Tết âm lịch năm nay là vào giữa tháng một, vừa sang năm mới không lâu thì mọi người đã bắt đầu chuẩn bị đồ Tết, Trình Hạ cũng xin người đại diện nghỉ phép một tuần để về nhà với cha mẹ. Căn nhà cậu mua ở ngoại ô đã làm xong thủ tục, Trình Hạ nghĩ, trước Tết âm lịch giúp cha mẹ chuyển nhà thì năm nay có thể đón Tết ở nhà mới.
Sau khi bị Bùi Thiệu Trạch đánh dấu hoàn toàn, mỗi lần Trình Hạ ra ngoài đều xịt rất nhiều thuốc che giấu lên người, lại thêm ít nước hoa mùi cam, như vậy mới có thể miễn cưỡng át đi mùi tin tức tố của Bùi Thiệu Trạch, bưng tai bịt mắt người khác. Nếu không, loại mộc hương thanh lãnh giống như hòa vào trong máu tủy đó, những người thân quen với cậu vừa ngửi đã biết không bình thường.
Có thể là do xịt quá nhiều nước hoa mùi cam nên sau khi Trình Hạ trở về nhà cha mẹ cũng không hề nhận ra điều bất thường gì, Trình Hạ có tật giật mình, nhanh chóng dời chủ đề sang việc ‘chuyển nhà’, thúc giục cha mẹ mau chóng thu dọn hành lý.
Tất cả đồ dùng trong nhà đều được mua mới, chỉ cần đóng gói một ít quần áo chăn đệm, ba người chỉ mất một ngày đã thu dọn xong. Sáng sớm hôm sau Trình Dịch Minh gọi công ty chuyển nha đến, một chiếc xe tải lớn chở đồ đạc qua nhà mới.
Điều kiện của tiểu khu chỗ nhà mới rất tốt, Trình Dịch Minh vô cùng thích hồ nước bên cạnh tiểu khu, sau này có thể đi dạo, câu cá. Có điều hiện tại là mùa đông, nhiệt độ quá thấp, mặt hồ đã kết băng, có một vài bạn nhỏ đang trượt băng trên đó.
Giang Quỳnh đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn về phía mặt hồ xa xa, tâm trạng phức tạp: “Không ngờ Hạ Hạ cũng có bản lĩnh mua nhà trọn gói rồi.”
Trình Dịch Minh vui vẻ nói: “Con trai chúng ta vừa nhìn đã biết là có tài làm minh tinh! Mới ra mắt đã có thể kiếm được hơn chục triệu, tiền lương cả đời tôi cũng không bằng thu nhập một năm của Hạ Hạ đâu.”
Trình Hạ đi đến trước mặt cha mẹ, cười nói: “Con có thể nổi bật nhanh như vậy cũng là nhờ anh Bùi giúp đỡ, hai bộ phim anh ấy đầu tư đều rất hot, quả thực là nhà đầu tư có ánh mắt tinh tường nhất trong giới.”
Trình Dịch Minh và Giang Quỳnh nhìn nhau. Đứa nhỏ này sao lại khen ngợi Bùi Thiệu Trạch rồi?
Giang Quỳnh dịu dàng hỏi: “Hạ Hạ, con với Bùi tổng thế nào rồi?”
Trình Hạ đáp: “Tình cảm của chúng con luôn rất tốt, anh Bùi nói Tết này sẽ chính thức đến nhà mới thăm hỏi.”
Trình Dịch Minh vẫn chưa yên tâm: “Dù sao cậu ta cũng là ông chủ của Thiên Toàn, con với cậu ta ở bên nhau, có thể dài lâu sao?”
Trình Hạ cười nói: “Ba, không phải tất cả các ông chủ đều lăng nhăng, cũng không phải mọi ông chủ đều thích dùng quy tắc ngầm, ba đừng có thành kiến với anh ấy. Anh Bùi là một người rất tốt, lẽ nào ba lại không tin tưởng khả năng nhìn người của con đến thế sao?”
Trình Dịch Minh còn muốn nói thêm, đúng lúc này đột nhiên có người ấn chuông, Trình Dịch Minh quay người mở cửa, vậy mà lại là chuyển phát nhanh trong thành phố. Anh chàng chuyển phát nhanh tươi cười: “Xin hỏi chú là Trình Dịch Minh phải không? Chuyển phát nhanh của chú ạ, mời kiểm tra.”
Trình Dịch Minh liếc nhìn cây xanh ngoài cửa, vẻ mặt nghi hoặc: “Tôi có mua cây đâu?”
