Đặc Vụ Trọng Sinh: Xuyên Nhanh Thành Nữ Thần Toàn Năng

chương 260: nữ vương mạt thế 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Hứa tổng, sao anh lại tới đây?" Cha Diệp đang chuẩn bị gọi Diệp Thiều Hoa ăn cơm, không nghĩ tới nhìn thấy một nhà Hứa gia đến rồi.Diệp Thiều Hoa ngồi trêи sô pha cả buổi chiều, thấy có người tới, liền đứng dậy chào hỏi các cô chú.Cha mẹ nhà họ Hứa thấy cô cũng không nói chuyện với cô như trước.Họ từng coi Diệp Thiều Hoa như con dâu của mình.Còn khuyến khích con trai theo đuổi Diệp Thiều Hoa.Nhưng bây giờ nhìn thấy Diệp Thiều Hoa, ánh mắt bọn họ rất tối tăm.Nhất là Hứa Kỳ, hắn vẫn nhớ như in nỗi đau bị zombie cắn trước khi tái sinh."Giám đốc Diệp, lần này tôi đến đây, là muốn đem cổ phần đều chuyển nhượng cho anh." Cha Hứa lấy ra hợp đồng đã được chuẩn bị đầy đủ, "Ông trả cho chúng tôi triệu là được."Trong tay bọn họ, cổ phiếu không chỉ có triệu, nhưng con trai nói những việc thật sự đã xảy ra, những cổ phiếu này cũng trở thành những giấy.Còn không bằng đổi ít tiền, nghe theo lời con trai nói mua thêm một chút đồ phòng bị, coi như đến mạt thế cũng có vốn liếng để sống sót."Chờ chút, Hứa tổng mọi người tại sao phải đem cổ phiếu bán cho tôi?" Cha Diệp cau mày khoát tay, trực tiếp từ chối: "Hơn nữa cổ phiếu của mấy người không chỉ là triệu, tôi không cần.""Trong nhà của chúng tôi có một chút việc.

" Cha Hứa nói ra lí do thoái thác đã được chuẩn bị rõ ràng: "Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể tín nhiệm anh, Diệp tổng, chuyện này anh nhất định phải giúp tôi, văn bản tài liệu anh có thể giao cho luật sư nhìn mà kiểm tra."Hắn ước tính nhà họ Diệp chỉ có thể đưa ra giá tiền là triệu, vì vậy đó là lý do tại sao họ yêu cầu mức giá này."Nhà anh đã xảy ra chuyện gì, ngay cả cổ phiếu đều muốn bán?" Cha Diệp không phải loại người thừa nước đục thả câu, đối phương thậm chí ngay cả cổ phiếu đều bán ra, hiển nhiên là có đại sự xảy ra: "Giao tình nhiều năm như vậy, tôi cũng sẽ không mặc kệ đứng nhìn, tôi cho anh mượn triệu, anh đi lấp lỗ thủng, cổ phiếu này anh cứ lấy về."Nhà họ Diệp rất có tiền, nhưng phần lớn là bất động sản, còn có cả cổ phiếu.Trong thời gian ngắn lấy ra triệu, đây cũng là khả năng tối đa nhất của cha Diệp."Thiều Hoa, tới đây." Cha Diệp gọi điện thoại bảo thư ký thu tiền, vừa nhìn cha mẹ Hứa kiêu ngạo nói: "Con bé vào phòng thí nghiệm, nghe nói cái phòng thí nghiệm kia rất khó vào.""Diệp tổng, ông đúng là nuôi một cô con gái tốt." Người nhà họ Hứa ngoài cười nhưng trong lòng không cười.Cha mẹ Diệp chỉ nghĩ lo lắng cho gia đình họ, vì thế cũng không nghĩ nhiều, chỉ gật đầu: “Đương nhiên, nhưng con trai hai người cũng không tệ lắm…”Nhìn xem bộ dạng này của cha mẹ Diệp, Hứa Kỳ một bên khiêm tốn, một bên thấp mắt che đậy ý lạnh nơi đáy mắt.Con gái ngoan.

.

.

