dục vọng, anh khiến cô luân hãm. Sau đó, cô lại phát hiện thân thế bí mật của anh.
Nhưng, anh lại vô tình nói, cho dù không có quan hệ anh em, anh cũng sẽ không yêu cô! Tại sao? Tại sao chứ???
Kết cấu não bộ của Tử Linh từ nhỏ đã có điểm khác biệt với người thường, lúc nào cũng bị đau đầu, choáng váng. Chụp hình N-MRI (Nuclear Magnetic Resonance Imaging) cho thấy thần kinh não bộ tiếp tục nở lớn, cho đến khi không còn khe hở thì cũng chính là giờ phút tử vong của cô. Tất cả các bệnh viện đều bó tay không đoán ra được nguyên do. Thậm chí có bệnh viện còn đề xuất ý kiến, nếu có y viện nào có thể làm phẫu thuật này, thì xin báo cho họ biết, để dùng làm hồ sơ giảng dạy bệnh án trân quý.
Vì sớm ngày làm bệnh nhân, nên từ nhỏ cô đã cần cù chịu khó đọc y thư, chưa tới hai mươi tuổi đã trở thành kỳ tài y học.
Ánh trăng có thể làm năng lực thức tỉnh, nhất là vào đêm trăng tròn. Trong một đêm trăng sáng vời vợi, trước cơn đau muốn bể đầu, cô khẩn cầu một tâm nguyện: “Ta hy vọng có được một thân thể khoẻ mạnh. Từ giờ về sau rời xa đau đớn.”
Một ánh bạch quang loé lên, bóng hình Tử Linh biến mất.
Convert: ngocquynh520 Edit: tiểu.kỳ Hắn một lòng muốn gả cho nàng Cho dù là lấy thân phận của tiểu lang quân...... Chưa bao giờ nàng thích cái bộ dáng nam tử này của hắn Nhưng cuối cùng không lay chuyể...
Từ nhỏ, nghe Thái phó ca ngợi nữ nhi của ngài tốt bao nhiêu, từ từ lỗ tai hắn cũng có thể sờ ra vết chai nên sinh ra hứng thú với nàng.
Cho nên lần này Thái phó từ quan, dự định dẫn theo nàng hồi hương an hưởng tuổi già.
Hắn chủ động yêu cầu đồng hành, quan sát cẩn thận vị “Sư muội” này đến tột cùng có chỗ nào đặc biệt.
Một đường tiếp xúc với nhau, hắn phát hiện mỗi một cái nhăn mày, mỗi một nụ cười của nàng cũng tác động thật mạnh tới tâm hắn.
Hơn nữa hắn luôn không có hứng thú với nữ nhân, đã hai mươi bốn tuổi vẫn thủ thân như ngọc.
Cố tình chỉ cần nhìn thấy nàng, hắn lại không nhịn được muốn sờ sờ bàn tay nhỏ bé của nàng, ôm ôm eo nhỏ của nàng.
Hoàn toàn phát huy cái tên háo sắc đến cảnh giới tối cao, hại hắn đều có chút ngượng ngùng.
Biết đây chứng minh hắn động lòng, hắn lập tức cầu xin Phụ hoàng ban hôn, cố gắng đối xử tốt với nàng, chỉ hy vọng nàng cũng có thể thật tâm thích hắn, hai người làm đôi vợ chồng ngọt ngào.
Biết nàng không nỡ xa lão cha, hắn đặc biệt chọn thành hôn ở quê hương nàng, không để cho phụ nữ (cha và con gái) sớm chia lìa.
Thậm chí đồng ý để một trong hai đứa con của bọn họ làm con thừa tự, chỉ vì nàng muốn Phong gia có hậu nhân.
Quả nhiên hành động này làm nàng vui vẻ không thôi, cam tâm tình nguyện chuẩn bị làm tân nương tử.
Nhưng không thể không nói mấy tên ruồi bọ này thật phiền phức, vài ba con cứ liều mạng tiếp cận nàng.
Xem ra trước tiên hắn cần phải đẩy nhanh tiến độ….. Dứt khoát trực tiếp mang gạo nấu thành cơm.
