Đả Đảo, Bạch Liên Hoa!!!

chương 77

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Hà Phương

Thu Tử Thiện run rẩy tay, hoặc chính xác mà nói thì cả người cô đều run rẩy. Từ khi cô bước vào phòng hội nghị này, nhìn mặt ai cũng xám như tro tàn, ai cũng giống như nhà có tang mất cha mất mẹ.

Sau đó cô đột nhiên quét hết đống tài liệu trước mặt xuống đất, giận dữ hỏi: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

Đến cùng là có chuyện gì xảy ra, không chỉ là Thu Tử Thiện muốn biết, những người khác cũng muốn biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

Phương Giác, ba mươi bảy tuổi đoạt danh hiệu Ảnh đế ba lần, giải Kim Ưng cũng về tay hắn. Thậm chí ngay cả liên hoan phim Cannes của nước ngoài hắn cũng đã từng được vào vòng đề cử, về phần vấn đề đoạt giải, nhân sĩ như vậy thì đó chỉ còn là vấn đề thời gian.

Ngay vừa bắt đầu gia nhập làng giải trí hắn đã công khai người yêu của mình, hắn và người vợ hiện nay của mình có mười sáu năm yêu rồi mới đi vào hôn nhân. Hắn là người đàn ông tốt thời đại, là ông chồng hoàn mỹ trong mắt tất cả phụ nữ.

"Giờ có thể áp chuyện này xuống không?" Thu Tử Thiện hỏi xong những lời này xong cũng mang theo mấy phần chán nản.

Nếu như chỉ là một sự kiện chơi gái này thì không cần Thu Tử Thiện phân phó, Hạ Bá Hiền cũng sẽ vận dụng nhân mạch đè ép việc này xuống. Nhưng cố tình tình huống lúc này là đã có người chết rồi, hơn nữa còn là bởi vì uống thuốc mà từ trên lầu ngã xuống chết.

Đây vẫn chỉ là cách giải thích của Phương Giác, hôm nay luật sư của hắn đã có mặt trong cục cảnh sát giúp hắn. Nhưng Hạ Bá Hiền không dám tưởng tượng tin tức trên báo ngày mai, không, lấy tốc độ truyền bá của internet hiện nay, chỉ sợ hậu quả ai cũng có thể đoán được rồi.

"Lên rồi, lên rồi, lần này là Đằng Tấn dẫn đầu phát ra tin tức này," trợ lí của Hạ Bá Hiền ngồi phía sau bàn làm việc nhìn thấy động thái trên web xong lập tức nói. Sau đó cô ta cẩn thận từng li từng tí liếc mắt nhìn Thu Tử Thiện, lại nói tiếp: "Đằng Tấn đã đăng một chuyên mục, viết thành một bài báo chi tiết."

"Trên Weibo cũng xuất hiện tin tức này rồi," người bên ban sản xuất phim cũng không chịu yếu thế nói.

Hai người đều tranh nhau nói như thể chuyện vui mừng, thế nhưng đối với Thu Tử Thiện mà nói lại là một cuộc tai nạn, hơn nữa là một tai nạn thảm khốc không hơn không kém.

Hai tháng trước, khi hợp đồng của ca sĩ Lý Mặc Ngôn với Trung Vực hết hạn thì chẳng những không giữ lại kí tiếp mà ngược lại để hắn ra đi. Bởi vì trong tháng đó, bọn họ lên giọng tuyên bố đã kí hợp đồng với Ảnh đế Phương Giác.

Trong năm nay, kế hoạch của Trung Vực là để Phương Giác đảm nhận một vai nam chính trong một bộ phim bom tấn điện ảnh, thậm chí còn chọn cho hắn một bộ được xưng là phim truyền hình có số tiền đầu tư khủng nhất trong những năm gần đây. Bộ phim truyền hình này tuy chưa bấm máy nhưng cũng đã tung quảng cáo ra rồi, đó là ‘Ảnh đế Phương Giác sau mười năm vắng bóng lại lần nữa xuất hiện trên màn ảnh nhỏ.’

Đề tài cỡ nào oanh động, tốt lắm, hiện giờ xong hết rồi.

Thu Tử Hàn ngồi bên phải vị trí thứ nhất, lúc này cũng đang cúi thấp đầu không biết nghĩ cái gì. Nếu như nói ở đây ai cảm xúc phức tạp chất, chỉ sợ là cậu.

