Dạ Tôn Dị Thế

quyển 3 chương 11: tam tôn chi chiến!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhị thú một vàng một lục thản nhiên lóe ra u quang, bản thể như núi cao đồ sộ hiện ra trước mắt mọi người, thoạt nhìn vô cùng uy phong lẫm liệt!

Thấy vậy, dù là người của Đường gia Dạ gia thế lực to lớn đứng đầu đại lục cũng nhịn không được trợn mắt há hốc mồm……

Này là cái tình huống gì? Hai vương giả thú, dĩ nhiên là hai vương giả thú! Tuy rằng vương giả thú trong đại gia tộc không tính là xa lạ, nhưng cũng rất thưa thớt.

Nhưng cho dù là người của đại gia tộc, muốn có được cũng là chuyện khó lại càng thêm khó, bình thường chỉ có trưởng lão nội viện tôn kính cấp bậc cường giả mới được như vậy!

Nay, trước mắt thế nhưng đồng thời xuất hiện hai vương giả thú, lại còn là của tên tiểu tử đeo mặt nạ kia!

Này, này, này sẽ không là giả đi? Tên vô danh này cư nhiên có hai vương giả thú, cái này thì không nói, nhưng vì sao một huyền hoàng nho nhỏ còn có năng lực khế ước vương giả thú a?

Nói chung, khế ước huyền thú cũng phải nhìn thực lực. Một huyền giả, bắt đầu từ Thất Nguyệt huyền sư là có năng lực khế ước huyền thú, mà khi khế ước cấp bậc huyền thú không thể vượt quá khế ước giả một giai. Tỷ như một tên huyền hoàng theo lẽ thường có thể khế ước cao nhất là Cửu Nguyệt siêu thần thú, đương nhiên cũng có ngoại lệ, nhưng ngoại lệ luôn luôn rất nhỏ bé!

Nhưng nay, một tên huyền hoàng nho nhỏ, còn là thấp nguyệt huyền hoàng, cư nhiên có khả năng khế ước hai vương giả thú, chuyện như vậy chỉ có thể dùng kinh tủng để hình dung! (theo ta thấp nguyệt có lẽ từ Nhất Nguyệt đến Tứ Nguyệt, còn cao nguyệt là từ Ngũ Nguyệt đến Cửu Nguyệt)

Lập tức, đám người đại gia tộc liền cảm thấy có chút khó tiếp nhận!

“Mẹ nó, tên kia là loại người nào? Cư nhiên có hai vương giả thú?” một tên đệ tử Dạ gia nhịn không được mở miệng nói, trong giọng tràn ngập khó tin.

“Không biết a, không có nghe nói qua, nhìn như vậy, sẽ không là người của lánh đời gia tộc đi?” Người nào đó có chút nhược nhược nói.

“Thiết, như thế nào khả năng, người này khẳng định là vận khí tốt, gặp phải vận cứt chó, cộng thêm mượn vận khí kiếp sau mới khế ước được hai vương giả thú!” Một tên đệ tử Dạ gia vẻ mặt ghen tị hừ hừ nói. (=”=)

Vận khí tốt? Đại ca, ngài nói cũng quá đi, mẹ nó, ngươi ngày nào đó cũng mượn vận khí tốt khế ước hai vương giả thú cho chúng ta xem?

Đừng nói là nhóm người này người, ngay cả hai vị trưởng lão dẫn dắt đội ngũ kiến thức rộng rãi cũng nhịn không được kinh ngạc một trận.

Thiếu niên này quá cường hãn, thế nhưng có hai vương giả thú, hắn rốt cuộc là vì cái gì mà đến đây?

Hai vị trưởng lão đăm chiêu, vị đứng đầu Đường gia kia hơi hơi nhíu mày, không biết suy nghĩ cái gì, mà Dạ Sóc thì trong lòng nghĩ, mặc kệ người nọ vì cái gì đến đây, nhất định phải giết chết hắn, phát tiết mối hận trong lòng!

Vương giả thú thì thế nào? Bất quá cũng chỉ là hai Nhị Nguyệt vương giả thú thôi, trước mặt Ngũ Nguyệt Huyền tôn hắn, rắm đều phóng không được! Chỉ cần hắn hơi chút động động đầu ngón tay là có thể giải quyết bọn họ!

Dạ Sóc nghĩ như vậy, thật không thể không nói, người này thực con mẹ nó quá tự phụ!

Muốn tốc chiến tốc thắng, Dạ Sóc toàn thân khí thế đại thịnh, một thân thực lực Ngũ Nguyệt Huyền tôn không chút nào giữ lại, phóng xuất ra ngoài. Thình lình xảy ra uy áp, mặc dù đối với Nguyệt Vũ cùng nhị thú ảnh hưởng không lớn, nhưng lại khiến chúng đệ tử Dạ gia cùng Đường gia một trận thống khổ. Hoàn hảo Đường gia có vị Huyền tôn kia hợp thời phóng thích một chút uy áp ngăn cản, bằng không những người này liền ngay cả nhìn cũng khó chịu!

