Nghe người Vương Ngọc Nhi bái kiến , tên chấp sự lập tức xua tay nói :
" Ngọc Nhi tiểu thư cùng các chất nữ không cần đa lễ a "
Chỉ thấy Vương Ngọc Nhi cùng thiếu nữ mỉm cười đáp :
" Hai vị chấp sự đừng quá khiêm tốn đây là đạo lễ nghĩa của Ngọc Trúc Phong chúng ta "
Hai tên chấp sự nghe vậy thì ổn định lại nhìn xung quanh lại nhìn Dạ Tử Lương cùng nữ Vũ Loan , một tên chấp sự nói :
" Ngọc Nhi tiểu thư người Ám Long Điện đâu với những người này là ai ? "
Vương Ngọc Nhi lập tức trả lời :
" A là bọn họ đã cứu giúp chúng ta còn giết chết đám khốn kiếp Ám Long Điện kia"
Nói xong nàng chỉ về những thi thể nát như bùn nhão dưới đất , tên chấp sự nhìn qua cũng thầm than phải ra tay mạnh như nào mới có thể đập người ta nát như vậy , sau khi xác minh thân phận của Dạ Tử Lương không có khúc mắc gì một tên chấp sự quay sang nhìn người Vương Ngọc Nhi nói :
" Ngọc Nhi tiểu thư cũng nên quay về thôi nếu để Vương trưởng lão biết được tiểu thư ra ngoài chơi gặp nguy hiểm sẽ trách phạt chúng ta "
Vương Ngọc Nhi hơi suy nghĩ rồi thở dài nhìn về phía Dạ Tử Lương và nữ nói :
" Các vị ta đi trước một bước nếu sau này các vị vào được Thiên Quân Môn thì tới Ngọc Trúc Phong tìm ta "
Dạ Tử Lương cùng nữ nghe vậy liền chắp tay chào :
" Hẹn ngày tái ngộ "
Lại ngày qua đi sau khi đi qua các tiểu trấn , tiểu thành cùng mấy cái quận thành châu thành cuối cùng trước mặt Dạ Tử Lương cùng nữ lúc này là một toà thành trì to lớn hoành tráng , Dạ Tử Lương hắn cảm giác nếu so Thanh Thành với toà thành này chỉ là con kiến so với con voi mà thôi , nhìn trên cửa thành ghi lớn chữ Đế Đô phía dưới là cánh cổng mở rộng người ra vào tấp nập , Dạ Tử Lương cùng nữ tiến vào trong thành khi đi qua cổng thành liền bị thu mỗi người linh thạch hạ phẩm tổng cộng là linh thạch , Dạ Tử Lương âm thầm cảm khái toà thành rộng lớn như vậy đông dân như vậy mỗi ngày cũng phải thu được cả triệu linh thạch không chừng , sau khi rời đi linh thạch trên người Dạ Tử Lương đã để lại hết cho Thính Tuyết Lâu hiện tại trên người hắn chỉ còn vạn linh thạch hạ phẩm mà thôi linh thạch trung phẩm lần trước hắn cũng đem tu luyện hết rồi.
Sau khi bước vào trong thành chỉ thấy Dạ Tử Lương cùng nữ ngây như phỗng , trước mắt bọn họ là quang cảnh phồn hoa chưa từng thấy , có thể ví bọn họ giống như thổ dân mới ra thành phố vậy , một điều khiến Dạ Tử Lương kinh ngạc nữa là người đi lại trên đường tu vi từ Luyện Thể Kỳ cho đến Luyện Huyền Kỳ đông như kiến thỉnh thoảng hắn còn bắt gặp vài Luyện Tông Kỳ.
Phải mất nửa canh giờ sau Dạ Tử Lương cùng nữ mới hoà nhập được vào toà thành trì này chỉ thấy nữ vui đùa chạy khắp mọi nơi xem các loại đồ vật lạ mắt , rồi xem y phục đẹp , các loại trang sức son phấn, Dạ Tử Lương đuổi theo sau các nàng khổ không thể tả , lúc này hắn chỉ an tâm nhất là tiểu cô nương Kim Đàn Nhi chỉ thấy tay nàng cầm xiên hồ lô vừa đi vừa ăn sau lưng hắn lâu lâu tiểu cô nương lại tháo một viên hồ lô vứt xuống cho Tiểu Ngọc đang nhảy tưng tưng theo.
