Ăn xong,việc ai người nấy làm.Cậu liền lái xe về công ty,Trương Cung Tịch trở về phòng làm việc.
Trên đường đi về,đột nhiên có một cô gái chạy ra ngoài đường.
Két
Chiếc xe đạp phanh,thắng gấp.Bánh xe ma sát với mặt đường mạnh đến nổi khói bốc lên.Nhưng may là không đụng trúng cô gái ấy.
Nhưng vì chuyện này đột ngột diễn ra làm cho cô gái ấy sợ đến mức ngất xĩu.Cậu liền kêu trợ lí ra xem cô gái đó như nào.Kêu người chở cô vào bệnh viện.
Sau đó cậu kêu trợ lí điều tra gia cảnh của cô gái này.
Cậu cầm tư liệu về cô gái đó mà đọc.Đọc xong cậu liền ngẫm nghĩ.
"Mồ côi?đam mê ca hát?Có năng khiếu diễn suất?"
Cậu suy nghĩ xong thì liền gọi điện thoại về công ty và nói với ban điều hành cuộc thi
"Báo danh thêm một thí sinh nữa,cô gái này rất có tài năng, tên là Tạ Dương"
"Nghe cậu nói thêm một thí sinh nữa,ai cũng đều ngạc nhiên.Nhưng vì là lệnh Boss nên ai cũng phải nghe theo.
Cậu không trở về công ty nữa mà giờ liền quay lại bệnh viện nơi cô gái đó ở.
Vừa bước tới cửa bệnh viện,các cô gái ở đó đều bị cậu làm cho say nắng.
Cậu liền bước từng bước vào phòng bệnh cô gái đó.Lúc vừa bước tới cửa,ánh mắt của Tạ Dương liền nhìn thẳng vào cậu.
Một ánh mắt tràn đầy nhiệt huyết,cậu bị Tạ Dương làm cho ngạc nhiên vài giây.
"Cô gái này rất giống với cậu năm đó,hừ"
Cậu cười khổ,ánh mắt của Tạ Dương quả rất giống với cô năm đó.
Có lẽ cậu coi Tạ Dương là người thay thế cho cô ấy.Đến lúc nào cậu mới thoát khỏi hình bóng của cô ấy.
Nhưng vẫn là không giống hoàn toàn,ánh mắt của cô năm đó ngoài nhiệt huyết ra còn có hi vọng.Còn cô gái đang nhìn cậu bây giờ chỉ có nhiệt huyết.
Vẫn là do cậu tưởng tượng.
Ánh mắt cậu đầy lãnh khốc nhìn Tạ Dương,dường như muốn ăn tươi nuốt sống cô.