Anh chàng chuyển phát nhanh: “Là do một người tên Bùi Thiệu Trạch gửi ạ.”
Trình Dịch Minh cau mày nhìn kỹ, trên cây quả nhiên có viết một tấm thiệp chúc mừng: “Chúc mừng chú Trình, dì Giang dọn đến nhà mới.”
Trình Hạ chạy đến, phấn khích nói: “Ba, đây là anh Bùi mua tặng chúng ta đó, mau nhận đi.”
Trước khi chuyển nhà Trình Hạ chỉ mua đồ đạc, quên mua cây xanh để trang trí, quả thực căn nhà thiếu chút sức sống. Một thời gian trước cậu gọi video với Bùi Thiệu Trạch, cho anh xem hoàn cảnh nhà mới, hiển nhiên là Bùi Thiệu Trạch đã chú ý tới chi tiết này, cho nên đích thân chọn vài cây giao đến vào ngày chuyển nhà.
Cây Bình An, cây Hạnh Phúc… Đều là những loại cây mang ý nghĩa tốt lành, kích cỡ cũng phù hợp với phòng khách. Ngoài ra còn có một bó hoa bách hợp lớn vừa mới hái, phía trên đầy ắp những nụ hoa, còn phối với bình hoa tinh tế, vừa vặn có thể đặt ở phòng ăn.
Trình Dịch Minh ngoài miệng không nói gì nhưng lại rất hài lòng. Có vài chậu cây để trang trí, bầu không khí của cả căn nhà quả thực khiến người ta thư thái hơn nhiều, ông cảm thấy Bùi Thiệu Trạch khá chu đáo, diễn kịch có lẽ không cần phải làm đến mức này đâu nhỉ? Lẽ nào Bùi Thiệu Trạch thực sự thích con trai mình?
Trình Dịch Minh bước đến cạnh Giang Quỳnh, thấp giọng nói: “Chẳng lẽ Bùi Thiệu Trạch này nghiêm túc?”
Giang Quỳnh cười nói: “Em nghĩ vậy. Nếu như cậu ta chỉ muốn chơi bời thì không cần tốn nhiều công sức tiếp xúc cha mẹ của Trình Hạ như thế đâu?”
Trình Dịch Minh xoa cằm: “Có lý. Nói như vậy, cậu ta với Hạ Hạ thực sự đang hẹn hò à?”
Giang Quỳnh muốn nói lại thôi, thực ra bà đã phát hiện tin tức tố của Trình Hạ không bình thường, thế nhưng không nói thẳng ra. Bà nghĩ nếu con trai thực sự thích Bùi Thiệu Trạch, mà đối phương cũng nghiêm túc… Có lẽ hai người có thể đi hết một đời cũng không chừng.
Thân thích nhà họ Trình không nhiều, đón năm mới không tính là náo nhiệt. Nhưng Trình Hạ đã bận rộn cả năm, hiếm khi về nhà, cả nhà quây quần bên nhau ăn bữa tối đêm giao thừa, cha mẹ vẫn rất vui vẻ, ba người cùng nhau xem chương trình đón xuân đến nửa đêm.
Đúng giờ, Trình Hạ gửi tin nhắn cho Bùi Thiệu Trạch: “Anh Bùi năm mới vui vẻ, đại cát đại lợi!”
Tết năm ngoái Trình Hạ cũng gửi tin nhắn lúc giờ, còn gửi lì xì . tệ cho Bùi Thiệu Trạch, Bùi Thiệu Trạch trả lại cậu một chiếc . tệ, khi đó cậu vẫn chưa yêu Bùi Thiệu Trạch, hai người cũng chỉ là quan hệ giữa ông chủ và nghệ sĩ.
Năm nay thì khác. Bùi Thiệu Trạch cũng đang đợi giờ để gửi lời chúc cho Trình Hạ: “Chúc em và gia đình năm mới vui vẻ, vạn sự như ý.”
Tin nhắn chúc mừng trong điện thoại di động của hai người gần như xuất hiện cùng lúc, thời gian đều là :.
Lại một lần nữa tâm linh tương thông khiến hai người cầm điện thoại không khỏi nở nụ cười. Trình Hạ mạnh dạn gửi lì xì cho Bùi Thiệu Trạch, lần này không phải là số cát lợi nữa, mà là tệ.
Bùi Thiệu Trạch biết rõ nhưng vẫn cố ý hỏi: “Có ý gì?”
Trình Hạ đỏ mặt gõ xuống ba chữ: “Ý là em yêu anh.”
Bùi Thiệu Trạch mỉm cười, gửi lại một cái lì xì tệ cho Trình Hạ, nói: “Anh cũng yêu em.”
