[Này bổn tiểu thư là hàng quý hiếm đấy, Không phải là những kẻ phàm phu tục tử như ngươi có thể tùy tiện chạm đâu nhé…]
Mặc cho Kimaqua càm ràm, lắm lời Nobita vẫn tiếp tục công việc của mình, chuyện khác không nói nhưng nói về thẩm định chất lượng của những bảo vật như Kimaqua tại thế giới này, Nobita nói hắn là số hai thì không ai đủ tư cách nhận mình là số một.
Sau một lúc giày vò quan sát và thí nghiệm Nobita cuối cùng cũng đưa ra kết luận
“Cũng không tệ, Kimaqua đã gần đạt tới cấp “Tinh thần” rồi”
Sumire cùng mọi người nãy giờ quan sát trò vui nghe thế thì cực kỳ ngạc nhiên
“Có thể gây ra động tĩnh lớn như thế mà cũng chỉ gần đạt tới “Tinh thần” thôi à, cậu có lầm lẫn không Nobita”
Nobita nghe mình bị ghi vấn thì không vui vì đây là bản lĩnh hắn tự hào nhất
“Này, tớ dám đánh cược giấc ngủ của mình đấy”
Mọi người thấy Nobita dám lấy cả giấc ngủ ra để đánh cược thì có phần nào đó tin tưởng, nhưng cũng còn chút nghi vấn vì dù sao động tĩnh gây ra cũng quá lớn.
Nobita thấy thế thì giải thích
“Có lẽ các cậu còn không có rõ ràng về cấp bậc đi. Phân chia như thế thì là về bản chất sự vật chứ không phải cấp độ sức mạnh.Phàm cấp như bom nguyên tử cũng có thể phá hủy một thị trấn đấy thôi.Sức mạnh là biểu hiện của mức tổng năng lượng khác với cấp độ về bản chất sự vật. Nhưng dĩ nhiên nếu cùng một cấp độ sức mạnh thì thực thể cao cấp hơn sẽ lấn áp hoàn toàn thực thể cấp thấp hơn. Còn Kimaqua cấp độ thua “ác nghiệt” nhưng là khắc tinh nên mới có thể chiến thắng”
Mọi người nghe cái hiểu cái không hiểu vì vấn đề này cũng khá mơ hồ, do Nobita chứng kiến tận mắt nên mới có thể tường tận được. Nhưng bảo hắn giải thích ra rõ ràng thì rất khó khăn.
Lúc này Kimaqua cũng khá shock vì thực tế phũ phàng ngay trước mắt là cô ta thua xa lũ xấu xí bẩn thỉu mà chủ nhân của cô vừa tiêu diệt.
Nhất là khi Nobita dẫn cả nhóm đi thăm quan “lôi thần chiến cơ” đã được sửa chữa hoàn tất thì tự tin lại càng đả kích. Kimaqua cảm nhận được một tồn tại khủng bố trong “lôi thần chiến cơ” thứ có vẻ còn lợi hại hơn mình rất nhiều thì tự tin hoàn toàn không còn
[Chủ nhân, ngài đừng bỏ tôi, ngoài biết hát biết múa tôi còn biết biến hình và còn nhiều thứ nữa….]
Sumire lúc này đang quan sát “Lôi thần chiến cơ” thì bị một tràng diễn trò của Kimaqua làm giật mình. Nhưng rất nhanh hiểu là Kimaqua sợ rằng cô sẽ bỏ rơi nó. Suy nghĩ của Kimaqua đều xuất phát từ góc độ là đồ vật nên cũng không quá phức tạp để hiểu.
“Rồi, an tâm đi, cô là vũ khí quan trọng nhất của tôi mà”
Chính là như thế, chỉ một câu nói của Sumire thôi đã làm cho Kimaqua vui vẻ vô cùng, vì để làm lấy lòng Sumire, Kimaqua còn tự mình biến thành một chiếc vòng tay cực đẹp.
Hội chị em tuy rằng rất nam tính nhưng dù sao hội chị em thì vẫn là hội chị em. Họ cũng rất yêu thích những trang sức đẹp đẽ.
Xuka cũng rất hâm mộ nhìn Sumire
“Kimaqua không ngờ biết biến hình thành thứ đẹp đẽ như thế, em cũng muốn một cái như thế quá.”
Các cô gái khác tuy không nói nhưng cũng cùng một ý tưởng.
