Đấng Tối Cao Nơi Dị Giới

quyển 1 chương 3: phiêu lưu với cơ thể mới!!!???

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hai người họ đang ở cấp F, trong khi cô gái cúi chào cô tiếp tân thì tên kia lại đi một hơi thẳng ra cổng chính. Ể, là băng Chột Mắt, tụi nó đang vây lấy cô gái. Này tên ngố kia, quay lại cứu cô ấy đi chứ. Hắn ta bỏ đi thật sao. Mình không thể để cô ấy như vậy.

Bỗng nhiên, bọn chúng ngã vật ra đất. Cô gái ấy dẫm lên người tên cầm đầu mà đi. Trong thoáng chốc, cô ấy nhìn sang tôi. Đôi mắt sáng lấp lánh ấy như đang thôi miên tôi vậy.

- Này Light xong chưa nhanh lên!?

- Vâ …. Vâng.

Hắn gọi cô ấy, cô vụt chạy ra, tôi nhìn theo cái bóng nhỏ ấy khuất dần. Tôi vội đi theo, chạy được một lúc, tôi thấy họ dừng lại giữa rừng và hình như đang nói gì đó. Tôi đến gần. lặng lẽ đọc thần chú

- Dò chỉ số.

------------------------------------

Light

Nhân tộc [của Thần Ánh Sáng ]

Quang thuật

Lv??????

------------------------------------

????????????

??????????????????????? [của Avata ]

?????????????????????

------------------------------------

(cái gì vậy, đẳng cấp khác biệt đến vậy sao? Rốt cục họ mạnh đến mức nào.????)

- Ra đi, ngài ấy không thích bị theo dõi bởi Ám Sát Gia gà mờ như cô đâu! – cô gái trông như pháp sư lên tiếng.

( Sao có thể. Mình bị phát hiện rồi sao?? Không thể nào?! Thuật ẩn thân của mình … chưa từng có ai phát hiện …)

- Nhanh lên đi, hiện tại chỉ còn ta và ngươi thôi – Light quay sang gốc cây bên phải của cô và thúc giục cô gái dùng thuật ẩn thân trốn trong bóng của thân cây ấy.

Kira biết có trốn tiếp hay lẽn đi cũng không phải cách hay. Cô giải trừ thuật ẩn thân. Từ dưới bóng đổ của cây, một cô gái vận trang phục kín như bưng. Tóc búi cao, dáng mảnh khảnh, mặc trên người trang phục đúng chất của một Ám Sát Gia. Hai giáp tay bằng bạc sáng loáng. Giày da đệm kĩ đến mức bước đi không tiếng động. Giáp ngực thuộc loại giáp trung. Từ trên xuống, trên giáp tay có lắp hai dao nhỏ. Dưới hông mạng dao găm, phi tiêu, một thanh kiếm ngắn – giắc ngang hông – hai bên hông đôi giày da còn dắt rất nhiều phi tiêu. Và điều đặc biệt là tất cả vũ khí đều tẩm độc.

- Làm sao cô biết? - Kira với vẻ mặt thận trọng nâng cảnh giới đến mức cao nhất. Cô cảm thấy một nguồn pháp lực khổng lồ từ cô gái đối diện, tay phải bất giác chạm vào chuôi thanh kiếm gắn, sẵn sàng rút ra bất kì lúc nào.

- Ara~ thật ra là từ lúc ta còn ở trong hội, ta biết ngươi đã có suy nghĩ xấu xa về chủ nhân của ta. Ta định bụng sẽ bỏ qua nhưng có vẻ như ngươi không thích thế, nên việc mới ra thế này.

- … cô đọc được suy nghĩ của tôi..?

- Tất nhiên, một món quà của Đấng Tối Cao đã tặng cho ta, vào ngày ta được ngài tái sinh. – Light nói bằng giọng tự hào, đôi môi nở nụ cười tuyệt đẹp, hai tay cô nắm chặc thanh trượng nhỏ đặc lên ngực

( Đấng Tối Cao …. Tái sinh…..//? Là sao cơ..) Kira cảm thấy kì lạ vì những thứ mà người đó nói ra. ( … khoang hắn ta đâu? sao chỉ có mỗi cô gái này.)