Từ hồng bao trở thành và , qua một năm mới, quan hệ của hai người lại có thể tiến vùn vụt đến bước này, thật sự ít nhiều là nhờ vào sự não bổ và chủ động của Trình Hạ, mới khiến Bùi Thiệu Trạch sau đó nhận ra tâm ý của mình.
Bùi Thiệu Trạch nhìn ảnh đại diện của Trình Hạ được ghim lên đầu tiên, trong lòng ngũ vị tạp trần. Nhớ tết năm ngoái lúc anh không tìm thấy lời chúc của Trình Hạ mới ghim nhật ký trò chuyện lên trên cùng. Thật không ngờ rằng, một lần ghim lên này cũng đã đặt Trình Hạ vào vị trí quan trọng nhất trong trái tim anh.
Đã tròn một năm rồi.
Lại một năm mới nữa, mặc dù anh vẫn sẽ nhớ mẹ và em gái ở thế giới hiện thực, nhưng thế giới hiện thực không bị ảnh hưởng, cuộc hành trình đến thế giới trong sách này, hãy để anh ở lại lâu hơn một chút đi.
Anh muốn bầu bạn với Trình Hạ cả đời.
Sinh nhật, năm mới của mỗi năm sau này, bọn họ đều sẽ cùng nhau trải qua, đến tận lúc già đi.
Mùng một Tết, từ sáng sớm Bùi Thiệu Trạch đã thu dọn đồ đạc đến nhà Trình Hạ thăm hỏi.
Hôm nay anh lái chiếc xe thể thao màu đen biển số P được Trình Hạ tặng, còn mang theo một đống lớn quà.
Khi tiếng chuông cửa vang lên, gia đình Trình Hạ vừa ăn xong bữa sáng. Trình Hạ đứng dậy đi mở cửa, nhìn thấy Bùi Thiệu Trạch thì hai mắt cậu sáng lên, lập tức dẫn Alpha của mình vào trong giới thiệu với cha mẹ: “Cha mẹ, anh Bùi tới rồi!”
Giọng điệu của Trình Dịch Minh vừa xa cách lại vừa khách sáo: “Bùi tổng, sớm như vậy đã đến chúc Tết à?”
Giang Quỳnh giọng nói dịu dàng: “Bùi tổng, mang nhiều quà như thế làm gì…”
Bùi Thiệu Trạch đưa lễ vật cho Giang Quỳnh, lễ độ nói: “Chú dì năm mới vui vẻ, gọi cháu Thiệu Trạch là được, không cần quá mức khách khí.”
Anh mua cho Giang Quỳnh một bộ trang sức quý giá, rất hợp với khí chất dịu dàng của bà. Mua cho Trình Dịch Minh một bộ cần câu cá, một bộ bàn cờ, đều là những thứ ông thích. Ngoài ra còn chuẩn bị cho hai người máy mát xa cổ và thắt lưng, hai bình rượu nho được cất kỹ nhiều năm.
Trình Dịch Minh nhìn những món quà này, cảm nhận đối với Bùi Thiệu Trạch có chiều hướng tốt lên rất nhiều. Mấy món quà này được chuẩn bị rất có lòng, không hề qua loa lấy lệ. Thậm chí cậu ta còn biết mình thích nhất là câu cá, cần câu tự động này không hề rẻ!
Trình Dịch Minh nhận quà, cuối cùng trên khuôn mặt nghiêm túc cũng lộ ra chút tươi cười: “Không ngờ cậu thực sự đến chúc Tết, khụ, nhanh vào phòng ngồi…”
Trình Hạ kéo Bùi Thiệu Trạch đến phòng khách ngồi xuống, sáp qua nhỏ giọng nói: “Cây anh mua mấy ngày nay phát triển rất tốt, còn nảy chồi non nữa. Hoa bách hợp trên bàn ăn cũng nở cả rồi, trong nhà đều là hương hoa!”
Cha đang bận cất đồ, mẹ đi rót trà, trong phòng khách tạm thời chỉ còn hai người bọn họ. Bùi Thiệu Trạch thân mật xoa đầu Trình Hạ: “Thích thì tốt, trong nhà trồng một ít cây xanh cũng có thể thanh lọc không khí.”
Giang Quỳnh rót trà trở lại, bốn người ngồi ở phòng khách, nhất thời không biết nói chuyện gì.
Bùi Thiệu Trạch chủ động phá vỡ trầm mặc: “Chú dì, hôm nay cháu đến ngoài việc chúc Tết hai người, còn có chuyện muốn hai người cho phép.”