Giữa không trung, Dạ Sóc thẳng tắp thân mình đón gió, một đầu tóc bạc phiêu phiêu, một thân áo trắng tung bay, hơn nữa toàn thân còn lóe ra hào quang màu lam, không thể không nói, thật đúng là có chút cảm giác uy nghi cường giả cùng tiên phong đạo cốt (phong phạm tiên nhân).

Đương nhiên, đây cũng chỉ giới hạn ở mặt ngoài! Ai biết nội tâm đen tối cùng dơ bẩn như thế nào đâu? Hắn chính là người bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong mục nát thối rữa!

Đối với Dạ Sóc, Tiểu Thanh cùng Tiểu Điện không chút nào sợ hãi. Cho dù người này so với bọn hắn cường đại hơn thì thế nào? Dám khi dễ chủ nhân bọn họ sẽ không là người tốt, sẽ phải trả giá đại giới! Cư nhiên dám làm chủ nhân bị thương, bọn họ cho dù liều mạng cũng muốn đòi lại!

Nhị thú tức giận, hậu quả thực nghiêm trọng!

Nhị thú nổi giận, trên người liền dần dần xuất hiện nguyên tố bản mạng huyền kĩ. Tiểu Thanh toàn thân băng hàn, băng vụ dày đặc quay chung quanh, thậm chí còn có sương tuyết. Tiểu Điện còn lại là một thân điện lưu vàng chóe quay chung quanh, thoạt nhìn xinh đẹp mà lại nguy hiểm!

Không thể không nói, lúc này khí tràng nhị thú so với Dạ Sóc tuyệt không thua kém!

“Vương giả thú nho nhỏ, cũng dám ở trước mặt lão phu giương nanh múa vuốt!” Khinh thường liếc mắt nhị thú một cái, Dạ Sóc châm chọc mở miệng. Ngữ khí lộ vẻ tràn đầy khinh thường, tựa hồ hắn đã sớm đoán được kết cục đại thắng của chính mình……

“Nhân loại ngu xuẩn, đừng tưởng rằng bản thân rất mạnh, nói cho ngươi, thương tổn chủ nhân ta sẽ nhận lấy cái chết!” Đây chính là đại chiến không thể thua khí thế, hành động của Tiểu Điện là một ví dụ điển hình.

Nghe xong lời này, Nguyệt Vũ lần đầu tiên cảm thấy câu “Nhân loại ngu xuẩn” cũng không phải thực khó nghe, ngược lại còn rất êm tai, có lẽ bởi vì đối tượng bị chửi không phải là nàng đi!

“Ha ha ha, nhất chích Nhị Nguyệt vương giả thú cũng dám ở trước mặt lão phu khoe khoang, lão phu để cho ngươi nhìn xem cái gì gọi là chênh lệch.” Dạ Sóc cũng không giận, ngược lại âm trầm cười nói.

“Bớt sàm ngôn đi, muốn động thủ liền mau chóng, lề mề, giống như đàn bà!“Tiểu Thanh khinh thường nhìn thoáng qua Dạ Sóc, thản nhiên mở miệng. (Túy: cho ta cười phát =))))

Nội dung mạnh bạo, giọng điệu thản nhiên, bộ dáng khinh thường, không thể không nói, thật sự là khiến người ta cảm thấy buồn cười.

Ít nhất, Nguyệt Vũ nở nụ cười!

Nguyệt Vũ thề, lời Tiểu Thanh nói tuyệt đối tuyệt đối không phải là nàng dạy…

Không nghĩ tới a, không nghĩ tới, nguyên lai hình tượng Tiểu Thanh chính nghĩa lẫm nhiên, anh dũng vô cùng lúc trước đều là giả trang, kỳ thật phúc hắc mới là bản tính của tiểu tử này!

Quả nhiên, Dạ Sóc nghe Tiểu Thanh nói xong, thiếu chút nữa bị tức chết. Đường đường là nội viện trưởng lão Dạ gia cư nhiên bị mắng là đàn bà, buồn cười! Hắn bị lửa giận công tâm, cần giết người để tìm an ủi! ()giận quá huyết áp tăng cao =)))

“Tốt, quả nhiên quá tốt, nếu như vậy, cũng đừng trách lão phu không khách khí. Vốn muốn cho các ngươi sống lâu một chút, không nghĩ tới cư nhiên không biết quý trọng, a, quên đi đi  ̄”Còn không chưa nói xong đã phi thân công kích về phía nhị thú……

Không chút nào sợ hãi, nhị thú phi thân nghênh hướng Dạ Sóc tiêu bắn mà đi.

