Đặc Thù Không Gian

chương 41: long vũ trở về kịp lúc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vu Thần Ba Độ cùng Thiên Âm lui về phía đóng quân của Vu Tộc, bỗng nhiên Vu Thần Ba Độ cười lớn, nói:

- Thiên Âm ơi là Thiên Âm, ngươi cho rằng Long Vũ đến đây thì ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Ngươi thực khờ dại.

Thiên Âm liền kinh hãi, lúc này liền quét mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh mình. Nhìn Vu Thần Ba Độ đang càn rỡ cười to, lạnh giọng nói:

- Ngươi rốt cuộc là muốn gì?

- Ha ha ha…

Vu Thần Ba Độ ngửa mặt cười ha hả:

- Mục đích của ta rất đơn giản, đó là tiêu diệt Long Vũ. Thiên Âm, chắc ngươi cũng cảm ứng được dao động nguyên lực trong cơ thể ta chứ? Ta cũng không gạt ngươi, ta đã đạt được pháp môn tu luyện nguyên lực, đồng thời ta cũng được cao tầng Thiên Ngoại Thiên xem trọng. Nếu ngươi chịu đi theo ta, ta có thể đem pháp môn này truyền cho ngươi.

- Ta dựa vào cái gì mà tin tưởng ngươi?

Thiên Âm giận quá hóa cười, nói:

- Ba Độ, nhân phẩm của ngươi quá thấp kém, ngươi cảm thấy rằng ta sẽ lại tin tưởng ngươi nữa sao?

- Ha ha, chẳng lẽ ngươi không muốn cho các chiến sĩ Phượng Tộc đều có thể tu luyện nguyên lực sao?

Ánh mắt của Vu Thần Ba Độ vô sỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mật Thiên Âm, hắn vừa nhìn vừa nói:

- Nguyên lực chính là lực lượng bản chất của lực lượng trong thế giới này…

- Ta sẽ chờ tiểu Vũ trở về mang ta rời đi.

Thiên Âm cắn môi nói.

- Tốt lắm, ta cũng hy vọng tên nhóc đó có thể mau chóng tìm tới. Nói như vậy ta cũng có thể trả công đạo cho người ta rồi.

Ba Độ trầm giọng nói:

- Thiên Âm, nói thật cho ngươi biết, người chân chính muốn mạng của Long Vũ không phải là ta, mà là Thiên Nguyên Tuần Vũ Thiên Ngoại Thiên. Đúng rồi, ngươi chắc gì đã biết đến Thiên Nguyên. Thiên Nguyên cũng không phải Tuần Vũ bình thường, nghe nói năm đó hắn từng cùng Huyết Anh Đại Đế tranh đoạt quyền vị chí tôn của Thiên Ngoại Thiên. Tuy rằng thất bại nhưng tu vi của hắn ở Thiên Ngoại Thiên cũng khó tìm được đối thủ. Coi như bản lãnh của Long Vũ có lớn tới cỡ nào, thì hắn cũng không phải là đối thủ của Thiên Nguyên. Ha ha, chỉ cần Long Vũ vừa xuất hiện, hắn sẽ phải chết. Ta xem ngươi không nên hy vọng Long Vũ tới cứu ngươi. Ngươi hiện giờ chỉ có lựa chọn duy nhất là hợp tác với ta.

- Hợp tác như thế nào?

Thiên Âm hỏi.

- Trợ giúp ta giết chết Long Vũ, đây là cách thức hữu hiệu nhất để ngươi tỏ rõ thành ý hợp tác với ta.

Ba Độ cười nói:

- Từ nay về sau, ta sẽ trở thành người bảo hộ cho Phượng Tộc các ngươi, lo lắng an uy của Phượng Tộc.

- Ha ha!

Thiên Âm cười lạnh nói:

- Đừng có nằm mơ, ta sẽ không làm bạn với tên ác ma như ngươi. Ta tin chắc rằng Tiểu Vũ rất nhanh sẽ mang ta rời khỏi nơi này.

- Tùy theo ý ngươi thôi… Ta hiện tại đang có thời gian.

