Cậu đã từng nói với tôi 'chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau'. Nhưng thật sự thì đó cũng chỉ là lời nói dối của một đứa trẻ còn chưa vào tiểu học.
'reng reng reng~'
tiếng đồng hồ báo thức.
Tôi tên Linh linh, năm nay tuổi, là sinh viên năm nhất của trường đại học nghệ thuật nổi tiếng. Thuộc Gia đình có bố và mẹ đều là những người nổi tiếng.
Hôm nay là ngày tôi vào trường đại học mà tôi mơ ước. Ước mơ của tôi là có thể bước tiếp sự nghiệp ca sĩ và làm bố mẹ tôi tự hào.
Trước cổng trường. Tinh tuệ chạy tới chỗ Linh Linh và nói
'Không biết năm nay chúng ta có được học chung lớp không nhỉ'
Tinh tuệ là bạn học chung với Linh linh và cũng là bạn thân.
Linh linh cười và nói
'Tớ cũng không biết nữa~'
Cùng lúc đó, trước cổng trường có một đám con gái vây quanh một cậu học sinh mới chuyển tới năm nay. Vì đẹp trai và nhà có tiền nên mới nổi như vậy.
Tinh tuệ thấy nhiều bạn gái ở trước cổng trường liền hiếu kỳ và kéo Linh linh đi theo.
' Bao năm mà vẫn không bỏ được cái tật hóng chuyện của cậu.' Linh linh nói với Tinh tuệ, Tinh tuệ cười lên và nói 'chẳng phải cậu cũng tò mò muốn biết sao?'
Lúc đó Linh linh vừa thấy được cậu học sinh chuyển thì trong lòng có một chút quen thuộc và kèm với sự quen thuộc là một cảm giác khó tả nào đó nảy sinh trong lòng của Linh linh.
Linh linh vừa nhìn cậu học sinh mắt không rời khỏi và nói thầm
' Cậu ta là ai? '
Khi Linh linh vừa hỏi xong thì chuông reo và ai nấy đều về lớp.
Linh linh vào lớp về chỗ ngồi. Thầy giáo chủ nhiệm bước vào và nói
'Lớp chúng ta hôm nay có một bạn học sinh mới chuyển tới'
Mọi người đều muốn biết người học sinh mới chuyển tới là ai và đoán giới tính của người học sinh đó.
Trong lúc mọi người đang bàn tán thì Linh linh lại nhìn ra cửa sổ như người mất hồn, đôi mắt sâu thẩm kì bí như đang nhìn về một phương trời rất xa.
Khi cậu học sinh vừa bước vào thì hầu hết các bạn nữ như là thiếu nữ vừa mới yêu, bạn nữ nào cũng bị cậu học sinh chuyển đến làm cho điên đảo vì nhan sắc của mình.
Thấy giáo kêu lớp im lặng và kêu cậu học sinh chuyển trường giới thiệu về bản thân.
'Mình tên là Lục Chi Cảnh, mong mọi người từ nay giúp đỡ mình~'.
Khoảnh khắc cậu ấy nói tên của mình thì trong lòng của Linh linh đột nhiên có rất nhiều cảm xúc trào ra và lẫn lộn.
Linh linh nhìn vào Chi cảnh với đôi mắt ngạc nhiên
'Là cậu ấy...' Linh linh tự nói với mình.
'Vậy em ngồi ở đâu ạ'. Chi cảnh lễ phép nói với thầy.
Thầy giáo nhìn xung quanh và chỉ tay ra chỗ ngồi đằng sau Linh linh và nói
'Em ngồi sau bạn Linh linh nhé.' Chi cảnh vui vẻ nghe theo 'Vâng ạ'.
Khi bước xuống Chi cảnh nhìn Linh linh và nói
'Tớ là Lục chi cảnh, sau này nhờ cậu chiếu cố nhé'. Linh linh đáp lại ' tớ cũng vậy' giọng linh linh đầy tuyệt vọng và trong đầu có hàng trăm câu hỏi nảy ra trong đầu Linh linh lúc đó.
'Tại sao cậu ấy không nhận ra mình? '
'Tại sao cậu ấy lại ở đây? '
'Tại sao lại gặp được cậu ấy?'
'từ đó tới giờ cậu ấy ở đâu, cậu ấy có khỏe không?
..... '
Có rất nhiều thứ mà cậu ấy muốn hỏi nhưng dường như có một đường ranh giới vô hình ngăn cắt linh linh.