Lúc trước Áo Nhĩ Sắt Nhã chỉ hơi không vui, nhưng sau khi Hàn Thạc nói một hồi ra, sắc mặt nàng ta liền có chút khó coi, mục quang nhìn về phía hắn mang theo vẻ phẫn nộ không gì che dấu nổi:
- Hàn Thạc, ngươi cho rằng Vận Mệnh kính của ta thu thập Thần hồn là trò trẻ con ư? Không có những lực lượng Thần hồn ấy, lực hấp dẫn của Thiên Không thành đối với Thần cách sẽ càng lúc càng mạnh mẽ, căn bản không chờ được tới lúc ngươi đột phá kết giới của Thiên Không thành, chúng ta sẽ xong đời trước một bước rồi!
Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa nhíu mày, cũng cảm thấy Hàn Thạc có phần càn quấy, có điều hắn vẫn xem như nể mặt hắn, ôn hòa nói:
- Hàn Thạc, ngươi làm như vậy sẽ khiến tất cả Thần cách Chủ thần khó xử, cho dù ta không quản, người khác cũng sẽ tìm ngươi gây phiền phức. Đến lúc ấy chẳng những là Quang Minh thần A Tư Đình Tư, chỉ sợ ngay cả ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông đều sẽ nổi giận lôi đình. Áo Nhĩ Sắt Nhã thu thập Thần hồn có lẽ hơi tư lợi, nhưng cách làm của nàng ta lại bật lên tác dụng là cùng chung cách nhìn, không có sự ước thúc từ Vận Mệnh kính của Áo Nhĩ Sắt Nhã đối với Thiên Không thành, mười hai đại Thần cách Chủ thần chỉ e đã không chống nổi từ rất lâu rồi. Cho nên, cho dù là A Tư Đình Tư, Nội Tư Đặc, Ám Mông đối với Áo Nhĩ Sắt Nhã có hoài nghi có bất mãn đi chăng nữa, thì trên loại tình hình chung này vẫn không dám qua loa, ngoan ngoãn nghe phân phó từ Vận Mệnh nữ thần, chỉ dám tại phương diện chi tiết tạo ra một số phiền phức cho nàng ta mà thôi.
Phản ứng của Áo Nhĩ Sắt Nhã và Phí Nhĩ Nam Đa không ngoài dự liệu của Hàn Thạc. Nhếch miệng cười, hắn ung dung nói:
- Đừng tức giận mà, nghe ta nói xong đã.
Khẽ hít một hơi, thấy cả hai đều đã bình tĩnh lại, Hàn Thạc mới nói tiếp:
- Ngươi lúc nãy không phải nói rồi sao, chỉ cần ta có thể triệt tiêu ảnh hưởng của Thiên Không thành đối với Thần cách, thì ngươi sẽ mặc cho ta thu thập Thần hồn?
Áo Nhĩ Sắt Nhã hiển nhiên có chút kinh ngạc, hướng ánh mắt chăm chút nhìn về phía Hàn Thạc, ngưng giọng nói:
- Ý ngươi nói, ngươi có thể triệt tiêu ảnh hưởng của Thiên Không thành đối với Thần cách?
Phí Nhĩ Nam Đa cũng cực kỳ ngạc nhiên, không chắc chắn nhìn về phía hắn nói:
- Hàn Thạc, những lời này không thể nói loạn, một cái không hay, mọi người đều sẽ cùng toi đời đó.
- Loại đại sự này ta dám nói giỡn chơi ư?
Hàn Thạc vẻ mặt xác định, nghiêm túc nói:
- Ta dám đảm bảo, chỉ cần ma khí của ta thu thập được đủ số Thần hồn, nó cũng có thể triệt tiêu được ảnh hưởng của Thiên Không thành đối với thần cách của các ngươi. Chẳng những như thế, nếu số lượng Thần hồn trong nó đủ, việc mở Thiên Không thành cũng dễ như bỡn!