Ba Độ cười nói:

- Chỉ cần qua mấy ngày nữa, ta nghĩ ngươi sẽ cải biến cách suy nghĩ ngay. Nơi này là nơi Vu Tộc đóng quân. Khu vực chung quanh đã được ta bố trí thành cấm địa. Ta hy vọng nếu không được sự cho phép của ta, ngươi không nên đi lại lung tung.

- Hừ!

Thiên Âm hừ lạnh, nói:

- Âm mưu của ngươi sẽ không thực hiện được đâu… Lòng tin của ta sẽ không bao giờ bị thay đổi…

………………………….

………………………….…

Đã ngày thứ ba rồi từ khi Ba Độ rời đi, đột nhiên Tổ Vu Hình Thiên xuất hiện trước mặt Thiên Âm. Hắn tuy không trơ trẽn như Ba Độ nhưng hắn vẫn không quên thân phận của chính mình, hắn cuối cùng vẫn là Tổ Vu. Hắn hy vọng Thiên Âm có thể nói cho hắn biết Long Vũ đang ở địa phương nào. Hắn khao khát muốn cùng Long Vũ chiến một trận.

- Ngươi tìm không thấy hắn đâu…

Thiên Âm cảm thấy được bốn phía chung quanh có dao động nguyên lực như có như không.

Không cần hỏi, chắc chắn Vu Thần Ba Độ đang ẩn núp ở gần đây.

- Trong Tam Giới không có chỗ nào là ta không đến được…

Hình Thiên nói:

- Phượng Hậu, ta đối với Phượng Tộc cũng không có thành kiến, mà ta cũng chẳng có dã tâm gì, ta chỉ hy vọng có thể cùng Long Vũ đối chiến một phen.

- Hừ!

Thiên Âm khẽ cười một tiếng, nói:

- Nói thật cho ngươi biết, tiểu Vũ đã đi đến bên ngoài không gian Thiên Ngoại Thiên. Chờ tới lúc mà cậu ta trở về, các ngươi ai cũng không phải là đối thủ của cậu ta.

- Ha ha!

Hình Thiên lập tức cười lớn:

- Long Vũ càng mạnh, ta càng thích… Trong cuộc đời Hình Thiên ta thích nhất là tìm được đối thủ cường đại. Phượng Hậu, ta hỏi thật ngươi không có gạt ta đấy chứ?

- Dĩ nhiên rồi!

Thiên Âm nghiêm mặt nói:

- Đây là sự thật %… Các ngươi cứ chờ xem, sớm hay muộn Tiểu Vũ cũng sẽ tìm tới đây, tới lúc đó các ngươi liền biết được sự lợi hại của cậu ấy.

Trong lúc nói chuyện với Hình Thiên, Thiên Âm cảm thấy một cỗ sát khí nhàn nhạn truyền đến. Nàng nhíu mày quát:

- Ba Độ, ngươi còn không mau hiện thân. Ta đã sớm biết ngươi ở gần đây nghe lén rồi, những điều ta vừa nói đều là sự thật.

- Ha ha, ngươi có phải đang sợ hãi?

Thiên Âm cười châm chọc.

- Nói bậy!

Trong nháy mắt Ba Độ liền xuất hiện, hắn hừ lạnh nói:

- Thiên Âm, ngươi hiện tại đang nói bậy, đừng cho là ta không biết. Muốn đi tới Thiên Ngoại Thiên cũng không phải là một chuyện dễ dàng, cho dù là ta thì cũng phải mất thời gian mấy trăm năm. Hừ, lần trước năm lệnh chủ Phương Thiên Địa các ngươi cũng từng đi qua, mà thời gian các ngươi tiêu tốn là hơn mấy ngàn năm. Truyện được dịch bởi đội Nòng Nọc - vn.eu

- Đúng vậy!

Thiên Âm nói:

- Nhưng tiểu Vũ chỉ cần thời gian chừng mười ngày thôi. Ba Độ, có lẽ có một số việc ngươi còn chưa biết. Sau lưng tiểu Vũ có cường giả Thiên Ngoại Thiên chống lưng. Cho nên ngươi cấu kết cùng với Thiên Nguyên cũng chẳng đáng là gì. Cường giả sau lưng tiểu Vũ tuyệt đối mạnh hơn Thiên Nguyên. Lời ta đã nói hết, rất nhanh thôi ngày chết của ngươi sẽ đến.

