Trở về phòng làm việc của mình, Serov ngẩng lên trời cằn nhằn một hồi, bớt giận xong tiếp tục xem tài liệu.
“Tướng quân, điện báo của đồng chí Shirekov ở Hungary!” Isemortny được Serov ra dấu, mở hồ sơ ra đọc, “Xung quanh Imre Nagy đã tập hợp được một nhóm người phản đổi tổng bí thư Rákosi, bọn họ chủ yếu gồm một số phần tử trí thức như nhà khoa học, nhà văn, phóng viên, nghệ sĩ và cán bộ lãnh đạo, hình thành phe phản đối có tổ chức. Có tin tức nói rằng, tổng bí thư Rákosi đã chuẩn bị khai trừ Imre Nagy khỏi đảng, lý do là ông ta từ chối kiểm điểm sai lầm và lôi kéo tập đoàn chống đối đảng xung quanh mình!”
“Nhà văn? Phóng viên? Nghệ sĩ? Phần tử trí thức?” Serov lầm bầm tự nói: “Khối liên hiệp của một đám phần tử trí thức bất mãn? Mỗi lần có kẻ nhảy ra gây chuyện là đều thuộc đám người này!”
Cẩn thận suy nghĩ, giống như thật sự là vậy, không cần biết một đất nước có chuyện gì xảy ra, đám vương giả võ mồm này luôn là kẻ đầu tiên lao ra nổ pháo, lừa gạt dân chúng bình thường làm vật hy sinh! Sau mỗi lần động loạn, đám phần tử trí thức bất mãn này thấy tình hình không ổn lại trở thành đám người quỳ gối liếm chân sớm nhất, so sánh trước sau hoàn toàn không có chút liêm sỉ nào cả. Cũng chỉ có thời đại hiện nay tin tức không phổ biến mới có thể bảo vệ được hào quang của bọn chúng, nếu là thời đại internet ở hậu thế thì sớm muộn cũng cho nhân dân nhìn thấy rõ ràng bộ mặt thật của đám vương giả võ mồm này.
“Đấu đá giữa Rákosi và Nagy chúng ta vốn không nên hỏi tới, nhưng trong đó ẩn chứa nguy hiểm nhất định!” Serov chỉnh lý lại suy nghĩ, nói: “Sợ nhất là tranh đấu giữa hai người ảnh hưởng tới sự ổn định xã hội của Hungary. Các thủ đoạn khác đều là chuyện nhỏ, chỉ có một trường hợp khiến tôi cảm thấy sợ hãi, đó là có người kích động người dân biểu tình! Dùng tư tâm của bản thân kích động nhân dân biểu tình để thực hiện lợi ích cho cá nhân, rất dễ tạo thành hậu quả không thể khống chế nổi!”
“Cục diện Hungary hiện tại thế nào rồi, trong điện báo của Shirekov có nhắc tới không?” Serov hỏi.
Isemortny vóc người dong dỏng cao, liếc nhìn lại tài liệu, đáp: “Xét về tổng thể, cục diện Hungary vẫn ổn định. Tướng quân, chỉ đạo Shirekov tiếp tục giám sát động tĩnh ở Hungary?”
“Nghiêm ngặt phòng ngừa có người thúc đẩy đấu đá lan tràn ra xã hội, quan trọng nhất là ngăn chặn quần chúng biểu tình!” Serov cân nhắc một thoáng, hung hăng nói: “Một khi phát hiện có người phát tán tin đồn ra xã hội, lập tức thông báo cho tôi biết, để Shirekov báo cáo với tổng cục trưởng Panyushkin động tĩnh ở Hungary, xem thử cục trưởng có biện pháp dự phòng nào không...”
Lúc này Serov đang bị hãm ở Ai Cập không thể thoát thân, chỉ hy vọng Tổng cục có người giác quan thứ sáu nhạy bén, có thể nhìn thấu manh mối bất ổn trong nội bộ Hungary.