Đang bận đuổi theo các nàng Vũ Loan , Thu Ý , Đình Đình Dạ Tử Lương bỗng cảm giác được trên người vừa mất đi một vật hắn nhanh chóng kiểm tra lại thì phát hiện Luyện Ẩn Ngọc dắt bên hông đã biến mất quay lại đằng sau chỉ thấy một bóng lưng thiếu niên đang chạy nhanh đi, Dạ Tử Lương thấy vậy lập tức nói lớn :
" Khốn kiếp dám ăn cắp đồ của ta đứng lại "
Thiếu niên kia nghe vậy lập tức thi triển thân pháp lướt nhanh như gió , Dạ Tử Lương cũng lập tức thi triển Vạn Bước Hoá Lôi đuổi theo , Kim Đàn Nhi cùng Tiểu Ngọc đang ăn hồ lô nghe Dạ Tử Lương kinh hô nàng lập tức vứt hết xiên hồ lô trên tay rồi thi triển thân pháp đuổi theo chỉ thấy nàng như một làn gió nhẹ nhàng lướt nhanh đi , Tiểu Ngọc cũng lập tức thi triển thiên phú bám theo sau bọn họ , nữ Vũ Loan , Thu Ý, Đình Đình lúc này đã đắm chìm vào mấy thứ đồ son phấn nên không để ý tới bên này.
Dạ Tử Lương đuổi theo sau chỉ thấy khoảng cách của hắn với thiếu niên vẫn giữ nguyên , hiển nhiên là thân pháp của thiếu niên kia cũng không kém , truy đuổi qua mấy con phố đến một cái ngõ chỉ thấy từ đằng sau Dạ Tử Lương Kim Đàn Nhi và Tiểu Ngọc lập tức vượt lên tiếp cận thiếu niên kia , chỉ thấy trên tay tiểu cô nương lập tức phóng ra hơn cây phi đao lướt đi như xé gió , tên thiếu niên đang chạy phía trước lập tức tóc gáy hắn dựng đứng cả lên nhìn lại phía sau hơn cây phi đao xé gió đang lao tới hắn sợ tái mặt lập tức lách người né tránh.
Chỉ cần chút thời gian thiếu niên lách người né tránh phi đao Kim Đàn Nhi đã vượt lên trước hắn trắn đường lại ,phía sau Dạ Tử Lương cũng đã đuổi tới trên tay hắn lập tức tế ra Kim Cang Côn , tên thiếu niên vừa tránh được hơn thanh phi đao thì hắn đã dừng lại nhìn xung quanh đã thấy phía trước một tiểu cô nương bên tóc quấn hình bánh bao gương mặt phúng phính trên vai là một con tiểu thú kỳ lại , quay lại phía sau hắn lại thấy một thiếu niên tay cầm cây côn lăm lăm nhìn hắn giờ phút này hắn có cảm giác run sợ trong lòng trên trán cũng đã xuất hiện giọt mồ hôi to bằng hạt đậu , hắn cố lấy bình tĩnh đánh giá người Dạ Tử Lương nhưng rất nhanh trong lòng hắn càng phát run bởi vì hắn không phát hiện ra tu vi của người Dạ Tử Lương và Kim Đàn Nhi.
Dạ Tử Lương sau khi tế ra Kim Cang Côn cũng đánh giá thiếu niên này chỉ thấy tên này khoảng tuổi thân hình gầy như que củi , có gương mặt chuột ánh mắt thì láo liếc liên hồi cảm giác rất tinh ranh , trên người mặc bộ y phục màu xám cũ kỹ tu vi đạt tới Luyện Tướng nhị tinh , Dạ Tử Lương lập tức lên tiếng :
" Mau đưa đồ vật của ta ra đây ta có thể tha cho ngươi "
Tên mặt chuột nghe vậy thì hơi chột dạ nhưng rất nhanh hắn lấy lại chấn tĩnh :
" Ngươi nói đồ vật của ngươi cái gì ta không biết "
Dạ Tử Lương nghe vậy thì mỉm cười cầm Kim Cang Côn tiến lại , tên mặt chuột thấy vậy liền lùi về sau miệng hét lớn :
" Ta thật sự không biết đồ vật gì hết ngươi đừng lại đây nếu không ta sẽ hét lên "
Chỉ thấy từ đằng sau hắn Kim Đàn Nhi dơ nắm đấm nhỏ nói :
" Dám chộm đồ của Tử Lương ca ca ta cho ngươi nếm thử Phong Quyền của bổn cô nương "
Tên mặt chuột bị Dạ Tử Lương cùng Kim Đàn Nhi dồn lại chỉ thấy trên tay hắn xuất hiện thanh trủy thủ tam phẩm pháp khí hắn gào lên :
" Ta liều với các ngươi ".