Nguồn: Tàng Thư Viện Chuyển ngữ: Nhã Vy Thể loại: Xuyên không, hài, HE Số chương: 74 Chương
Khi Tiểu Cường bên cạnh đang hát to bài “Vận khí Vương Bát”;
Khi Đại biểu tỷ cho ra tác phẩm “Thủy điều ca đầu”ở kinh thành làm người trong kinh lác mắt.
Khi tỷ tỷ bắt đầu mở cửa hàng son phấn.
Khi…
Thì nữ chính đang phơi nắng ngủ ngon.
Xuân đến vừa lúc, muôn hoa khoe sắc thắm.
Nhân sinh mệnh ngắn ngủi, tội gì không tận hưởng lạc thú trước mắt?
Nói ngắn gọn, đơn giản thì đây là một câu truyện kể về một người xuyên không bình tĩnh đứng ngoài quan sát, cộng thêm những NC (não tàn) xuyên không khác.
Loạt Diêm Cung ngoại truyện - Tuyệt đại song kiều Nhân vật chính: Lãnh Trạm, Đông Phương Uy Uy Tình tiết phân loại: hoan hỉ oan gia, sắc nữ, thanh mai trúc mã Bối cảnh thời đại: Cổ đại& (TT^TT ta l...
Thể loại: Nữ cường, cung đình, hài, HE Converter: muacauvong Editor: meo a.k.a Mèo hen Nhân vật chính: Lưu Tương Tư
Nghe nói, quả nhân là một tên dâm quân.
Năm 13 tuổi, ta vừa mới đăng cơ, ân khoa thủ sĩ, tại quỳnh lâm yến, vị thám hoa kia chỉ vì bị ta nhìn nhiều quá mà bi phẫn nhảy xuống Thái Thanh trì, tỏ vẻ thà chết không chịu nhục. Sang ngày thứ 2, cái tiếng xấu hoang dâm của ta đã truyền khắp nơi, tới năm 18 tuổi, trong triều, phàm là anh tài có khát vọng, chẳng mấy ai dám ở một mình trong phòng cùng ta.
Kỳ thật, tại quỳnh lâm yến đêm đó, người ta nhìn không phải là Thám hoa, mà là người ở bên bờ Thái Thanh trì – Trạng Nguyên kia – quân tử đoan chính, ôn nhuận như ngọc, ánh trăng rải đầy Thái Thanh trì, cũng khiến tâm tình của ta nhộn nhạo.
Bùi Tranh lại ngồi ở một bên cười, nói : “Bệ hạ, bệnh lại tái phát”
Phải.
Quả nhân có bệnh, tên là tương tư, duy ái khả y. (*)
(*) Chỉ tình yêu mới có thể cứu chữa.
P.s: Gạch chân in đậm là không phải đam mỹ nhá, cũng không phải np nốt =.=
Thể Loại: Hiện đại, hài hước Edit: Phong Linh, Sissi Beta: Quảng Hằng Converter: Rich – Tàng Thư Viện Reconvert: Ngọc Quỳnh Lê Quý Đôn
Lúc đang yêu:
Trì Trì: “Anh nghe kìa, thật lãng mạn a, còn có tiếng côn trùng kêu đấy?”
Phong Lôi: “Đó là tiếng khóa kéo quần anh.”
Trước hôn nhân:
Trì Trì: “Em có chứng hoảng sợ trước hôn nhân, làm sao bây giờ?”
Phong Lôi: “Em hoảng sợ cái gì? Nên sợ chính là anh.”
Tân hôn:
Trì Trì: “Chúng ta tới chỗ nào hưởng tuần trăng mật?”
Phong Lôi: “Trên giường.”
Sau cưới:
Trì Trì: “Em cho anh biết, em thường sẽ không ghen vô duyên cớ .”
Phong Lôi: “Yên tâm, anh sẽ không để cho em ghen vô duyên vô cớ.”
(Có nghĩa ghen có lí do =))
Phong Lôi: “Anh thích dáng vẻ thế này của em.”
Trì Trì: “Nhưng là ngộ nhỡ về sau sẽ xuất hiện loại hình dáng như em thì làm sao bây giờ?”
Phong Lôi: “Thượng Đế tạo ra em đã là một sai lầm anh nghĩ lão nhân gia ông ta sẽ không tái phạm đồng dạng sai lầm đâu.”