“Trước tiên quản tốt Ai Cập mới là việc chính, đừng để đến lúc có chuyện lại chẳng quản được ở đâu cả!” Chỉnh lý xong suy nghĩ, Serov để Isemortny chuyển lời của mình lại cho Shirekov, trong tình huống có thời gian, Serov vẫn tính đến việc làm thế nào phát triển thế lực của Liên Xô tại Ai Cập trước.
Cẩn thận nghĩ lại Khủng hoảng kênh đào Suez trong lịch sử, Serov phát hiện mình nếu đứng ở lập trường Ai Cập, đối mặt với liên quân Anh Pháp sẽ rơi vào trạng thái vô cùng đáng thương. Hai nước Anh Pháp tuy rằng sau chiến tranh đã dần suy yếu, hơn nữa còn có xu thế càng lúc càng xuống dốc nhưng vẫn không phải thứ Ai Cập có thể đối kháng được.
Cho dù Serov nghĩ đến vỡ đầu, đổi qua vài kịch bản tính toán, kết quả vẫn không có thay đổi gì, đó chính là Ai Cập hiện tại đụng phải liên quân Anh Pháp chắc chắn sẽ bị đánh cho u đầu mẻ trán. Lực lượng hải quân của Anh Pháp, đừng nói là Ai Cập không thể sánh bằng, cho dù là Hồng hải quân Liên Xô hiện tại cũng không phải là đối thủ. Một khi Ai Cập giao chiến với liên quân Anh Pháp, ngoài chịu trận để liên quân Anh Pháp đơn phương củ hành ra thì căn bản không còn cách nào khác.
Nếu như trong tay Serov có một trăm dàn tên lửa chống hạm P- Termit thì còn có thể giúp Ai Cập thua đẹp mắt hơn một chút, nói không chừng còn có thể nhân lúc tên lửa chống hạm lần đầu tiên ra trận, xử lý một chiếc hàng không mẫu hạm vỏ mỏng gì đó, đáng tiếc hiện tại tên lửa P- Termit Liên Xô vẫn còn đang nghiên cứu, làm sao cho Ai Cập dùng được?
“Bỏ đi, thua thì thua thôi, dù sao có nước Mỹ và Liên Xô thu dọn hộ Ai Cập, mình cứ tìm một chỗ an toàn, nằm chờ chiến thắng cuộc chiến này là được!” Serov từ bỏ cơ hội thử nghiệm thiên phú chiến tranh của bản thân một lần, chuyên tâm làm một trùm mật vụ thôi.
Thủ đô Cairo của Ai Cập là trung tâm văn hóa trong thời gian dài sau khi đế quốc Ả Rập tan vỡ, trình độ bảo hộ với văn hóa Ả Rập thậm chí còn vượt quá các thành phố như Dasmacus, Baghdad, nhất là sau khi đế quốc Ottoman Thổ Nhĩ Kỳ càng lúc càng thu mình khi đối diện với thế giới Cơ Đốc giáo, Cairo liền trở thành ngôi đền văn hóa quan trọng nhất của người Ả Rập.
Ít nhất là Serov biết, vị tổng thống Iraq sau này kéo lên phong vân vô biên tại Trung Đông, Saddam Hussein, đã tốt nghiệp đại học Cairo Ai Cập, trong những thập niên , khi chủ nghĩa dân tộc Ả Rập phát triển mạnh, Cairo trong lòng một số người Ả Rập theo chủ nghĩa dân tộc ưu tú lại càng là thủ đô của thế giới Ả Rập.
