Đại Ma Vương

chương 939: rất rõ ràng, hắn không phải là loại chủ thần nông cạn!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong Thâm cốc tại Vùng đất hỗn loạn.

Thái Nhĩ, La Cách, Áo Tác Ai, Ngõa Tây Tư đang tề tựu tại cửa hàng Quân Vương của Thái Nhĩ để thương nghị về vấn đề liên minh Liệp thần giả tới xâm phạm. Thời gian trôi qua, bốn người phân biệt đều nhận được tin tức, có thể xác nhận rằng mười hai đại thống lĩnh của liên minh Liệp thần giả đã tập trung bên ngoài Vùng đất hỗn loạn.

Đại chiến đang căng thẳng sắp bùng nổ, tứ đại quân chủ này cũng thu phục các phương thế lực đầu não lớn nhỏ về dưới trướng, âm thần chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến.

Tất cả bọn hung thần ác sát tại Vùng đất hỗn loạn thời gian này đều không chém giết lẫn nhau nữa, đám Phong Linh thường lui tới khắp nơi, ẩn nấp tại những nơi bí mật thu thập tin tức.

- Áo Tác Ai, ngươi có quan hệ không tệ với Bố Lai Ân, có biết tại sao giờ này mà hắn chưa tới hay không? - Thái Nhĩ sắc mặt có chút khó coi, hắn năm lần bảy lượt phái người đi Ma Ẩn cốc mời Hàn Thạc tới nghị sự nhưng đều bị Tư Thác Tháp Mỗ lấy lý do chủ nhân đang bế quan tu luyện nên không tiếp khách. Bọn họ hiện giờ đã nhận được tin tức xác thực là liên minh Liệp thần giả sắp triển khai hành động. Hàn Thạc vẫn không tới, nói thế nào cũng hơi khó chấp nhận.

Áo Tác Ai lắc đầu:

- Ta cũng đã phái người tới đó một chuyến, và cũng nhận được tin giống ngươi, có lẽ Bố Lai Ân đang trong thời điểm tu luyện quan trọng. Uhm, dù sao phía hắn cũng sớm đã thương nghị xong xuôi, hẳn đã có tính toán, cần bố trí gì có lẽ đã xong rồi!

- Hy vọng như thế!

Thái Nhĩ hừ một tiếng, không vui nói:

- Nếu như phía hắn không đỡ nổi một đòn thì liên minh Liệp thần giả sẽ tiến quân một mạch thẳng tới Thâm cốc, năm phương chúng ta không thể có chút sơ sót nào. À, Áo Tác Ai, hy vọng ngươi có thể phái người tới thông báo cho hắn, rằng Liệp thần giả vài ngày nữa sẽ tấn công tới đây, bảo hắn tự làm tốt chuyện của mình.

- Cũng được. - Ở thời điểm nhạy cảm này, Áo Tác Ai cũng không tiếp tục tranh cãi với Thái Nhĩ, rất dứt khoát đáp ứng với hắn.

- Hy vọng hắn có thể cầm cự được, tên kia gần đây ngông cuồng ngang ngược, trong tay hẳn có chút tiền vốn mới đúng. - La Cách cười âm trầm, không biết trong lòng đang nghĩ đến chuyện xấu xa gì, đầy nét âm độc xảo trá.

- Ngươi là ai? Ngươi không thể vào, đứng lại! - Đột nhiên, từ bên ngoài cửa hàng Quân vương vọng vào một tiếng hô kinh hãi.

Thái Nhĩ sắc mặt trầm xuống, vẻ không vui. Cái cửa hàng Quân Vương này là hắn đứng tên. Chuyện bọn hắn tập trung ở đây bàn chuyện, Thâm cốc rất nhiều người đều biết. Hiện giờ ở chỗ này tề tụ bốn người mạnh nhất Vùng đất hỗn loạn, là ai lớn mật dám xông tới như vậy?

“Thịch!” Bên ngoài vang lên một tiếng trầm đục. Chợt hết thảy khôi phục lại sự tĩnh lặng.

“Ha ha.” Thái Nhĩ. Vậy mà có người dám động thủ trên đầu thái tuế. Thú vị thú vị! - La Cách cười hắc hắc quái dị trêu chọc.

Vẻ mặt hai người Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai cũng đầy vẻ kinh ngạc, không rõ người bên ngoài tới rốt cuộc là ai. Theo bọn họ thấy, đúng ngay lúc này bất kì là ai cũng không liều lĩnh xông tới. Nơi này hiện tại đang có bốn đại quân chủ.

- Mặc kệ là ai. Dám xộc thẳng vào chỉ có một con đường chết! - Thái Nhĩ giận quá hóa cười, gằn giọng sắc bén nhưng vẫn không nhúc nhích, chờ người đến tiến vào.

Mặc dù không đi ra nhưng Thái Nhĩ dựa vào thần hồn cường đại của mình đã cảm ứng được kẻ xông vào tu luyện có lẽ là Tử Vong lực lượng. Cảnh giới tựa hồ chỉ đến cảnh giới Thượng vị thần trung kì. Loại cao thủ cấp bậc này tại Vùng đất hỗn loạn mặc dù không phải khắp nơi đều có, nhưng cũng không ít. Thái Nhĩ thân là quân chủ cường đại nhất Vùng đất hỗn loạn, hiển nhiên sẽ không xem loại cao thủ này ra gì.

Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm giác được có chút kì quái, cao thủ dạng này hẳn không có can đảm xông tới mới phải chứ? Nhất là bên ngoài còn có một thủ hạ Thượng vị thần hậu kì của hắn phòng thủ, bất kể thế nào thì hắn thấy người đến này không nên xông vào mới phải.

Trong lúc Thái Nhĩ còn đang thầm kinh ngạc thì lòng chợt thấy hoảng hốt, đột nhiên phát hiện kết giới chính mình bố trí đột nhiên nứt ra khe hở nhỏ, một cái bóng lặng lẽ chui vào.

Hai tròng mắt người vừa vào quét qua cả bốn người một lượt, cuối cùng ánh mắt tập trung trên người La Cách, thản nhiên hỏi:

- Ngươi chính là La Cách?

La Cách ngẩn cả ra, vừa đối mắt với người nọ, đột nhiên cảm giác được Tử Vong thần lực trong cơ thể có chút kì quái, trở nên cực kỳ rối loạn, căn bản mình không khống chế được.

La Cách nhận thấy được sự dị thường trong cơ thể mình, vẻ mặt lập tức kinh hãi, ngay lập tức gật đầu:

- Không sai, ta là La Cách!

Gật gật đầu, hai mắt người nọ nhìn chăm chú La Cách, linh hồn ba động mãnh liệt thoáng cái đã bao trùm La Cách. Con mắt La Cách lập tức biến thành màu trắng, cả người ngây ra như phỗng, giống như hóa đá đứng im không nhúc nhích.

- Ngươi là ai? Ngươi vừa làm gì La Cách rồi? - Thái Nhĩ thét lớn, đột nhiên đứng thẳng lên căm tức gườm người mới đến, xem chừng bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị ra tay đánh giết.

Ngõa Tây Tư cùng Áo Tác Ai cũng đứng lên, một trái một phải vây người lạ ở trung tâm, định phối hợp với Thái Nhĩ.

- Các ngươi tốt nhất đừng có động thủ, nếu không ta sẽ làm thịt toàn bộ bọn ngươi đấy. - Người nọ linh hồn dường như đang chậm rãi thăm dò La Cách, lúc này vậy mà còn nhàn hạ nói chuyện được, hơn nữa lời nói ra hời hợt, phảng phất trong mắt hắn thì ba người Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai không phải là Quân chủ của Vùng đất hỗn loạn, mà là con kiến hôi hắn có thể giơ tay bóp chết.

Nhân vật cuồng vọng ngang ngược thì Thái Nhĩ đã gặp không ít, nhưng người bộ dạng không coi ai ra gì thế này vẫn chưa gặp.

Khó chịu đựng được, Thái Nhĩ thoáng cái đã bị chọc giận, tính cách thường ngày của hắn giờ phút này bộc phát ra, cười ha ha nói:

- Cho dù ngươi có là thống lĩnh một phương liên minh Liệp thần giả đi nữa, hôm nay liều lĩnh tới đây cũng đừng hòng rời đi được, ta thật muốn xem xem ngươi làm sao làm thịt toàn bộ chúng ta!

Lời vừa nói xong, Thái Nhĩ đã định động thủ.

- Thái Nhĩ, đừng manh động!

Ngay lúc này, đôi con ngươi La Cách đã xuất hiện trở lại, rùng mình một cái đột ngột quát lên. Vẻ mặt sợ hãi nhìn người xa lạ trước mặt, giọng nói La Cách có chút run rẩy:

- Ngài, ngài có gì dặn dò ạ?

La Cách dùng chính là “ngài”, mà không phải là “ngươi”.

Thái Nhĩ ngạc nhiên vô cùng, có phần không thể tin được đây là La Cách mà hắn biết rất nhiều năm. La Cách này tại Vùng đất hỗn loạn nổi danh âm hiểm vô tình, có thù tất báo, chưa bao giờ dùng những từ ngữ thành kính như vậy đối với ai, cũng chưa thực sự sợ hãi người nào. Nhưng hiện tại rõ ràng La Cách rất sợ hãi, nói chuyện cũng rất nhún nhường, hành động khác hẳn thường ngày.

- Thái Nhĩ, đừng ra tay!

La Cách lần nữa lặp lại, chợt khom mình hướng người kia thi lễ, cúi người hỏi:

- Có thể cho phép ta vì ngài mà cống hiến sức lực không?.

- Trừ ngươi ra, ở Vùng đất hỗn loạn còn còn bao nhiêu cường giả tu luyện Tử Vong lực lượng? - Người nọ cười nhạt, thong dong hỏi.

- Hàn Hạo, còn có Long Khi, Tu Tư An... - La Cách suy nghĩ một chút, cung kính báo hết tên của những người mình biết ra.