Ban đầu sau khi cậu và Tổng giám đốc hành chính công ty là Jak trải qua thương nghị, đều cảm thấy Phương Giác so với Lí Mặc Ngôn có tính đại diện hơn, mà trong đó chính bản thân cậu kiên trì muốn kí hợp đồng với Phương Giác có phần nhiều hơn.

Người đại diện của Lí Mặc Ngôn do một tay Thu Vĩ Toàn đề bạt đi lên, từ lúc Thu Tử Thiện chấp chưởng công ty tới nay, hắn ta đều kiếm cớ gây khó dễ cho Thu Tử Thiện. Sau đó Thu Tử Thiện đã rời khỏi rồi tới phiên Thu Tử Hàn thay thế vị trí đó cũng không được người đại diện của Lí Mặc Ngôn ủng hộ. Chính cái gọi là một mai kia quân chủ muốn thâu tóm quyền lực thì phải thanh trừ đám dư đảng chống đối, Thu Tử Hàn ý muốn nắm giữ tài nguyên công ty và cấp dưới của mình cũng là điều hoàn toàn dễ hiểu.

Huống chi vô luận là lực ảnh hưởng hay lực thu hút phòng bán vé, hiển nhiên Phương Giác đều cao hơn Lí Mặc Ngôn. Nếu so sánh về cấp bậc diễn viên trong Showbiz, Lí Mặc Ngôn chỉ là một cấp bậc, như vậy Phương Giác chính là một cấp bậc đặc biệt. Ban đầu khi hợp đồng giữa Phương Giác với công ty cũ đến hạn, không biết có bao nhiêu công ty muốn cùng hắn hợp tác, nhưng sau đó vẫn là Trung Vực giành trước một bước.

Trung Vực muốn lấy phương thức quản lí của mình hợp tác với Phương Giác, nhưng do Phương Giác không thích xử lý sự vụ bình thường nên phần lớn sự tình của hắn đều giao cho người đại diện. Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, hiển nhiên người đại diện kia nhất định biết được nội tình. Trong lòng Thu Tử Hàn đã sớm phán tội tử hình cho người đại diện đó.

Thu Tử Thiện nhìn Thu Tử Hàn đang im lặng cúi đầu, cô vừa mới cử động cũng không nhỏ nên liên lụy đến vết thương trên cánh tay. Trước đó chuyện ở đoàn phim Thu Tử Thiện đã nghiêm cấm truyền bá, cho nên dù là Thu Tử Hàn cũng chỉ nghe được những tin tức linh tinh.

Về phần chuyện cô bị thương càng thêm nghiêm ngặt bảo mật. Mấy ngày nay vì không để cho Lạc Ngạn nhìn ra, cô thậm chí còn không gặp mặt anh. Ở thời điểm này chắc chắn anh đang rất mẫn cảm, nếu như để cho Lạc Ngạn phát hiện mình bị thương, chỉ sợ anh lại cho rằng là anh liên lụy tới mình.

Không phải ai cũng có thể hành động tùy ý, trước mắt Thu Tử Thiện chỉ có thể tùy tay sở dục thôi.

"Người đại diện của Phương Giác đâu rồi, sao từ lúc mọi chuyện vở lở ra chẳng thấy mặt cô ta đâu vậy, xảy ra sự tình lớn như vậy chẳng lẽ cô ta không phải cút nhanh lên tới đây hả?" Thu Tử Thiện nhìn chung quanh phòng họp một vòng xong tức giận hỏi.

Ngay lúc này điện thoại của Hạ Bá Hiền đột nhiên vang lên, gần như lúc đó tầm mắt mọi người cũng tập trung vào chiếc điện thoại của hắn.

Trong lúc nghe điện thoại chân mày của hắn cũng chưa từng giãn ra, sau hắn mới nhìn Thu Tử Thiện chậm rãi nói: "Cục cảnh sát nói rằng người đầu tiên gọi điện báo nguy tên là Vương Diệu, là ký giả của《 Tuần San Đầu Tiên 》."

Nghe được bốn chữ ‘Tuần San Đầu Tiên’ xong, gần như tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, sau đó trong lòng lại đồng thời xông lên một cái ý niệm: dữ nhiều lành ít.

Tựa như lực ảnh hưởng của "Tuần San Quả Táo" của Hồng Kông, Tuần San Đầu Tiên có thể nói là tạp chí bát quái đệ nhất nội địa. Mà tạp chí này cũng hoàn toàn áp dụng quy tắc làm liều được chỗ tốt, họ từng vạch trần sự kiện Ảnh hậu Từ Lâm chưa cưới đã sinh con sau năm, án môi giới mại dâm trong giới trong vòng năm, rồi sự Thiên vương Vương Chí kết hôn bí mật suốt năm trời, những chuyện này gần như đều là do Tuần San Đầu Tiên thọc ra.