Đương nhiên, ấn tượng của Serov khi lần đầu tiên tới Cairo thực sự không được tốt, không phải vì thiếu hụt không khí văn hóa, cũng không phải vì chán ghét hoàn cảnh tôn giáo mà là vì một lý do vô cùng đơn giản, đó chính là cơ sở hạ tầng quá cũ kỹ, khiến cho Serov hai chục năm trước ngày ngày chứng kiến thành quá kiến thết của Trung Quốc, sau đó lại ở Liên Xô trông thấy từng công trình lớn hoàn thành, cảm thấy cực kỳ khó thích ứng.bg-ssp-{height:px}
“Đây chính là thủ đô tinh thần của thế giới Ả Rập, có hơi bình thường mà!” Nếu không phải Serov cân nhắc tới bên cạnh mình có người dẫn đường thì đã có gì nói nấy rồi. Cái nơi rách nát gì đây, Cairo phát triển không phải là bị liên quân oanh tạc xong mới bắt đầu tiến hành đấy chứ? Serov cẩn thận nghĩ lại, càng lúc càng cảm thấy suy đoán của mình rất có khả năng.
“Đồng chí Serov, buổi tối đoàn cố vấn quân sự chúng tôi còn cần gặp mặt ngài thủ tướng Nasser!” Mặc dù không thích Serov xuất thân từ hệ thống KGB, thiếu tướng Bastov vẫn cần phải thông báo hành trình của mình cho KGB, loại cảm giác bị khống chế này có lẽ cũng là nguyên nhân khiến Bastov không thích Serov.
“Tổng thống Nasser là con chim ưng của thế giới Ả Rập, tôi cũng muốn gặp vị nhân vật truyền kỳ này một lần!” Serov không mặn không nhạt khen ngợi, Nasser tài năng chừng nào Serov không biết được, nhưng khả năng của Nasser nhất định là mạnh hơn quốc vương của vương quốc Ai Cập. Không cần biết Serov cười nhạo tính cục hạn của những nhân vật lịch sử này như thế nào, ít nhất việc lật đổ được vương quốc là đủ khiến trong lòng hắn cảm thấy kính trọng.
Khi biết Khủng hoảng kênh đào Suez không có đất cho mình phát huy, tâm tình Serov cũng coi như mở ra, mấy ngày này ngoài tiếp tục tìm kiếm người đại diện trong các giai tầng ở Ai Cập ra, rảnh rỗi đi tham quan kim tự pháp đã trở thành sở thích của hắn, buổi sáng chụp ảnh lưu niệm trước tượng Nhân Sư, vừa nãy liền ăn chút thịt nướng bán bên đường, ừm, mùi vị không tệ!
Chiều tối, thủ tướng Ai Cập Nasser mở tiệc tiếp đón đoàn cố vấn quân sự Hồng quân, địa điểm tại hoàng cung của quốc vương Ai Cập tiền nhiệm. Serov đã quen với phong cách bê tông cốt thép, đời này lần đầu tiên được vào trong hoàng cung tràn ngập phong tình dị vực như thế này. Thảm Ba Tư thuần thủ công trải đất, các loại đèn đuốc giống như sản phẩm nghệ thuật khiến hắn phảng phất như lạc vào thời cổ đại.
Nếu không phải xung quanh còn một đám sĩ quan Liên Xô có mặt, Serov sẽ còn tưởng rằng mình lại xuyên việt lần nữa. Nasser hiện tại trên danh nghĩa vẫn chưa phải là tổng thống, sau khi lật đổ vương quốc, Nasser giam lỏng Naguib tại gia, chỉ trích ông ta ủng hộ Tổ chức Anh em Hồi giáo cộng thêm âm mưu ám sát mình, sau đó Nasser trở thành thủ tướng Ai Cập. Sau một trường tranh giành quyền lực ngắn ngủi vì quyền khống chế quân đội và Ai Cập, Nasser trở thành người chiến thắng cuối cùng.
“Đây con mẹ nó là thật hay giả đấy? Nasser vậy mà lại cho phép rượu cồn tồn tại!” Serov trông thấy một số sĩ quan Liên Xô vui vẻ uống ừng ực, tâm tình vụt nổ tung, Hồi giáo không cho phép uống rượu, lần này Nasser coi như đã phá lệ.
