Edit: Song Nguyên
Thể loại: phúc hắc công x ngốc manh thụ, cổ trang, giang hồ, hài, HE
Sờ Đào bị tình nhân phú xuất soái ca lừa dối khiến hắn ôm hận nên hắn lên đường tìm tiện nhân nghèo nàn nhất về làm vợ. Như mong đợi, ông trời phái A Sửu đê tiện đến chà đạp hắn…
Trên đời này nam nhân sở hữu gia thế hảo, công phu hảo, vừa đẹp trai lại nhiều tiền đều là đại hỗn đản! Cho nên hắn muốn lấy kẻ xấu nhất làm vợ, nam nữ, già trẻ, thiện ác, tôn ti trật tự, kẻ thú vật quái dị đều không vấn đề!
Vào ngày binh bộ thị lang Hoắc Chẩn thành thân, Sở Đào sảng khoái nói ra chí hướng, không nghĩ tới cư nhiên ông trời lại nghe được những lời xằng bậy trong lúc nóng giận của hắn. Không lâu sau, cho hắn thực sự gặp cái thứ kia, ngã vào lòng cái tên đáng ghét.
Nguyên lai cái gọi là nhất kiến chung tình không chỉ giới hạn đối với tiểu mỹ nhân, người này tuy rằng không đẹp, nhưng là đủ quan tâm, săn sóc, cũng không uổng hắn bỏ ngàn lượng mua người, nhưng mua về làm vợ, như thế nào bị đè lại là chính mình a, tên đáng ghét này chắc chắn có dụng ý bất lương!
Chết tiệt, cái tên ngu ngốc này được hắn sủng hạnh còn không biết ơn, lại mắng hắn đáng ghét đê tiện, thề vĩnh viễn sẽ không thích hắn. Chưa có ai dám làm nhục hắn như vậy, phải hảo hảo giáo huấn tiểu hoàng tử không biết trời cao đất rộng này. Đem tâm hắn chinh phục rồi không chút bận tâm mà vứt bỏ, khiến hắn phải trả giá đắt vì lời nói bậy kia!
Cá đã mắc câu, thời điểm sự thật phơi bày cũng là lúc hắn phải đi, nhưng vì cái gì hắn lại do dự? Biết rõ lưu lại sẽ gặp khốn cảnh, nhưng vẫn là vì y mà dừng bước.
Nguyên lai, tên ngốc này không biết từ khi nào đã trở thành vướng bận của hắn, một chuỗi lời dối trá vô ý nói ra lại biến thành lưới tình không thể thoát, trói buộc đối phương đồng thời trói buộc chính mình.
Ngươi, để cho ta lừa gạt cả đời, được không?
chương 11: phiên ngoại: viên hoang kí (nhật ký che lấp lời dối trá)