Đôi con ngươi đỏ như máu, răng nanh sắc nhọn cùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người ta.
Nếu chỉ nhìn vào mặt cô mà phớt lờ đi cái ánh mắt thèm thuồng đó, thì không sai vào đâu được-
Cô nhóc này cực kì dễ thương! So với những cô gái xinh đẹp mà tôi từng thấy ở kiếp trước thì cô bé ít nhất cũng phải dễ thương hơn gấp mười lần. Khuôn mặt đáng yêu của cô khiến tim tôi không kìm được mà đập nhanh hơn.
Thật là xấu hổ khi một người đẹp như thế lại đang nhìn chằm chằm vào tôi với cặp mắt thèm thuồng như vậy.
Tuy nhiên, tôi biết cô bé không thực sự muốn ăn tươi nuốt sống tôi mà là đang định làm một thứ khác.
Mặt cô bé tiếp sát vào cổ tôi, và điều mà cô đang muốn làm bây giờ là đâm những cái răng nanh nhọn hoắt đó vào cổ của tôi để hút máu.
Thứ duy nhất tôi nghĩ đến có thể làm một điều như vậy chính là-
--Một con Ma Cà rồng.
Mình tưởng mấy sinh vật này chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết và truyện tranh thôi chứ?
Tuy nhiên thứ đó lại đang ở ngay trước mắt của tôi.
Cái sự thật tàn khốc này làm tôi cảm thấy bàng hoàng một lúc.
Hơn nữa, tại sao tôi lại ở một nơi như thế này?
"Đ-Đợi đã.... đây là đâu vậy?" Tôi hơi bối rối và hỏi cô bé 'trông như ma cà rồng' ở trước mặt mình.
Hơn nữa là trong khi hoảng loạn, tôi đẩy cô ra và tự mình nhảy khỏi giường rồi lao về phía cửa.
Có lẽ cô bé không ngờ tới việc tôi sẽ chống cự và đẩy cô ra khỏi giường nên cô bé đã không kịp phản ứng lại.
Thừa lúc cô bé chưa kịp làm gì, tôi vươn tay đặt lên nắm cửa định mở ra...
Tuy nhiên, dường như cánh cửa đã bị khóa nên dù cho tôi có vặn bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn không mở cánh cửa ra được.
Đùa.... đùa nhau đấy à!
Trong lòng tôi bỗng dâng lên rất nhiều cảm giác sợ hãi, sợ phải ở một nơi xa lạ, sợ điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, và chính những thứ đó đã làm tôi bỏ cuộc.
Cô bé lúc nãy không biết từ khi nào đã đứng trước mặt tôi. Đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ đó đang nhìn thẳng vào tôi. Làm cho cái cơ thể vẫn còn chưa quen này bắt đầu run rẫy vì sợ hãi.
Cô đẩy tôi xuống đất với một lực mạnh hơn tôi rất nhiều. Tôi cố gắng di chuyển nhưng ngạc nhiên rằng nó lại không nghe lời mình. Cứ như cơ thể của tôi đã hoàn toàn bị cô kiểm soát vậy.
Bất ngờ hơn nữa là cô còn đưa mặt vào trong váy, ở giữa hai đùi tôi. Sau đó, cô nhắm vào phần đùi trắng nõn nà mảnh mai nằm gần vùng dưới của tôi và-[note24501]
Cô cắn một phát.
Những chiếc răng nanh lạnh như băng xuyên qua làn da trắng mịn và da thịt của tôi, đó là một cảm giác không mấy dễ chịu gì. Tuy nhiên, tôi thấy thật không ngờ là một ma cà rồng lại có thể dễ dàng xác định vị trí của mạch máu và hút máu ra như vậy.
Ai mà ngờ hóa ra cô bé lại thật sự là một ma cà rồng chứ.
Với những gì đã xảy ra, tôi có thể chắc chắn được rằng cô bé này không Cosplay hay gì mà...
Cô bé này đích thực chính là một con ma cà rồng.
"Nghh, đau quá..."
Tôi chắc chắn chẳng muốn tin rằng cái tiếng như rên rỉ đó lại được phát ra từ miệng của chính mình.
Thực sự rất đau, hoàn toàn khác so với cảm giác bị muỗi đốt.
Đứa nào dám nói bị ma cà rồng hút máu sẽ thấy rất thoải mái đấy! Nếu để cho tôi mà tìm thấy được cái thằng đó trong tương lai, tôi chắc chắn sẽ xé xác tên đó ra thành từng mảnh!
Những đứa chưa bao giờ tự mình trải nghiệm cái cảm giác bị hút máu thì sẽ không đời nào biết được cái cảm giác đau đớn này đâu.
Tuy nhiên sau khi bị hút càng nhiều máu, cảm giác đau đớn đó cũng giảm đi đôi chút.
Ẩn sâu trong cơ thể tôi là một cảm giác kì lạ khác. Đau đớn nhưng lại ngứa ngáy, một cảm giác khó tả thành lời. Đồng thời cái cảm giác đó cũng đã khiến miệng tôi tự dưng phát ra tiếng rên rỉ.[note24521]
Trong khi có những cảm giác kì lạ như vậy, những kí ức từ quá khứ bắt đầu nổi lên.
Đó không phải là những kí ức ở thế giới này.
Nếu tôi mô tả nó bằng lời trong những cuốn tiểu thuyết viễn tưởng thì nó chính là những kí ức có được từ kiếp trước của tôi.