- Láo xược.

Ba Độ giận dữ nói:

- Con tiện nhân kia, ngươi nên biết ngươi hiện giờ đang ở trong tay ta, chỉ cần ta muốn ta có thể khiến ngươi muốn chết không được, muốn sống cũng không xong.

- Vậy sao?

Thái độ của Thiên Âm vẫn mạnh mẽ như trước:

- Ta lại sợ ngươi sao, nếu ngươi muốn động thủ thì ta tùy thời phụng bồi. Cho dù liều chết ta cũng sẽ khiến ngươi sống cũng không dễ chịu.

- Hừ!

Ba Độ cười lạnh một tiếng, nói:

- Hình Thiên, ngươi đi ra ngoài chơi đi, nơi này hiện giờ giao cho ta.

- Việc này… Ba Độ đại nhân, tôi không hy vọng ngài gây thương tổn tới Phượng Hậu.

Hình Thiên nhìn thoáng qua Thiên Âm, nói:

- Ít nhất trước khi chưa đánh bại Long Vũ, xin ngài không nên gây thương tổn tới nàng, được không?

- Được rồi, ngươi hãy đi đi, đây là chuyện của ta, không cần ngươi quan tâm.

Ba Độ đuổi Hình Thiên rời đi, liền lập tức giơ tay về phía Thiên Âm đánh ra một đạo kình phong.

Thiên Âm thấy thế liền vội vàng lui lại phía sau. Do đã có sự chuẩn bị từ trước, nàng tránh khỏi công kích của Ba Độ rất nhẹ nhàng.

Ba Độ thấy một kích vừa rồi đánh hụt vẫn không tức giận. Ngược lại hắn còn cười lớn một trận:

- Huyền Minh, ngươi có thể đi ra rồi… Hôm nay, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện.

Lời vừa nói xong, Tổ Vu Huyền Minh cũng đã xuất hiện trước mặt Thiên Âm. Khóe miệng hắn nổi lên một tia cười tà, con mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Thiên Âm, nói:

- Phượng Hậu, chuyện tình năm đó ngươi hẳn cũng nhớ rõ, ta luôn luôn thích Dao. Ta khát vọng được ở bên cô ấy, yêu thương cô ấy. Nữ nhân Phượng Tộc các ngươi rất thích hợp làm lô đỉnh cho ta. Đáng tiếc Dao có mắt mà không nhìn rõ được vàng ngọc, cô ấy đối với ta luôn hờ hững. Hiện giờ, Dao lại càng quá phận, lại có thể cùng với tiểu tử Long Vũ đó ở chung một chỗ. Dưới tình huống như vậy, ta chỉ có thể tìm kiếm một vật thay thế mà thôi. Mà ngươi chính là vật thay thế tốt nhất…

- Càn rỡ.

Đối mặt với khiêu khích cùng khinh nhờn của Huyền Minh, Thiên Âm rất tức giận, trong đôi mắt nàng hiện lên từng đạo sát khí dày đặc.

- Huyền Minh, ngươi dám vũ nhục ta, ta nhất định sẽ không buông tha cho ngươi đâu.

- Ha ha!

Huyền Minh thâm ý cười nói:

- Chỉ một lúc nữa thôi, ngươi sẽ không muốn giết ta nữa đâu… Không chừng, ngươi lại yêu ta tha thiết không rời ấy chứ…

- Ngươi đang nói bậy bạ gì đó, ta muốn giết ngươi.

Lời Thiên Âm còn chưa nói xong, thì trong cơ thể nàng đột nhiên truyền đến từng trận khô nóng. Một loại cảm giác nàng chưa từng trải qua. Bất thình xuất hiện trong lòng nàng, nàng cảm thấy thân mình như đang trong lò lửa vậy…

- Ba Độ, ngươi là tên tiểu nhân hèn hạ… Ngươi đã làm gì đối với ta…

Lúc này Thiên Âm đã ý thức được Ba Độ đang âm thầm phá rối, đạo kình phong lúc trước nhất định là có vấn đề.

