Đi đến sa mạc.
“Tôi là Licia von Velkrais. Một thánh nữ của Platinum Dune.
Tôi là một người vĩ đại, nhân danh nữ thần Velkrais-sama!!”
“Địa vị đó của cô, cụ thể nó là như thế nào?”
“Dưới sự lãnh đạo của Velkrais-sama, chúng tôi, Platinum Dune tất cả đều bình đẳng! Không hề có thứ gì như địa vị xã hội!”
Đó là thể loại đó à.
Tôi thay đổi câu hỏi của mình.
“Theo thứ tự thì, có bao nhiêu người được gọi là thánh/thánh nữ?”
“Chúng tôi có khoảng 100.000 thành viên, trong đó có khoảng 500 thánh, và có chính xác 5 người thánh nữ bọn tôi!!”
“Bởi vì họ được xưng thánh, có phải họ chữa thương cho người dân hay là cái gì đó như vậy hay không?”
“Đúng là vậy đó!”
“….hauu?”
“Có chuyện gì thế? Femil.”
“Nếu họ có thể trị thương, thì em tự hỏi tại sao cô ấy lại đi trong tình trạng bị thương….”
“Sức mạnh này chỉ có thể dùng lên người khác! Chứ không thể tự dùng lên bản thân mình!”
“Em hiểu, desu…”
Laura nói sau khi Femil gật đầu.
“Nó đúng là bất tiên giống như là rác rưởi vậy!”
“Ít nhất hãy miêu tả nó như là lòng vị tha đi!!”
“lòng vị tha rác rưởi….bất tiện?”
“Cô im một lúc được không.”
Tôi véo má Laura.
“Fueee ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~”
“cô có nhận được gì từ Velkrais cùng với danh hiệu thánh nữ hay không?”
“Không! Tôi nhận nó từ giám mục!”
“Từ giám mục ư?”
“Chỉ có những người được chọn mới có thể nhìn được nữ thần…”
Tôi đặt tay ra sau lưng của Laura và đi đến góc của căn phòng.
Tôi hỏi nhỏ cô ấy.
(Cô nghĩ như thế nào?)
(Có rất nhiều tôn giáo sử dụng sự sắp đặt đó.)
(Vậy sao?)
(Cậu biết là chúng tôi có thể làm rất nhiều thứ phải không? Đó là tại sao cũng có rất nhiều nguy hiểm.
Nhưng, nếu mà chúng tôi chiến đấu một mình, chúng tôi tiêu thụ rất nhiều ‘sức mạnh lòng tin’, vậy nên…)
(Nó giống như để người khác lên cho người ngoài thấy, giống như là bề mặt của tôn giáo đấy hử.)
(Ừ thì, cũng không hẳn là không ai tự mình xuất hiện đâu.)
(Tôi hiểu.)
Tuy nhiên, một câu hỏi mới xuất hiện trong đầu tôi.
(Ý tôi là, ngay từ ban đầu, ‘nữ thần’ là gì?)
(Đương nhiên là! Họ là tượng tưng cho sự uy nghiêm, thần thánh, khôn ngoan và nổi tiếng……fumyeee ~ ~ ~ ~ ~) [note4641]
(Uy nghiêm, thần thánh, khôn ngoan và fumyeeee hử. Đúng là một sự tồn tại phức tạp nhỉ)
(Cái cuối cùng là do Kehma véo má tôi đấy chứ!)
(Đó là bởi vì cô đang lãng phí thời gian của tôi đấy.)
(Tôi không hề lãng phí thời gian một chút nào cả….)
Laura đặt tay lên má cảu mình với đôi mắt đẫm lệ.
(Và rồi thì? ‘nữ thần’ là gì?)
(Nói cách khác…thì tôi cũng không biết, nó giống như là, họ đã tồn tại khi mà họ để ý tới nó, nó giống như ‘Chúa’ đã mở đường dẫn lối cho con người bằng cách chỉ cho họ cách sử dụng sức mạnh của mình, hoặc thứ gì đó tương tự?)
(Cô đúng là không biết nhỉ?)
(Nhưng nó thật sự như thế, tôi thật sự uy nghiêm, thần thánh, khôn ngoan và nổi tiếng……fumyeee ~ ~ ~ ~ ~)
Nữ thần uy nghiêm, thần thánh, khôn ngoan, nổi tiếng và fumyeee. Tôi nhớ rồi.