Mười năm sau cưới:
Phong Lôi đi cùng Trì Trì đi dạo tiệm bán quần áo, Trì Trì thật lâu không ra. . . . . . Cô trong lúc vô tình thoáng nhìn, Phong Lôi đang cùng người phụ nữ khác nói chuyện, cô bước một bước dài vọt ra.
Phong Lôi nhìn cô gái kia nói: “Tốt lắm, cám ơn cô, khi tôi nói chuyện với cô, vợ của tôi liền ra tới.”
Ba mươi năm sau cưới:
Phong Lôi cả giận nói: “Tại sao không cùng tôi thương lượng đã đi cắt tóc?”
Trì Trì phản bác: “Ông hói đầu có hỏi ý tôi sao?”
Năm mươi năm sau cưới:
Phong Lôi: “Trì Trì, có thể anh sẽ đi trước một bước.”
Trì Trì: “Lão già không biết thẹn này, ông đi trước để gặp tình nhân cũ có phải không?”
Nhận xét: Cái văn án đã nói lên tất cả, hài hước vô cùng, mong đừng ăn uống khi đọc!
Thể loại: đô thị, hài, HE Số chương: 28 chương + 5 ngoại truyện Editor: Mi
Một người là tay mơ một lần yêu đương cũng chưa có, một người là mặt trắng nhỏ có thành tích yêu đương không đếm nổi. Tình cảm của hai người cuối cùng sẽ như thế nào?
Tôi nói với Tần Khoa, anh phải đối xử tốt với em, nếu không coi chừng em làm hồng hạnh leo tường đó.
Tần Khoa bình tĩnh nói, em không xinh đẹp, đầu óc không lanh lợi, tứ chi lại không phát triển, ngũ cốc cũng chẳng phân biệt được, hay mắc sai lầm vào những lúc quan trọng. Em xác định là lúc em leo tường thì bên kia tường có người à?
Tôi bừng tỉnh nói, cũng đúng ha.
Hắn mỉm cười nói, anh thích em, nhưng không còn ai có sở thích quái dị giống anh nữa đâu, vậy nên em phải ngoan ngoãn nghe lời anh, hiểu chưa?
Lực chú ý của tôi chỉ tập trung vào câu đầu tiên của hắn, vì vậy liền vui vẻ gật đầu.
Một lát sau tôi mới ý thức được rằng, mục tiêu đàm phán ban đầu khi nói chuyện với hắn đã ngược lại hoàn toàn với kết quả.
Thể loại: Đô thị ngôn tình, võng du, hài, nhẹ nhàng, HE Convert: DĐ Lê Quý Đôn Dịch giả: Ngô Hạnh Biên tập: JR94 Độ dài: 13 chương
- Tớ không muốn làm người qua đường, chỉ muốn làm người cuối cùng.
Sau cuối cùng còn có cuối cùng, cái cuối cùng đó là vô tận…
***
Nếu tình yêu có thể chia loại, nếu loại thứ nhất gọi là gặp và yêu ngay (tình yêu sét đánh), vậy loại thứ hai gọi là thói quen. Sớm muộn có một ngày, tình yêu thứ nhất sẽ trở thành loại thứ hai, lúc đó, cảm giác mới mẻ không còn, sẽ kéo theo sự mệt mỏi, những tranh chấp tăng thêm, những cuộc chiến tranh lạnh không ngừng nghỉ.
Nếu trực tiếp bắt đầu từ loại thứ hai, không có mơ mộng và lãng mạn, không có cảm giác mới mẻ, ai cũng đều hiểu rõ về đối phương, cho đến những thói quen nhỏ nhặt.
Tại sao lại không thể bắt đầu từ thói quen?
***
Trong lòng mỗi người đều có cái mười năm như thế.
Mà thời gian là liều thuốc tốt nhất, mọi người có chạy nhanh đến mấy cũng đuổi không kịp thời gian.
Có thể từng có người như thế đi qua cuộc đời bạn, sau đó xa rời.
Có thể mười năm sau bạn vẫn còn nhớ, hoặc là quên, hoặc là người đó vẫn ở bên cạnh.
Ánh nắng chiều chiếu rọi lên khung cửa sổ.
