Đang lúc Dạ Tử Lương chuẩn bị quay đi chỉ thấy Dạ Vũ Loan tiến lại gần cách cửa xem xét rồi kêu lớn :
" Nè tiểu tử mau tới đây xem hình như ở đây có gì đó ? "
Dạ Tử Lương nghe vậy vậy liền chạy lại Tiểu Ngọc cũng chạy tung tăng đến xem xét, chỉ thấy trên bề mặt cánh cửa một vết lõm hình vuông lún xuống khoảng đốt ngón tay Dạ Tử Lương đưa viên Dạ Minh Châu áp sát lại chỉ thấy bề mặt vết lõm có các đường nét hoa văn vô cùng kỳ trông rất giống những phù văn của Luyện Phù Sư chỉ là Dạ Tử Lương không có nghiên cứu về mặt này nên cũng không rõ loại phù văn này
Xem xét một lượt không có phát hiện gì Dạ Tử Lương lại dò kĩ lại bỗng trong đầu Dạ Tử Lương lóe lên rồi nói :
" Tiểu Đậu tại sao ta cảm giác đã thấy qua loại phù văn này rồi "
Tiểu Đậu trong đầu hắn lập tức trả lời :
" Đúng vậy chủ nhân loại phù văn này trả phải cùng loại với ngọc ấn mà chủ nhân đã đấu giá được trong hội đấu giá của Vạn Bảo Các "
Dạ Tử Lương nghe vậy lập tức lấy ra ngọc ấn nhìn bên ngoài nó không khác gì bình thường chỉ khi Dạ Tử Lương dùng tinh thần lực dò xét mới thấy được phù văn bên trong ngọc ấn giống hệt phù văn trên vết lõm
Dạ Vũ Loan nhìn thấy Dạ Tử Lương đột nhiên lấy ra một cái ngọc ấn bình thường thì nói :
" Tiểu tử không phải ngươi định dùng ngọc ấn này đập cánh cửa này chứ? "
Dạ Tử Lương nhếch miệng cười :
" Đúng vậy cô cô ta chính là muốn đập cánh cửa này "
Nói xong chỉ thấy Dạ Tử Lương đặt ngọc ấn vào vết lõm hình vuông khi ngọc ấn vừa tiếp xúc với vết lõm lập tức một ánh sáng mầu trắng phát ra từ chỗ ngọc ấn bất ngờ ánh sánh lan rộng sau đó xoay tròn rất nhanh tạo ra lực hút vô cùng khủng khiếp Dạ Tử Lương thấy biến cố thì kéo Dạ Vũ Loan định bay đi nhưng lực hút quá mạnh bọn họ lập tức bị hút vào vòng xoáy, còn tiểu Ngọc thấy biến cố vừa xuất hiện nó đã dựa vào thiên phú hóa thành một luồng sáng chạy mất dạng
Chỉ thấy động phủ đằng sau cánh cửa một vòng xoáy xuất hiện Dạ Tử Lương cùng Dạ Vũ Loan lập tức bị đẩy ra ngoài , xem xét xung quanh chỉ thấy trước mặt bọn họ có một chiếc giường bằng đá bên trên phủ đầy cho bụi ngoài ra còn một bộ xương cốt đang ngồi trên một cái ghế bằng đá gần đó Dạ Vũ Loan thấy vậy lập tức hỏi :
" Đây rốt cuộc là nơi đâu ? "
Dạ Tử Lương nhìn bộ xương khô liền đáp :
" Đây có lẽ là thạch động bên trong cánh cửa , cô cô người xem "
Chỉ thấy ánh mắt của hai người nhìn vào đốt tay của bộ xương xốt nơi đó có một chiếc nhẫn màu đen Dạ Vũ Loan lập tức nói lớn :
" Tiểu tử là trữ vật giới chỉ lần này chúng ta phát tài "
Dạ Vũ Loan đang định bước tới lấy trữ vật giới chỉ thì lập tức một trào tiếng cười vang lên :
" Khặc khặc cuối cùng cũng có người tiến đến lần này bổn Vương rốt cuộc sẽ đi ra ngoài "
Chỉ thấy từ trong bộ xương cốt một luồng sáng phát ra hiện ra một thân ảnh màu trắng mờ nhạt khuôn mặt gian tà tóc tai màu trắng thân ảnh kia nhìn Dạ Tử Lương cùng Dạ Vũ Loan rồi cười nói :
" Ồ không tệ lại có một nữ nhân ngực lớn tiến đến cho ta hưởng thụ đúng là cực khóai mà "
Dạ Vũ Loan đột nhiên thấy biến cố liền chạy lại gần Dạ Tử Lương lại nghe cái thân ảnh mờ ảo trước mặt nói lời dâm tiện nàng lập tức mắng chửi :
" Khốn kiếp ngươi là cái dạng gì mở miệng ra lại hôi mùi phân như vậy "
Chỉ thấy thân ảnh mờ bảo kia cười nói :
" Khặc khặc bổn Vương là ai rất nhanh ngươi sẽ biết "
Dạ Tử Lương vừa thấy thân ảnh xuất hiện đã lập tức câu thông với Tiểu Đậu
" Tiểu Đậu đó là thứ gì ? "
Chỉ thấy Tiểu Đậu giải thích