- Hắc hắc… Huyền Minh sẽ giải thích cho ngươi biết.

Ba Độ khẽ cười một tiếng, hướng tới Huyền Minh nói:

- Huyền Minh, con đàn bà này giao cho ngươi, hy vọng ngươi có thể dạy dỗ nàng ta thật tốt, trở thành một nữ phó hết mực nghe lời. Ngươi đừng để cho ta thất vọng đấy.

- Ba Độ đại nhân cứ yên tâm, sở trường của thuộc hạ là dạy dỗ những nữ nhân khó bảo như Thiên Âm, ngài cứ yên tâm thoải mái mà rời đi…

Huyền Minh cười lớn nói:

- Thiên Âm, ngoan ngoãn làm lô đỉnh cho ta, ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi đâu.

- Đồ vô sỉ, các ngươi là đồ ác ôn, đồ hẹn hạ…

Thiên Âm lúc này vừa lấy đạo lực áp chế xao động trong cơ thể, vừa tích cực tìm kiếm kế sách ứng phó.

- Hắc hắc, Thiên Âm, dáng người của ngươi so ra cũng không kém gì Dao, hơn nữa thân phận của ngươi so với nàng ấy còn cao hơn, làm cho ngươi có mùi vị khác, xem ra diễm phúc của Huyền Minh ta đúng là không tệ. Đến đây nào bảo bối, không cần phải kháng cứ, ta sẽ khiến cho nàng dục tiên tục tử! Ha ha… Ngươi có biết không? Giờ phút này ta hưng phấn đến cỡ nào…

Huyền Minh hưng phấn nói, lúc này một đoàn hỏa diễm hừng hực đang bắt đầu thiêu đột trong đan điền của hắn. Nhìn thấy thân hình của Thiên Âm, hơi thở của hắn dần dần dồn dập mà trầm thấp giống như là dã thú vậy, hai mắt hắn đỏ rực bắn ra mang quang dâm dục, lúc này hắn đang từ từ tiến từng bước tới gần Thiên Âm.

Trước đó, Vu Thần Ba Độ tự mình xuất thủ, đem Mị độc lợi hại nhất Vu Tộc bắn về phía Thiên Âm. Theo thời gian trôi qua, nàng sẽ dần dần mất đi lý trí, triệt để biến thành một dâm phụ cuồng nhiệt.

Thiên Âm cảm thấy trong cơ thể mình truyền đến từng đợt cảm giác tê dại. Nàng liều mạng áp chế loại xúc động cùng khô nóng này, nhưng cũng chẳng thấm vào đâu.

Càng làm cho nàng khiếp sợ hơn, hạ thân của nàng lúc này đã ở nên ướt át.

Bây giờ nàng đã hiểu, chính mình bị trúng Mị độc, trừ phi kỳ tích xuất hiện, nếu không hôm nay nàng tuyệt đối không tránh thoát khỏi sự chà đạp của Huyền Mình.

- Không được, ta quyết không nhận thua…

Nội tâm của Thiên Âm điên cuồng tranh đấu, nàng muốn bảo trì sự tỉnh táo của mình, nhưng sâu trong cơ thể vẫn không ngừng truyền đến từng đợt tê dại.

Đây là một loại bản năng nguyên thủy, nàng không thể nào kháng cự nổi.

- He he he!

Huyền Minh nhìn thấy khuôn mặt kiều diễm ướt át của Thiên Âm, cơ thể nàng không ngừng vặn vẹo, càng khiến hắn hưng phấn dị thường. Bất quá, hắn vẫn không động thủ, hắn muốn nhìn thấy lúc nữ nhân cao quý này tự cởi bỏ hết quần áo, tự mình chạy đến bên hắn cầu ái.

Mị độc mà Vu Thần Ba Độ sử dụng chính là Mị độc đã được các trưởng lão tỉ mỉ tinh chế, cho dù là gặp nữ nhân Thiên Ngoại Thiên, cũng khiến các nàng trở thành dâm phụ. Thiên Âm thì càng khỏi phải nói.