Dị quang trong mắt Áo Nhĩ Sắt Nhã vừa lóe chợt tắt, trong lòng nàng ta cực kỳ kích động, ánh mắt nhìn chăm chăm thật kỹ Hàn Thạc. Rất lâu sau, Áo Nhĩ Sắt Nhã vô cùng ngưng trọng lại mở miệng lần nữa:
- Ngươi dám khẳng định, khi ma khí của ngươi hấp thu đủ Thần hồn, thì có thể mở ra kết giới phòng ngự của Thiên Không thành?
Khẳng định gật đầu, Hàn Thạc nghiêm túc nói:
- Ta khẳng định, chỉ cần có đủ Thần hồn duy trì, việc mở Thiên Không thành là lẽ đương nhiên...
- Được.
Áo Nhĩ Sắt Nhã quát khẽ một tiếng, bộ ngực cao ngất phập phồng không thôi, dứt khoát nói:
- Ta cho phép ngươi thu thập những Thần hồn đó, nhưng nếu ngươi thu thập đủ Thần hồn mà không thể phá nổi kết giới tại Thiên Không thành, đến lúc ấy cho dù ta không động thủ, ngươi cũng nên biết sẽ có hậu quả thế nào.
Quét mắt với Phí Nhĩ Nam Đa, nàng ta bình tĩnh nói tiếp:
- Phí Nhĩ Nam Đa, chuyện này liên can đến tất cả Thần cách Chủ thần, tốt hơn hết mong ngươi hãy triệu tập mọi người tới đây.
Phí Nhĩ Nam Đa gật đầu, lợi dụng lực lượng không gian bỗng dưng chế tạo không gian thông đạo, dẫn mười Thần cách Chủ thần khác từng người tới Vận Mệnh thần điện.
- Lại sao thế? - A Tư Đình Tư vẻ mặt vui vẻ ôn hòa, phảng phất như những người bên ngoài vây quanh Vận Mệnh thần vực không phải do y triệu tập tới vậy.
Nội Tư Đặc mặt đầy vẻ ngưng trọng, liếc Phí Nhĩ Nam Đa, lại nhìn thoáng qua Hàn Thạc bên cạnh, kỳ quái nói:
- Sao vậy, hình như có việc trọng đại cần thương lượng à.
Áo Nhĩ Sắt Nhã thấy ba người A Tư Đình Tư, Mạn Nhu, Lai Na xuất hiện, hơi nhíu mày, dường như đối với hành động ba người lấy Vận Mệnh thần vực để hạ thủ hơi có chút bất mãn, sau khi nghe thấy Nội Tư Đặc truy hỏi, mới giải thích tình huống tổng thể một lần. Mười đại thần cách Chủ thần này nghe xong, toàn bộ ồ lên, ánh mắt ai nấy nhìn về phía Hàn Thạc đều tràn vẻ hoài nghi, trong đó Mạn Nhu không khách khí nhất, quát lạnh:
- Tiểu tử này không phải đang nói hươu nói vượn đấy chứ?
- Chuyện này quả không thể nói đùa được, nếu hắn không nắm chắc, chúng ta há chẳng phải cùng xui xẻo theo hắn? Giao tương lai của chúng ta toàn bộ đặt cược lên tiểu tử này, Áo Nhĩ Sắt Nhã, ngươi không phải quá liều lĩnh đấy chứ?
Rất nhiều người có ý kiến như Mạn Nhu, đều không quá tin Hàn Thạc có chút thực lực, dồn dập xuất ngôn tỏ vẻ hoài nghi. Ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa nhíu mày, không hề phát biểu ý kiến, có điều trông bộ dạng cũng cảm thấy chuyện hơi khó giải quyết, không ai nói giúp cho hắn.
- Ta không biết hắn nói là thật hay giả, có điều hắn nói thu thập đủ Thần hồn có thể mở ra Thiên Không thành, chúng ta nên cược một ván. Dù sao, thời gian của chúng ta không nhiều, chỉ cần có một tia cơ hội, chúng ta đều không thể bỏ qua.
