Đã Cưỡi Là Phải Cưỡi Đến Nơi Đến Chốn

chương 56

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Snow

Beta: Rika

Ăn mấy món ăn khai vị, Dịch Nam Phong kêu dì giúp việc lấy cho mình một chén cơm, từng miềng từng miếng ăn, Giản Chính ở một bên tức giận đến thổi râu trừng mắt.

“Cũng đã muộn, Lân Nhi chắc cũng đói bụng rồi, ông đi lên kêu nó xuống ăn cơm.”

“Không cần gọi, đợi lát nữa cháu bưng lên, cô ấy không được khỏe.” Mơ hồ nói không rõ câu, Dịch nam Phong cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục ăn cơm.

“Như thế nào không được khỏe, không phải nó cũng bị thương đấy chứ?” Giản Chính vừa nghe Dịch Nam Phong nói liền khẩn trương.

“Nga, không bị thương, chính là mệt nhọc, mấy ngày không ngủ được.” Mặt không đổi sắc, Dịch Nam Phong gọi dì giúp việc lấy cho mình thêm chén cơm nữa, một đêm tiêu hao thể lực, cần phải bổ sung.

Bưng khay mở cửa đi vào, trước mặt Giản Chính đem tay đóng cửa, đem khay đặt lên tủ đầu giường, nhìn cô đang ngủ.

Hai má khi ngủ đỏ ứng, cái miệng nhỏ nhắn giương lên, Lân Nhi môi dày hơi mở ra thoạt nhìn như một hình tròn, mấy sợi tóc mơn trớn trước mắt, Dịch Nam Phong ánh mắt thực chuyên chú, phảng giống như giờ phút này trước mặt chính là thỏa mãn người trước mắt này.

Cúi đầu phủ xuống cái vòng tròn nhỏ, mũi thở mấp máy, Giản Lân Nhi bị nghẹn tỉnh.

“Ngô…Ân…Anh làm sao?” Trừng ánh mắt, Giản Lân Nhi trong bắt bắn ra hai luồng hỏa.

Xem Lân Nhi đã tỉnh, Dịch Nam Phong hợp tác ngẩng đầu “Lại không ăn cơm, ông muốn lên xem em đó.” Giản Lân Nhi theo mùi cơm nhìn qua, đặt ở tủ đầu giường khay cơm vẫn còn nóng, cảm giác bụng cũng không có cảm giác đói, liền dụi đầu vào gối “Không ăn, không đói bụng.” Mới chuẩn bị ngủ, một bàn tay ấm áp sờ mông làm Lân Nhi cứng đờ.

“Không ăn anh đi xuống, được chứ?” Cúi đầu tiếng nói vang đến bên tai, cho hả giận đột nhiên còn đánh vào mông cô, Giản Lân Nhi chịu đựng đầu đau ngồi dậy, nhưng là khi ngồi dậy thiếu chút nữa cô đã cắn phải đầu lưỡi mình.

Dịch Nam Phong sờ qua phần Lân nhi bị chạm, cười đến vui vẻ, thấy Lân nhi mặt nhăn thành cái bánh bao, liền lo lắng “Trên người vẫn còn đau?”

“Anh còn dám hỏi?!!!..Lấy quần áo cho em”. Dịch Nam Phong thấy thế liền nhanh chóng lấy quần áo ngủ đưa cho Lân nhi, được người ta tắm rửa cho xong lại còn ân cần hầu hạ cơm, tuy nhiên thời điểm ăn cơm vẫn là có chút không thuận lợi.

Mắt thấy Lân Nhi lau miệng sẽ lại tiếp tục ngủ, Dịch Nam Phong vội vàng dỗ “ Không ngủ nữa, buổi tối lại không ngủ được.”

Giản Lân Nhi vẫn cố vén chăn nằm xuống, nghỉ ngơi thời gian dài như thế, nhưng là cả người vẫn đau không chịu nổi, thời điểm buổi chiều nhìn qua chính mình, khó trách đau không được, nhìn thấy đã muốn sưng đỏ, trong lòng mang theo lửa giận, phía sau cũng không nghĩ đến Dịch Nam Phong, người đàn ông này đúng là cầm thú, làm sao lại ép buộc cô như thế? Ha, đồng chí Giản Lân Nhi thế nhưng còn không có nhận rõ bản chất của Dịch Nam Phong, xem ra, đây chính là cái gọi là ôn nhu.

Xoay người vào phòng tắm, Dịch Nam Phong chọn nửa ngày, cuối cùng thật sự không này nọ, xốc chăn lên “Anh cho em xoa xoa?”

Còn kéo chăn muốn ngủ Lân Nhi buông lỏng tay ra, Dịch Nam Phong điều khiển cùng chuyên môn luyện qua giống nhau, phía sau hầu hạ một hồi, tư vị rất thoải mái, ngày trước ở “Xích Luyện” thời điểm hàng tháng Lân Nhi chờ đợi nhất là việc này. Vì thế cô ngoan ngoãn nằm úp sấp, chờ Dịch Nam Phong đến mát xa cho mình.

Mới vừa rồi lúc Dịch Nam Phong đi xuống ăn cơm, vạch chăn xem tình trạng Lân Nhi, thấy toàn thân cô hồng hồng đầy vết tay, âm thầm chột dạ một chút chính mình có chút không khống chế. Lân Nhi ngủ, Dịch Nam Phong tinh tế xem qua, nhìn đến hai cánh hoa, nhịn không được bắt tay vào đi lên, mượt mà đáng yêu, tinh tế muốn hít tay anh vào, thân thể không nhịn được dời xuống vài phần, đưa miệng hôn lên ngực cô, bàn tay khẽ đẩy hai chân cô ra. Vừa nhìn thấy liền giật mình, noie tư mật xinh đẹp của cô lúc này đỏ ửng, sưng lên, nhìn là biết rất đau, hẳn phải nghỉ ngơi mấy ngày mới khỏi.