Một người hai thú cùng đánh vào nhau, nháy mắt hỏa hoa văng khắp nơi, năng lượng dao động khiến cho xung quanh nổ mạnh không ngừng, tuy rằng hai huyền thú tác chiến lúc này là bản thể to lớn, nhưng cũng không chiếm được tiện nghi gì.

Ngay từ đầu, nhị thú đánh vô cùng thuận tay, Dạ Sóc cũng không có biện pháp. Nhưng đánh được một hồi, chênh lệch liền dần dần thể hiện ra.

Cấp bậc Nhị Nguyệt cùng Ngũ Nguyệt, vô luận là lực công kích mạnh hay bền vững đều có sự chênh lệch. Tuy rằng không phải chênh lệch quá lớn như tông giai cường giả cùng tôn giai cường giả, nhưng cũng không thể khinh thường!

Trải qua một đoạn thời gian chiến đấu, nhị thú mặc dù thân thể khổng lồ cùng linh hoạt, nhưng lúc này bởi vì huyền lực tiêu hao mà có chút lực bất tòng tâm, tốc độ rõ ràng giảm bớt. Trái lại Dạ Sóc vẫn như cũ thuần thục, nhanh nhẹn, ra chiêu mạnh mẽ, chẳng qua là tốc độ kém lúc đầu một chút.

Kết quả, người bên dưới nhìn đến cảnh tượng: Hai huyền thú ở không trung cao thấp trái phải không ngừng di động, phát động công kích đồng thời tránh né công kích, mà trong lúc đó, có một chút bóng dáng màu trắng, không chút nào để ý, ra chiêu tiếp chiêu, thuận tiện có cơ hội hung hăng chà đạp hai huyền thú.

Mắt thấy bên nhị thú của mình lúc này đã dần dần xuất hiện hoàn cảnh xấu, trên người miệng vết thương bởi vì bị ngược đãi chà đạp cũng càng ngày càng nhiều, mà bản thân một chút biện pháp cũng không có, Nguyệt Vũ không khỏi có chút nóng vội.

Nếu cứ đánh tiếp, không nghi ngờ gì, Tiểu Thanh cùng Tiểu Điện sẽ bị Dạ Sóc đả bại, nàng cũng không muốn nhìn thấy trường hợp như vậy, nhưng nhìn cục diện này đều là nàng ở hạ thế.

Này bảo nàng làm thế nào cho phải? Nguyệt Vũ hận, hận thực lực của chính mình, không đủ, không đủ, vĩnh viễn cũng không đủ! Ngay tại lúc Nguyệt Vũ đang lo lắng, phía trên nhân thú đại chiến đã đến giai đoạn gay cấn.

Tiểu Điện cùng Tiểu Thanh hiểu hai người bọn họ không phải đối thủ của Dạ Sóc, vô cùng ăn ý liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được ý tưởng, vì thế thản nhiên gật đầu.

“Như thế nào, không được sao? Hừ, hai súc sinh ngu xuẩn, cư nhiên khiêu chiến tôn nghiêm cường giả, không biết sống chết. Lão phu hôm nay sẽ tiễn các ngươi một đoạn đường, cho các ngươi biết mễ lạp ánh sáng vĩnh viễn cũng không có tư cách cùng nhật nguyệt tranh huy!” Dạ Sóc tự nhiên là biết chính mình đã muốn bị vây thượng phong, vì thế trong mắt khinh thường cùng châm chọc không chút nào che dấu. Mở miệng nói trong lời nói, lại kiêu ngạo đến cực điểm!

Không để ý tới bộ dáng nổi điên của Dạ Sóc, nhị thú vô cùng bình tĩnh.

Trong giây lát, Tiểu Điện cùng Tiểu Thanh đột nhiên lui lại một khoảng cách lớn, sau đó toàn thân khí thế đại thịnh.

Mọi người biết, đây là huyền thú chuẩn bị kích phát huyền kĩ...

Bản thể khổng lồ của Tiểu Điện không ngừng hấp thu nguyên tố điện của cảnh vật xung quanh, sau đó không ngừng tụ tập, chậm rãi hòa vào nhau, cuối cùng dần dần hình thành một dòng lưu điện màu vàng. Lưu điện như mãng xà to lớn chợt lóe lên, quanh xung quanh Tiểu Điện rít gào, thoáng hiện lên rồi biến mất, sau đó lại xuất hiện, thoạt nhìn rất khủng bố!

Tiểu Thanh phát huyền kĩ vẫn là chiêu lúc trước đối phó với Ngân Ngưu “Băng Toàn Vạn Dặm”. Bất quá thực lực Tiểu Thanh lúc này đã là Nhị Nguyệt, hiệu quả huyền kĩ cũng liền càng thêm hoàn mỹ, càng thêm cường hãn!

