Hắn từ trí nhớ tàn phá của Tiên Tôn biết được một chiêu này của Vạn Linh Chi Mẫu, nhưng không nghĩ tới trong lúc nàng phi thường suy yếu lại có thể thi triển ra một chiêu này.
Thanh Long Hoàng biết rõ, một khi mình bị cuốn vào trong những tàn hoa đang bay múa kia thì sẽ bị khí tức tàn lụi ăn mòn, tính mạng sẽ bị một phương thức đặc thù không ngừng làm suy yếu, héo rũ cho đến chết. Hắn càng tinh tường, khi mình chừng kiến một chiêu thê lương bi thương này thì cũng đã sa vào trong trạng thái tàn lụi. Thần niệm cường đại của Vạn Linh Chi Mẫu đã phong ấn chặt chẽ toàn bộ không gian quanh hắn rồi, dù hắn muốn chạy trốn thì cũng khó khăn.
Không gian phắp tắc của Vạn Linh Chi Mẫu cũng phi thường nổi danh. Nếu không thì nàng cũng không có thực lực phong ấn không gian tương đương với sáu vực Cửu Châu. Dù là Chí Tôn thì cũng rất khó làm được như vậy.
Nhưng Thanh Long Hoàng cũng tuyệt không phải nhân vật đơn giản, lúc này hắn cười một tiếng dài, quanh thân tràn ngập lệ khí ngưng đọng lại thành thực chất, tràn vào phạm vi vạn vật tàn lụi như từng đợt thủy triều, trì hoãn sự ảnh hưởng của pháp thuật nàng đối với hắn.
Cắn nát đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu, cưỡng ép ngưng tụ ra một thanh kiếm chôn vùi cực lớn, chém về phía vòng xoáy cánh hoa vạn vật tàn lụi dày đặc nhất, bất luận là chiêu số gì, trung tâm luôn là nơi yếu nhược nhất.
Bên trong chôn vùi kiếm của Thanh Long Hoàng không những có thiên địa vũ trụ pháp tắc, được xưng là thuộc tính có lực sát thương mạnh nhất mà còn trộn lẫn với lệ khí cuồng bạo, nồng đậm đến cực hạn.
Một kiếm kia khiến vòng xoáy cánh hoa trì trệ, lăng không bổ ra một đạo đen kịt, phá vỡ đạo phong tỏa không gian. Hắn một đầu xâm nhập vào, chạy ra khỏi pháp trận tàn lụi, cười ha ha, nói:
- Vạn Linh, chỗ này quá nhỏ, ta thở không nổi, muốn đánh thì vào hư không mà đánh.
Thật cường đại, khó trách bọn hắn đều chết trong tay tặc tử này. Vạn Linh Chi Mẫu đến tận đây, trong nội tâm tràn đầy bi thống không hiểu, hiện tại Thanh Long Hoàng đã lợi hại vượt quá dự kiến của nàng.
Hiện tại nàng đã không còn đường lùi nữa rồi. Chân ngọc giẫm mạnh lăng không, xuyên thẳng qua hư không, đuổi sát theo hắn.
Không bị Thanh Long Hoàng quấy nhiễu, trong khoảnh khắc Lôi Động xử lý những oán linh kia cũng thuận buồm xuôi gió hơn. Vốn ở trong Hỗn độn hải hắn đã tổng kết ra rất nhiều thủ đoạn giết Oán linh, bất quá khí đó hắn cũng không dám tùy tiện sử xuất ra U minh quỷ khí hấp dẫn những oán linh kia.
Hỗn độn hải vô biên vô hạn, cất giấu không biết bao nhiêu oán linh. Nếu Lôi Động dám cả gan làm vậy thì chỉ sợ không giết được bao nhiêu oán linh thì đã bị thủy triều oán linh này chôn vùi triệt để rồi.
[ truyen cua tui ʘʘ ne
T ] Tuy nói Vạn Linh Cung cũng là một cung, nhưng cũng chính là một thế giới độc lập vạn phần kỳ diệu. Nhìn như rất nhỏ nhưng kỳ thật rất mênh mông rộng lớn. Bởi vậy có thể suy đoán ra, tạo nghệ không gian pháp tắc của Vạn Linh Chi Mẫu tuyệt đối vượt xa Lôi Động hiện tại.