Nobita để mọi người hâm mộ đã thì tung ra tin bom tấn
“Vũ khí của mọi người cũng có thể nâng cấp hết đấy, lúc đó cũng có thể chuyển đổi hình dạng như Kimaqua”
Nhưng Chaien và Xeko tuy rằng là nam không thích trang sức, nhưng vũ khí bản thân có thể biến đổi hình dạng thì cũng rất ngầu, nhưng sau khi nhìn lại bản thân, họ phát hiện ra một vấn đề mấu chốt
“Chúng tớ không có vũ khí thì phải làm sao?”
Vì trong trạng thái “năng lượng vũ trang” họ có thể tạo ra vũ khí cho riêng mình nên việc tự trang bị một vũ khí khác nữa cũng không cần thiết thậm chí đôi khi còn vướng tay. Tất nhiên trừ khi vũ khí này mạnh mẽ như Kimaqua thì khác.
“Không cần lo lắng, tớ sẽ tăng cấp thẻ “sức mạnh trong mơ”, khi các cậu biến hình trạng thái “năng lượng vũ trang” thì nó sẽ chuyển thành vũ khí, vì hiện tại tu vi của các cậu chỉ tương đương “tinh linh” nên vũ khí sinh ra sẽ chỉ là “linh cấp” nhưng khi các cậu mạnh lên nó cũng sẽ tự tăng cấp”
Xuka nghe thế thì không biết làm sao, vì cô rất quý cây đàn violon của Nobita tặng cho cô nhưng nếu như thế thì trong các trận chiến sau này sẽ trở nên lạc hậu và là gánh nặng.
Nobita cũng nhìn ra tâm trạng của Xuka nên tiếp tục nói thêm
“An tâm, mình sẽ kết hợp hai món đó lại, Kimaqua ngươi cũng đừng lo lắng, ta cũng sẽ kết hợp cả ngươi nữa”
Tuy rằng thẻ “sức mạnh trong mơ” là thứ dùng để ức chế sức mạnh của mọi người nhưng nó rất quan trọng nên lúc nào mọi người cũng mang nó theo bên mình.
Quan trọng thế nào ư? Khi Xeko hắt hơi bay luôn căn nhà của hắn thì mọi người đã nhận thức rõ nó quan trọng thế nào. Cuộc sống bình thường không cần đến sức mạnh này. Lúc đó nó là gánh nặng chứ không phải là thứ có ích.
Nói đến cải tạo, đây cũng chẳng phải là kiến thức Nobita có từ trước, vì nếu có thì hắn cũng đã làm ngay từ đầu, cần gì đợi đến bây giờ mới làm.
Thứ này hắn mới chiến được gần đây, chính xác hơn là mới vừa nãy. Khi cuộc chiến kết thúc, “nhóm căm thù loài người trong thiên nhân” có đến xin lỗi đồng thời còn đưa trả lại “vòng gọi tinh linh” dù lúc này nó cũng đã hư và mất đi tác dụng và chấp nhận mọi hình phạt.
Đây là điều mà Nobita trước đó không tính tới, hắn chỉ nghĩ là kiếm cách tống lũ này đi mà thôi, vì những suy nghĩ của họ quá cực đoan về lâu về dài sẽ gây nên lực cản lớn. Nhất là tuổi thọ của thiên nhân cũng rất cao nên ảnh hưởng sẽ càng lớn. Nobita tính là để cho nhóm đó gây ra động tĩnh lớn rồi nhân cơ hội đó tống cổ họ đi hay nếu cần thì có thể ra tay diêt trừ tránh hậu họa.
Nhưng nào ngờ đám này còn biết suy nghĩ lại và sẵn sàng bỏ qua hận thù để tới giúp chiến đấu. Nếu là như thế thì Nobita cũng chẳng thể nào nhẫn tâm được. Sự nhẫn tâm của hắn là dành cho kẻ thù những ác nhân việc ác không từ chứ không phải là cho những người đã cùng kề vai chiến đấu, những người biết hối cải.
“Vòng gọi tinh linh” tuy bị hư hại nặng và việc gọi ra “ác nghiệt” cũng chỉ là may mắn ngẫu nhiên, chính bản thân chủ mưu cũng không biết nguyên lý trong đó. Nhưng dù là thế, “vòng gọi tinh linh” vẫn còn lại một chút dấu vết của cải tạo và bằng con mắt của mình Nobita cũng học lóm được chút ít và giày vò ra phương pháp cải tạo vũ khí cho mọi người.
Do Nobita bảo có thể kết hợp nên mọi người đều mang quả tặng hắn tặng khi trước yêu cầu dung hợp.
