“đau, sao lại đau thế này?” cảm giác truyền đến thật lợi hại nha. Một thiếu nữ xoa đầu mình, đôi mắt từ từ mở ra. Khung cảnh mờ mờ dần hiện rõ. Đây là đâu?_ bệnh viện chăng? Không phải cô nhớ không nhầm thì lần cuối cô ngất là ở cạnh bờ sông. Cô bị họ đẩy ngã xuống suối. Dù biết bơi nhưng lúc đó cô phát hiện mình bị chuột rút nên đuối sức. Nước dồn vào miệng, mũi cô rồi cô chìm xuống ờ sâu hồ. Cô lắc đầu nguầy nguậy, làm sao mình có thể sống sót cơ chứ! _Á! Trời đất, ngự y ngự y đâu? Đại tiểu thư tỉnh rồi!_ một tiểu nha đầu tự nhiên từ đâu chui ra hét ầm lên làm cắt ngang suy nghĩ của cô. Sau đó một ông già đầu đội mũ cắm lông chim lật đật chạy vào. _Quái bệnh viện kiểu j ấy nhở?_ cô nhẹ nhàng nói:
_này các ngươi thừa lúc ta đang bệnh nên tranh thủ đưa ta đi quay phim hả?_ “hừm dám động vào con gái của bộ trưởng Quốc phòng ta ư”
_e hèm gọi đạo diễn ra đây cho tôi_ cô hắng giọng
Tiểu nha đầu cùng ông già nghe tôi nói đều ngạc nhiên. Tiểu nha đầu hỏi:
_đại tiểu thư, người bị chập mạch phải không? Có phải người ngã trên thảo nguyên nên óc có vấn đề rồi ạ?_ vừa nhìn vào mặt ta hươ hươ tay trước mặt ta mặt tràn đầy vẻ lo lắng. Xong nàng ta phẩy tay cho ông ngự y ra ngoài rồi đến ngồi cạnh ta. Ta có hơi nghi ngờ nên bắt đầu câu chuyện: _này cho ta hôi chút nha ta tên j? Đây là đâu? Người thân có ai? Thời đại nào? Cuộc sống trươc đây của ta ra sao? Mong cô nương đây giải thích giùm.
Ai ngờ vừa nghe xong dãy nghi vấn của ta nha đầu kia lăn quay ra ngất xỉu luôn. Ta hoảng hốt đỡ nàng dậy vuốt vuốt lưng cho tỉnh lại mà trả lời thắc mắc của ta. Tiểu nha đầu kia híu mày: _ thật sự người k nhớ j sao?
_người tên là Võ Huyền Trắc Cơ, con gái đầu lòng của tả thừa tướng Võ Nguyên Nguyệt quốc và trưởng công chúa Mã Túy Nhan. Người tuổi, dưới còn có muội muội tên Võ Huyền Ngọc Mạn và tiểu đệ Võ Thần Chương. Ngoài đất nước của chúng ta còn có Thủy quốc và Mộc quốc. Người có hôn ước với vương gia của Mộc quôc hùng mạnh để tăng sự hòa thuận giữa hai nước
chỉ còn tháng là cử hành hôn lễ. Tiểu nữ là Ngọc Miên gọi là Miên nhi. Không hiểu tại sao mấy ngày trước người bị ngã ngựa ở thảo nguyên dẫn đến hôn mê._tiểu nha đầu mặt khó hiểu chầm chầm giải thích cho ta. Bây giờ cái mặt ngu ngơ của ta mới bắt đầu gặm thông tin. Trời đất! Ta xuyên không rồi! ở hiện đại cũng là danh phận tiểu thư ở đây cx vậy. Haizzz ông trời qua tốt cho ta cái danh phận kim hoàng. “Miên nhi, giúp ta thay y phục đi” _ “vâng”. Ngồi trước cái gương ta sững người, người j đâu mà đẹp giữ vậy??? Tổng quan khuôn mặt như kiệt tác vĩ đại. Đôi lông mày cánh cung, mắt phượng to, mũi cao, miệng nhỏ với đôi môi căng mọng tràn đầy sức sống. Làn da thì trắng mịn. Lúc sau công việc trang điểm hoàn tất: mái tóc dài đen mượt đc búi lên bằng cây trâm vàng quý giá, chỉ chừa một đoạn tóc mỏng xõa trước ngực. Xiêm y bằng lụa tốt, lấp lánh như kim cương. “con tỉnh rồi à?”_ ta quay người lại. Một người đàn bà trung niên ăn mặc lộng lẫy, phía sau có một cô gái đi vào. “Miên nhi tham kiến phu nhân”_ nha hoàn cúi xuống làm lễ. Bà cười, dịu dàng bảo:” đứng lên đi”. Nói đoạn người đó đến ngồi cạnh ta, cầm tay ta rồi nói:
_nương nghe ngự y nói con bị mất trí nhớ. Nhưng không sao con sẽ dần quen và nhớ lại thôi!_ ta nghĩ chắc đây là nương của Trắc Cơ trước rồi, trông rất phúc hậu. Miên nhi giới thiệu với ta: “đại tiểu thư, đây là muội muội Ngọc Mạn của người” và chỉ vào cô gái đang tươi cười phía sau. Ta cx chỉ gật đầu đáp lại. Nương lại tiếp tục câu chuyện: “phụ thân đã biết con tỉnh lại nên gọi con tới gặp người đó, con mau đi đi” _ “vâng”. “để muội dẫn tỉ nha” Ngọc Mạn chìa tay trước mặt ta. “ừm, vậy cx được” _ “Trắc Cơ xin lui ạ”_ ta nghĩ mình phải học lại quy củ nơi này rồi. Oa! Cái phủ thừa tướng này lớn thiệt, trang trí hoành tráng. Tường thành ít nhất cũng cao trượng nha. Giữa có cái hồ lớn và chiếc cầu chạm khắc tỉ mỉ bắc qua nó. Cây cối xanh um, không khí trong lành mát mẻ. Dọc đường ta tranh thủ hỏi: _ Ngọc Mạn, ta được hứa gả cho vương gia nào vậy?”. Cô nàng vui vẻ đáp lại: _tỉ thật có phúc đó. Vương gia tên là Khuất Anh Triệt, em trai của hoàng đế nước Mộc. Đây là hôn sự chính trị nhằm tăng thêm tình hữu nghị giữa hai nước đồng minh. Nhưng muội nghe nói vương gia tính khí lạnh lùng, tàn nhẫn nhưng rất giỏi võ công, k ai thắng được chàng đâu. Đặc biệt mái tóc trắng kim cương đã tô điểm thêm cho sự đẹp trai của chàng đó!
_Ngọc Mạn! tỉ nghe muội nói mà cứ tưởng muội bay lên chín tầng mây rồi ấy!