Huống chi năng lực phản ứng của tạp chí này chính là cấp bậc biến thái, dù sự kiện đó có là hãng truyền thông khác công bố trước, nhưng Tuần San Đầu Tiên luôn có thể tìm ra điểm bất ngờ trong đó, sau đó hấp dẫn ánh mắt mọi người.

"Liên lạc vỏi chủ biên của Tuần San Đầu Tiên cho tôi," lúc Thu Tử Thiện nói những lời này cũng mang theo mấy phần không dám xác định.

"Bây giờ chỉ sợ không ít nhà truyền thông đã nghe được tiếng gió, tôi nghĩ lúc này trước cửa cục cảnh sát nhất định đã tụ tập không ít phóng viên," Hạ Bá Hiền không nhịn được mở miệng nói, bây giờ dù có chặn được miệng của Tuần San Đầu Tiên thì sợ cũng không chặn được miệng của người khác.

Huống chi, sự kiện này không chỉ đơn giản là việc chơi gái nữa, nữ chính trong cau chuyện ngã chết tại chỗ, thậm chí còn liên quan đến ma túy. Sợ rằng chuyện này đã từ sự kiện giải trí thăng cấp thành tệ nạn xã hội mẹ nó rồi.

"Vậy bây giờ chúng tay thương nghị xem phải làm như thế nào để đối mặt với nguy cơ lần này, với lại người trong Trung Vực không có sự cho phép của tôi thì không ai được tiếp nhận phỏng vấn," Thu Tử Thiện nhìn mọi người chung quanh.

Ai cũng biết, đây không chỉ là nguy cơ của một mình Phương Giác, đây là nguy cơ của cả Trung Vực. Phương Giác là vai nam chính trong《 Kịch Chiến 》, là bộ phim phim điện ảnh mà Trung Vực đầu tư, sự kiện này đánh thẳng vào danh sự của công ty và còn không biết sẽ diễn biến như thế nào đây?

Nói ngay trước mắt đây, việc bọn họ có thể làm thật sự quá ít, không biết phải làm thế nào cho phải, một khi hiệu quả xuất hiện tác dụng phụ, chỉ sợ Trung Vực lẫn Phương Giác đều cũng nhau rơi vào đáy cốc.

Sau khi nói xong Thu Tử Thiện cho mọi người rời đi, những người khác đã rời đi nhưng Thu Tử Hàn vẫn còn ngồi ở vị trí của mình. Thu Tử Thiện thấy vậy bèn đưa tay đặt lên bờ vai cậu, nhỏ giọng an ủi cậu một câu không có việc gì.

Nhưng cố tình những lời này giống như là một mồi dẫn lửa, lập tức khơi dậy tính khí ẩn nhẫn của Thu Tử Hàn. Cậu hất tay Thu Tử Thiện ra, sau đó quắc mắt đứng lên, hỏa khí mười phần rống lên nói: "Chuyện này có quan hệ gì tới tôi, mấy người mới dùng ánh mắt gì nhìn tôi đó, chị cho rằng tôi muốn chuyện này xảy ra sao?"

Cậu đấm một đấm thật mạnh lên mặt bàn, cắn răng nói: "Tên Phương Giác đáng chết này."

Thu Tử Thiện cố nén không dám nhúc nhích, mới rồi bị Thu Tử Hàn hất ra cố tình là bên cánh tay bị thương của cô, coi như đã qua mấy ngày vết thương đã kéo vảy rồi nhưng bị vung mạnh như vậy cũng khiến cô đau đến run rẩy.

Bạch Phú Mỹ lúc này đứng phía sau cô, nhìn thân thể cô bất chợt cứng ngắc liền biết là vết thương lại bị xé nứt rồi. Cô nàng vừa muốn tiến lên đỡ lấy Thu Tử Thiện thì bị cô cản lại.

Thu Tử Thiện khóe miệng khẽ co rúm, cố nén đau đớn nhìn Thu Tử Hàn. Thật ra thì cô hiểu cảm giác lúc này của Thu Tử Hàn, muốn ở Trung Vực làm lớn một hồi, muốn chứng minh cho mọi người thấy Thu Tử Hàn cậu không phải đơn thuần dựa vào đời cha che chở, cậu cũng có thực lực có thể lãnh đạo Trung Vực.