Thể loại: đồng nhân SD, hiện đại, nhẹ nhàng Editor: Cá Vây Hồng
Rất nhiều năm về sau, vào một ngãy bông dưng tâm huyết dâng trào tôi hỏi anh: “Anh đã tham gia rất nhiều trận đấu, có trận nào khiến anh đặc biệt lo lắng không?” Đang ngồi trên sô pha xem TV, anh nghe tôi hỏi vậy liền trả lời: “Có một lần lo lắng nhất, nhưng không phải là ở trên sân bóng.” Hứng thú dâng trào, tôi truy hỏi: “Vậy là nơi nào?” Anh buông điều khiên trong tay, xoay người về phía tôi: “Là ở vùng đất tuyết Kitzbühel nước Áo.” Tôi hơi sửng sốt, lập tức hiểu ra, cười ngây ngô đi về phía sau nhẹ nhàng ôm lấy anh. Vùng đất tuyết Kitzbühel. Đó là nơi chúng tôi bị nhốt trong tuyết khoảng 13 tiếng đồng hồ vào ba năm trước, ngay khi tôi cho rằng hai chúng tôi sẽ chết ở đó, anh đột nhiên cầu hôn tôi. —————————- Không có tuyệt thế mĩ nữ, không có hào môn ân oán, không có ngược luyến tình thâm, đây chỉ là một câu chuyện xưa rất đơn giản, chỉ là hy vọng cáo nhỏ sau khi trưởng thành sẽ có được hạnh phúc.
Thể loại: Hiện đại Conver: Rich TTV Editor: BAT Số chương: 168 + ngoại truyện!
Dương Nhụy Tâm vốn là một nữ bác sĩ thiên tài, không hiểu trong lúc bất cẩn thế nào lại trượt ngã, lúc mở mắt ra lần nữa thì đã thấy mình đang ở trong một gia đình quyền quý thuộc về ba mươi năm trước, lại được khuyến mãi một đứa con riêng!
Từ nhỏ đã không cảm nhận được tình thân vì thiếu vắng gia đình, cô quyết định sẽ làm một sâu gạo ôm bảo bảo sống qua ngày. Thế nhưng "thú vui tao nhã" của cô không tồn tại được lâu khi có sự xuất hiện của một thượng tá đại nhân..
Cừu nhỏ gặp phải sói xám, chẳng lẽ lại ngoan ngoãn chờ nó ăn thịt sao? Đừng mơ, tuyệt đối không có khả năng! Hãy xem xem cừu nhỏẻ biến thành sói xám như thế nào!
[ Đoạn ngắn 1: Cha con ]
“Chú là ai?”, Diệp Hạ Đào nhìn chằm chằm vào bản sao của chính mình, hàng mày lạnh lùng mãnh liệt cuộn sóng, nếu nói chú nhóc trước mắt không phải là con của anh thì hơi thiếu tự tin, còn nếu nói đó đúng là con trai mình thì lý do vì sao tới bây giờ anh lại khônghề hay biết về sự tồn tại của cậu bé?
“Hừm? Rất có khả năng sau khi lớn lên cháu sẽ chính là chú!”. Dung Tiểu Phong gãi gãi đầu, kỳ thật cậu nhóc cũng không rõ, người đàn ông trước mắt trông giống hệt mình là ai.
“Sau khi lớn lên sẽ trở thành chú sao?”. Diệp Hạ Đào nhếch môi, đầu đầy vạch đen, anh cảm thấy những lời này chẳng khác nào lời thoại trong phim truyền hình, cuối cùng lắc lắc đầu vốn vẫn còn đang hỗn loạn hỏi:“Chacháu đâu?” “Cháu không có cha, chỉ có mẹ!”, Dung Tiểu Phong học theo người nào đó lắc lắc đầu, cái miệng nhỏ nhắn sau khi thốt ra một câu liền tiêu sái xoay người đi mất.
[ Đoạn ngắn 2: Gặp nhau ]
“Anh là ai?”, Dung Nhụy Tâm kinh ngạc quan sát một lớn một nhỏ trước mặt,…, miễn cưỡng cũng quá giống rồi, chẳng lẽ là máy copy phô tô bị lỗi?
“Cô thật sự không biết tôi sao?”, Diệp Hạ Đào nổi trận lôi đình, chỉ hận không thể tự tay bóp chết người nào đó. Lục tung khắp mọi ngõ ngách trong nước thế nhưng người cần tìm lại ở ngay trong nhà ông nội mình, sau khi ăn người khác sạch sẽ lại còn dám vứt ra sau đầu, đêm nay anh phải dạy dỗ cái mông nhỏ thật tốt mới được.