Thanh âm của Áo Nhĩ Sắt Nhã lại khôi phục vẻ đạm mạc, trầm mặc trong chốc lát mới nói tiếp:
- Để phòng vạn nhất, ta có một chủ ý, chính là hy vọng Chúng Thần Chi Chiến lần này càng khốc liệt thêm chút, chỉ cần có thể tạo thêm gấp đôi số lượng Thần hồn, vậy thì hẳn không có vấn đề gì. Cho dù biện pháp của Hàn Thạc không hữu hiệu, thì Vận Mệnh kính của ta cũng có thể triệt tiêu lực lượng của Thiên Không thành, chỉ có điều, tổn thất của mười hai đại thần vực phải gia tăng gấp đôi. Các ngươi thấy thế nào?
- Đây quả là một chủ ý hay, hắc hắc, hai biện pháp chuẩn bị chung quy sẽ không tệ. - Nội Tư Đặc đến giờ vẫn chưa tham chiến, vừa nghe Áo Nhĩ Sắt Nhã đề nghị như vậy, lập tức cười ‘hắc hắc’ quái dị tỏ vẻ đồng ý. Ám Mông và Cổ Lạp Đa đi cùng y tự nhiên sẽ hùa theo, Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa cũng gật đầu, tỏ ý mình cũng đồng ý với đề nghị này.
Chỉ có Sinh Mệnh, Thủy, Quang Minh ba đại Thần cách Chủ thần một lời không nói. Trận chiến này tổn thất lớn nhất chính là ba bên bọn họ, một khi làm theo đề nghị của Áo Nhĩ Sắt Nhã, vậy ý nghĩa cho độ thảm liệt của trận chiến sẽ tăng thêm một cấp, bọn họ đối với việc này mà nói quả không phải chuyện tốt.
- Áo Nhĩ Sắt Nhã, ngươi nói sao cơ? - Vẻ tươi cười trên mặt A Tư Đình Tư dần dần thu liễm, nghiêm nghị nhìn về phía Vận Mệnh nữ thần.
- Ta cảm thấy có thể thử xem, nếu hắn thật có thể mở Thiên Không thành, hy sinh thêm một số Thần hồn cũng đáng giá. Ít nhất, như vậy có thể bảo toàn chúng ta trước khi ả chủ động ra khỏi Thiên Không thành giết chết ả! - Áo Nhĩ Sắt Nhã lạnh nhạt nói.
- Hắc hắc, A Tư Đình Tư, ngươi sẽ không sợ hãi đấy chứ? Áo Nhĩ Sắt Nhã cũng không sợ, ngươi lúc này lại chiếm thượng phong, ngươi đang lo điều gì? - Nội Tư Đặc cười trên nỗi đau người khác, chế nhạo nói, điệu cười có chút tà ác.
A Tư Đình Tư hét to một tiếng, cười ầm lên ha hả:
- Áo Nhĩ Sắt Nhã không sợ, ta sợ cái gì? Mạn Nhu, Lai Na, chúng ta không thể yếu khí thế trước người khác!
Lúc nói chuyện A Tư Đình Tư bèn liếc xéo Áo Nhĩ Sắt Nhã, ý khiêu khích trong mắt đã không còn che dấu nổi nữa.
Hai nữ thần Mạn Nhu, Lai Na luôn lấy ý kiến của A Tư Đình Tư làm chủ, vừa nghe y nói như vậy cũng đều oán hận gật đầu đồng ý:
- Tiểu tử, đến lúc ấy nếu ngươi không thể mở Thiên Không thành, ta sẽ khiến ngươi biết thế nào gọi là sống không bằng chết! - Mạn Nhu nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt với tên đầu têu Hàn Thạc này, lạnh lùng uy hiếp.
Nhún vai, Hàn Thạc hờ hững cười hì hì nói:
- Yên tâm yên tâm, nhất định sẽ không khiến các ngươi thất vọng là được.
“Mẹ nó, chờ bản thể lão tử tiến giai đột phá cảnh giới Ma Chủ, sẽ lấy mấy con mụ các ngươi khai đao đầu tiên.” - Hàn Thạc thầm nhủ.
- Nếu đã như thế, vậy mọi người hãy tiếp tục cuộc chơi đi, ta nghĩ mọi người đều không cần lưu tay, dùng lực lượng mạnh nhất tiến công mới là hành động sáng suốt. Chỉ cần số lượng Thần hồn tử vong đủ, ta sẽ lập tức nói cho mọi người biết. Trước đó, cứ để Chúng Thần đại lục hỗn loạn tiếp đi!