Hơn nữa, vật kia tuy rằng được xưng là Mị độc nhưng thực tế nó không phải là độc. Mục đích của nó chỉ là kích thích bản năng nguyên thủy nhất của nhân loại, kích thích bản năng giao phối của loài người.

Trừ khi là người thanh tâm quả dục. Nếu không căn bản không thể chống cự lại được. Mặc cho ngươi có thần thông lớn đến bao nhiều thì tất cả đều là thứ vứt đi.

- Ha ha, Phượng Hậu không cần kháng cự nữa, lột sạch hết quần áo đi. Tới đây để đại gia thỏa mãn ngươi nào, để ta giải tỏa sự tịch mịch của ngươi nào.

Huyền Minh đắc ý cười nói.

Thấy Thiên Âm vẫn cố gắng duy trì tia tinh táo cuối cùng, chống cự lại Mị độc. Huyền Minh khẽ cười nói:

- Vô dụng thôi, buông tha chống cự đi, ta sẽ khiến cho ngươi thỏa mãn…

Lúc này thân hình hắn cuối cùng cũng chậm rãi đi tới.

Tia tinh táo cuối cùng của Thiên Âm lúc này cuối cùng đã bị dược lực của Mị độc làm sụp đổ, Tổ Vu Huyền Minh trước mặt nàng giờ trở thành bộ dáng của Long Vũ.

Sâu trong nội tâm của nàng đột nhiên khát vọng muốn được cùng Long Vũ hoan ái.

Nàng chờ mong muốn được uyển chuyển hầu hạ dưới thân Long Vũ.

- Còn chờ cái gì nữa? Cởi sạch y phục của ngươi đi, cho ta nhìn thấy sự cao quý của ngươi đi nào…

Huyền Minh không ngừng cười ta, trong đôi mắt hắn tràn ngập chờ mong

Chỉ một lát sau, bàn tay nhỏ bé của Thiên Âm không tự chủ được bắt đầu tự xoa nắn bộ ngực của mình, mà thân thể nàng lúc này càng ngày càng nóng, nàng chỉ cảm thấy phải cởi bỏ hết quần áo may ra mới hết nóng được.

- Ha ha!

Lúc này Huyền Minh cười vô cùng đắc ý, hắn giờ phút này đã tiến lại gần nữ nhân trước mặt. Bởi vì đang hưng phấn nên quanh thân Thiên Âm tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.

Mắt thấy Thiên Âm sắp bị Huyền Thiên chà đạp. Một tiếng nổ cực lớn bỗng nhiên vang lên, phía chân trời từng tiếng sấm bắt đầu vang lên, ngay sau đó một cỗ lốc xoáy năng lượng liền xuất hiện.

Sau đó, thân ảnh quỷ dị của Long Vũ từ lốc xoáy đi ra, bên cạnh hắn La Lâm với tư thế hiên ngang mạnh mẽ đứng bên cạnh, mà Thiên Sư pháp kiếm thì trôi nổi giữa không trung, tỏa ra khí tức cường đại vô cùng.

- Đồ hỗn trướng!

Long Vũ lạnh lùng nói:

- Huyền Minh, ngươi thật là to gan.

- Ngươi nhất định phải chết!

Vẻ mặt La Lâm cũng tràn đầy sát khí.

Khí tức quanh người Long Vũ khiến cho sâu trong đáy lòng Huyền Minh sinh ra một cổ hàn ý, Huyền Minh thấy Long Vũ lúc này như ma thần, trong người tản ra khí tức cường đại lạnh như băng.

- Long Vũ ngươi tới thật đúng lúc, lại phá hủy chuyện tốt của ta…

Bị khí thế cường đại của Long Vũ làm cho khiếp sợ, Huyền Thiên lui về mấy bước, ánh mắt kinh ngạc nhìn thẳng vào Long Vũ, trong giọng nói mang theo một chút tức giận.

Hiển nhiên việc Long Vũ xuất hiện đã cắt ngang chuyện tốt của hắn.

- Lấy giải dược ra đây…

Long Vũ lạnh lùng nói. Đồng thời, nguyên lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, hướng về phía Huyền Minh ép đến. Chỉ trong nháy mắt, Long Vũ liền cảm thấy được trong lòng Huyền Minh đang run rẩy.

