Chương 731
Lúc này Cố Huyền mới vừa lòng, gương mặt tươi cười, nói: “Ừm, mấy người chủ động đến thì lại càng tốt ¿ Phạm Lão trông thấy sắc mặt Cố Huyền đã khá hơn, hắn mới nhẹ nhõm thở ra một hơi, vừa cười vừa nói: “Nêu đã như thề, chúng cũng không quây rây ngài Có nữa, xin được cáo lui.”
“Chờ một chút.”
Bọn họ vừa mới quay người, Có Huyện đã gọi hăn lại, lạnh nhạt nói: “Đưa bảng tên cho tôi.”
Nháy mắt, sắc mặt Phạm Lão thay đổi, khóe mắt co giật máy cái, thế mà Cố Huyền dám đòi bảng tên trên người bọn họ, muốn cướp đoạt tư cách thi đâu của bọn họ saol Khinh người quá đáng rôi đấy, phải biết răng Vân Thiên Các bọn họ chính là bên tiếp đãi của cuộc thi săn bắn lần này, khách sạn là do Vân Thiên Các bọn họ xây nên, lúc này Cố Huyền lại dám trực tiếp cậy mạnh cướp bảng tên của bọn họ.
Không chỉ là Phạm Lão, còn cả nhưng người khác của Vân Thiên Các, ai ai cũng đen mặt lại, không nhịn được địa mà nồi giận.
Có người đứng ra nói: “Anh Cố, anh muôn bảng tên của chúng tôi, có phải hơi quá đáng rôi không?”
Người này cũng là một cao thủ đỉnh cao hậu thiên, hơn nữa còn từng uống Tiền Túy Đan một lần, chỉ là không phải rất xuất sắc, thành công đột phá đên cảnh giới tiên thiên mà thôi. Lại nói tiếp, Vân Thiên Các bọn họ cũng không phải là con mèo con chó gì, mà là thê lực có uy tín danh dự, hiện tại Cố Huyền không thèm chửa cho bọn họ chút mặt mũi nào, đúng là cuồng vọng!
Ánh mắt Cố Huyền trợn liếc sang, đằng đằng sát khí, cao thủ đỉnh cao hậu thiên lập tức lảo đảo một cái, lùi về phía sau, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
“Mày nói cái gì?” Cố Huyền híp mắt, đem lại cho người ta một sự uy hiếp rất lớn, hiện tại dường như ông ta chính là một con mãnh thú, lúc nào cũng có thể căn nuốt người khác, vô cùng khủng bó.
Trong nháy mắt người kia cũng không dám nói gì nữa, cúi đâu.
Phạm Lão nghiền răng nghiền lợi, cách làm này của Cô Huyền quả thực là khinh người quá đáng, Ti hề để hắn vào mắt một chút nào!
Chỉ là, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, thực lực của Cố Huyện sâu không, lường được, cho dù tât cả người của Vân Thiên Các bọn họ gia nhập, cũng không phải đối thủ của Cô Huyện. Cũng có nghĩa là, một khi Cố Huyền xé rách da mặt, ra tay với bọn họ, bọn họ đúng là không có năng lực phản kháng, đên lúc đó cũng phải ngoan ngoãn nộp bảng tên trong tay lên cho Cô Huyên.
Phạm Lão nghĩ thông suốt chuyện đó, cười nói: “Anh Cô, nói thật ra chúng tôi cũng đang có ý đưa bảng tên giao cho anh Cô.”
Dưới ánh mắt của hắn, nhưng người khác của Vân Thiên Các, cũng chỉ có thể đưa bảng tên tự bản thân mình giành được cho Phạm Lão, sau đó Phạm Lão tập hợp lại giao cho Cố Huyền, tổng cộng trái phải đến hai mươi bảng tên.
Cố Huyền cầm lấy hai mươi bảng tên này đi, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười vừa lòng, vào lúc đám người Phạm Lão muôn xoay người rời đi, Cố Huyền lại nói chuyện: “Phạm Lão, các người không thật thà rồi, sợ là trên người các người không chỉ có hai mươi bảng tên đấy chứ?”
Phạm Lão có hơi ngạc nhiên, nói: “Anh Có, đây đúng là bảng tên chúng tôi thu NG toàn bộ đêu đưa cho…
Nói đến đây, Phạm Lão đột nhiên hiểu được ý của Cố Huyền, lập tức trên mặt hắn liền không thê không chế được hiện lên vẻ giận dữ, nghiền răng nói: “Anh Có, số còn lại chính là bảng tên của bản thân người Vân Thiên Các chúng tôi, nêu đưa cho anh cái này, chúng tôi sẽ mắt đi tư cách dự thi.”
Những người khác cũng đồng thời phản ứng lại, một đám đêu trọn trừng Hết nhìn Cô Huyền, cảm thấy Cố Huyền thật sự rất quá đáng, thế mà còn muôn cướp cả bảng tên của bản thân họ!
Gương mặt Cô Huyên tỏ vẻ thờ ơ, hăn trực tiệp vươn tay ra, nói: “Đưa ra đây đi, có tôi ở đây, cho dù các người có bảng tên cũng không thẻ lấy được chức thủ lĩnh. Phạm Lão, tội nễ mặt anh nên mới không ra tay, nêu đổi thành những người khác, tôi sẽ không nói chuyện tử tê như vậy đâu.”