- Ha ha ha.
Thiếu niên luyện khí tầng hai kia thấy bộ dạng ngoài mạnh trong yếu của hai người Trần Mâu, đoán được bọn họ đang khiếp đảm. Cười to một tiếng, sau đó kiêu ngạo nở nụ cười dữ tợn nói:
- Tu Chân giới chính là thế giới mạnh được yếu thua, ngươi không có bổn sự, cũng đừng trách người khác khi dễ ngươi. Cáo trạng, cười chết người rồi. Đừng nói các ngươi không phải là đệ tử hạch tâm của Vạn Quỷ Quật, coi như là vậy, Vạn Quỷ lão tổ cũng không giúp được các ngươi.
- Ngươi nói bậy, lão tổ chúng ta thần công cái thế, vũ nội vô địch. Ngươi dám động thủ lão nhân gia ông ta nhất định sẽ giúp chúng ta báo thù.
Vệ Hoa cũng gào thét lên.
Lôi Động ngược lại cũng có chút ít kỳ quái, chỉ để hai người này thu hút lực chú ý của đối phương một chút mà thôi. Gào thét tâng bốc vỗ mông Vạn Quỷ lão tổ làm chi không biết? Bất quá, nghi hoặc thì nghi hoặc. Nhưng vẫn ngự sử lấy Quỷ tốt, phiêu hốt tiếp cận tên gia hỏa luyện khí tầng hai kia.
- Coi như hết, Vạn Quỷ Quật các ngươi từ trước tới nay đều xếp hạng dưới Cực Âm động chúng ta. Ta thế nhưng là đệ tử hạch tâm của Cực Âm Động, giết mấy người các ngươi cũng chỉ như giết con sâu con kiến mà thôi. Lão gia hỏa Vạn Quỷ kia há lại vì mấy người đệ tử bình thường như các ngươi đi tìm lão tổ nhà ta lý luận? Cho dù là lý luận ta cũng không sợ, Cực Âm lão tổ nhà ta cũng không sợ Vạn Quỷ lão tổ nhà ngươi.
Tên kia càng nói càng đắc ý, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm, nhe răng cười không ngừng:- Xem ra các ngươi đúng là chấp mê bất ngộ rồi, vậy hãy nếm thử tư vị Hỏa Vân kiếm của ta.
Hắn vừa dứt lời, còn chưa kịp ngự sử phi kiếm. Sắc mặt bỗng nhiên sững sờ, chỉ cảm thấy sau lưng có một cảm giác man mát. Nghi hoặc quay đầu lại, chỉ nghe thấy được một tiếng hít-khà-zzz, thấy được một con Quỷ tốt màu sắc đỏ bừng, mặc áo giáp đang hướng về phía mình hung tàn nhe răng trợn mắt, cùng lúc đó, lưỡi dao sắc bén chém thẳng về phía cổ của hắn.
Máu tuôn như mưa.
Người nọ cũng là không may, nếu hai bên đều là ba người chính diện liều mạng với nhau, nương tựa theo pháp khí cường đại trong tay, còn có ưu thế về tu vi, không nói là chiếm hết ưu thế, nhưng ít nhất hai bên cũng có thể đấu ngang tay. Đáng tiếc chính là, người này tuổi tác không lớn, thiếu niên đắc chí không tránh khỏi càn rỡ một chút, kiêu ngạo mà lại không đủ lòng cảnh giác. Thực lực chưa phát huy được nửa phần đã bị Quỷ tốt đánh lén thành công, một đao bay đầu.
Luyện Khí tầng hai, mặc dù đã trải qua lần thứ hai tẩy tủy phạt mao, nhưng nhục thể con người vẫn không thể bằng được các loại yêu thú. Mà tu sĩ nhân loại sở dĩ có thể trấn áp được các loại yêu thú, là do thiện dùng các thủ đoạn phối hợp với nhau. Mà Quỷ tốt sau khi thi triển Thị Huyết thuật, một đao chém cự xà đều có thể lưu lại miệng vết thương sâu đến tận xương, chớ nói chi đến cái cổ của một tu sĩ nhân loại Luyện Khí kỳ tầng hai.
Đồng thời với lúc đầu lâu của Trương tiểu tử bay ra khỏi cổ, Trần Mâu cùng Vệ Hoa cũng lộ ra nụ cười hung tợn. Một người thi triển Minh Hỏa đạn, một người thì thi triển Huyền Âm thuẫn, bên cạnh chỉ huy tiểu kiếm công kích, xông về phía trước. Lôi Động sau khi một kích thành công, lập tức sai sử Quỷ tốt lao về phía nữ đệ tử Cực Âm Động.