“Tôi quen anh sao?”, Dung Nhụy Tâm nhún nhún vai đáp, tên hung thần ác sát này thật kỳ quái, bản thân chơi bời không thành lại quay sang đổ tội cho người khác.
“Em… đồ ngốc này, tôi chính là cha của con trai em!”. Thượng tá Diệp đầy nhân nghĩa lẫn nhiệt huyết không thể nhịn được nữa mà rống to, không hiểu sao mình lại bị cô gái ngốc nghếch này đùa bỡn trong tay như vậy.
“A… anh là… cha của con trai tôi?”, Dung Nhụy Tâm càng nói càng nhỏ, thiếu chút nữa là cằm rơi xuống đất, mắt đảo nhanh như chớp, vụng trộm ngắm một lớn một nhỏ trước mặt, khả năng này cũng rất có thể…
Khi mở mắt ra lần nữa, Trinh Vân Du cảm thấy tay chân lạnh băng, khóa chặt không thể cử động, qua lớp băng dày cô chỉ cảm thấy bầu trời một màu xám xịt. Cô cố gắng hồi tưởng lại những gì đã xảy ra. cô chỉ nhớ rằng cô bị một tên cướp chặn đường, cô bị xô ra ngoài đường, lúc đó cô chỉ nghe thấy tiếng còi hỗn loạn.
"Xuyên không?" Cô không hứng thú với việc làm nữ chính ngôn tình cô chỉ muốn làm nhân viên hết mình với công việc. Nhưng vì cái gì mà cô bị xuyên qua nơi hẻo lánh âm u này, cô càng nghĩ hẳn là do kiếp trước gây tai họa cho kiếp này.
Qúa buồn chán nên cô đã cất tiếng hát, tiếng hát của cô đã thu hút đàn quạ lớn. Ngày này qua ngày khác vết nứt do đàn quạ làm cứ lớn dần rồi hồ băng nứt ra.
Cô lợi dung mảnh băng vỡ chạy thật nhanh ra khỏi hồ...Trên cao là trời xanh, bên dưới là đồng vắng. Tiểu Du tự nhủ, nếu đã được xuyên không, chắc chắn cô phải là nữ chính oanh oanh liệt liệt, không thể bị héo khô ở đây được..
Thể loại: Xuyên không Convert: ngocquynh520 Editor: Sam Sam Độ dài: 207 chương
"Tỷ muội chung chồng ngươi có bằng lòng không?"
Ngày thành hôn, giá y đỏ thẫm vốn thuộc về nàng nay lại được người khác mang, người đó còn trước mặt nàng tình chàng ý thiếp với phu quân của nàng bảo nàng làm thiếp.
Biến cố xảy ra, nàng từ trưởng nữ của phủ tướng quân bị phá hủy dung nhan mà trở thành con thứ, chịu bao nhiêu nhục nhã đắng cay.
Nàng dứt khoát quỳ xuống xin gả cho Vương gia Tiêu Phượng, người bị bị liệt nửa người, dung mạo xấu xí, lại mắc bệnh bất lực. Lời vừa đưa ra cả sảnh đường đều kinh hãi, gả cho hắn khác gì làm quả phụ.
***
Đêm tân hôn, Vương gia ngồi xe lăn tiến đến hỏi nàng: "Vì cớ gì mà gả cho ta?"
Nàng khẽ cười: "Xấu nữ với phế nam, chẳng phải là tuyệt phối hay sao?"
Sóng mắt đen láy lưu chuyển mang theo ý cười, nhìn nàng:"Vậy sao?"
***
Nhưng vì sao Vương gia bất lực trong phòng lại có tiếng rên rỉ của nữ nhân, không được, nàng là muốn kiếm người bất lực, hưu thư còn chưa kịp viết hết đã bị người khác nắm lấy.
"Nàng muốn hưu phu sao?" Gương mặt của người nào đó đầy hắc tuyến.
"Không,không...ý ta là trong ba tội bất hiếu thì không có con đứng đầu.."
"À...hóa ra nàng đang trách vi phu chưa động phòng cùng nàng.." Lời còn chưa hết cánh tay đã nhanh chóng kéo nàng vào phòng.
Thể loại: Hiện đại Raw: Diệp Nhược Vân Convert: meoconlunar – tangthuvien.com Editor: Mặc Doanh Page words: 161 Số chương: 10 chương
Vì mê luyến Đông Phương Bách mà mười năm qua cô luôn tha thứ cho mọi việc làm của hắn.