Tôi quay trở lại chỗ của Licia.
“Theo tôi nghe được thì, có vẻ như là vị trí của cô có tầm quan trọng rất cao, nhưng tại sao mạng sống của cô lại bị đe dọa?”
“Nếu mà cậu hỏi tôi có manh mối gì không thì….có thể là do tôi đã cảnh cáo một thánh hiệp sĩ, người đã yêu cầu người dân giao nộp một thứ gọi là tiền để có được sự an tâm, yêu cầu giao nộp tiền để có thể được bổ nhiệm làm thầy tế, hoặc là để đàn áp những người yếu đuối.”
“Có phải là tên thánh hiệp sĩ đó làm như vậy trong khi nói tên của giám mục đấy ra không?”
“Hắn ta nói rằng….hắn đang nằm dưới sự giám sát của Pauper-sama.”
“Điều đó, không cần biết cô nghĩ như thế nào, nó là một cái lối mòn mà nếu như cô cản đường, cô sẽ bị xóa xổ phải không?”
“Đúng như tôi nghĩ…nó là như vậy….”
“Có nơi nào mà cô có thể dựa vào không?”
“Tôi nghĩ mình sẽ đi đến nơi của Thánh hiệp sĩ phía tây, Liber-sama, nhưng….”
Tôi nhìn về phía Rorona.
“Em nghe nói đó là một hiệp sĩ ngay thẳng, người giúp kẻ yếu nhưng mà không chịu thua kẻ mạnh.”
“Lý do mà thánh hiệp sĩ đó đến sa mạc ở phía tây, là bởi vì nới đó có rất nhiều người đang gặp rắc rối! Em chưa bao giờ gặp người hiệp sĩ đó, nhưng em nghĩ rằng những câu chuyện đó là sự thật.”
“Hmmmm ~ ……”
Tuy nhiên, Rorona lại tỏ ra buồn rầu.
Tôi cũng không nghĩ rằng nên tin nó một cách dễ dàng như thế.
Tôi đi đên góc phòng.
Tôi chạm vào mông Rorona mà không có lí do nào và hỏi. [note4642]
(Em nghĩ như thế nào?)
(Hagghuu….!)
Người của Rorona cứng lại và cô ấy cắn môi dưới của mình.
Em ấy hơi cúi đầu mình xuống rồi nhìn sang phải rồi sang trái.
(Có lí do nào để anh chạm vào mông em trong cái tình cảnh này không….?)
(không hẳn.)
(Kuu~n….)
Tôi lại sờ vào nó như thể ‘Hagunuyuuu ~ ~ ♥’và hỏi lại.
(Trả lời câu hỏi đi)
(Thật lòng thì…Em cũng không biết nữa)
(Vậy sao?)
(Ở trong gia tộc Golden Prairie, nói rằng ‘sự tin tưởng chính là châu báu’. Mặc dù có rất nhiều châu báu tuyệt đẹp xuất hiện, nhưng cũng có rất nhiều đồ giả. Cũng có một câu tục ngữ khác như là ‘nợ nần của ngày mai, sẽ được trả vào ngày mai’)
(Điều đó có nghĩa là gì?)
(Nợ nần và lòng biết ơn nhận được phải được trả lại, nhưng lòng biết ơn không được nhận thì không cần phải trả lại. Lòng tin và danh vọng phải được cân nhắc khi mà có thành tích hay không, và một bên không được tin tưởng vào bên còn lại nếu như không có nợ nần hoặc là sự biết ơn…Nó có ý nghĩa như vậy đó.)
(Nói tóm lại thì, không có cách nào để nói bởi vì mình chưa gặp họ có phải không.)
(Umu)
Nó là hiện thực.
Nhưng, dù sao thì nó cũng giống như những gì mình nghĩ.
(….Đ-Đó là lí do mà em tin tưởng Kehma-dono đó anh có biết không?
Mặc dù em cũng có hơi rắc rối bởi vì anh luôn làm những điều ecchi khi mà có cơ hội …♥)
[note4643]
Rorona người đang bật công tắc cực kì ngọt ngào gắn chặt cơ thể của cô ấy với tôi.
Đúng là đáng yêu mà.
Và còn về câu chuyện đó, kết luận thì…..
