Nói như vậy, hắn dành khoảng năm trăm năm để tu Luyện Khí cảnh đến Quân Chủ cảnh. Hai cái vạch nhãn lang kia không nhờ vào đan nàng luyện thì chúng có thể đến Quân Chủ cảnh trong vài chục năm sao?
Điều đó là không thể!
"Chậc." Ân Cửu U bực bội, nàng cần phải ẩn mình trong bóng tối một đoạn thời gian để trị thương.
Hai canh giờ trôi qua, Sinh Tử Võ Đài chỉ còn hai người, một người là cao thủ nửa bước hóa hải, người còn lại là Ân Cửu U vẫn trốn trong bóng tối không ra.
"Quả nhiên là Huyết Ma Sát Thể, phải tôi luyện bằng huyết nhục mới mạnh mẽ lên được."
Nhìn ra thảo nguyên xanh tươi, một bóng người cao gầy bước từng bước vững vàng chậm rãi đi về phía trước. Hắn không tìm thấy Ân Cửu U nên đành phải đi loạn khắp nơi tìm kiếm người sống sót cuối cùng.
Mặc dù đã trải qua một kiếp nhìn thấy vô số cảnh giết chóc, bản thân đã chịu bao nhiêu tra tấn về thể xác, nhưng khi đối mặt với cường giả, Ân Cửu U vẫn run sợ.
Trên đời này có cảm giác đau đớn nào mà ta chưa từng trải qua, cùng lắm thì liều mạng, dù sao cũng không chết thật.
Không suy nghĩ nhiều, Ân Cửu U lao ra như nghé con không sợ cọp, cước bộ nàng ảo diệu biến hóa đến trước mặt nam nhân cao gầy.
Nam nhân kia tung ra khủng trải bắt lấy bả vai Ân Cửu U, thoáng chốc thân ảnh nàng biến mất ngay lúc khủng trải chụp tới, khí hải nam nhân lâp tức phóng thích trải rộng trăm dặm trường.
Ân Cửu U biết không thể cứ dùng quỷ bộ trốn tới trốn lui, hắc côn trong tay nàng vung lên, trời trong xanh mây trắng lập tức ùm ùm kéo tới mây đen xám xịt, từng tiếng sấm rầm vang trung thiên.
Nam nhân cao gầy lập tức dẫm một chân thật mạnh, đất đá xung quanh hắn nhô cao như tường thành rồi bao bọc hắn lại.
Ân Cửu U thất kinh nhìn nam nhân cao gầy, trong lòng nàng thầm hò hét phẫn nộ.
Nam nhân này là Đại Năng Giả, còn là Đại Năng Giả đạt nửa bước Hóa Hải cảnh!
Một cây côn khác được Ân Cửu U lấy ra, vận khí quyết quấn quanh hắc côn rồi dùng toàn bộ mã lực ném đến tường đá do nam nhân cao gầy xây lên, song hắc côn còn lại trong tay được nàng vung xuống.
"Sát Đế Lôi Phạt."
Oanh!
Tiếng sét đánh xuống chói mắt một phương, sau khi sét đánh xuống mây đen lập tức đổ xuống những hạt mưa, Ân Cửu U cứ nhìn khối tường đá vỡ vụng, bên trong là nam nhân cao gầy toàn thân không một vết thương.
Nam nhân cao gầy chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Ân Cửu U, dùng hắc côn nàng ném đi đánh nàng một cái về phía tay trái.
Ân Cửu U thấy sát khí ập tới nàng đã nhanh chóng thu mình lui về phía sau nhưng vẫn không kịp, bị nam nhân đánh vào cánh tay trái, làm nàng mất thế lăn một trận mấy vòng trên đất.
Khống chế linh khí tốt thể thuật càng tốt hơn, Ân Cửu U có cảm giác không đánh lại nam nhân này.
Ân Cửu U khẽ ép bản thân đứng dậy, nhưng vừa đứng lên nàng đã nằm lại xuống dưới.
Nam nhân cao gầy thong dong cước bộ đến bên cạnh nàng, hắn nghĩ chiêu vừa rồi của nàng đã rút toàn bộ linh khí trong người nàng, nói như vậy nàng đã tung toàn bộ lực lượng bản thân có được.
Hắn đến trước người Ân Cửu U, nhìn cánh tay trái tê liệt của nàng mà đạp một cước, tiếng "răng rắc" vang lên giữa cơn mưa.