Lúc này, La Lâm cũng phi thân lại đem Thiên Âm đang định xé nát quần áo chế trụ lại. Dùng liên tiếp mấy thủ đoạn nhưng tất cả đều thất bại. Hormone nữ tính trong cơ thể Thiên Âm đang không ngừng bị kích thích, muốn giúp nàng ta thoát khỏi khốn cảnh này thì buộc phải giao hoan.

Chỉ có như vậy mới có thể bình ổn lại dục hỏa trong cơ thể nàng.

Lời nói của Long Vũ đối với Huyền Minh mà nói giống như quyền kình đánh thẳng vào đầu. Mỗi một chữ Long Vũ nói ra, khiến cả linh hồn hắn run rẩy.

- Ta nói lại lần nữa, giao giải dược ra. Nếu không, chết!

Được nguyên lực Quang Minh phụ trợ, khí tức quanh thân Long Vũ càng trở nên cường đại. Dưới sức ép của lực lượng, Tổ Vu Huyền Minh cuối cùng cũng không chịu được quỳ rạp trên mặt đất. Nhìn thân thể Huyền Minh không ngừng run rẩy, ai còn nghĩ tới việc hắn là ma đầu Vu Tộc, là một trong mười hai Tổ Vu. Không ngờ dưới một câu nói của Long Vũ, Huyền Minh liền quỳ rập xuống, có thể thấy được uy thế mà Long Vũ bày ra cường đại như thế nào.

Tình cảnh trước mắt dường như không thể tưởng tượng nổi, Vu Thần Ba Độ đang ẩn núp trong bóng tối cũng khẽ run lên. Hắn cũng không có ý định hiện thân hay nghĩ cách cứu viện Huyền Minh. Hắn lúc này chỉ muốn biết rốt cuộc tu vi của Long Vũ đã mạnh mẽ tới trình độ nào.

- Là ai đã hạ thủ…

Long Vũ lạnh lùng nói.

- Là Vu Thần Ba Độ tự mình hạ thủ, hắn dùng chính là phối phương thượng cổ của Vu Tộc, Mị độc này căn bản không có giải dược. Bởi vì nó chỉ kích thích bản năng nguyên thủy nhất của con người, trừ khi là thông qua giao hoan nếu không thì không còn cách nào khác.

Tổ Vu Huyền Minh run rẩy nói, mồ hôi trên trán hắn đang chảy xuống như mưa mùa hạ.

Khuôn mặt hắn bây giờ tái mét không gì sánh được.

- Muốn chết!

Long Vũ khẽ quát một tiếng, cùng không phải làm bộ, Quang Minh nguyên lực trong cơ thể hắn truyền thẳng vào trong đầu Huyền Minh. Bỗng nhiên hai tay Huyền Minh ôm lấy đầu mình, giọng của hắn so với tiếng giết heo còn muốn kinh khủng hơn, cả người trực tiếp ngã xuống mặt đất, lăn lộn một cách điên cuồng.

Đau, một cảm giác đau từ sâu trong linh hồn.

Trong con ngươi của Long Vũ lóe ra tia sáng yêu dị, trong ánh mắt mang theo từng tia phẫn nộ, mặc kệ Huyền Minh đau đớn, Long Vũ hỏi:

- Nói thật cho ta biết, rốt cuộc có phương pháp giải độc hay không?

- Anh Long Vũ, em đã xem xét qua rồi, ngoài trừ cùng người khác giao hoan thì không có biện pháp nào khác. Hắn đúng là súc sinh, anh cũng đừng giết chết hắn, phải tra tấn hắn đến sống không bằng chết…

La Lâm giận dữ nói.

- Ừ!

Long Vũ cũng gật đầu đồng ý:

- Không thể tiện nghi cho hắn được.

- Ba Độ, ta biết ngươi đang ở gần đây, nếu ngươi có phương pháp giải độc thì xin mời hiện thân, ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống. Nếu không, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.

Long Vũ lạnh lùng nói, quanh thanh hắn tỏa ra hơi thở Quang Minh thánh khiết.