Anh liếc nhìn Trình Hạ, nói tiếp: “Cháu đã cầu hôn Trình Hạ rồi, hy vọng hai người có thể đồng ý cho cháu và Trình Hạ ở bên nhau.”
Lỗ tai Trình Hạ lập tức đỏ bừng, thẹn thùng cúi đầu xuống.
Giang Quỳnh và Trình Dịch Minh ngơ ngác nhìn nhau. Đã cầu hôn rồi?! Hai đứa cũng quá nhanh chóng đó?
Khóe miệng Trình Dịch Minh giật giật: “Trình Hạ, con đồng ý chưa?”
Trình Hạ nhỏ giọng nói: “Con đã nhận nhẫn rồi.”
Trình Dịch Minh: “…”
Quả nhiên, củ cải nhỏ nhà mình đã mọc chân rồi, nhất định phải chạy về phía vòng tay của Bùi Thiệu Trạch!
Đến nhẫn cũng đã nhận rồi, cha mẹ phản đối còn có tác dụng sao? Đoán chừng đến lúc đó Trình Hạ sẽ tiếp tục hăng hái chạy tới nơi tổ chức hôn lễ.
Giang Quỳnh hơi xoắn xuýt: “Trình Hạ vẫn chưa đến tuổi, hai đứa kết hôn nhanh như vậy có phải sớm quá không? Không suy nghĩ thêm một chút à?”
Bùi Thiệu Trạch ôn hòa nói: “Dì, cháu nghiêm túc với Trình Hạ, cả đời này ngoài em ấy ra cháu sẽ không kết hôn với bất kỳ ai khác, cho nên kết hôn sớm hay muộn thực ra không có gì khác biệt. Tuổi kết hôn hợp pháp của Omega là , đợi Trình Hạ qua sinh nhật năm nay, tròn tuổi, cháu muốn làm chứng nhận với em ấy trước, xác định quan hệ hôn nhân. Như vậy dù là Trình Hạ hay chú dì, cũng có thể yên tâm hơn về cháu.”
Giang Quỳnh và Trình Dịch Minh nhìn nhau, lấy chứng nhận không phải trò đùa. Hai người họ trước đây luôn lo lắng Bùi Thiệu Trạch và Trình Hạ không thể lâu dài, bây giờ đã đến bước làm chứng nhận, vậy còn là chơi đùa nữa sao? Đây rõ ràng là sống chết có nhau, là thật đó!
Trình Dịch Minh nghiêm túc nhìn Trình Hạ hỏi: “Trình Hạ, con nói xem?”
Trình Hạ trong lòng ấm áp, nói: “Con bằng lòng lấy chứng nhận trước, xác nhận quan hệ hôn nhân.”
Giang Quỳnh không biết làm sao: “Con đã nghĩ rõ ràng chưa?”
Trình Hạ gật đầu như gà mổ thóc: “Ngoài anh Bùi, con sẽ không kết hôn với bất cứ Alpha nào khác.”
Cha mẹ: “…”
Bọn họ còn có thể làm gì đây? Trong đầu củ cải nhỏ đều là anh Bùi của nó, cản không nổi!
Trình Dịch Minh thở dài: “Nếu như con đã bằng lòng, chúng ta làm cha mẹ cũng không có lý do gì để ngăn cản.” Ông nhìn Bùi Thiệu Trạch, nghiêm túc nói: “Thiệu Trạch, tôi giao con trai mình cho cậu… Hy vọng cậu có thể đối xử tốt với Trình Hạ, đừng phụ tấm chân tình của nó. Trình Hạ nhà chúng tôi có rất nhiều tật xấu, tuổi lại nhỏ, nhiều khi có thể không hiểu chuyện lắm, cậu phải bao dung nó nhiều hơn.”
Bùi Thiệu Trạch thận trọng gật đầu: “Chú yên tâm, cháu sẽ bảo vệ em ấy thật tốt.”
Trình Hạ vui vẻ nói: “Vậy khi nào tổ chức hôn lễ?”
Ba người: “…”
Trông con có vẻ rất tích cực đó!
Trình Hạ cũng nhận ra mình quá hăng hái, lỗ tai không khỏi hơi ửng đỏ, dù sao cậu cũng đã kết hôn với Bùi Thiệu Trạch rất nhiều lần trong mơ rồi, cậu vẫn đang mong chờ hôn lễ thực sự đây.
Bùi Thiệu Trạch cười khẽ hỏi: “Em muốn tổ chức khi nào?”