Mỗi một bước của Lôi Động liền tạo thành những đợt U minh quỷ khí nồng đạm trong hải dương. Mà những U minh quỷ khí tràn ngập sức hấp dẫn kia đã hấp dẫn tuyệt đại đa số sự chú ý của oán linh.
Tư duy và ý thức cuồng bạo của chúng rất đơn giản, lại không có Thanh Long Hoàng ở một bên hướng dẫn cho nên đã phát huy ra hành vi trí lực rất thấp của dã thú, chỉ có thể hành động theo bản năng, rất nhanh liền trở thành một đoàn.
Kể từ đó, áp lực của các thuộc hạ dưới trướng Lôi Động đã giảm rất nhiều, số lượng thương vong cũng giảm lớn. Lôi Động cũng chuyên tâm, lợi dụng U Minh sát trận dụ dỗ những oán linh kia đến cùng một chỗ, xé thành từng mảnh nhỏ, thôn phệ thành linh khí và bổn nguyên chuyển giao cho các huynh đệ đang cố gắng chém giết kia.
Trông thấy Lôi Động phát uy, sĩ khí đại chấn. Tình thế bất lợi đã dần dần thay đổi.
Mọi người càng đánh càng hăng, cùng lúc đó số lượng oán linh tuôn ra từ trong vòng xoáy rõ ràng đã không lớn như lúc đầu rồi.
Mọi người có thể mơ hồ thấy được thắng lợi, lần lượt phát uy, thay đổi chiến cuộc từng chút một. Lôi Động dùng thực lực Chí Tôn, hoàn toàn thay đổi kết cục thất bại của trận chiến này.
Nhất là trong đó có mấy oán linh cường đại dị thường, so với Thanh Long Hoàng mới tiến vào Chí Tôn thì không kém hơn chút nào. Hiển nhiên khi còn sống cũng không phải là nhân vật tầm thường. Chỉ có điều cuối cùng vẫn bị rơi vào tình trạng này, cũng không khỏi khiến Lôi Động ẩn ẩn sinh bi ai. Đường đường là cường giả tuyệt thế nhưng độ đại kiếp nạn luân hồi không thành thì cũng nhận lấy kết cục sống không bằng chết này.
Nhưng Lôi Động tuyệt sẽ không chút hạ thủ lưu tình với bọn hắn, ngược lại còn ra tay đặc biệt hung ác, hi vọng sau khi chôn vùi thì bọn hắn sẽ có cơ hội trọng sinh trong lần Luân hồi kế tiếp.
Dùng thực lực cấp Chí Tôn của Lôi Động trợ trận, nhưng vẫn mất mấy ngày mới có thể tán sát toàn bộ đám oán linh này. Mà số lượng oán linh chết trong tay Lôi Động vượt quá sáu thành.
Số lượng bầy oán linh này to lớn như thế, ngay cả cường giả cấp Chí Tôn như Lôi Động cũng có chút không chịu nổi rồi. Nhưng cũng may, thu hoạch cũng thật lớn, thuộc hạ dưới trướng cùng minh hữu Lôi Động cũng đã thu được số lượng lớn Hỗn độn linh khí và bổn nguyên.
Với sự trợ giúp của rất nhiều Hỗn độn bổn nguyên và nửa miếng Hỗn độn chi tâm thì tư chất Lôi Động đã tăng lên một cấp độ lớn. Như những bổn nguyên này, có lẽ đã không hề có tác dụng với hắn rồi, so với lãng phí cho mình thì không bằng cho người khác.
Hắn thập phần tinh tường, nếu trên thế giới này, trên Chí Tôn còn có chúa tể thì thôn phệ sạch sẽ nửa miếng Hỗn độn chi tâm kia cũng nên làm đấy. Nếu không hắn và Thanh Long Hoàng, ai cũng không có tư cách trở thành chúa tể. Lôi Động và Thanh Long Hoàng đều rất tinh tường.