- Bọn chúng ở chỗ nào? - Người nọ dường như rất hài lòng với thái độ của La Cách, gật đầu hỏi tiếp.

- Hàn Hạo ở chỗ nào ta không biết, một số người khác phân biệt ở... - La Cách khom người, rất nhanh nói ra những tin tức mình biết.

- Uhm, tốt lắm. Người nọ không rườm lời, sau khi La Cách trả lời liền quay đầu đi, cũng không thèm để ý vẻ mặt ngạc nhiên của Thái Nhĩ, Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai.

Sau khi hắn rời khỏi một hồi lâu, Thái Nhĩ thần sắc ngưng trọng quay sang La Cách hỏi:

- Hắn là ai? Cha của ngươi hay là ông của ngươi? Tại sao ngươi cung kính với hắn như vậy?

Hít sâu một hơi, La Cách cả người mềm nhũn, ngồi phịch xuống ghế của mình, sau khi ổn định lại tâm tình mới cười khổ nói:

- Với cha ta hay ông ta cũng không cung kính như vậy, nếu như hắn thật là cha hoặc là ông của ta, ta cũng sẽ không trầm luân mà phải dạt đến Vùng đất hỗn loạn sinh sống.

- Hắn rốt cuộc là ai? - Ngay cả kẻ luôn luôn ít lời là Ngõa Tây Tư cũng không thể nhịn được, quát lạnh.

- Chủ thần!

La Cách nhẹ nhàng thở dài, dường như là nói ra từ này được vô vùng tốn sức, dừng một chút, sợ mấy người Thái Nhĩ không rõ ràng tình hình, hắn cười khổ bổ sung:

- Rất rõ ràng, hắn không phải là loại Chủ thần nông cạn.

Lời vừa nói ra, Thái Nhĩ, Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai đầy vẻ kinh sợ, ai nấy đều toát mồ hôi lạnh toàn thân.

- Khó trách... Ta phải sớm đoán được, nếu không phải Chủ thần, La Cách ngươi tại sao lại vẫy cái đuôi hạ tiện như vậy! - Ngõa Tây Tư gật đầu nói.

- May mà vừa rồi ta nghe lời ngươi không ra tay...

Thái Nhĩ cười gượng, lắc đầu nói:

- Bằng không, không cần chờ liên minh Liệp thần giả tới đây, hôm nay Vùng đất hỗn loạn đã bị quét sạch rồi!

- Hắn tại sao lại đến Vùng đất hỗn loạn, hắn muốn làm gì?

Áo Tác Ai có chút kích động, lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ, chẳng lẽ cái đám mười hai đại thần vực đó chuẩn bị huỷ diệt Vùng đất hỗn hoạn. Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy...?

- Hẳn không phải là bởi vì chuyện này...

La Cách lòng dần lắng lại, bình tĩnh phân tích:

- Bằng không, hôm nay bốn người chúng ta đã chết! Ta nghĩ hắn lần này tới đây hắn là có chuyện khác!

Nhắm mắt lại suy nghĩ một hồi, La Cách chậm rãi nói:

- Hắn dường như đang tìm vật gì đó, hoặc là một ai đó... Vừa rồi linh hồn hắn di chuyển trong cơ thể ta, tất cả bí mật tâm linh thân thể gì của ta cũng không thể tránh được việc hắn thăm dò, hẳn là hắn không tìm được thứ mình cần, cho nên mới bỏ qua cho ta...

- Hy vọng thật sự là như thế, bằng không lần này chúng ta có cố gắng thế nào đi nữa, cũng không thể thoát khỏi vận mệnh bị hủy diệt. - Áo Tác Ai có chút bi quan, đối mặt với đối thủ cường đại như thế, hắn biết là căn bản mình không có một cơ hội.

- Hôm nay cứ như vậy đi, ta nghĩ chúng ta đều cần có thời gian tỉnh táo một chút, cẩn thận suy ngẫm lại nên làm tiếp theo thế nào. - Thái Nhĩ thấy ba người đều không có hứng thú bàn luận tiếp chuyện đối phó liên minh Liệp thần giả, bèn quyết định kết thúc hội nghị lần này.

Ba người Ngõa Tây Tư, La Cách, Áo Tác Ai cũng cảm giác được mình cần có thời gian để suy ngẫm, nghe vậy đều gật đầu đồng ý, không đợi Thái Nhĩ nói gì thêm, nối tiếp nhau rời đi. La Cách lần này không ở lại một mình, giống như Áo Tác Ai hồn bay phách lạc bước đi.

Chờ đến khi ba người đi hết, Thái Nhĩ không nói lời nào trầm mặc một hồi lâu, sau đó lặng lẽ rời khỏi Thâm cốc, đi tới ngọn núi lửa đã tắt lần trước đàm phán với đám người Hàn Thạc, đến một vách đá bố trí kết giới, đoạn lấy ra gương ma pháp, chuẩn bị liên lạc với Đạt Tạp.

Ngay tại chỗ gần vách đá không xa, một bóng dáng quỷ mị đứng trong bóng râm của đại thụ, lén lút quan sát động tĩnh của Thái Nhĩ.

Truyện Chữ Hay