Ngày cô mang thai, anh chưa từng cùng cô đi khám.
Ngày cô sinh con, anh chủ trì cuộc họp không đến.
Con sinh ra anh chưa từng bế một lần.
Đến bây giờ anh đi công tác lại có thư ký phục vụ thân thể. Điều này đã làm thức tỉnh cô. Tình yêu của cô đối với anh cuối cùng cũng bị anh dùng hết. Cô nên chấm dứt cuộc hôn nhân không ý nghĩa này tại đây.
Cô sẽ khiến con rùa hoàn mỹ Đông Phương Bách kia phải hối hận vì những gì mình đã làm.
-----
Vào một ngày đẹp trời, tòa nhà Thái Bình Thiên Hạ lại hân hạnh đón tiếp 4 hộ gia đình chuyển vào. điều đặ biệt là 4 hộ này ở cùng một tầng.
Hộ đầu là Lạc Đình Đình đã ly hôn và dẫn theo một đứa trẻ.
Hộ thứ hai là trạch nữ đồng thời cũng là tác giả của cuốn tiểu thuyết ngôn tình nổi tiếng - Kiều Quỳnh Anh
Hộ thứ ba là một nữ cường nhân vừa từ Mỹ trở về.
Hộ thứ tư là của một người phụ nữ mang thai năm tháng - Hoa Hân. Hiện đang ly hôn chồng vì chồng đi ngoại tình.
Bốn người phụ nữ và một bé trai, họ trở thành những người hàng xóm thân thiết và mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây...
"Ái tình là cái gì mà đòi so với thiên trường địa cửu Một kiếp người nhỏ bé bì thế nào với vạn dặm giang sơn"
Nàng chỉ là một cô gái nhỏ bé, chỉ ao ước một lang quân như ý, trọn đời cầm sắt hòa mình, tương kính như tân Không may nàng lại là tú nữ Ở trong cung gặp lại chàng trai khiến nàng rung động Nàng lấy hết can đảm để ước hẹn với người đó, nhận được sự đồng ý của chàng, có sự tác hợp của Thái hậu, nàng thỏa lòng, chỉ còn ngóng trông ngày bước lên kiệu hoa, trở thành tân nương của chàng ... Chờ khi chàng quay đầu lại nhìn ta, ánh mắt phản chiếu bóng hình thướt tha, ta lại mang thân phận phi tử của hoàng đế Một tiếng "Nương nương" nhẹ bẫng lại có xiết bao châm chọc? Tình yêu... Phải buông tay rồi
Anh ta là \"cầu thủ vàng\" không chỉ của đội bóng mà còn là niềm tự hào của quốc gia. Giống như trời sinh anh thuộc về sân của, là chủ nhân của quả bóng, là kẻ thù của thủ môn
Nhưng anh cũng rất tự tin và hơi chút tự phụ
Được nhiều người mến mộ, anh càng cho rằng chỉ cô gái xinh đẹp, phải trang điểm cho giống con gái, nói năng nhỏ nhẹ ứng xử dịu dàng mới phải đạo, mới có thể hợp tác chụp ảnh với anh
Chứ không phải con cọp cái đáng ghét hung dữ kia
Dù là nhiếp ảnh gia nổi tiếng tầm cỡ ra sao đi nữa thì đừng có mơ nhé
Nếu cô nàng tomboy đó mà được như cô gái đoan trang nền nã, lại xinh đẹp sáng ngời như mẫu bạn gái lý tưởng mà anh gặp cách đây một năm thì...
Ồ, thật ra Thượng đế khéo an bài lắm chàng trai ạ!
Cái người mà anh chê õng chê eo, ghét cay ghét đắng, hận không thể cách xa ngàn mét kia chính là cái cô tomboy trong một lần bốc đồng đã mặc đồ \"sẹc xi\" tới sân cỏ trong một năm trước khiến anh thần hồn điên đảo đó đây
Haha, An Mật Nhi chờ được giày vò anh đấy anh bạn ạ
Hàn Dương Băng là công chúa của Thần giới, trong một lần đọc quyển tiểu thuyết Hoa Thiên Cốt mà lão cha là Vương thần giới đưa cho vì tò mò mà làm một chuyến phiêu lưu vào truyện.
Nàng xin thề với trời là nàng chỉ muốn chứng kiến tận mắt những chuyện xảy ra thôi nhưng không ngờ lại làm câu chuyện diễn biến lộn xộn như vậy.