Nhưng cố tình lần này xảy ra chuyện Phương Giác khiến cho cậu chuẩn bị chạy đua bất chợt bị ngã nhào một cái.

"Thu Tử Hàn, ai nói chuyện này có liên quan tới em đâu, đây là chuyện của một mình Phương Giác, không liên quan tới công ty. Đừng có chuyện còn chưa xảy ra em đã rối loạn trận tuyến như vậy," Thu Tử Thiện đưa tay đè lại tay cậu, kiên định quả quyết nói.

Thu Tử Hàn nhìn chị mình, rõ ràng lúc nãy cô còn lời thế son sắt nói rằng công ty nhất định sẽ cùng Phương Giác cùng tiến lùi.

Cậu ngẩng đầu mê mang nhìn Thu Tử Thiện, trong ánh mắt còn mang theo vẻ hồn nhiên thuộc về người thiếu niên. Lúc này mặc dù nội tâm Thu Tử Thiện không đành lòng, nhưng cũng không thể không hạ tâm sắt đá, chữ chữ câu câu nói: "Tử Hàn, trên thế giới này chỉ có ích lợi là vĩnh viễn."

Cho nên không có ai là không thể bị ném bỏ, một khi người đó nguy hại đến ích lợi của mình thì em mà có thể ngoan tâm vứt bỏ họ.

Trong vòng này căn bản cũng không hề có bí mật gì, sáng sớm hôm sau, có người mua báo ngày đó sẽ phát hiện ra rằng tất cả trang đầu các báo đều là các bài viết về việc Phương Giác đi mua dâm, cô gái đó còn nhảy lầu bỏ mình.

Tài khoản weibo tuyên bố tin tức này đầu tiên cũng đã đặt đến vạn lượt chia sẻ, gần như lúc này tất cả mọi người chỉ có một ý tưởng, thật là làm cho người ta khó có thể tin.

Đề tại Phương Giác mua dâm cũng nhanh chóng lọt vào top search trên Weibo, màn hình điện thoại của mọi người đều load tin tức này.

Tiếp theo các trang truyền thông chính thống cũng rầm rộ đưa tin.

Mà lúc này, Thu Tử Thiện đang ở trong một gian biệt thự, đây là cô đặc biệt mượn từ chỗ Lạc Ngạn. Người ngồi đối diện cô cúi thấp đầu không nói tiếng nào, Thu Tử Thiện nhìn thấy vậy cũng không biết làm sao để mở miệng.

Kì thật đối với nguy cơ về quan hệ xã hội của danh nhân có thật nhiều trường hợp, tựa như vụ bê bối ‘Khóa kéo cửa’ nổi danh. Hillary và Bill Clinton cùng nhau đối mặt với sự chất vấn của công chúng, mà thân là người vợ bà Hillary đã lựa chọn tha thứ, khiến cho Bill Clinton cũng thắng được một phần tha thứ của công chúng.

Cho nên người bên bộ phận PR cũng đưa ra một phương án như vậy, Thu Tử Thiện cũng nghĩ tới. Nhưng vô luận như thế nào thì chuyện như vậy đối với một người vợ mà nói luôn khó có thể tiếp nhận, huống chi lúc trước chồng của cô ấy biểu hiện quá mức hoàn mỹ.

"Chị Phương, trước mắt mà nói thì phương pháp này e là cách tốt nhất để đối phó với nguy cơ lúc này," Thu Tử Thiện khó khăn mở miệng, nhưng cũng không thể không thốt ra được.

Vợ Phương Giác vẫn ngồi trên ghế sofa không nhúc nhích, quần áo trên người chị mặc dù đơn giản nhưng vẫn hào phóng thỏa đáng, dù tình huống đã như vậy nhưng chị vẫn có thể giữ yên lặng. Nên biết có rất nhiều người phụ nữ tự xưng là cao quý, nhưng lần đầu tiên biết chồng mình ở bên ngoài tằng tịu thì đều sẽ mất khống chế hét ầm lên.

"Nếu như ngay cả chị cũng lựa chọn vứt bỏ anh ta thì tôi nghĩ lần này thật sự sẽ không còn ai trợ giúp anh ta nữa," Thu Tử Thiện nhìn chằm chằm người dịu dàng đối diện nói.

Bà Phương không nhanh không chậm ngẩng đầu, hiển nhiên cũng không để ý lời nói của Thu Tử Thiện, chị chỉ chậm rãi nói: "Tôi đã sớm biết, sớm muộn gì anh ta sẽ có một ngày như thế."

Truyện Chữ Hay