Áo Nhĩ Sắt Nhã ra vẻ phân phó công việc, sau khi nói xong một phen liền lạnh lùng nói:
- Các vị từ đâu tới thì về chỗ ấy đi, không gian thông đạo còn ở đây, ta sẽ không tiễn.
Đám người A Tư Đình Tư ai nấy vẻ mặt âm trầm, một lời không nói hất đầu rời đi. Ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa nháy mắt một cái với Hàn Thạc rồi cũng cười hắc hắc quái dị rời khỏi.
Ngay khi Hàn Thạc định cùng Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa rời đi, thì Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã đột nhiên mở miệng:
- Thần hồn khu Vận Mệnh thần vực này vẫn là do ta thu, Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy ba đại thần vực cũng có chiến tranh, ngươi tới bên đó hoạt động đi.
Vận Mệnh nữ thần ở đây, một nơi hai người song song thu Thần hồn thì tự nhiên sẽ có chỗ xung đột, Hàn Thạc ngẫm nghĩ một chút đoạn cảm thấy chia ra làm đích xác là thượng sách, vì vậy bèn đồng ý:
- Cũng được, ta đi bên Quang Minh thần vực, Phí Nhĩ Nam Đa, phiền ngươi tiễn ta một đoạn.
- Đơn giản thôi. - Phí Nhĩ Nam Đa cười cười, vươn tay lại mở ra một thông đạo, vẫy vẫy tay với Hàn Thạc, tự mình tiên phong chui vào. Liếc Áo Nhĩ Sắt Nhã cái sau cùng, Hàn Thạc cũng không tiếp tục nói thêm gì, lập tức theo Phí Nhĩ Nam Đa tiến vào không gian thông đạo, vừa bước ra thì phát hiện mình đã xuất hiện ở Thiên Phong sơn mạch bên ngoài Quang Minh thần vực.
Thiên Phong sơn mạch là nơi ắt phải qua để tiến vào Quang Minh thần vực, cả sơn mạch có lớn có nhỏ cả ngàn đỉnh, tất cả lấy tên Thiên Phong sơn mạch. Trong Thiên Phong sơn mạch lúc này Thần linh rối loạn, rất nhiều cao thủ đến từ Phong, Hỏa, Lôi Điện, Đại Địa bốn đại thần vực đang từng bước ép sát đuổi giết Sinh Mệnh, Quang Minh, Thủy ba đại thần vực, ép lui họ vào trong Quang Minh thần vực.
Rất hiển nhiên là cao thủ của bốn đại thần vực Lôi Điện, Phong, Thủy, Đại Địa liên hợp chiếm ưu thế, không ngừng tiêu diệt thần vệ của ba đại thần vực Sinh Mệnh, Quang Minh, Thủy hình thành tại đây. May mà trong Thiên Phong sơn mạch có Quang Minh thần vực sớm đã bố trí xong xuôi, tháp năng lượng chi chít trên ngàn đỉnh núi kia đếm không xuể, toàn bộ đều phóng ra Quang minh thánh quang. Dưới sự hỗ trợ của Quang Minh thánh quang lóa mắt ấy, bọn họ khó khăn lắm mới chống nổi sự truy sát của liên quân bốn đại thần vực Phong, Hỏa, Lôi Điện, Đại Địa.
Tháp năng lượng tháp dày đặc không biết hao phí bao nhiêu năng lượng tinh thạch, Quang Minh thần vực lúc đầu hao phí tâm huyết bố trí Thiên Phong sơn mạch hẳn là vì phòng ngừa Tử Vong, Hủy Diệt, Hắc Ám, ba đại thần vực tiến công. Ai ngờ rằng Phong, Hỏa, Lôi Điện, Đại Địa bốn đại thần vực lại tới nhanh hơn một bước, ép họ không thể không lập tức vận dụng lực lượng của Thiên Phong sơn mạch để ngăn cản.
Hàn Thạc vừa vào trong đó, nhìn thấy Thần hồn chưa tiêu tán trôi giạt đầy trời, liền hưng phấn cười ha ha như điên, lập tức phóng ra Vạn Ma Đỉnh thu lấy...