Từ đó, lễ truy điệu tuổi xuân của chúng ta đi qua…
Vì cái gì lão công của người khác rất đại thần, rất hảo cường đại
Lão công nàng rõ ràng toàn phục đệ nhất, lý nên cũng là cái đại thần, nhưng mà ai ngờ …lại rất tiểu nhân, gian ngoan keo kiệt lại bát quái
Lượm vật phẩm thì nhanh nhẹn hơn người, còn đánh quái BB thì trốn tránh phía sau A a a…
Đây là vì cái gì a vì cái gì…..
“Ta muốn bỏ ngươi, ta nhất định muốn bỏ ngươi!” Không thể nhịn được nữa, đối mặt với hắn, thánh nhân cũng điên cuồng!
“Trừ bỏ ta, còn có ai hội yếu ngươi?” Đánh giá, ti bỉ Nhân thân công kích, này tuyệt đối là nhân thân công kích
Thủy Thủy: “Ta thuộc về chính mình.”
Bỉ ngạn hoa nở: “Ngươi, chỉ có thể thuộc về ta!”
Giải thích một chút^^: Nữ chủ là nữ sinh, nghỉ hè chơi game gặp nam chủ, sau khi tựu trường gặp anh đẹp trai nổi tiếng mới chuyển trường. motip bình thường, khá hài hước nhất là lúc nam chủ online gặp nữ chủ là làm nũng làm ai cũng phát ói.
Thể loại: ngôn tình cổ trang, hài, HE Độ dài: 10 chương + 1 ngoại truyện Convert: meoconlunar (Tàng Thư Viện) Edit: khanhdoan (ebookcuatui)
Thân là Tả hộ pháp của Ma giáo lừng lẫy trong chốn giang hồ được người Trung nguyên truyền tụng.
Lại thập phần vinh hạnh bị tên Giáo chủ điên rồ kia chỉ định làm người nối nghiệp…
Aizz, thẳng thắn mà nói, cả đời này nàng là người theo chủ nghĩa cá nhân, rất có khuynh hướng tham sống sợ chết.
Chỉ là, aizz….vận mệnh nàng luôn không tốt lắm.
Khi được mười tuổi, Giáo chủ ban thưởng cho nàng một gã Thiên nô tuấn mỹ vô song.
Vì sinh tồn, từ đó về sau nàng và gã Thiên nô đó một bước không rời, hợp tác vô cùng khăng khít chặt chẽ.
Hắn chịu đi theo nàng suốt cả đời…Tốt lắm, suốt cả đời a!
Khi được mười bốn tuổi, bị một gã thiếu niên lạc đường lặng lẽ lén nhìn hết tấm lưng trần của nàng.
Ô…… Chỉ là lưng mà thôi, không sao, không sao…không có gì quan trọng.
Nàng rất hào phóng, không cần tính toán với hắn làm gì.
Nào ngờ tuy nàng hào phóng, nhưng người ta lại cứ cố chấp, khăng khăng không nhận nàng làm nghĩa muội không được!
Nghĩa huynh – nghĩa muội? Nghe nói Vân gia trang có một thói hư tật xấu mà người giang hồ ai nấy đều biết…
Aizz…Thất sách a! Thất sách a!
Một khi đụng đến vị thiên tiên có diện mạo xuân sắc vô biên cách xa trần thế đến chín tầng trời nhưng âm độc đến nỗi người người run sợ này, nàng còn có thể toàn thân trở ra hay sao?
Editor: Diễm mỗ Converter: NgocQuynh520 Thể loại: Cổ Đại, Hài, HE Độ dài: 60 chương (bao gồm PN) Giới thiệu vắn tắt: Đây là câu chuyện ngôn tình cẩu huyết kể về một tiểu nữ nhân đơn giản muốn có...
