Tóm lại là đề cử nha! Thể loại: dị thế, kiếp trước kiếp này, trung khuyển diêm vương công x xinh đẹp ngạo kiều thụ, công sủng thụ, sinh tử, HE.
Độ dài: 114 chương.( Hoàn quyển 1)
Nhân vật chính: Âm Nhã Diệc x Long Ngọc.
Editor: Ryu.
Beta: Tử Ngạn.
Nhìn cái gì! Đang nói ngươi đó! Cái gì! Ai cho ngươi nhìn ta! Cũng không cho phép ngươi nhìn chằm chằm vợ yêu của ta!
Cái gì? Ngươi nói mặt trời hình tròn? Cút! Rõ ràng là hình vuông! Là ai nói ư? Đương nhiên là vợ yêu xinh đẹp của ta nói!
Vợ yêu của ta nói luôn luôn đúng! Cái gì? Vợ yêu của ta nói sai sao? Nếu vợ yêu của ta nói sai, mời xem lại điều trên!
Đây là một tên rất cưng chiều vợ mình và là một Minh Vương không biết tiết chế, còn người được sủng ái kia đương nhiên là một Minh Hậu ngạo kiều.
Người đứng đầu Lục giới, đó chỉ là truyền thuyết, Minh Vương thê nô đó mới là thật.
Ta nguyện đổi Lục giới để thấy được nụ cười của em, chỉ cần em cao hứng, không có gì là không thể.
Khởi đầu mới của Lục giới, chỉ vì sự tùy hứng của người kia, chỉ vì sự sủng nịch của Minh Vương.
Lục giới giao cho em, nhỏ nhặt không đáng kể.
Minh Hậu tùy hứng, Minh Vương phóng túng, thế giới mới này sẽ ra sao?
Xem rồi sẽ rõ.
Trích:
Truyện rất hay, mình ước gì truyện dài thật dài. Cả một câu chuyện túm lại một câu là anh công sủng thụ lên trời, thụ ngạo kiều làm nũng, vợ chồng khanh khanh ta ta, hai vợ chồng ghen qua lại tình thú, mấy nhân vật phụ cũng đặc sắc. Truyện xen kẽ cổ đại và hiện đại, khi thì thế giới này thế giới kia, kiếp trước kiếp này liền nhau nên đọc có khi hơi khó hiểu chút nhưng không ảnh hưởng cái hay của truyện. Khó kể cốt truyện lắm, nhưng mình bảo đảm hay.
Anh công super, thứ gì cũng tốt mà thê nô càng trùm, vợ là số một, vợ nói gì nghe nấy, vợ nói mặt trăng là cục đá thì ảnh cũng gật đầu lia lịa. Vợ đi tai họa ai ảnh còn đứng kế bên bưng trà đưa nước, bị vợ xĩa trán ảnh đau lòng bảo trán mình cứng thế, đau tay vợ thì sao? (bó tay)
Thụ là nửa người nửa tula, rất là dữ, chán thì giết, không ngán ai hết, chỉ ưu tiên nể mình anh công hà, nói vậy chứ ẻm ghen rất dữ. Mấy tiểu tam ve vãn anh công, biết chắc không có gì mà bạn vẫn gai mắt diệt cả nhà người ta với lý do: người của ta, mơ cũng đừng hòng.
Nói bạn tùy hứng nhưng không đến nỗi, bạn có quá khứ bi kịch nên hơi biến thái xíu. Cơ mà chuẩn mực tùy hứng của mình là em Hoàng Phủ Thanh Việt, vậy nên bạn thụ trong này tùy hứng, ngạo kiều, tàn nhẫn xíu, không đến nỗi không phân rõ phải trái giết người như nhổ cỏ, hếch mũi nhìn đời.
Bạn thụ có sinh một trai, một gái cho anh công. Anh công khổ, lo giành vợ với hai đứa con và nhà mẹ vợ muốn hói trán, vì nhà mẹ vợ ai cũng thương thụ, sủng thụ tận trời.
Không thích cha mẹ anh công lắm, chảnh chẹ như là lấy đồ người ta tự nhiên như của mình, ông cha mê vợ bỏ đứa con cù bất cù bơ tự lớn. Bởi vậy thụ đâu có nể họ, đá đít rút dao như thường, bạn bè mà không can dám ẻm xử đẹp hai vợ chồng chảnh này lắm, may mà họ xuất hiện không nhiều nên mình cũng đỡ khó chịu.
Tóm lại là đề cử nha!
quyển 1 chương 39: phiên ngoại: thất hồn lạc phách (chưa beta)