“Tướng quân, thiếu tướng Bastov ở đằng kia!” Thuận theo ngón tay Isemortny chỉ, Serov trong thấy thiếu tướng Bastov và Nasser đang đứng cạnh nhau, có vẻ nói chuyện khá sôi nổi!
Thiếu tướng Bastov cũng trông thấy Serov đi tới, lập tức thông qua phiên dịch giới thiệu: “Thủ tướng Nasser, vị này là tướng quân trẻ tuổi nhất của Liên Xô chúng tôi, trước đây là đại sứ thường trú Italia, thiếu tướng Serov!”
Nghe thấy đại sứ thường trú Italia xong, thân sắc Nasser khẽ động, hỏi: “Đại sứ Liên Xô thường trú Italia nhiệm kỳ trước? Cậu là quân nhân?” Mặc dù cách nhau một Địa Trung Hải, nhưng mới qua nửa năm, một số tin tức ít thấy về việc Liên Xô và nước Mỹ thiếu chút nữa binh nhung tương kiến, đối với loại người như Nasser cũng không phải là bí mật gì. Bây giờ một trong những nhân vật chính đang ở ngay đây, trong lòng Nasser cũng có chút hứng thú tìm hiểu bí mật.
“Ngài thủ tướng Nasser, rất vui được gặp ông! Công tác ở hệ thống ngoại giao chỉ là theo sự sắp xếp của cấp trên, chỉ có làm việc ở Bộ Nội vụ mới là công tác chính yếu của tôi!” Lucani phiên dịch hoàn chỉnh lại lời của Serov cho Nasser, cơ quan mới KGB này có lẽ sẽ khiến Nasser cảm thấy hơi khó hiểu cho nên Serov trực tiếp nói mình công tác tại Bộ Nội vụ!”
“Bộ Nội vụ?” Nasser thần sắc khẽ động, quay người hô lên: “Gọi bộ trưởng Bộ Nội vụ Arium tới đây, không biết chừng Arium và những người bạn Liên Xô sẽ có tiếng nói chung ở phương diện này!”
“Cảm ơn những người bạn Liên Xô tới Ai Cập, hỗ trợ chúng tôi tiến hành xây dựng đất nước!” Nasser vóc dáng không cao, nói chuyện lại rất có khí thế, nhất là đối mắt lấp loáng hữu thần rất có sức chấn nhiếp. Nếu không phải Serov luôn cản thấy hàm râu của Nasser có chút tức cười thì đây hoàn toàn là bộ dạng tiêu chuẩn của một bậc kiêu hùng.
Nasser không thích thế lực tôn giáo, tuy rằng không quá nhất trí với tiêu chuẩn nâng đỡ minh hữu của Liên Xô nhưng chung quy vẫn có thể coi là một người lãnh đạo thế tục; là người ủng hộ tổng thống Naguib, Tổ chức Anh em Hồi giáo hiện tại là thế lực bị Nasser trọng điểm đả kích.
Serov không hiểu tình huống cụ thể ở Ai Cập nhưng phỏng chừng trong nhà giam Ai Cập lúc này hẳn là có không ít người lãnh đạo các thế lực tôn giáo, còn về bộ trưởng Bộ Nội vụ Arium và mình trao đổi cái gì, trong lòng hắn cũng đã có phương hướng. Bạn nghĩ cán bộ Bộ Nội vụ hai nước sẽ bàn chuyện gì? Đương nhiên là bàn xem làm thế nào đả kích kẻ địch tạo thành uy hiếp với quốc gia...
“Anh Arium, trong nhà tù đông đúc chật chội! Kỳ thực phương thức đơn giản nhất để xử lý những người này chính là giết đi!” Serov nhấp một ngụm rượu vang, cười ha ha đề nghị, “Đương nhiên, Ai Cập hiện tại đang ở vào giai đoạn kiến thiết, các loại công trình đều cần nhân lực, cho nên tôi cảm thấy anh Arium hẳn là sẽ nhân từ xử lý việc này!”