Bị người yêu phản bội để đến với “người vợ” trong trò chơi, lại bị kẻ thứ ba gọi điện đến chế giễu, Tô Liễu tìm đến thế giới game online trong cơn bí bách. Một lí do hết sức chính đáng, song quyết định “dụ cho người cũ quay lại để đá đít” lại quá trẻ con. Run rủi thế nào, cô vừa lên mạng đã gặp ngay gã phản bội (Lâm Lâm thị vệ) và tình địch (Yêu tinh áo choàng) đang truy sát kẻ thù (Sát nhân vô cớ). Tô Liễu háo hức bắt chuyện với hắn nhưng lại bị làm ngơ. Cô ngây thơ kể rõ sự tình, rằng mình cũng rất hận Yêu tinh áo choàng, nhằm lôi kéo tấn công mục tiêu chung. Éo le thay, vì quên không thay đổi hộp thoại, nên bí mật này đã bị rơi vào tay Kiêu ngạo vô song, kẻ đang định báo thù cho Yêu tinh áo choàng. Lời qua tiếng lại, Tô Liễu từ tuyên chiến tới đe dọa, rồi sau cùng đã nhập hội… Một trận chiến cam go! Bỗng Dưng Muốn Chết liệu có tái lập trình được trái tim người cũ? Hay sẽ nghiền nát kẻ bội tình trong thế giới ảo, format cái hệ thống cũ nát rồi update một mối lương duyên mới. Cái giới hạn mong manh giữa ảo và thực, âu cũng là duyên nợ của nhiều năm về trước… Xuất phát từ chất lượng và tính hài hước, Bỗng Dưng Muốn Chết hoàn toàn không thua Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên - cuốn truyện gây mưa gió một thời trên mạng Trung Quốc. Cũng đã có bạn đọc so sánh hai tác phẩm, nhận thấy mỗi cuốn có một đặc trưng riêng, và khả năng “đoạt hồn” độc giả riêng. Nhân vật của Cố Mạn quá hoàn mỹ, còn nhân vật chính của cuốn sách này là một cô gái thông minh, lại có lúc ranh ma, khiến đối phương dở khóc dở cuời. Với khả năng hiểu ý, thông minh, đáng yêu, cô đã đi vào lòng người đọc. Tác giả đã từng nhiều năm đắm chìm trong thế giới mạng để thu thập những tiếng cười. Thế nên, phong cách hội thoại trong truyện đã đưa sự “gây cười” lên đỉnh điểm với những tình huống chết cười khiến người đọc phải ngặt nghẽo. Tác phẩm và tác giả hoàn toàn hòa nhập với nhau. Và ai dám khẳng định chưa từng có một cuộc tình “điên rồ” như vậy trên mạng. Những năm tháng đó, đã được ghi trong cuốn sách này. Hãy tự khám phá những điều đặc biệt trong truyện Bỗng Dưng Muốn Chết này nhé!
Một tháng trước, cảnh sát được thông báo, gara riêng của tập đoàn giải trí Tinh Hỏa phát hiện được một đám người buôn lậu vũ khí. Bởi vậy, cảnh sát quyết định đầu tiên phải bắt chủ nhân của cái gara đó —— tổng giám đốc tập đoàn giải trí Tinh Hỏa, Tả Húc, nam, 26 tuổi.
Mà trong quá trình thẩm vấn, Tả Húc ở trong tình trạng hoảng loạn, đầu óc mông lung, hơn nữa hỏi gì cũng nói không biết. Luật sư của Tả Húc đem bệnh án của hắn đến. Bệnh án nói Tả Húc bị chứng tâm thần phân liệt. (Trạng thái thay đổi theo cảm xúc, khi hưng phấn có thể phát điên, khi buồn bực thì u uất, hậm hực,…). Cho nên, tay luật sư già mồm át lẽ phải nói —— Tả Húc đang ở trong tình trạng không tỉnh táo, lời nói không đáng tin, cũng yêu cầu phía cảnh sát thả người.
Cảnh sát không có chứng cớ chứng minh hắn đang giả bệnh nên chỉ có thể vô điều kiện phóng thích tội phạm. Nhưng vụ án này đã được tỉnh ủy chú ý, phía cảnh sát lại càng không hy vọng cứ như vậy từ bỏ. Bởi vậy, sau khi ra quyết định thả người, viện kiểm sát cưỡng chế Tả Húc nhập viện để điều trị. Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, tuyệt đối không để Tả Húc nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
…
Lương Ưu Tuyền, 23 tuổi, cô là cảnh sát đã được lựa chọn kĩ càng để vào vai bệnh nhân tâm thần. Lương Ưu Tuyền được xếp vào cùng phòng với Tả Húc, cùng hắn đấu trí phân đo cao thấp.
Nói trắng ra, chính là người giả điên, ta giả ngốc, xem ai bị lật tẩy trước.
Thể loại: Cổ đại, giang hồ, hài Độ dài: 96 Chương Editot: tieunguyennguyen Nguồn convert: noline412.wordpress.com
Thu Địch Phỉ là tam tiểu thư của Thu Dương sơn trang, đáng tiếc mẹ mất sớm, cha không thương, mẹ kế không yêu, các huynh đệ tỷ muội cũng không chào đón.