Tuy rằng khi đạt tới cấp “tinh linh” sẽ sàn sinh ra linh trí, nhưng do thời gian quá ngắn mà những tinh linh này cũng không thể nào thông mình và lắm lời như Kimaqua được
[ahaha, bổn tiểu thư giờ còn có thể giữ đồ, ngoài sức mạnh vượt trội ra ta còn rất hữu dụng, Các ngươi sao có thể so với ta được, giờ phải gọi ta là chị đại nghe chưa]
Cô ta còn biết nhân những bảo vật kia linh trí chưa rõ ràng mà xác định danh phận chị đại.
Đang khi nhóm bạn đang vui vẻ nghịch chức năng biến hình và giao lưu tình cảm với tinh linh thì Sumire nhận được điện từ họi nghị các quốc gia
“Alo, có chuyện gì thế ?”
Đầu dây bên kia bí danh nói bằng giọng thật của mình vì dù sao với những tồn tại thế này dấu diếm cũng chẳng có tác dụng gì mà còn có vẻ không tôn trọng
“Cô có thể xóa ký ức về những gì hôm nay của chúng tôi như nhóm binh lính được không?”
Sumire nghe thế thì thấy rất là kỳ quái nên hỏi
“Không phải mọi người có quyền được biết sao? Trước đó mấy người cũng đề nghị thế mà”
Bên kia bất đắc dĩ nói
“Nếu không xóa thì chúng tôi không tài nào yên giấc được, sức mạnh của cô biểu hiện quá to lớn, giờ dù biết cô bảo vệ trái đất bảo vệ chúng tôi nhưng chúng tôi cũng không nhịn được sợ hãi. Nói chính xác hơn là sợ rằng chỉ cái hắt hơi cô cũng có thể thổi bay mất một quốc gia, thế thì ai mà yên tâm được”
Việc này là không thể tránh khỏi, đối với một tồn tại quá mạnh mẽ thì đa phần người thường đều cảm giác sợ hãi như thế.
Sumire lúc này càng thấm thía và hiểu rõ hơn thâm ý những gì Nobita đã làm và cảm thấy may mắn là tổ chức có người lãnh đạo như hắn. Tuy rằng trông hắn có vẻ rất lười biếng nhưng hắn rất quan tâm đến mọi người. mọi hành động đều trải qua tính toán kỹ lưỡng chứ không bừa bãi. Vì không chỉ nhóm bạn mà cả nhóm người được chọn cũng đều có khóa sức mạnh dưới hình dạng chiếc huy hiệu của tổ chức.
“Được rồi, tôi sẽ cử người đến chỗ mấy người ngay, nếu không còn gì nữa thì tôi cúp máy”
Đầu dây bên kia thở phào nhẹ nhõm vì cô ta sợ là Sumire dữ lại ký ức về chuyện này trong đầu mọi người như một các răn đe để mọi người nghe lời hơn và đó chính là kịch bản tồi tệ nhất. Nhưng khi Sumire quyết định lấy đi ký ức về chuyện này thì nó mang một tầng ý nghĩa khác và đó là kết quả mà mong chờ nhất từ phép thử này.
“Thay mặt toàn thể quốc gia, tôi xin cảm ơn cô, chào cô”
Nobita theo dõi cuộc trò chuyện từ nãy đến giờ và mỉn cười nói
“So với thiên nhân thì những người này can đảm và thông mình hơn rất nhiều”
Tất nhiên ngoài Nobita hiểu rõ thâm ý trong đó thì còn một người nữa cũng rõ ràng đó là Tsubasa. Nhưng khác với cái nhìn phiến diện của Nobita về thiên nhân, Tsubasa có cái nhìn thoáng hơn
“Thiên nhân cũng đâu đến nỗi tệ lắm. Tuy rằng sau đợt này càng có nhiều người rời bỏ quê hương nhưng còn có rất nhiều người ở lại tiếp tục xây dựng và chiến đấu đấy thôi. Thật không ngờ “nhóm căm thù loài người” lại là nhóm có tình cảm sâu đậm nhất với tinh cầu này”
Mọi người
“Hai người đang bàn chuyện gì thế, có thể nói tiếng người không?”
Nobita thấy người biểu tình dữ dội nhất là Chaine thì nói cho cậu thứ tiếng người mà cậu có thể hiểu
“Chaien, mẹ cậu đang tìm cậu cả buổi vì trốn học kìa”
Chaien lúc này nghe thế thì hoảng hốt
“Doremon, cậu mau dùng bảo bối đi”