Nữ đệ tử kia cũng có thực lực Luyện Khí tầng một, nhưng bị một đao của quỷ tốt chấn nhiếp, không chiến đã có vài phần khiếp đảm. Sắc mặt trắng xám, mặt mày thất thố, chật vật sử dụng tiểu kiếm màu lục nghênh địch. Gã nam đệ tử còn lại thì kinh hãi, lựa chọn bỏ trốn. Chưa chạy được vài bước, lại bị Vệ Hoa đâm sáu kiếm vào bắp chân, ngay sau đó một chiêu Minh Hỏa đạn của Trần Mâu gần như đem hắn nổ tung thành vài mảnh.
-Vèo !
Tiểu kiếm màu xanh sẫm của Lôi Động cũng đột nhiên phóng tới. Thừa dịp nữ đệ tử kia còn đang bận rộn ứng phó với Quỷ tốt hung mãnh, không chút nào lưu tình một kiếm cắt nát yết hầu của nàng.
Toàn bộ quá trình, trước sau chưa đủ mấy tức, nhưng mà trong đó thì không thiếu hung hiểm. Nhất là tên gia hỏa luyện khí tầng hai của đối phương, hẳn là đệ tử hạch tâm của Cực Âm Động. Vạn nhất để cho hắn thi triển hoàn toàn sức chiến đấu, hươu chết về tay ai cũng chưa chắc. Ba cái anh không ra anh, em không ra em, đều là mặt mồ hôi đầm đìa nhìn nhau, từ trên mặt người khác đều nhìn thấy nét tái nhợt. Thời điểm sát phạt quyết đoán cũng không cảm thấy gì, nhưng đến khi chuyện lại thành công, lại đều lo sợ ẩn hoạn. Đương nhiên, điều này cũng là bởi vì ba người đều là người mới, kinh nghiệm chưa đủ. Sau khi bị đánh lén, rối loạn tâm thần. Trong cơn cuống quít đến pháp thuật cũng không thi triển.
Tuy nói tất cả mọi người đã làm nhiệm vụ, giết qua yêu thú. Nhưng sử dụng pháp thuật giết người, vẫn là lần đầu trong đời, cũng may ba người đều thuộc thế hệ tâm trí kiên định. Biết rõ việc đã đến nước này, cứ giải quyết hậu quả cho tốt đã rồi nói sau.
Ba người phân công hợp tác, vơ vét tài sản trên thân ba người này. Một nam một nữ kia hiển nhiên đều là người nghèo, trên người ngoại trừ một ít vật phẩm pháp khí do tông phái phát, thì cũng chỉ có hai khối linh thạch và hai bình tiểu Bồi nguyên đan. Về phần gia hỏa bị chặt đầu kia, trong túi trữ vật ngoại trừ có ba khối linh thạch cộng thêm năm bình tiểu Bồi nguyên đan, cũng là rỗng tuếch. Bất quá, chuôi pháp khí Hỏa Vân kiếm trong tay hắn, lại là cực kỳ bất phàm, từ trên thân nó không ngừng tỏa ra sức nóng hừng hực, xa xa không phải là mặt hàng như tiểu kiếm dành cho người mới có thể sánh được.
- Đây là một thanh trung phẩm pháp khí loại phi kiếm.
Sắc mặt Trần Mâu cực kỳ nghiêm trọng giám định cả buổi rồi nói ra.
Lôi Động cùng Vệ Hoa nghe vậy đồng thời hít một hơi lạnh, uy lực của trung phẩm pháp khí, xa xa không phải là thứ như bọn hắn có thể ngăn cản, coi như là Huyền Âm thuẫn của Vệ Hoa e là cũng khó có thể ngăn trở. Cũng may hắn đã bị Quỷ tốt một đao chém bay đầu, nếu không hậu quả thật đúng là không thể tưởng tượng nổi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Trần Mâu lại kiểm tra một phen, mừng rỡ dị thường nói:
- Phát tài rồi, thằng này mới có được phi kiếm không bao lâu, tế luyện không sâu. Chỉ cần phí chút ít công phu, không được bao lâu có thể xóa đi lạc ấn hắn để lại.
- Trở về rồi hãy nói.
Lôi Động thấy nơi này không nên ở lâu, nhanh chóng khu động Quỷ tốt hấp thực sạch sẽ máu huyết của ba người, sau đó ba người lập tức chạy đi.
Cũng không đi con đường chính mà là cố gắng hết sức chọn những con đường nhỏ dùng tốc độ nhanh nhất chạy trở về. Vất vả một đường hữu kinh vô hiểm, tuy chật vật, lại hoàn hảo không tổn hao gì chạy về Vạn Quỷ Quật. Vừa về tới Vạn Quỷ Quật, ba người không dám ngừng lại chút nào, khắp nơi bái thần cầu phật yêu cầu được yết kiến Vạn Quỷ lão tổ.
Đáng tiếc chính là, đã không có ai chịu thông báo lão tổ, còn rước lấy một trận cười nhạo. Một đệ tử Luyện Khí tầng một bình thường, có tư cách gì yêu cầu yết kiến lão tổ?