“Mọi người chú ý, trận chung kết bài danh chiến đội phấn khích nhất sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Mọi người hãy cùng mở mắt mong chờ!” Lưu Vân Hàm Phong thanh âm ôn nhu vang lên
“Hiện tại cho mời hai đại chiến đội lên sân khấu, mọi người vỗ tay hoan nghênh!” Có một vị soái ca như vậy làm chủ trì, không khí liền dễ dàng được nâng cao. Vừa mới nói xong, bên dưới vỗ tay từ hai ba cái liền đến rào rạt…
Trên đài chiến đấu, nhân mã hai phương Khống Thiên cùng Cuồng Phong đang lục tục chuẩn bị. Hai chiến đội này, một tên cho tới nay luôn luôn bài danh đứng đầu - Cuồng Phong, còn một kẻ lại luôn luôn đứng vị trí thứ nhất đếm ngược - Đại Lực, cũng chính là Khống Thiên hiện tại.
Bất quá mặc kệ là Đại Lực hay là Khống Thiên, mọi người cũng sẽ không tin thay đổi cái tên còn có thể thay đổi thứ tự xếp hạng!
Người xem bên dưới nhìn tổ hợp như vậy liền có đủ loại suy nghĩ, có người thì thực chờ mong bộ dáng bị đánh thê thảm của Khống Thiên; có người lại chờ mong thành viên Khống Thiên làm nên kỳ tích……
“Ta nói, Khống Thiên các ngươi vẫn nên nhận thua đi. Đừng nói là các ngươi là dựa vào vận khí mới thăng cấp, cho dù không phải, cũng chẳng thể là đối thủ của chúng ta.” Nói lời này, trừ bỏ Lí Hạo Thiên còn có thể là ai?
Nhìn tên Lí Hạo Thiên vẫn một bộ dáng kiêu ngạo như trước, Nguyệt Vũ hơi hơi nhíu mi, cảm giác tựa hồ người này có chút khác biệt so với mấy ngày trước, nhưng cụ thể là khác biệt ở chỗ nào, Nguyệt Vũ cũng không rõ cho lắm!
Không để ý tới loại cảm giác này nữa, dù sao Nguyệt Vũ vẫn tự tin có thể giành chiến thắng. Nhưng nếu tên này dám làm cái gì đó, Nguyệt Vũ nàng cam đoan tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!
“Có phải đối thủ hay không, hiện tại nói không phải quá sớm sao? Bất quá, thật ra ta lại cảm thấy, Cuồng Phong các ngươi chỉ biết nói suông ngoài miệng thôi!” Nếu người ta đã mở màn như vậy, Nguyệt Vũ nếu không tiếp chẳng phải là rất mất sĩ khí sao?
“Hừ, chờ xem.” Lí Hạo Thiên trong lòng đã nắm chắc con bài, cho nên cũng không cùng Nguyệt Vũ so đo, bởi vì hắn tin tưởng chắc chắn sẽ để cho nàng thua thực thảm…
“Các đội chuẩn bị, trận đấu bắt đầu.” Trên đài chiến đấu, tài phán uy vũ cường tráng lớn tiếng tuyên bố.
Dứt lời, nhân mã hai phương lập tức bày ra bộ dáng đối trận, vẻ mặt cừu hận trừng trừng đối phương. Không khí trên đài lập tức trở nên thực khẩn trương, tựa hồ chỉ cần một động tĩnh nho nhỏ cũng có thể đưa tới một hồi đại chiến.
“Các huynh đệ, chúng ta cùng lên đem một đám phế vật này đá xuống!” Lí Hạo Thiên rống to một tiếng, mang theo mười chín thành viên liền hướng về đoàn người Khống Thiên.
Khi mọi người thấy Khống Thiên tựa hồ bị dọa sợ, nhưng là một tên cũng không trốn, nhìn chằm chằm vào thành viên Cuồng Phong đang lao tới.
Nhìn một màn như vậy, tất cả mọi người đều nghĩ cái trận chiến gọi là phấn khích này sắp xong rồi! Vì vậy một đám liền mở to hai mắt mong chờ.
Nhưng sự thật lại làm cho bọn họ xuất hồ ý liêu! (Túy: Xuất hồ ý liêu = Bất ngờ)
Ngay tại thời điểm đoàn người Cuồng Phong sắp thành công thì hai mươi đội viên Khống Thiên thế nhưng lại nhanh như chớp tránh thoát khỏi công kích.
Không chỉ có như thế, bọn họ vốn là đứng ở bên cạnh rìa sân đấu, vì vậy liền thuận thế đem mấy người Cuồng Phong đá xuống đài.