Thế là thế nào? Ai đó làm ơn nói cho nàng biết đi?
Mọi chuyện đã vượt qua tầm kiểm soát của nàng, tại sao lại có một đống mỹ nam ngáng đường không muốn cho nàng về?
Ha ha các vị đại ca à, thời gian qua tiểu muội có gây phiền toái một chút ít cho các vị, mong các vị mở lòng từ bi tha thứ cho tiểu muội được không vậy?
Nguồn convert: ss muacauvong (TTV) Edit: Meott Beta: mèo Kat
Trong tình yêu, có nhiều điều khiến ta khó mà vượt qua một cách dễ dàng được, có nhiều lúc e ngại cái gọi là môn đăng hộ đối, có nhiều khi họ cũng e sợ sự chênh lệch văn hóa, họ so đo vì sợ không đủ điều kiện để đối phương cảm thấy mình xứng đôi. Mà thông thường, người phụ nữ lại hay e sợ những điều đó, vì điều tiếng của thiên hạ, vì miệng lưỡi thế gian. Thật ra người có tình đều sẽ đến được với nhau cả Tình cảm khiến họ chấp nhận hy sinh, chấp nhận trả giá, chấp nhận những thiếu sót của đối phương, chấp nhận thứ tha, chấp nhận chờ đợi Yêu thương làm được nhiều điều kì diệu như thế, cớ gì có tình với nhau lại lựa chọn cách rời xa nhau??? Chắc gì đó đã là cách tốt nhất cho đối phương??? Nơi cửa hàng hoa này là tất cả đối với một cô gái Ở nơi này cô đã yêu sau đắm, ở nơi này chất chứa quá khứ của cô, dung hợp hiện tại của cô, và sẽ là nơi bắt đầu tương lai của cô nữa
Có những người trừ bỏ tình yêu chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng bọn họ so với hết thảy mọi người lại là kẻ giàu có nhất.
Từ nhỏ Lý Bối Nhĩ cùng anh trai Lý Bối Lỗi được ba mẹ gửi đến ở nhà bà nội ở vùng nông thôn. Bối Nhĩ là một cô gái bướng bỉnh và cá tính, cô cảm giác dường như mọi người chỉ yêu thương anh trai mình, vì vậy cô quyết giữ riêng anh trai mình cho bằng được Cũng chính vì cô mà anh trai cô khi có cơ hội đi du học ở Anh, Bối Lỗi đã phải ngậm ngùi bỏ qua, để Khả Lam, cô gái anh yêu trong một lần tình cờ gặp gỡ khi biểu diễn dương cầm ở Nhật Bản, đi một mình sang nơi đó. Cả ba người đều mang những nỗi niềm thầm kín, mối tâm sự khó giải, họ đều mong muốn điều tốt đẹp nhất cho người mình yêu
Trải qua năm năm, cuộc sống mọi người đã thay đổi, Bối Nhĩ theo học diễn xuất ở học viện điễn ảnh nhưng cuối cùng lại không theo nghiệp diễn viên chỉ vì nỗi đau với anh bạn cùng lớp. Bối Lỗi thành người dẫn chương trình ca nhạc của đài truyền hình, còn khả Lam không có tin tức
Bạn trai thời sinh viên của Lý Bối Nhĩ, Tỉnh Điền tuy rất thành đạt nhưng lại mang nỗi khổ chẳng thể sẻ chia cùng ai Dã Tốt, một chàng trai cũng yêu Bối Nhĩ tha thiết và sẵn sàng hy sinh tương lai của mình vì cô. Cả hai người đều có tình cảm với cô nhưng lại có nhiều điều khiến họ cứ canh cánh nỗi đau trong lòng
Sau năm năm, tất cả mọi người gặp lại nhau. Những kỷ niệm cũ ùa về nhưng cuộc sống hiện tại có rất nhiều thứ khiến họ không thể làm lại. Liệu đứng trước những sự lựa chọn, họ sẽ quyết định thế nào? Chuyện tình của họ rồi sẽ ra sao? Một kết thúc bất ngờ sẽ khiến độc giả hết sức ngạc nhiên và để lại nhiều xúc cảm trong lòng mỗi người.
