Tên gốc: Trùng sinh trở lại 1986
CV: NCHT - TTV
Edit + Beta: Màn Thầu Mốc
Số chương: 286 + 2PN | Chính văn hoàn.
Giới thiệu:
Lý Yến sống lại trở về khoảng thời gian mười tám tuổi năm ấy, lần này, cô sẽ không tin vào nam nhân, tình yêu, hôn nhân.
Tiền tài, tình thân, huyết thống mới là điều nàng mong mỏi thiết thực chân thật nhất, mới là thứ đáng giá nhất được cô dành toàn tâm toàn ý.
Cô muốn đem hết khả năng bù lại những điều tiếc nuối đã qua, làm cho kiếp này không còn hối tiếc.
Đây là câu chuyện về một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi bắt gặp chồng ngoại tình bên ngoài, sau khi sống lại chỉ nói tình không nói yêu, cố gắng kiếm tiền gom lại tình thân, cổ vũ người nhà làm giàu, hướng đi đến con đường khang đồ.
Đoạn ngắn thứ nhất:
Năm mười một tuổi:
Tấm hình bị Lặc Tiểu Đông xé tan nát nằm dưới đất, dường như còn chưa hết giận liền hung hăng giơ chân đạp mạnh thêm hai cái : " Yến Tử đáng chết, Yến Tử thối, ta nhổ lông của ngươi, rút gân của ngươi, uống máu của ngươi, bẻ xương ngươi. . ."
Lý Yến ". . .bạn học Lặc Tiểu Đông, hình như người nói chia tay là bạn nha ??"
Cô có thể cái gì cũng chưa nói liền trực tiếp gật đầu đã cực kỳ đủ hào phóng, chẳng lẽ còn không vừa ý hắn. Tiểu mao hài tử, tính tình thế nhưng biến đổi không ngừng, thật sự là khó hiểu nha.
Đoạn ngắn thứ hai:
La Thiến một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hổn hển nói : " Yến Tử, Quách Lượng là một tên công tử lăng nhăng, cậu cùng với tên đó nhất định sẽ bị tổn thương có biết không??"
Lý Yến không lạnh không nóng, cong môi nhàn nhạt vòng cung cười: "Trong lòng mình tự có tính toán, cậu không cần phải lo"
"Hai người đang nói chuyện gì, nói cho tôi nghe một chút??" Lặc Tiểu Đông giẫm bước chân ưu nhã theo đường lớn khách sạn đi tới, mắt phượng hẹp dài chợt lóe lạnh lùng quang mang rồi biến mất. Trực tiếp đến bên La Thiến ngồi xuống đối diện, gương mặt tuấn tú âm nhu mang theo chút yêu nghiệt triển khai tươi cười mị hoặc, nói: “La Thiến, Quách Lượng là ai, cậu có thể nói cho tôi biết không??.”
Sau lưng La Thiến bùng lên từng đợt cảm giác lạnh lẽo, da đầu tê dại, giọng nói run run mang theo nức nở nói: “Siết đại gia, mình chỉ là một tên lâu la thôi, tin tức gì gì đó mình thực sự không biết.”
Đuôi mày Lặc Tiểu Đông khẽ nhếch, lạnh nhạt nói: “A, phải không??”
Nghĩ đến thủ đoạn của hắn, La thiến liền quỳ tại chỗ: “Mình nhận tội, mình nhận tội còn không được sao, Quách Lượng, Quách Lượng là tiểu bạch kiểm mà Lý Yến nhà cậu vừa mắt đó…”
Lý Yến “Phốc” một tiếng, ngụm trà trong miệng phun đi ra ngoài.
Đoạn ngắn thứ ba:
Năm ba mươi mốt tuổi.
Lặc Tiểu Đông nổi giận đùng đùng đi tới, lớn giọng chất vấn: “Lý Yến, tôi đối xử tốt với em nhiều năm như vậy, hôm nay em phải cho anh một lời khẳng định chắc chắn, đến cùng thì khi nào em cho tôi một danh phận chính thức??”
Lý Yến vẻ mặt nghiêm nghị nói: “A, để cho em nghĩ xem đã, em phải tìm người kia nhận chứng nhận kết hôn trước, sau đó xác định mang thai mới ly hôn, nhanh nhất cũng mất tới nửa năm, anh nhất định sẽ chờ sao??”
Lặc Tiểu Đông trở mặt tại chỗ, tức giận như điên túm chặt bả vai cô điên cuồng la hét giận giữ: “Lý Yến, người trong lòng em là anh là anh là anh, tại sao phải cùng một tên đàn ông mới gặp mặt hai lần kết hôn kết hôn kết hôn. . .”
Lý Yến: “. . . Lặc Tiểu Đông, anh khẳng định bản thân không phải là máy nhắc lại hả??”
chương 12: bắt đầu đào