Sau khi nói, Long Vũ liền trực tiếp đem nguyên lực tác động lên trên linh hồn Huyền Minh. Không chút lưu tình đem nguyên lực chậm rãi xâm nhập vào linh hồn Huyền Minh. Truyện được dịch bởi nhóm Nòng Nọc - vn.eu

Huyền Minh bị đau đớn không ngừng, đến nỗi đến tiếng rên cũng không thốt ra được.

Ánh mắt Thiên Âm đang mơ màng, tại lúc Huyền Minh thét lên như heo bị chọc tiết liền xuất hiện một chút tỉnh táo, nói:

- Tiểu Vũ, giúp tôi…

Nói xong, Thiên Âm liền chạy thoát khỏi La Lâm, nhào vào lồng ngực Long Vũ. Gắt gao ôm chặt lấy hắn, thân hình dựa chặt vào Long Vũ không rời.

Cảm thận hít thở được hơi thở mạnh mẽ của đàn ông, Mị độc trong cơ thể Thiên Âm phát tác càng thêm mãnh liệt. Một tia tinh táo lúc này giờ phút này đã biến mất.

Bộ ngực của nàng giống như bị thiêu đốt, mang theo hai luồng lửa nóng dán chặt lên bộ ngực rắn chắc của Long Vũ. Nửa thân dưới của nàng càng thêm ướt át, mặc dù còn cách một lớp quần nhưng vẫn có thể thấy rõ được vùng tam giác huyền bí.

Thiên Âm ôm lấy Long Vũ, theo bản năng của mình điên cuồng giãy dụa trong lồng ngực Long Vũ.

Long Vũ thấy thế, sắc mặt liền đen đi. Dù sao hắn cùng Thiên Âm cũng có quan hệ mẹ vợ - con rể.

Bất quá, trong lòng tuy xấu hổ nhưng hắn vẫn có một cỗ kích thích nhàn nhạt.

- Long Vũ ca ca, anh phải cùng nàng ấy giao hoan. Nếu không, anh căn bản không có cách nào khác có thể giúp nàng ấy.

La Lâm nói:

- Căn cứ theo phân tích của em, nếu không thể giao hoan với người khác giới, sẽ khiến các mạch máu của nàng ấy bị căng phồng lên, khiến cho nàng ấy bị nổ tan xác. Nhẹ thì mất hết tu vi, nặng thì hóa thành tro bụi

- Nghiêm trọng như vậy sao?

Long Vũ cau mày hỏi.

- Vâng!

La Lâm nghiêm túc gật đầu, nói:

- Đây là Mị độc lợi hại nhất Vu Tộc, lúc trước Vu Thần Ba Độ lại hạ độc quá nặng tay. Nếu không phải Thiên Âm tâm tính kiên cường, thì chắc nàng đã sớm đánh mất chính mình. Long Vũ ca ca, Thiên Âm lúc này liền giao cho anh, để em đối phó với Huyền Minh. Không nên do dự nữa, thời gian bây giờ không còn kịp nữa rồi…

Đúng lúc này, Thiên Âm đang điên cuồng vặn vẹo đã đem quần áo của mính xé nát. Da thịt trắng như tuyết lộ hết hẳn ra, bộ ngực sữa của nàng vẫn không ngừng ma sát với lồng ngực Long Vũ.

Long Vũ có thể cảm thấy rõ ràng Thiên Âm như hòa vào với lửa nóng.

Vẻ mặt La Lâm cũng có chút xấu hổ, nói:

- Anh Long Vũ, phía trước có gian nhà gỗ đấy, anh hãy mang Thiên Âm qua đó đi. Yên tâm, lần này em sẽ không ghi hình lại đâu.

Sau một chút do dự, Long Vũ đành ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Thiên Âm, nhẹ nhàng lao tới gian nhà gỗ. Đem Thiên Âm đặt lên trên giường gỗ, trong lòng hắn vẫn còn một chút do dự không thể hạ quyết tâm được.

Kỳ thật trong lòng hắn vô cùng bằng lòng, chỉ là lo lắng sau này phải nói thế nào cho Kim Phượng hiểu được. Nếu hôm nay hắn nhân cơ hội bắt lấy Thiên Âm mà thịt, thì cả Phượng Tộc giờ phút này đều ở trong tay hắn.