Nguồn convert: Meoconlunar Edit: Kally Beta: Sechan Truyện nằm trong \"Tình Quan\" hệ liệt
Chưa từng thấy kẻ nào vừa ngốc vừa xui xẻo đến như vậy Đến cô vô tình chứng kiến cũng phải ba lần mới tin vào mắt mình là chuyện rất đỗi bình thường mà có thêm cậu trai này lại trở nên \"bất thường\" đến như vậy Hahahahhahahahahahhahahhahahhah Cô cảm giác dường như trêu chọc con cừu này thiệt không tệ nha, rất dễ tin, rất ngốc nghếch, làm sao kiếm được một cậu trai đáng yêu, suất như vậy mà lại dễ lừa nữa chư Thế lá cô gái ban đầu chỉ vì nảy sinh hứng thứ với cậu mà đưa tay giúp đỡ Còn cậu, trong lúc chật vật nhất, thiếu nữ nhìn cậu chìa tay ra, mỉm cười với cậu, quan tâm cậu, có ý muốn hỗ trợ, bỗng chốc biến thành thiên sứ với vầng hào quang chói lóa Oa haha Tội nghiệp cậu em, ngoan ngoãn cho chị đùa đi!!!!!!!
Tình yêu không biết từ đâu mà khởi đầu, nhưng ai ai cũng biết đoạn kết của nó sẽ đi về đâu, người trong cuộc u mê, người ngoài tỉnh táo Một cô gái vì nghệ thuật và một chàng trai theo khoa học, làm cách nào hai đường thằng này cắt qua nhau, sau đó lại trùng nhau được nhỉ? Đâu là điểm chung của hai người, để họ có thể hòa hợp và cùng ở bên cạnh nhau?
Người ta nói tiểu thuyết tình yêu đều là phân chó, nhưng ai có thể nghĩ điều đó lại là sự thật?... Câu chuyện của họ trong một câu chuyện, đoạn kết cần được viết, đôi mắt cần được lấp đầy Người có tình sẽ thành thân thuộc
Phong cách nhẹ nhàng nhưng sâu lắng của Thái Trí Hằng vẫn không đổi, vừa như ảo vừa như thật, tưởng như câu chuyện xảy ra thật sự quá kịch tình như trong những bộ phim tình cảm, nhưng bất chợt khi đã lật giở qua từng chương từng chương truyện, mới thấy thật ra nó cũng không quá kì lạ, chỉ là câu chuyện giữa những con người đặc biệt nên nó trở nên đặc biệt thôi Ai mà không có một đoạn tình cảm khiến bản thân lúc nào cũng ghi nhớ, ai lại không có một người hiện hữu một góc trong tim...
Thể loại: Truyện do Poi tự edit ^_^, THỊT, Hiện đại, 1v1, Fairy Tale Retelling, Không phải truyện thiếu nhi Converter + Editor: Poisonic
Trong câu chuyện cổ tích về nàng tiên cá và chàng hoàng tử. Nàng mỹ nhân ngư ấy đã dùng cả sinh mệnh của mình để yêu chàng hoàng tử nhưng kết cục nhân được chỉ là sự bi thương. Nhưng nếu thế nào khi câu chuyện đơn phương đó được viết lại? Liệu chàng hoàng tử có bất chấp tất cả để ở bên cạnh cô?
Tổng giám đốc điều hành Thủy cung - Bạch Sa, một doanh nhân mang trong mình đầy tham vọng với việc khai thác lợi nhuận từ du lịch và giải trí bằng các nguồn tài nguyên sinh vật đại dương hải đảo, chỉ vì lợi ích của bản thân mà tìm mọi cách san rừng lấp biển phá hủy môi trường để mở rộng địa bàn làm ăn.
Thật chẳng ngờ, ông trời vì muốn \"trừng phạt\" hành động tàn nhẫn của hắn mà đem đến một hồi nhân duyên đầy nghiệt ngã và vô vọng với một nàng mỹ nhân ngư tội nghiệp, \"người\" đã bị hắn cướp đi gia đình quê hương.
Sự ra đời của cô là được đánh đổi bằng tính mạng của mẹ. Cô lớn lên giống hệt bản sao từ người mẹ. Năm tuổi, có một lần Triệu Du từng hỏi ông bà về ba và mẹ nhưng đáp lại cô là ánh mắt đau buồn ẩn chứa đầy sự thương yêu cô vô hạn.Trưởng thành hơn những đứa trẻ bình thường, cô giữ vấn đề này lại trong lòng lặng lẽ đi tìm sự thật. Cho đến một ngày kia mọi bí mật được phơi bày dưới ánh sáng.