“Tôi đoán là chúng ta sẽ đi đến sa mạc ở phía tây.”
“Ehh?!!!”
Licia kêu lên một cách đầy ngạc nhiên.
“Đúng là Kehma-dono… ♥”
“Đúng là Kehma-sama…♥”
Rorona dính chặt vào tôi đang dụi má cô ấy vào ngực của tôi, trong khi Femil dính chặt vào tôi ở bên còn lại.
“D-Dù sao thì, Kehma tuyệt vời và nổi tiếng là vì đối xử tốt với người khác ngoài tôi mà! NHỮNG NGƯỜI CON GÁI KHÁC ngoài tôi, là vậy đó!”
Chỉ có mỗi Laura đang khoanh tay mình lại và nhìn sang một bên. [note4644]
Chắc chắn là cô ấy đang dỗi rồi.
Licia thì đang bối rối.
“Eh?! Eh?! N-Nhưng…tuy nhiên…..”
“Không phải tôi đã bảo cô rồi phải không? Tôi sẽ lờ nó đi nếu như nó quá rắc rối, nhưng mà tôi sẽ giúp nếu như nó không.”
“Ý cậu là, nó không hề rắc rối nếu đi về sa mạc phía tây….?”
“Ừ thì, cứ nghĩ nó là một chuyến hành trình nhẹ nhàng với vài tên ám sát xuất hiện dọc đường thôi mà..” [note4645]
“Tôi nghĩ nó không hề nhẹ nhàng một chút nào chỉ với sự thật là sẽ có ám sát xuất hiện đâu.”
“Đừng để ý tiểu tiết mà.”
“Đấy mà là tiểu tiết hả?!!”
“Đối với tôi thì là như vậy.”
“Đúng là dũng cảm mà….”
Có vẻ như là cô ấy có một chút cảm động. mắt của Licia hơi ươn ướt.
Tuy nhiên, cô ấy bình tĩnh lại và dụi mắt mình.
Cô ấy đặt tay mình lên ngực mình và nói.
“Nhưng kể cả thế, tôi là thánh nữ thuộc Platinum Dune! Kể cả cậu có đồng ý với tư cách cá nhân mình nữa, không đời nào người thuộc Golden Prairie sẽ chấp nhận điều đó!!”
“Vậy sao? Rorona.”
“Em không nghĩ là có điều đó đâu…”
“Hawa?!!”
“Chúng tôi, Golden Prairie, không hề thờ phụng bất cứ một vị thần cụ thể nào cả, có tính chất thiên về vật chất. nhưng ngược lại thì, chúng tôi cũng không có nhiều thành kiến với những tôn giáo khác.
Mặc dù tôi có thể cân nhắc nếu như nơi đó có nhiều sự cực đoan, nhưng mà tôi không nghe thấy việc Platinum Dune như thế bao giờ cả.”
“Mặc dù họ cử sát thủ đến để ám sát thầy tế của mình hay sao?”
“Nếu mà một thứ được quan tâm đến, máu sẽ chảy trong bất cứ một tổ chức nào.”
“Ừ thì, đúng vậy.”
“N-Nhưng…, đó là lí do tại sao chúng tôi lại nhấn mạnh về giới tâm linh, để tách biệt khỏi vật chất hóa…”
“Khi nào chúng ta sẽ đi đây? Càng sớm càng tốt có phải không?”
“Làm ơn nghe tôi nói đã ~ ~ desuwaaaa ~ ~ !!”
“tôi biết rồi, những gì mà cô định nói, vậy nên trả lời câu hỏi của tôi đi, khi nào chúng ta sẽ khởi hành?”
“Càng sớm, càng tốt….”
“Nếu vậy thì, chúng ta sẽ rời đi khi chuẩn bị xong.”
“Mii~….”
Licia rên lên trong khi ôm ngực của mình.
“Chuyện gì vậy?”
“Cậu đúng là năng nổ….theo nhiều cách…!!”
Licia nắm mạnh hơn, và quần áo cô ấy nhăm nhúm lại.
Khuôn mặt đó, nó giống như là khuôn mặt của một trinh nữ ửng đỏ sau khi bị cưỡng hôn bởi một người mà cô ấy không hề ghét.
Đúng là thánh nữ mà, có vẻ như là cô ấy không quen với việc bị ép buộc.[note4646]