Trình Hạ chột dạ liếc nhìn cha mẹ, miễn cưỡng nói: “Em nghe theo sắp xếp của mọi người…”
Bùi Thiệu Trạch suy nghĩ một lúc, nói: “Sự nghiệp của Trình Hạ trong giới giải trí mới vừa bắt đầu, tuyên bố kết hôn sớm như vậy cũng không phải chuyện tốt. Ý kiến của cháu là lấy giấy chứng nhận trước, đợi thời cơ thích hợp lại công khai tổ chức hôn lễ, mời tất cả bạn bè trong giới tham dự. Cháu sẽ tổ chức cho Trình Hạ một hôn lễ long trọng nhất, phải chuẩn bị cẩn thận. Việc này không thể quá gấp gáp, chú dì thấy sao?”
Nhìn ánh mắt nghiêm túc bình tĩnh của Bùi Thiệu Trạch, Trình Dịch Minh cũng nhận thấy người đàn ông này rất nghiêm túc và tôn trọng con trai mình. Ông suy nghĩ một lát, nói: “Được rồi. Hôn lễ đúng là không thể quá vội vã, còn phải bàn bạc với cha mẹ cậu, sự nghiệp của Trình Hạ chỉ mới bắt đầu, dù sao cũng phải đứng vững chân trong giới giải trí đã, sau đó lại công khai kết hôn sau?”
Trình Hạ gật đầu: “Vâng, có lý! Chúng con lấy giấy chứng nhận trước, hôn lễ có thể từ từ tiến hành sau.”
Giang Quỳnh dịu dàng nói: “Về phía cha mẹ cậu, bọn họ có biết cậu muốn kết hôn với Trình Hạ không? Không có ý kiến gì chứ?”
Bùi Thiệu Trạch nói: “Dì yên tâm, cháu đã nói với họ rồi. Qua vài ngày nữa cháu sẽ dẫn Trình Hạ về nhà gặp họ. Trước đây mẹ cháu xem ‘Gấp giấy’ rất nhiều lần, rất thích Trình Hạ, nghe nói Trình Hạ là bạn trai cháu thì bà ấy rất vui.”
Tâm trạng Trình Hạ vốn thấp thỏm không yên, chỉ lo cha mẹ Bùi Thiệu Trạch không thích mình, nhưng nghe Bùi Thiệu Trạch nói như vậy thì cậu yên tâm rồi. Bùi Thiệu Trạch quả nhiên là một Alpha rất đáng tin cậy, sẽ không để cậu khó xử, rõ ràng đã làm xong công tác tư tưởng cho người nhà, so ra thì Trình Hạ cảm thấy mình làm vẫn chưa đủ tốt.
Cậu làm việc không chu đáo tỉ mỉ như Bùi Thiệu Trạch, sau này còn phải theo anh Bùi học hỏi nhiều nhiều.
Bùi Thiệu Trạch ở nhà Trình Hạ một ngày, còn cùng Trình Dịch Minh chơi vài ván cờ vây, Trình Dịch Minh phát hiện người trẻ tuổi này đánh cờ cũng rất giỏi, lại càng thêm yêu thích Bùi Thiệu Trạch.
Bùi Thiệu Trạch khó hiểu quan tâm nói: “Chú, cháu nghe Trình Hạ nói chú bị bệnh tim, cháu đã hỏi ý kiến bác sĩ, trường hợp này của chú nhất định phải chú ý cảm xúc, không được quá kích động. Tiểu khu này có câu lạc bộ có thể đánh cờ, mùa hè còn có thể câu cá ở hồ lân cận, chú có thể tham gia nhiều hoạt động giải trí thảnh thơi hơn một chút, thư giãn tâm trạng. Trình Hạ có cháu chăm sóc, cháu sẽ không để em ấy chịu bất cứ tủi thân nào.”
Trình Dịch Minh cười nói: “Chỉ là bệnh cũ thôi, không sao đâu, không cần lo lắng.”
Trong nguyên tác, Trình Dịch Minh bị tức đến mức nhồi máu cơ tim nên qua đời, bây giờ cốt truyện đã hoàn toàn lệch hướng, sẽ không có cư dân mạng nào gửi chuột chết cho Trình Dịch Minh, những bức ảnh khiếm nhã của Trình Hạ cũng sẽ không phát tán khắp mạng xã hội bị người bôi nhọ.
Nhưng bệnh của Trình Dịch Minh, còn cả bệnh của cha anh Bùi Thăng, đều cần phải đặc biệt quan tâm.
Bùi Thiệu Trạch không chỉ muốn bảo vệ tốt Trình Hạ, mà còn hy vọng cha mẹ hai bên có thể an hưởng tuổi già.