Từ nhỏ nàng đã tự nhủ sẽ ít xuất hiện trước mặt người khác, sẽ giả ngu, như vậy sẽ không ai biết tới nàng, nàng cũng sẽ có được những ngày an ổn.
Một lần xuống núi, trên đường nàng vô tình gặp được đại gia đệ nhất thiên hạ, tuấn mỹ vô trù cũng phúc hắc không ai bằng – Mộ Thiên Sơn.
Thu Địch Phỉ chỉ muốn cả đời sống thầm lặng, an ổn. Mộ Thiên Sơn lại hận không thể tiếp nhận sự sủng ái của tất cả người trong thiên hạ.
Hai người, hai tính cách trái ngược nhau nhưng vì một lần gặp mặt vô tình mà từ đó vận mệnh cả hai bắt đầu dây dưa với nhau, khó thể tách rời.
(Kình Long đảo thệ liệt chi tam) (Không làm loạn tất phi anh hùng) Thể loại: Ngôn tình,cổ trang, võ hiệp, hài hước Rating: 15+ Truyện hoàn toàn là truyện Việt Nam chứ không phải Trung Quốc
——— ——— Mộ Dung thế gia “Tâm Nhi, Nguyệt Nhi, Hoạ Nhi một tháng nữa công tử của Kình Long Đảo sẽ đến đón dâu. Ai sẽ gả đi đây” “Nương ….ta xin lỗi ta đã mang cốt nhục của người ta rồi” “Mộ Dung Tri Tâm ngươi….. Nói cho nương nghe tên vô phúc nào làm ngươi mang thai” “Là Dịch Kiếm Phong của Mị Hoa Cung” “Được, còn không mau gọi hắn thành thân” “Cám ơn người, nương” “Còn ngươi Tri Nguyệt?” “Mộ Dung Tri Nguyệt đã muốn là vương phi của Thất Vương gia rồi, nương ngươi quên à?” “Ân, vậy là chỉ còn Tri Hoạ” “Nữ nhi xin vâng lời” …………… “Tam muội mơ được ước thấy rồi nhé” “Nhị tỉ nói gì?” “Muội đừng giả bộ, người khác không biết chứ ta đây thừa biết muội chính là Dương tam hiệp, trong Loạn Thế tam hiệp” ——— ——— “Song Nhi con hãy nghe lời phụ mẫu thành thân đi” “Không bao giờ, Đông Phương Vô Song ta thề đời này không lấy vợ” “Ngươi muốn Đông Phương gia tuyệt tự à?” “Nãi nãi, ta nói rồi ta không quan tâm” “Ngươi là tên hỗn đản là, tên bất hiếu” “Nội công à, thà bất hiếu chứ ta không lấy người ta không yêu” “Ngươi không nháo không loạn ngươi sống không nổi à” “Nội công giận dữ sẽ mau già, nếu già nãi nãi sẽ bỏ ngươi đấy” “…….” “Song Nhi nương ngươi đã có hiệp ước với Mộ Dung gia, nếu sanh con trai sẽ thú nữ nhi nhà Mộ Dung.” “Thì sao?” “Dù muốn dù không ngươi cũng phải đi đón dâu nhà Mộ Dung” “Ta không đi” “Lời nương ngươi nói là thánh chỉ” “Cha lời nương là thánh chỉ đối với cha thôi, với ta là đồ bỏ” “Oh, vậy sao? Ngươi có muốn phụ thân đi diệt Loạn Thế Tam Hiệp không.Đầu tiên ta sẽ phanh thây Dương Tri nghĩa đệ của ngươi trước” “Cha nếu cha làm hại Ngự ca ta sẽ tuyệt thực cho ngươi xem” “Băng Nhi ngoan ta sẽ không đụng đến tên Đoan Mộc Huyền Ngự của con được chưa. Cha chỉ giệt tên Dương Tri của đại ca con thôi” “Nếu cha đụng đến một sợi lông của đệ ấy, ta sẽ tự sát cho cha xem” “Giỏi thì tự sát đi, lúc đó Dương Tri cũng đừng mong toàn thây.” “Được, ta sẽ đi đón dâu.Nhưng sau này thế nào ta không chịu trách nhiệm”