Nhìn đến kết quả như vậy, mọi người tỏ vẻ khó có thể tin được!
Chẳng lẽ đây là trùng hợp? Nhưng là cũng không cần quá trùng hợp như vậy đi?
Sao có thể ngay từ đâu liền trùng hợp tới tận bây giờ? Chẳng lẽ thành viên Khống Thiên phẫn trư ăn lão hổ?
Nhìn thành viên đội mình thế nhưng bị một phế vật Khống Thiên này đá xuống, Lí Hạo Thiên cũng biết những người này cũng không phải dễ đối phó như hắn tưởng tượng.
Có lẽ lúc trước thăng cấp căn bản là không phải do ngẫu nhiên mà chính là bọn hắn giả vờ. Nếu là như vậy thì thực lực của bọn họ đến tột cùng là như thế nào? Nghĩ đến đây, Lí Hạo Thiên rốt cục cũng lộ ra một chút ngưng trọng……
“Các ngươi xuất hết toàn lực đối phó cho ta, nhanh chóng đem bọn họ đá xuống!” Nếu không biết thực lực của đối phương, Lí Hạo Thiên quyết định tốc chiến tốc thắng.
Cuồng phong đã muốn dốc toàn lực, Khống Thiên cũng không dám đại ý, dù sao thực lực của người ta cũng không phải là nhược.
Vì thế trừ bỏ Nguyệt Vũ ra, một đám đều lần đầu tiên biểu hiện thực lực của chính mình…
Nhìn chiến trường đột nhiên xuất hiện rất nhiều ký hiệu cấp bậc đại huyền sư, mọi người cả đám đều trợn tròn mắt!
Đây chính là thực lực Khống Thiên sao? Vậy vì sao lúc trước kém nhiều như vậy a? Trước kia đều là huyền sư chiếm đa số, hiện tại khen ngược, một đám đều là đại huyền sư.
Không chỉ là đại huyền sư, mà một đám cấp bậc còn không thấp. Một tên Cửu Nguyệt, hai gã Bát Nguyệt, kẻ ít nhất cũng là Tứ Nguyệt, đại bộ phận đều ở Lục Nguyệt!
Đây là cái khái niệm gì? Cấp bậc bình thường so với Cuồng Phong cao hơn rất nhiều.
Cuồng phong tuy đại huyền sư chiếm đa số, nhưng là cấp bậc đều ở Nhị, Tam Nguyệt. Cái đó đương nhiên không thể so sánh với Khống Thiên!
Nhìn thực lực Khống Thiên như vậy, Cuồng Phong quả thực khó có thể tin! Đây vẫn là cái chiến đội phế vật mà bọn họ vẫn cười nhạo sao? Nếu bọn hắn là phế vật, vậy bọn họ là gì đây? Phế vật trong phế vật?
“Hừ, đại huyền sư thì như thế nào? Hôm nay các ngươi nhất định phải thua.”
Khẩu khí kiêu ngạo, tuy rằng bị biến hóa như vậy dọa đến, nhưng Lí Hạo Thiên lại tuyệt không sợ hãi, ngược lại vẫn khinh thường như trước…
Đúng, đây chính là khinh thường!
Nghe được Lí Hạo Thiên nói như vậy Nguyệt Vũ biết chuyện kỳ quái lúc trước là thật, xem ra hắn vẫn có một con bài chưa lật!
Lí Hạo Thiên đứng bất động, cái gì cũng không có làm, thế nhưng trong giây lát toàn thân khí thế đại thịnh. Năng lượng trên người tựa hồ nhiều vô tận, càng không ngừng phóng thích ra ngoài.
Dưới chân ký hiệu huyền giả thăng cấp xuất hiện rõ ràng, màu sắc dần dần chuyển thành đạm hoàng (vàng nhạt), sau đó thành vàng sẫm, tiếp tục biến sắc, thẳng đến khi thành lục sắc (xanh lục) mới đình chỉ. Sau khi chuyển biến màu sắc hoàn thành, ký hiệu cấp bậc mới màu lục nhạt rõ ràng xuất hiện dưới chân.
Nhất Nguyệt huyền hoàng, đúng là Nhất Nguyệt huyền hoàng!
Nhìn tình huống như vậy, dưới đài mọi người vô cùng kinh ngạc, khó có thể tin được. Huyền hoàng, đúng thật là huyền hoàng!
Điều này sao có thể?
Năm trước, thời điểm trận đấu chiến đội Lí Hạo Thiên vẫn còn là một gã đại huyền sư, thiên phú mặc dù tốt nhưng là cũng không thể chỉ trong một năm, liền tiến giai thành huyền hoàng a, hỏa tiễn bắn cũng không nhanh như vậy đi?
