“Quân Lâm ca ca, ta muốn tới điểm sống lại. Ca ca hiện tại tâm tình bất hảo, ta phải đi an ủi hắn.” Lạc Nhi lưu luyến không rời nói.
Từ nhỏ đến lớn hai huynh muội đều thích bám lấy Dạ Sắc Quân Lâm, hầu như thành một loại thói quen. Sau lần đầu Vệ Danh Viễn thổ lộ, Dạ Sắc Quân Lâm vô tình hay cố ý ly bọn họ càng lúc càng xa. Vừa mới bắt đầu có thể không phát hiện, nhưng mà lúc rõ ràng xa cách đến ai cũng cảm giác được, liền sinh ra cục diện người truy ta cản hiện giờ.
“Ừ, đi đường cẩn thận.” Đối với Lạc Nhi coi như muội muội chăm sóc từ nhỏ đến lớn, Dạ Sắc Quân Lâm biểu tình hòa hoãn hơn chút, nhưng chỉ nhàn nhạt nhìn nàng bước một bước lại quay đầu nhìn, không có mở miệng giữ lại.
Thẳng đến khi Lạc Nhi ly khai, xung quanh toàn bộ đều yên tĩnh lại, nam tử dưới tàng cây mới chậm rãi thở ra một hơi.
Quay đầu lại thấy Hướng Dịch ở dưới cây ngoạn con cua, đem một con bên ngoài cái giỏ bắt lại, Dạ Sắc Quân Lâm trong lòng không thoải mái liền tiêu tan. Thấy động tác của cậu, Dạ Sắc Quân Lâm không kiềm được nở nụ cười, đi tới trước mặt Hướng Dịch ngồi xổm xuống, xoa xoa tóc cậu, khóe miệng cong lên dáng tươi cười: “Con cua hảo ngoạn sao?”
Hướng Dịch mím môi liếc hắn một cái, lại cúi đầu tiếp tục bắt cua.
“Ta mang ngươi đi bắt cá tiếp thế nào?”
Bắt cá? Hướng Dịch nhìn hắn nháy một cái mắt, chỉa chỉa cái loài bò sát trong giỏ, cũng không nói chuyện, chỉ nuốt từng ngụm nước bọt, sau đó tiếp tục mặt không thay đổi bóp cái sọt ở trong đựng động vật tám chân kia.
囧.
Hảo hình tượng = =
Dạ Sắc Quân Lâm lập tức hiểu, cùng Hướng Dịch ở chung một đoạn thời gian, hắn rốt cuộc triệt để hiểu câu người không thể nhìn bề ngoài.
Nhìn một khốc nam lạnh như băng, bình thường cũng rất ít nói chuyện, mỗi lần đến lúc ăn cơm lại như tiểu hài tử. Nếu như hắn không đi chuẩn bị đồ ăn, kẻ khốc nam nào đó sẽ mở to cặp mắt đen lung linh, dùng một loại ánh mắt rất vô tội trông mong nhìn hắn.
Thỏa hiệp hay là không thỏa hiệp, đây là một vấn đề.
Dạ Sắc Quân Lâm suy tính mười giây, bán ngồi chồm hổm cầm lấy cái giỏ, thuần thục phân phó: “Cầm đến suối rửa, ta đi nhóm lửa trước.”
Hướng Dịch mắt thoáng cái trợn to, Dạ Sắc Quân Lâm cười nhìn cậu xách cái giỏ đi, vươn tay nhéo mặt mình. Cùng người này ở một chỗ lâu, số lần hắn cười trái lại so với trước nhiều hơn rất nhiều.
Nhưng phải nói, người này sao lại thích ăn cua như vậy?
Chọn lấy một con cua.
Tiếp theo nhóm lửa, xuyên cua, quét gia vị, tiếp tục lật trở, một loạt động tác làm thành thạo vô cùng. Đem Hướng Dịch mỹ tư tư uy no, Dạ Sắc Quân Lâm dập tắt lửa, nói: “Ngày mai chúng ta rời khỏi nơi này.”
Ngày mai ly khai?
Hướng Dịch có chút phát mộng, trong khoảng thời gian này ở chỗ này thật tốt, thế nào đột nhiên phải đi…
Dạ Sắc Quân Lâm tiến đến bên cạnh cậu nằm xuống, nhìn trên trời trời xanh mây trắng, vỗ vỗ lưng cậu, giải thích: “Chậm nhất là ngày mai không đi sẽ có phiền phức, hành tung của chúng ta bị người phát hiện.”
Game 《 tứ quý 》 cao thủ bảng ra lò, xếp hạng level vị thứ nhất là cấp Dạ Sắc Quân Lâm, không nghi ngờ chút nào NO. . Tên thứ hai là ngoạn gia “Gió thu hiu quạnh”, cấp , tên cường đạo điên cuồng luyện cấp. Trong truyền thuyết nàng đã từng cả ngày lẫn đêm không nghỉ không ngủ đánh quái giết BOSS, thực không phải người thường có thể đạt được.
Trên bảng đẳng cấp kim quang lóng lánh, người chơi đứng hàng đệ nhất đoạt nhiều vinh quang nhất, vì vậy nên bát quái tự nhiên cũng nhiều nhất.
Liên hệ với sự việc phát sinh vài ngày trước đó ở Tân Thủ Thôn, ngoạn gia đệ nhất cao thủ bảng và ngoạn gia đệ nhất tài phú bảng hai người đồng thời thất tung, nhất thời khiến cho mấy nhân sĩ có tâm đều suy đoán.
Các loại lời đồn đại như là rùa mọc cánh bay loạn.
“Có bát quái có bát quái! Các ngươi nghe nói chưa? Tài phú bảng đệ nhất ngoạn gia ‘Hướng Dịch’ và cao thủ bảng đệ nhất ‘Dạ Sắc Quân Lâm’ hai người có tiến triển mới.” Tại một tiểu thôn đơn xơ, người nói chuyện cố ý dừng lại.
“Bọn họ làm sao?”
“Căn cứ tin tức tin cậy mới nhất, bọn họ lần cuối cùng ở Tân Thủ Thôn xuất hiện, ngày đó bão cát từng trận, thổi khiến mọi người không thể mở mắt nổi. Dạ Sắc Quân Lâm bị mấy vạn ngoạn gia bao vây chính giữa, khí độ thong dong không hoảng hốt chút nào, giữa làn tên bay trái lại ngửa mặt lên trời hét to, dọa sợ mấy người... Tấm tắc, thiên quân vạn mã ta độc hành, ô ô, quá đẹp trai!”
“Sau đó thế nào?”
“Đều nói hồng nhan gây tai hoạ nha, lúc đó Hướng Dịch công tử bạch y tung bay đứng ở bên hắn, hai người nhìn nhau, định ra lời thề đồng sinh cộng tử. Tuy rằng tuy rằng đều là nam tử, đưa tình ẩn tình, tình chàng ý thiếp cũng lừa không được ánh mắt của quần chúng vây xem sáng như tuyết. Sau đó, liền xảy ra chuyện lãng mạn nhất trong thiên hạ.”
“Cái gì?”
“Một thân hắc y Dạ Sắc Quân Lâm đem Hướng Dịch ôm vào trong lòng, giữa thiên quân vạn mã, hoa lệ lệ cùng cậu ta...bỏ — trốn”
>o