- …. Cho hỏi cái gã đi cùng cô đâu rồi….

- Hỗn láo, sao một sinh vật thấp kém như ngươi dám nói đến Đấng Tối Cao vĩ đại, người đứng trên tất cả thần linh như thế? – Light nổi giận, dù đã được Avata dặn không được gọi các sinh vật khác là thấp kém, nhưng lần này cô thật sự đã trái lệnh.

- Cô nói gì vậy? tôi chưa từng nghe qua cái tên Đấng Tối Cao gì gì đó. Chưa kể cũng chỉ có Tứ Thần, nhưng đứng đầu là hỏa thần cơ mà…

- Câm mồm…

Không để Kira nói hết câu, Light gắt lên, thần lực trong người cô dâng lên. Kira kinh ngạc mắt mở to, bất giác lùi lại vì cô cảm thấy pháp lực trong Light tăng đến mức khủng khiếp. Cô cảm thấy tim cô như sắp nhảy ra ngoài, mồ hôi thấm ướt lưng. Light đưa tay phải về phía cô. Một quả cầu ánh sáng tập trung lại, những tia sáng tiếp tục được thu vào, đến khi nó lớn bằng quả bóng chày. Đây là “Quan Cầu”. Đúng như cái tên. Nó là một quả cầu ánh sáng. Quả cầu nhỏ này có thể phá nát cả một vùng đồng bằng rộng lớn, dù chỉ là chiêu thức cấp thấp.

Bản năng kêu gào, Kira cảm nhận được mạng sống của mình đến đây kết thúc. Cô quỵ xuống. Cô biết mình đã nói điều không nên nói, chọc giận một người mà mình không bao giờ có thể chạm tới. Cô thật sự sợ hãi. Nhắm nghiền mắt, cô đón nhận cái chết.

- Light..!

Một âm thanh nhỏ cất lên. Dù nhỏ nhưng đủ làm hai người họ giật bắn người. Mang theo sự uy quyền đến người nghe, giọng nói đầy quyền lực vang lên như xé nát sự im lặng của khu rừng. “Quan Cầu” trên tay Light vụt tắt, cô quỳ một chân, tay phải đặt lên ngực, mặt cúi gầm xuống. Thấy cảnh đó Kira không khỏi bất ngờ. Cô xoay đầu ra sau, hắn ta ở đó. Người mà cô không tài nào xem được chỉ số dù chỉ là cái tên. Hắn bước ra, từng bước oai dũng như rồng, trái ngược với lúc hắn ở Hội Mạo Hiểm Gia.

- Đã biết tội.?- hắn nói

- Vâng, thần đã không nghe theo lời dạy bảo của người.

- Rồi?????

- Thần sẽ chấp nhận mội hình phạt.

- Dù phải bỏ mạng?

- Vâng.

- Phía tây bắc, tìm hắn, đem về, mang cả cô ta. Chỉ dùng % khả năng bản thân.

- Vâng thần sẽ cấp tốc hoàn thành….

- Cứ thông thả. chừng nào cũng được, ta đợi, nhưng đừng để cô ta chết.

Kira khi bị Avata nhìn, bất giác rùng mình. Họ đang nói gì thế? Tại sao cô ấy lại cung kính với hắn ta? ….. phía tây bắc… là rừng Tăm Tối mà… hắn muốn cô ấy tìm gì ở đó.

========================================

Ôi trời ạ! Mém xíu nữa là có án mạng rồi. Nếu tôi không kịp dùng [ Thiết Lập Vạn Vật ] để xóa [ Quang Cầu ] thì có lẽ đã có một vụ thảm sát cả ngôi làng xung quanh rồi. Con gái đáng sợ quá. Mình không nên chọc giận họ.

Tôi trách Light, nhưng hình như cô ấy đang quang trọng hóa vấn đề thì phải. Cô ấy yêu cầu hình phạt á?? Hình phạt … hình phạt … lúc này tôi nảy ra một sáng kiến, tôi đang định tìm Thần Bóng Tối, giao cho cô ấy chắc không sao. Nhưng … cô gái này là sao nhỉ…sao lại bị Light tóm. Xem nào.