Hắn đã nghĩ nàng sẽ la lên những tiếng thất thanh đến đau họng, nhưng chờ đợi chỉ là tiếng hít thở dồn dập của nàng, cái mặc quỷ che đi hai phần ba mặt nàng làm hắn không thể thấy biểu hiện nàng hiện tại.
Là một kẻ tôn trọng đối thủ, hắn sẽ không tháo mặt nạ nàng xuống. Bóp cổ nàng nhấc lên, Ân Cửu U lã người để hắn làm gì mình tùy ý, đôi con người vô tình của nam nhân xuất hiện từng đợt sóng dao động, "Ngươi... Là nữ nhân?"
Khóe miệng Ân Cửu U cau lên nụ cười, dù không nhìn thấy rõ gương mặt của nàng nhưng hắn biết, nụ cười nàng đang phô bày ra là nụ cười khinh miệt.
Khinh miệt hắn xem nàng là nữ nhân.
Nam nhân cao gầy hất tung Ân Cửu U đến gốc cây, nàng đập người vào gốc cây to ngã xuống đất không dậy nổi.
Chưa phải lúc, vẫn còn chưa đủ... Ân Cửu U mặc niệm.
Tay phải còn hoạt động được của Ân Cửu U bị nam nhân cầm lên chơi đùa và bẻ gãy nó.
Như lần trước, nàng không kêu la, không rên lên một tiếng nhỏ, điều này làm trong lòng nam nhân càng bực bội, hắn tức giận rút ra thanh chủy thủ đâm vào bụng, hai cánh tay đã đứt gãy của nàng...
"Tại sao... Ngươi không cảm thấy đau sao?"
Đôi đồng tử đỏ huyết như hồng ngọc ở hai hốc mắt như hố sâu nhìn nam nhân cao gầy, hắn không biết đôi mắt ấy có ý gì, hắn đột nhiên thấy sợ, hắn có cảm giác như âm hồn dạ quỷ đang nhìn hắn và chơi đùa hắn, điều này làm hắn muốn nhanh chóng giải quyết Ân Cửu U.
Thanh chủy thủ lần quyết tuyệt cắt xuống cổ Ân Cửu U, đồng tử Ân Cửu U co rút lại, nàng tung thân ảnh đứng dậy lùi về sau.
Nam nhân nhìn xuống đôi chân vẫn còn hoạt động mà chậc một tiếng, "Có lẽ ta nên đập nát đôi chân đó."
Tiếp lại lời của hắn là nụ cười khinh miệt từ Ân Cửu U, hắn tức giận, thân ảnh biến mất trước mặt Ân Cửu U.
Cánh tay đã gãy của Ân Cửu U đột nhiên đưa lên phía trước một thứ gì đó như được bắn ra từ ngón tay mảnh khảnh, bắn trúng ngay vai nam nhân cao gầy, thân hình cao lớn của hắn hiện ra ngay trước mắt Ân Cửu U, máu tươi được những hạt mưa cuốn trôi xuống đất, hòa lẫn cùng với máu tươi của Ân Cửu U, một trận pháp dưới chân hai người hiện ra.
Ngay trước mặt nam nhân cao gầy, điều khó tin xảy ra, hắn thấy hai cánh tay Ân Cửu U bấm thủ quyết khống chế trận pháp, nhìn từng chữ từng hình vẽ phức tạp dưới đất, nam nhân thoáng thất kinh chạy ra xa, nhưng chỉ được vài ba bước đã bị cản lại bởi những chiếc roi bằng nước cuốn lấy chân hắn như gông cùm xiềng xích.
Ân Cửu U nhẩm khẩu quyết trong miệng, song đôi con ngươi vô thần nhìn về phía nam nhân cao gầy thốt ra một chữ, "Bạo."
Vóc người cao gầy ngay tức khắc bị uống nắn vặn vẹo và nổ tung.
Mây đen trên trời tản đi, lộ ra từng tia sáng ấm áp, càng ấm áp hơn là những giọt mưa bằng máu rơi tung tóe khắp nơi.
Ân Cửu U cảm nhân sự ấm áp này, nàng cảm thấy khoái cảm, khí huyết trong người cứ sôi lên, nếu bây giờ có thêm một đối thủ nào chắc chắn nàng sẽ xông lên giết hắn mà không nghĩ ngợi điều gì.
Huyết Ma Sát Thể, lấy huyết nhục làm căn cơ tu luyện, càng tôi luyện trong huyết nhục Huyết Ma Sát Thể chủ thể càng mạnh, bất quá... Sẽ khiến người sở hữu rơi vào ma cảnh.