" Khi võ giả tu luyện đến Luyện Vương Kỳ linh hồn sẽ lớn mạnh và có biến đổi, võ giả Luyện Vương Kỳ có thể phóng xuất ra linh hồn để chiến đấu cho dù thân xác có tan thành cho bụi mà linh hồn không bị tan nát vẫn có thể hồi sinh lại, chính vì vậy phải đạt đến Luyện Vương Kỳ chủ nhân mới coi nhu hoàn toàn sở hữu Hồn châu, còn cái thân ảnh hư ảo trước mắt chính là linh hồn của một Luyện Vương Kỳ "
Dạ Tử Lương nghe Tiểu Đậu giải thích thì hít vào một ngụm khí lạnh nhìn linh hồn trước mặt, nhưng rất nhanh Dạ Tử Lương lại nghe lời dâm tiện từ linh hồn này phát ra Dạ Tử Lương lập tức nói :
" Tại sao linh hồn của một Luyện Vương Kỳ như ngươi lại ở đây còn phát ra lời dâm tiện như vậy nữa ? "
Linh hồn kia nghe vậy nhìn sang Dạ Tử Lương đánh giá một lượt rồi nói :
" Hừ tên thổ dân ngươi dám nói chuyện với bổn Vương bằng dọng điệu như vậy "
Nói xong linh hồn Luyện Vương Kỳ trừng mắt nhìn Dạ Tử Lương, Dạ Tử Lương không sợ hãi nói :
" Ngươi để người khác đến đây chẳng lẽ không có lời giải thích gì sao ? "
Linh hồn mờ nhạt kia như suy nghĩ rồi cười nói :
" Thôi được rồi đằng nào các ngươi cũng là công cụ của ta ta sẽ giải thích cho các ngươi hay "
Dạ Vũ Loan bên cạnh nghe Dạ Tử Lương gọi thân ảnh mờ nhạt trước mặt là linh hồn Luyện Vương Kỳ mà không hiểu chuyện gì nàng tiến lại gần Dạ Tử Lương hỏi Dạ Tử Lương thấy sự nghi hoặc của cô cô thì lập tức giải thích về những gì nghe được từ Tiểu Đậu cho nàng biết
Lúc này linh hồn Luyện Vương Kỳ cũng lên tiếng :
" Ta là một cường giả đến từ một nơi cao quý mà không phải lũ thổ dân các ngươi có thể đến được vì thọ nguyên sắp tận ta quyết định đến nơi này tạo ra một cái bẫy cho lũ thổ dân các ngươi , giọt linh nhũ ngoài kia chính là miếng mồi để lũ thổ dân các ngươi tìm kiếm đến đây, vì không để cho các ngươi cùng nhau tiến vào ta đã mất rất nhiều công sức tạo ra cánh cửa bằng Hàn Thao Thiết và khắc trận văn truyền tống chờ người lấy ngọc ấn để mở ra sau đó truyền tống trận sẽ hút người vào sau đó ta sẽ đoạt xá một người và đi ra ngoài bắt đầu tu luyện lại ha.
.
ha.
.
ha"
Dạ Tử Lương cùng Dạ Vũ Loan nghe xong vô cùng tức giận vì mình trở thành con mồi của tên khốn kiếp này mặc dù tức giận nhưng rất nhanh Dạ Tử Lương phát hiện điều không đúng liền nói :
" Nếu ngươi muốn đoạt xá người là đủ sao lại phải bố trí truyền tống trận hút người ? "
Dạ Vũ Loan cũng nghi hoặc nhìn linh hồn mờ ảo kia chỉ thấy linh hồn Luyện Vương Kỳ nói :
" Tất nhiên là ta muốn thoát ra rồi khi bố trí ta còn thân xác và tu vi Luyện Vương Kỳ nhưng bây giờ ta là linh hồn làm sao phá được Hàn Thao thiết chính vì vấn đề khó khăn này mà ta suy nghĩ mãi cuối cùng nghĩ ra phương pháp, ta khắc một loại phù văn truyền tống trận trên giường đá nhưng cần phải có đối tượng song tu để kích hoạt trận văn nếu ta để người vào thì ta sẽ song tu với ai đây "
Dạ Tử Lương nghe vậy coi như đã hiểu nhưng hắn lại hỏi tiếp :
" Nếu chẳng may truyền tống trận hút phải nam nhân thì sao ? "
Linh hồn kia nghe vậy đáp :
" Ta vẫn có thể song tu bình thường nhưng rất may không có điều đó sảy ra ở đây đã có mỹ nhân "
Dạ Vũ Loan nghe vậy lập tức sợ hãi nép vào sau lưng Dạ Tử Lương, còn Dạ Tử Lương nghe linh hồn kia nói vậy như nghĩ đến cảnh tượng gì chân hắn khép lại , linh hồn Luyện Vương Kỳ nhìn vào người nói :
" Không dài dòng với các ngươi nữa tiểu tử đưa thân xác đây để bổn Vương một lần nữa đông sơn tái khởi "