Đây thật sự là quỷ dị đến cực điểm!
Vì thế trên dưới đài, mọi người đều loạn thành một mảnh, Nguyệt Vũ cũng là hơi kinh ngạc một chút!
Đừng nói người bên dưới, trên đài toàn viên Khống Thiên trừ bỏ Nguyệt Vũ ra, cũng là một đám vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Lí Hạo Thiên này bọn họ đương nhiên biết rõ ràng, không đến một tháng trước, hắn còn dẫn theo thành viên Cuồng Phong thừa dịp Nguyệt Vũ không ở đại bản doanh mà khi dễ bọn họ, lúc đó cấp bậc của hắn rõ ràng chỉ ở đại huyền sư a, như thế nào lập tức tiến giai huyền hoàng?
Kết quả như vậy, Nguyệt Vũ cũng khó có thể tin được. Lí Hạo Thiên cấp bậc rõ ràng thua kém Nguyệt Vũ, lúc trước nàng từng nhìn ra thực lực của hắn chỉ ở Bát Nguyệt đại huyền sư. Hiện tại, như thế nào……
“Lí Hạo Thiên, ngươi thế nhưng vi phạm quy định, sử dụng phương pháp độ huyền, thật sự là quá phận. Mau dừng lại cho ta, bằng không bản thành chủ sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Tình huống như thế, Lưu Vân Dung mặc dù cũng là kinh ngạc một chút, nhưng là lập tức phản ứng lại. Huyền khí đột nhiên đại trướng không có nguyên do như vậy, nhất định là có người cho hắn độ huyền!
Độ huyền, là một loại phương pháp đem huyền lực của chính mình cấp cho người khác. Phương pháp như vậy yêu cầu thực lực người độ huyền ít nhất cũng phải là cấp bậc thiên giai Huyền tôn.
Mà người được nhận chỉ cần là huyền giả đều có thể độ. Đương nhiên hiệu quả của nó chính là trong một thời gian ngắn có thể đề cao huyền giai của người nọ, thực lực chiến đấu tăng nhanh, bất quá có lợi tất nhiên sẽ có hại, phương pháp này ảnh hưởng đến huyền giả sử dụng, về sau con đường tu luyện so với người bình thường khó hơn rất nhiều!
Cho nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì người bình thường khi không sẽ không dùng chiêu này. Nhưng là nay Lí Hạo Thiên cư nhiên lại sử dụng, điều đó cho thấy hắn là có cỡ nào cẩn thận, vốn lúc trước hắn căn bản là không biết thực lực Khống Thiên, nhưng là vì phòng ngừa vạn nhất, cho nên chuẩn bị rất đầy đủ!
Độ huyền? Nghe thấy từ này, Nguyệt Vũ cảm thấy thực nghi hoặc. Trong ấn tượng của nàng tựa hồ chưa từng nghe qua từ này. Bất quá nếu Lưu Vân Dung phẫn nộ như vậy, có nghĩa là độ huyền thuật này cũng không phải là cái quang minh chính đại gì.
“Thành chủ, thứ cho lão phu nói thẳng, trận đấu chiến đội này tựa hồ không có quy định nói không thể sử dụng độ huyền thuật đi?” Lúc này, thật lâu vẫn không có nói chuyện, Lí Lôi đột nhiên mở miệng.
“Lí Lôi các hạ lời này không sai nhưng như vậy thực không công bình. Nếu như thế, ngươi kêu Khống Thiên bọn họ làm sao bây giờ?” Lưu Vân Dung biết thực hiện như vậy mặc dù đáng xấu hổ, nhưng trong quy tắc cũng không có quy định nói không thể sử dụng phương pháp này.
“Thành chủ, nếu không vi phạm quy định, vậy cũng là đủ rồi.” Lí Lôi mắt lộ hung ác nham hiểm liếc mắt Khống Thiên chiến đội một cái, khinh phiêu phiêu nói.
“Này… Được rồi, nếu không vi phạm quy định, vậy tiếp tục đi.” Đối với tình huống như vậy, Lưu Vân Dung mặc dù rất chính nghĩa, nhưng cũng không có lý do đình chỉ trận đấu không công bình này. Bởi vì hành vi không trái với quy định đều được cho phép!
Nghe được đối thoại như vậy, dưới đài mọi người trong lòng mắng to, Cuồng Phong vô sỉ, thế nhưng sử dụng phương pháp như vậy, cho dù thắng cũng sẽ không được người ta thừa nhận……