Ha, chú có biết không con gái ngoan của chú đã tự tay đưa zombie vào căn cứ an toàn, ngay cả bản thân tôi cũng bị nó giết.Người nhà họ Hứa nói vài câu liền cầm lấy tiền rồi vội vã rời đi.Bọn họ cũng không muốn nói cho nhà họ Diệp biết chuyện mạt thế, họ sợ rằng nhà họ Diệp sẽ chiếm tiện nghi.Trước tận thế một ngày, Diệp Tưởng Tưởng lại trở về một chuyến, đem cha mẹ Diệp đều đón đi.Diệp Thiều Hoa không ngăn cản, chỉ là giả bộ như cái gì cũng không biết.Cô chưa từng trải qua tận thế, nhưng lại trả qua thế giới ma pháp đáng sợ hơn cả tận thế.Mạt thế ngày đầu tiên, Mặt Trời biến mất.Tất cả mọi người sẽ hôn mê, có người sau khi tỉnh lại đã thức tỉnh dị năng, có người không còn tỉnh lại nữa biến thành Zombie, nhưng đại đa số đều giống nhau, không có bất kỳ biến hóa nào.Tỉnh lại càng chậm, đẳng cấp dị năng càng cao.Diệp Thiều Hoa tỉnh lại lần nữa, biệt thự nhà họ Diệp đã bị một đoàn người chiếm lĩnh."Cô đã tỉnh rồi?" Một giọng nói đầy hưng phấn vang lên: “Cô có cảm thấy cơ thể có gì khác biệt không?”Diệp Thiều Hoa siết chặt ngón tay nhìn thiếu niên có khuôn mặt trẻ con trước mặt: “Không.

Chờ đã… sao....!Mấy người ở đây? Nhà của tôi?"Nghe được Diệp Thiều Hoa nói trêи người không hề có sự khác biệt, thiếu niên mặt trẻ con trêи mặt trong nháy mắt trở nên thất vọng."Cô chắc chứ? Không có gì khác biệt sao?" Khuôn mặt trẻ con không chịu thua.Rõ ràng em gái lợi hại như vậy, chị lại yếu như gà, không khoa học."Chẳng lẽ, tôi phải có cái gì khác biệt sao?" Diệp Thiều Hoa đứng dậy, có chút nhướng mày.Cô không thấy Diệp Tưởng Tưởng trong phòng, nghĩ ngợi gì đó, chắc là đưa người đi tìm vật tư rồi, cô không nhịn được bước tới cửa sổ nhìn vài vết máu bên ngoài, còn có mùi thối rữa.

Trong không khí, gần như lan tràn sự tuyệt vọng.Không qua bao lâu, đám người Diệp Tưởng Tưởng trở về."Đội trưởng, cô ấy tỉnh rồi." Người có gương mặt trẻ con nhìn người đàn ông cầm đầu nói: "Nhưng mà.

.

." Hắn chần chờ một chút, sau đó nói: "Là người bình thường.""Người bình thường?" Tô Nhiên nhìn thấy Diệp Thiều Hoa tựa ở bên cửa sổ, mạt thế đã bắt đầu hai ngày, tất cả đều phải vật lộn với zombie.

Họ gần như chật vật vô cùng, chỉ có cô vẫn sạch sẽ như ngày nào không đổi.Nhìn qua cặp mắt kia, thanh tịnh như nước.Tô Nhiên ho khan một cái, sau đó lấy lại tinh thần: "Trong đội ngũ không phải không có người bình thường, nhưng mà cô ấy là người thân của Diệp Tưởng Tưởng, mang theo đi.""Cố Nguyên, trong đội ngũ có người bị thương, cậu đi trị liệu đi." Tô Nhiên sau khi nói xong, liếc mắt hướng về phía Cố Nguyên nói, không nghĩ tới đối phương nhìn qua phía Diệp Thiều Hoa: "Cố Nguyên? Cố Nguyên?"Tô Nhiên gọi mấy tiếng, Cố Nguyên mới quay lại, ánh mắt có chút châm chọc."Đội trưởng, đội ngũ của chúng ta mặc dù có người bình thường, nhưng bọn họ đều có thể đánh, có thể chịu, những nữ sinh khác cũng hữu dụng." Cố Nguyên quay người, chỉ Diệp Thiều Hoa nói với Tô Nhiên: "Chúng ta mang cô ta có thể làm được cái gì? Cô ta là một thiên kim tiểu thư, cái gì cũng không biết làm, để chúng ta làm công cô ta làm chắc? Mang theo cô ta chỉ làm liên lụy toàn bộ đội ngũ của chúng ta, không bằng anh hỏi một chút người trong đội ngũ, xem bọn họ có đồng ý không."Cố Nguyên vừa nói xong câu này, người trong biệt thự cãi nhau ầm ĩ nhìn Diệp Thiều Hoa.Diệp Thiều Hoa nhéo nhéo ngón tay, đây chính là người cuối cùng người trùng sinh, nam thần đại học A tên Cố Nguyên.Có ít người nghe theo lời của Tô Nhiên, không phát biểu ý kiến gì.Nhưng những người từng trải ở đại học A như Diệp Tưởng Tưởng và Cố Nguyên đều cau mày.Trong những người này có mấy người không có dị năng.Bọn họ biết rõ đám người Tô Nhiên bảo vệ mình đã cực kỳ phiền toái, nhiều thêm một người làm cái gì cũng không biết như Diệp Thiều Hoa, không biết lâm gì không chỉ phải chia sẻ nhiều tài nguyên hơn mà còn trở nên nguy hiểm hơn..

Truyện Chữ Hay