Đợi cho Long Vũ rời đi, trong đôi mắt La Lâm hiện lên một tia sát khí. Đồng thời tay phải của nàng kết xuất ra một thủ ấn kỳ dị, một đạo quang mang màu tím liền xâm nhập vào trong thân thể Huyền Minh.

Huyền Minh kêu thảm một tiếng, ngay sau đó một đoàn khói đen từ trong cơ thể hắn thoát ra. Cùng lúc đó, thân thể Huyền Minh cũng té xuống mặt đất, ánh mắt tán loạn, thân thể không nhúc nhích. Núp trong bóng tối, Vu Thần Ba Độ liền kinh hãi. Bởi vì giờ phút này, hắn cảm giác được Huyền Minh đã chết rồi. Linh hồn của hắn đang bị La Lâm sử dụng nguyên lực thanh tẩy. Huyền Minh giờ phút này chỉ còn là một cái xác không hồn mà thôi.

Ba Độ thật sự khó có thể tin được, lấy tu vi của La Lâm mà có thể trong tích tắc giết chết Huyền Minh. Bọn hắn rốt cuộc tại Thiên Ngoại Thiên đã gặp được kỳ ngộ gì?

Bỗng nhiên, sự tự tin của hắn lần nữa bị đả kích.

Giọng nói của La Lâm mang theo một tia hưng phấn, nói:

- Ba Độ, ta biết ngươi đang ở gần đây. Có bản lĩnh thì ngươi hãy hiện thân đi, cùng với ta so chiêu…

Ba Độ nghe vậy vội vàng dùng toàn lực thu liễm lại khí tức của mình.

Sau khi đã kiến thức được thủ đoạn của La Lâm, hắn cũng không có can đảm xuất hiện cùng nàng chiến một trận.

Sự tình hôm nay đã vượt qua khỏi dự liệu của hắn. Lúc này hắn tính đợi Thiên Nguyên trở lại, chứ lấy lực lượng hiện tại của hắn thì không thể đánh thắng Long Vũ được.

Bên trong gian nhà gỗ, khối thân thể nóng bỏng của Thiên Âm đang ôm chặt lấy Long Vũ. Giờ phút này, quần áo trên người nàng đã bị xé thành những mảnh nhỏ. Long Vũ bị động cảm giác được nữ nhân nóng bỏng này đang rất khao khát được cầu hoan, trong lòng Long Vũ cũng không kìm được từng đợt lửa nóng đang bốc lên.

- Aiz, xem ra chỉ có thể như vậy…

Long Vũ dường như đang tự an ủi mình.

Đôi môi anh đào của Thiên Âm khẽ nhếch. Không ngừng phát ra tiếng rên rỉ mê người, cái lưỡi thơm tho điên cuồng hôn lên mặt, lên cổ Long Vũ…

Đối mặt với thế công như vậy, Long Vũ làm sao chịu cho được? Đàn ông trong thiên hạ nào có ai có thể kháng cự lại được?

Hơn nữa Long Vũ cũng không thể kháng cự.

Ý thức của Thiên Âm đã không còn, nàng theo bản năng hô lên tên của Long Vũ, ngay cả trong đầu nàng lúc này cũng tràn ngập bóng dáng của Long Vũ.

Long Vũ lúc này liền có chút kinh ngạc, hắn ngàn vạn lần không ngờ, một Phượng Hậu Thiên Âm luôn lạnh lẽo tựa băng sương mà ở sâu trong nội tâm cũng có một mặt quyết rũ, phóng túng như vậy.

- Thiên Âm…

Giờ phút này trong giọng đệu của Long Vũ có chút phức tạp, hắn khẽ gọi một tiếng. Hắn từ bỏ hết tất cả cố kị, bàn tay to bắt đầu vuốt ve cái lưng bóng loáng của Thiên Âm. Lúc này đây hô hấp của hắn cũng trở nên dồn dập, vật cứng giữa háng lại càng sít sao đặt vào trong thân thể Thiên Âm…

Truyện Chữ Hay