Tính toán chi li ra thì cũng không phải là Serov không có việc gì để làm, ví dụ như sắp xếp nhân viên viện trợ Trung Quốc, chỉ là việc đó không bắt buộc cần hắn phải ra mặt. Quan trọng nhất là, bản thân Serov cũng hiểu, mình chẳng giỏi hơn người khác được bao nhiêu. Qua sự phối hợp giữa Đoàn Thanh niên cộng sản và Bộ Công nghiệp đầu mỏ, vấn đề nhân lực coi như đã được giải quyết, những người đó sẽ thông qua đường sắt Siberia tiến vào Trung Quốc.
Thời gian càng dài, Serov càng cảm thấy mình dần có dấu hiệu giao tiếp khó khăn, kỳ thực nếu có cơ hội, Serov nên rời khỏi Baku một thời gian, đi dạo khắp lãnh thổ Azerbaijan, tìm hiểu kỹ càng xã hội hiện tại, tìm ra một vài tệ nạn.
Xã hội Liên Xô có một sự lãng phí cực lớn trong quá trình sản xuất, thậm chí không cần Serov đi xem, đơn giản là đâu đâu cũng có, cho dù Serov không chú ý tìm kiếm thì chúng cũng sẽ tự mình bay tới trước mắt Serov. Xây dựng một nhà máy mới, nhà máy cũ lập tức bị vứt bỏ, tất cả máy móc bên trong đều để hoang phế, theo thời gian trôi qua dần dần biến thành sắt vụn.
Tình hình này Serov từ trước mười tuổi đã từng gặp, nhà xưởng cũ kỹ là nơi Serov thích tới nhất lúc nhỏ, cũng là nơi tất cả nam sinh đều sẵn lòng dạo qua, thu hoạch lớn nhất ở trong đó là có thể không chút khó khăn tìm thấy mười mấy cân sắt thép, sau đó bán lại cho điểm thu mua đồng nát.
Đó mới chỉ là tình hình ở Trung Quốc, tình trạng Liên Xô so với đó chỉ có hơn chứ không kém, người Trung Quốc tới Liên Xô sẽ phải kinh ngạc với sự lãng phí khổng lồ của Liên Xô, mức độ lãng phí này cũng chỉ có đất nước lãnh thổ rộng hơn triệu cây số vuông như Liên Xô mới có thể chịu đựng nổi, dù là Trung Quốc nếu cứ chiếu theo một như Liên Xô thì cũng sẽ sụp đổ.
Hai người giống như một đôi tình nhân bình thường, rảo bước không mục đích, dù sao thời đại này cũng không có nhiều xe hơi, không phải lo có hung thần xa lộ xuất hiện. Càng khiến Serov vui vẻ là thế này có thể giúp hắn tạm thời thoát ly hoàn cảnh của Bộ Nội vụ.
“Gần đây Đoàn Thanh niên cộng sản đang sắp xếp nhân viên gia nhập vào công tác nâng cấp đường sắt, anh nên thường xuyên trở về, quan tâm một chút tới công việc trong Đoàn!” Valia và Serov mười ngón đan chặt, vui vẻ cười nói.
“Chuyện đường sắt không cần tôi lo lắng, cứ để các đồng chí bên Cục đường sắt đi làm đi!” Serov thoải mái đáp: “Chỉ là tôi sẽ thường xuyên trở về, để đi gặp cô! Bí thư Menbakash cũng là đồng chí có thâm niên lâu, có ông ta ở Đoàn Thanh niên cộng sản, tôi rất yên tâm, người duy nhất không yên tâm nổi chính là cô! Tôi thấy hai chúng ta nên nhanh chóng kết hôn đi!”
“Lại nói linh tinh!” Valia trong lòng thì rất vui vẻ nhưng ngoài miệng vẫn không chịu thua, nói: “Chỉ cần tôi nguyện ý, chẳng thiếu người chạy theo tán nhé, xếp hàng có thể dài từ Đoàn Thanh niên cộng sản đến Bộ Nội vụ!”
“Không thể nào, không cần biết là Đoàn Thanh niên cộng sản hay Bộ Nội vụ, đều là cơ quan do tôi phụ trách!” Serov không chút khách khí, mặc kệ uy hiếp của Valia, “Cô nghĩ cho kỹ vào, tìm khắp Liên Xô cũng không thấy được ai giỏi giang kiêm nhiệm cả hai cơ quan, hơn nữa còn trẻ tuổi thế này đâu! Tôi được định sẵn tương lai sẽ làm tổng bí thư Liên Xô, đến lúc đó các em muốn lấy tôi có thể xếp hàng vòng quanh biên giới!”
Tôi lợi hại như thế, đỉnh như thế, khủng như thế! Tại sao cô gái tôi thích lại không nhận ra được nhỉ? Serov bây giờ chỉ cần ngoắc ngoắc tay, chắc chắn sẽ có rất nhiều người sẵn lòng lấy hắn. Có chút đáng tiếc làm cô gái hắn muốn ngoắc tay nhất lúc này lại có vẻ không thèm để ý lắm!
“Đừng ăn nói lung tung!” Phản ứng của Valia làm Serov một lần nữa vô cùng bất đắc dĩ, phải chăng là người Liên Xô thời đại này đều tự mang kinh nghiệm chống gián điệp? Mình chẳng qua chỉ là chém gió một chút thôi, chẳng lẽ chỉ vì một câu nói mà sẽ có người đi tố cáo mình hay sao? Nếu thật sự có người làm như vậy, Serov ngược lại sẽ rất bội phục, ngươi cũng không nhìn lại xem Bộ Nội vụ rút cuộc là do ai phụ trách?