Chỉ thấy nhiệt độ xung quanh rất nhanh giảm xuống, bốn phía hoa cỏ cây cối đều lập tức bị đông lạnh, ẩn ẩn còn có thể nhìn thấy bên trên có bông tuyết.

Quanh thân thể Tiểu Thanh vẫn như trước có vô số băng nguyên tố ngưng tụ thành băng trùy xoay tròn. Băng trùy sắc bén, lúc này so với lúc trước lớn hơn không ít, tốc độ xoay cũng càng nhanh hơn……

Nhìn nhị thú trước mắt ngưng tụ huyền kĩ, chuẩn bị ra tay, trong mắt Dạ Sóc hiện lên khinh thường.

Hừ, huyền kĩ Nhị Nguyệt nho nhỏ cũng dám làm càn trước mặt Ngũ Nguyệt Huyền tôn hắn? Thật sự là không biết tự lượng sức mình!

Bất quá, nói đi nói lại, Dạ Sóc khinh thường huyền kĩ Tiểu Điện bọn họ công kích, tất nhiên là chỗ dựa của hắn. Theo như lời nói, hắn là thực lực Ngũ Nguyệt Huyền tôn, nhưng không chỉ có như thế, làm nội viện trưởng lão Dạ gia, cấp bậc công pháp sao có thể không cao đây?

Mà Dạ Sóc, làm nội viện trưởng lão, có một bộ công pháp địa giai cao cấp!

Hai huyền thú toàn lực kích phát huyền kĩ, Dạ Sóc dù kiêu ngạo thế nào cũng biết, lấy thực lực Ngũ Nguyệt Huyền tôn của hắn, muốn đỡ, không xuất ra lực cũng là khó khăn!

Vì thế, trong khi hai thú phát động huyền kĩ, Dạ Sóc đã bắt đầu thúc dục huyền lực, phát động công pháp của chính mình — Búa Tạ Hỏa Hoa!

Huyền lực màu lam từ trong cơ thể Dạ Sóc tràn ra, sau đó xung quanh thân thể liền hình thành một tầng sáng màu lam. Hai tay Dạ Sóc rất nhanh kết ấn, lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ huyền lực nồng đậm rất nhanh dần dần hóa thành màu vàng nhạt.

Nhè nhẹ từng đợt từng đợt huyền lực trước người Dạ Sóc tụ thành một quả cầu, sau đó dần dần lớn lên, cuối cùng hình thành một đại cầu năng lượng to lớn khiến cho người ta sợ hãi……

“Băng Toàn Vạn Dặm, đi!”

“Kim Điện Kích Động, phá!”

“Búa Tạ Hỏa Hoa, sát!”

Ba tiếng bạo rống cùng một thời điểm vang lên, sau đó chỉ thấy huyền kĩ cường hãn từ ba phương nháy mắt tỏa ra tia sáng kỳ dị, đồng thời sinh ra lực lượng hủy thiên diệt địa……

Hiệu quả của Búa Tạ Hỏa Hoa tạo thành chính là quả cầu tràn ngập năng lượng khiến cho người ta sợ hãi kia bị Dạ Sóc mạnh mẽ ném lên trên, lập tức hóa thành vô số hỏa cầu nhỏ. Nhưng đừng xem thường tiểu cầu bé nhỏ, vô luận là tốc độ, lực xuyên thấu hay lực phá hoại đều so với viên đạn mạnh mẽ hơn nhiều! Mà tiểu cầu năng lượng nhiều không đếm xuể kia, chỉ có thể dùng từ ‘mưa bom bão đạn’ để hình dung!

Tam đại huyền kĩ xuất thủ, nhất thời mang đến kích động, đất rung núi chuyển.

Trong nháy mắt, tam đại kỹ năng giao phong liền bắt đầu. Va chạm, phá, nổ vang, tóm lại nơi huyền kỹ giao phong, không cần hoài nghi, tuyệt đối là còn khủng bố hơn đao sơn biển lửa!

‘Băng Toàn Vạn Dặm’ tuy rằng lợi hại, nhưng thời điểm gặp được Búa Tạ Hỏa Hoa, băng trùy tốc độ xoay tròn cực nhanh kia cư nhiên có hiện tượng bị hòa tan. Về phần tốc độ, rõ ràng đang giảm bớt!

Tiểu Điện ‘Kim Điện Kích Động’ của Tiểu Điện tự nhiên cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Tia chớp vốn như mãng xà to lớn kia, cư nhiên sau va chạm dần dần chậm rãi biến nhỏ, biến ngắng, có cái liền trực tiếp biết mất.

Về phần Búa Tạ Hỏa Hoa……

Truyện Chữ Hay