[ Tên: Min Kira tuổi: ]

[ Lever: ]

[ Kĩ năng cao cấp: ẩn thân, phóng tiêu, gia tốc]

[ Trung cấp: dùng độc, tháo bẫy, đặt bẫy]

[Danh hiệu: ma sát thủ ]

[ Tốc độ: sức mạnh: sức bền: ]

Cũng ghê đấy nhỉ. Theo nhưng [so sánh] thì lv trung bình của thế giới này vào khoảng – mà thôi. Như vầy cũng được xem là cao rồi, nhưng điều quan trọng là cô ta đã biết quá nhiều. Con người đôi khi sẽ khó sống nếu biết những thứ mình không nên biết. Quyết định vậy đi.

Sau khi hai người họ rời đi tôi quyết định du hành với cơ thể mới.

- Thực thể hóa, biến đổi..

----- Dizing -----

[ Thực thể hóa: biến đổi cấu trúc cơ thể ]

[ Tái lập trình cơ thể dạng: thú – loài: mèo ]

-----------------------------------------------------

Cơ thể Avata phát ra ánh sáng chói chang. Tay, chân của cậu co nhỏ lại. Các trng bị dần biến mất. Cơ thể của loài sinh vật bốn chần dần hình thành. Đuôi mọc ra từ phía sau. Sau khi hoàn tất, hiện ra một chú mèo có lông xanh như bầu trời, đôi mắt lấp lánh như những vì sao xa, nhưng sâu bên trong ánh mắt đó, ánh lên nỗi hy vọng cũng như tuyệt vọng của cả thế giới. Với cơ thể mền mại và nhẹ nhàng, chú mèo chuyển lên tư thế ngồi.

- Bảng trạng thái

----- Dizing -----

[ Tên: Avata ]

[ Lever:????]

[Class: không ]

[ Tộc: sinh vật lạ ]

[Atk: Def: Nhanh nhẹn: Sức mạnh: ]

[Kháng mọi ảnh hưởng xấu đến cơ thể ]

[Kĩ năng mới: vuốt sắt độc, tĩnh điện, sư tử gầm, thần giao cách cảm, vận tốc ánh sáng. ]

[ Các kĩ năng khác không chịu ảnh hưởng và có thể sử dụng ]

-----------------------------------------------------------------------------

- Không tệ, cơ mà… sinh vật lạ á… mà thôi kệ dù sao đây là dị giới, có loài hiếm cũng không lạ. ơ..ơ….ơ…[ vận tốc ánh sáng ] đùa à?

Theo tôi biết ánh sáng đi với tốc độ m/s. Ôi trời đất ơi. Từ từ, gợm đã, tốc độ cả người nhanh nhất vũ trụ của Marvel là m/s tương đương với km/h. Ôi tôi ơi. Mình còn nhanh hơn anh ấy, tuyệt vời ông mặt trời.

Avata lao người về phía trước, và biến mất trong s, cậu không dùng [dịch chuyển] mà là [vận tốc ánh sáng ].

Tôi dừng lại khi đã ở bìa rừng. Nói là bìa rừng nhưng thực ra tôi chạy hơi lố. Nơi tôi đứng cách bìa rừng tận m chứ không ít. Vốn là tôi chưa quen, dĩ nhiên.

Lúc này, tôi thấy xa xa có hai cô gái và một chàng trai đang chạy thục mạng về phía tôi.

( Hai cô gái là Miêu Nhân và Elf còn tên kia là Khuyển Nhân à)

Họ đang chạy khỏi thứ gì đó. Và, đập vào mắt tôi, thứ lù lù sau lưng họ là Thích Lang Tranh, một thể tiến hóa của Sói Mặt Trăng. Sói Mặt Trăng khi những điều kiện cho việc tiến hóa được đáp ứng, nó sẽ tiến hóa thành Thích Lang Tranh. Sau khi tiến hóa mức độ nguy hiểm của nó tăng lên cấp A khi đơn độc và là cấp S nếu đi con hoặc nhiều hơn. Tuy nhiên, điều kiện để tiến hóa của nó khá ngặt nghèo, nên rất hiếm khi nó xuất hiện. Thích Lang Tranh có thể sống cả ngàn năm và sống càng lâu nó càng mạnh dù không bằng loài rồng, nhưng vẫn là loài nguy hiểm.