Có thể là vì luôn ở trong sự bao vây, quốc gia không có cảm giác an toàn! Trong sinh hoạt hàng ngày, Serov đã sớm cảm nhận được, người trong các cơ quan, trên từ cán bộ cấp cao, dưới đến công nhân bình thường, tựa hồ đều có chứng hoang tưởng bị hại mãnh liệt. Những chuyện khác còn dễ nói, một khi dính đến những từ như nước ngoài, gián điệp là tất cả trong chớp mắt biến thành thuốc nổ.bg-ssp-{height:px}
Serov không chút nương tay giết chết gần nghìn người mà lại chẳng gặp chuyện quái gì, có khả năng một phần cũng là vì phương diện này. Chẳng qua Serov cũng có thể hiểu được, quốc gia gặp khó khăn thì rất nhiều, nhưng quốc gia vừa lập nước đã bị liên quân mười mấy nước đánh tới thì chỉ có hai. Trung Quốc chung quy cũng ngăn chặn lại được ở Triều Tiên, không để thế lực nước ngoài tiến vào Trung Quốc tác chiến, chiến tranh ở Liên Xô thì hoàn toàn đánh trong nội địa.
Hiểu được là hiểu được, không thích nghi được vẫn dứt khoát không thích nghi được, Serov chỉ có thể di chuyển đề tài, kỳ thực cũng không tính là di chuyển đề tài, Serov vốn là ở trong Bộ Nội vụ thấy không thoải mái mới ra ngoài tìm súp gà cho tâm hồn, “Rất nhiều người hồi hương, một số người do vấn đề chính trị thì cũng không nói làm gì, quan trọng là rất nhiều dân tộc trở về từ Siberia, chuyện này không dễ giải quyết?”
Hai người đã đi tới quảng trường, Serov cũng thấy hơi mệt, tìm một băng ghế ngồi xuống, nói: “Thời điểm quân Đức tấn công kịch liệt nhất, dồng chí Stalin di dời không ít dân tộc Kavkaz, chuyện này nói theo góc độ cá nhân đương nhiên là sai lầm, quá tàn khốc! Nhưng giờ Bộ Nội vụ nhận được công văn, có dấu hiện những dân tộc này sẽ được di dời trở về, hiện tại vấn đề này khiến tôi rất khó xử!”
“Vậy anh định làm thế nào?” Valia ngồi cạnh Serov, tâm tình rất bình yên, còn thiếu nước dựa vào Serov ngủ thiếp đi.
Đương nhiên là giết hết cả lượt, nhanh gọn nhẹ, lại còn tiết kiệm lương thực! Câu nói này ra đến miệng liền biến thành: “Đương nhiên là sắp xếp tốt nơi ở, cung cấp điều kiện, hy vọng có thể xóa đi oán khí của những người đó, nhưng mà điều tôi không thể hiểu nổi là, những dân tộc đó đã ổn định lại ở Trung Á rồi, có đồng chí đã nhận thức được sai lầm của Stalin rồi, vậy tại sao lại vẫn muốn lặp lại một lần nữa?”
“Giống như anh đã nói, một số người quá lý tưởng chủ nghĩa, luôn cho rằng ta tốt với ngươi thì ngươi sẽ tốt với ta! Nhưng mà con người không phải bất kỳ công thức số học nào.” Valia cũng có chút mệt mỏi, ngáp nhẹ một tiếng, nói: “Cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm tép! Anh chẳng qua là sợ một số dân tộc có sinh hoạt khác biệt phát sinh xung đột với người Nga, những dân tộc đó chẳng qua chỉ mấy trăm nghìn người, người Nga dân số trên trăm triệu, ngày ngày sinh mâu thuẫn với họ thật là được không đủ bù mất. Một con cá lớn ngày ngày ăn tôm tép cũng không no bụng được, chỉ có để cá bé ăn no rồi, cá lớn mới có thể đảm bảo sự sinh tồn của mình!”
“Cho nên sao?” Serov giống như bắt được một điểm nào đó, lại giống như chẳng nghĩ ra được gì, chỉ là không dám khẳng định suy nghĩ của đối phương phải chăng là cũng giống như mình.
“Tìm tới một dân tộc nhân khẩu lớn hơn họ rất nhiều nhưng lại có giao lưu mật thiết với người Nga!” Valia cười thoải mái: “Những dân tộc trở về đó đầu tiên đối mặt là dân tộc bản địa nhân số đông gấp mấy lần mình, căn bản không hề thấy người Nga, tự nhiên là sẽ không có xung đột gì nữa! Dân tộc trở về lạ nước lạ cái, dân tộc bản địa chắc chắn cũng sẽ đề phòng bọn họ, căn bản không cần người của Bộ Nội vụ nhúng tay vào!”
Đây chẳng phải là phương án thứ hai trong tưởng tượng của Serov sao? Để người Azerbaijan có văn hóa tương tự bao trùm lấy những người trở về, trước tiên hòa tan hết lệ khí của người Chenchya! Serov ánh mắt sáng rừng nhìn Valia, cô em này, ta phải cưới bằng được! Tìm được một bà xã biết thông đồng làm ác như thế, sau này chắc chắn là sẽ thoải mái hơn rất nhiều.