( Sao họ lại giáp mặt nó?)

Nhìn thế nào thì con Thích Lang Tranh đó cũng năm- sáu trăm tuổi chứ không ít.

----- Dizing -----

[ Tên: Thích Lang Tranh ]

[ Lever: ]

[ atk: Def: nhanh nhẹn: sức mạnh: ]

[ kĩ năng: vuốt sắt, đe dọa, kháng hỏa, kháng thủy, vuốt ấn ]

[ được bảo hộ bởi Thần Lửa và Thần Nước ]

---------------------------------------------------------------------------

( hai ngươi được lắm Thần Lửa, Thần Nước. Hai đứa bây rảnh lắm nhỉ. Rồi đây ta sẽ sử hai đưa bây. Giờ ta sẽ chăm sóc cho thú cưng của bọn bây trước)

Tôi cười nhết mép. Lăm lăm tiến bước, vì hai bên đang chạy ngược nên dù chỉ là chạy mà không cần [ vận tốc ánh sáng ] tôi vẫn nhanh chống đối mặt với họ. Thuận đà, tôi phóng lên không như tên bắn, nhảy qua đầu của ba người vẫn đang chạy thục mạng. Họ ngẩng đầu nhìn ngoái theo tôi. Tôi tiếp đất bằng bốn chân, chuyển tư thế để ngồi trên bốn chân. Chiếc đuôi của tôi uốn lượn nhẹ nhàng. Tôi chiểm chệ ngồi đó. Con súc sinh kia dừng lại với bụi dất bay đầy. Nó nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ, ánh mắt của kẻ ngu si. Mép nó khẻ nhết để lộ vài cái răng hàm to tướng. Lúc này, nó cao gấp tôi khoảng lần. Đối với một chú mèo chỉ cao cm như tôi thì nó thật kinh khủng nhỉ?

Hình như nó cảm thấy khó chịu khi tôi cứ nhìn nó, nó hít một hơi thật sau, con súc sinh đó gầm lên. Bụi đất bay đầy trời, ba người kia thấy sự lạ dừng lại quan sát cũng bị thổi bay dù đã đứng cách đó m. Cây cối trong bán kính m đều bị thổi bay. Cơ mà sao tôi vẫn không bị thổi bay nhỉ?

----- Dizing -----

[ Thích Lang Tranh đã dùng đe dọa, sát thương , gây sợ hãi cho người nằm trong phạm vi]

[ đã kháng sợ hãi, vì lông cứng hơn cả adamatium nên không nhận sát thương ]

( ế hêhê…. Á haha … tuyệt vời… mát ghê… giờ tới ta)

Tôi hít sau, gẩn cao đầu, phổi tôi căn lên, tôi cảm nhận được có thứ gì đó tràn vào phổi. Đưa chân phải trước lên cao, rồi giậm mạnh xuống. Gật mạnh đầu, tôi gầm lên. Một luồn sóng phóng mạnh ra từ miệng của tôi, áp lực gió mạnh kinh hoàng.

----- Dizing -----

[ kích hoạt: Sư Tử Gầm ]

[ sát thương: kèm theo hiệu ứng đe dọa mạnh và choáng mạnh ]

-------------------------------------------------

Lần này một vạt rừng khoản – m bị thổi bay. Còn con súc sinh của lũ thần kia bốc hơi chỉ để lại một đống xương xếp thành tư thế lúc bị tôi tấn công. Đống xương đổ ầm xuống. nhìn cảnh đó thật tuyệt.

Tôi xoay người bỏ đi, thì phát hiện ba người bọn họ, cơ thể đầy thương tích, đang lui lại. Ánh mắt họ cho thấy rằng họ đang đề phòng tôi. Kệ mấy người.

- Meozzzz….

Tôi kêu lên một tiếng rồi bỏ đi. Để lại ba người bọn họ ngơ ngác ở phía sau.

Truyện Chữ Hay