Vì thế trong lòng liền đau, an ủi nhẹ nhàng liếm liếm hoa nhi, đầu lưỡi chậm rãi an úi, nghĩ trong chốc lát nhất định phải đi tìm thuốc mỡ để bôi cho cô. Hứa an ủi thời gian quá dài, Giản lân Nhi bắt đầu hừ hừ, Dịch Nam Phong lúc đó mới ngẩng đầu, nhìn nước miếng mình dính ở trên cô, chỉ cảm thấy khắp thiên hạ đẹp nhất chính là ở chỗ này.

Không cần nghĩ người đàn ông này có sám hối về sau ăn ít đi, nhưng nhìn là biết Dịch Nam Phong có thể thật sự hay không, lúc này áy náy thì khống chế, nhưng là lần sau liệu có thể bắt được cơ hội có thể ăn, liệu Dịch Nam Phong còn có thể nhịn xuống không?

Trong lòng bàn tay chà xát nóng, đổ thêm chút chất lỏng tiếp tục chà xát từ trên vai theo cánh tay đi xuống, sứ dụng chút lực theo sợi cơ bắp, Lân Nhi thoải mái than thở một tiếng, thả lỏng cánh tay, híp mắt bắt đầu hưởng thụ.

Dịch Nam Phong buồn cười nhìn Lân Nhi như mèo con hưởng thụ, cảm thấy chính mình muốn thế này thật lâu, tức lúc cô gái này nhận được chính mình chăm sóc, siêu cấp vú em của anh đã được dịp thể hiện. Lân Nhi lần đầu đến tháng vừa vặn sau thời điểm tiếp nhận đi đến nơi này một năm, còn đang có thói quen con dâu nuôi từ nhỏ, cũng không nghĩ đến những vấn đề sau, còn phải giải quyết những vấn đề cá nhân của con gái.

Kết quả cuối cùng ở trong toilet phát hiện cô gái nhỏ dắt giấy vệ sinh thành cuộn lau vết máu giữa hai chân, còn dọa khóc lớn, sau này tháng sau của cô cũng phải tự suy nghĩ, hơn mười tuổi cái kia đã tới rồi, còn không biết sao lại thế này, bên người cô đến một người cùng giới tính cũng không có, tự nhiên là không biết cô gái nhỏ còn có thể làm chuyện đó.

Dịch Nam Phong thấy thế mới kêu thư ký đừng nóng vội triệu tập mọi người, chính mình tiến đến phòng tắm dàn xếp mọi việc, vết máu dính trên quần áo nguyên bản nghĩ đem ném đi, xong nghĩ lại, liền đem ngâm ở bồn tắm. đợi cho tiểu cô nương ngủ xong chính mình tự tay giặt sạch, đầy tay màu đỏ giặt quần áo, làm xong để cho Giản Lân Nhi không thấy mình bị ra ngoài quần áo.

Lân Nhi kéo Dịch Nam Phong nuông chiều không được đi, ở nhà cho tới bây giờ gì cũng không làm, quần áo chỉ để ý đủ là được, ăn dùng đều là tốt nhất, khi đó Giản Lân Nhi thậm chí không tìm thấy nội y cũng đều hỏi Dịch Nam Phong. Vì là quản gia tốt, trong nhà quần áo chỉ đưa đến một địa điểm giặt, quần áo Dịch Nam Phong phải giặt bằng tay, Giản Lân Nhi cho dù thấy, cũng là thói quen Dịch Nam Phong như vậy. Mọi chuyện Dịch Nam Phong đều xử lý, người này hiệu suất cao, mỗi ngày trừ phút Giản Lân Nhi rời giường, mọi chuyện lớn nhỏ Dịch Nam Phong đều giải quyết ổn thỏa, quần áo mùa đông cũng là thuận tay làm, có lúc Lục Chấn Đông cùng Hình Huy thấy, trừng lớn tròng mắt cảm thấy đây không phải là lão đại hồ ly giảo hoạt, có thể Dịch Nam Phong để cho bọn họ thấy được bộ dáng này về sau nếu có thể làm cho lão đại biến sắc chuyện gì, phỏng chừng chính là chuyện liên quan đến tiểu cô nương này, tình hình lại thành bộ dáng cấp bách, thực bốc đồng.

Chuyện này nếu là người khác nói, thì sẽ đều nói Dịch Nam Phong cuồng chịu ngược, không có việc gì lại rước vào chính mình phiền toái lớn như thế, khi đó Dịch Nam Phong tuổi trẻ, làm lúc này là cam tâm tình nguyện thực sự, sự nghiệp kiêu ngạo, cho dù có bận vẫn chăm sóc tốt cho Giản Lân Nhi.

Nhưng là ở thời điểm kia Dịch Nam Phong thực sự còn trẻ tuổi, hết sức lông bông, tuy là nói so với người bình thường trầm ổn nhiều, nhưng là người như vậy, hết sức lông bông đứng lên lại càng khó với. Giản Lân Nhi đi làm lính, thực sự đã cứu bọn họ. Nếu như thực kết hôn, chuyện tình cảm với chuyện Dịch Nam Phong đơn phương chiều Giản Lân Nhi là không giống nhau.

Vợ chồng sống chung tràn ngập các chuyện vụn vặt, thân phận thay đổi, đơn phương trả giá kia thật là không thể thực hiện được, muối tương dấm chua, lông gà vỏ tỏi, người nào làm chuyện người đó, huống hồ Lân Nhi vốn được nuông chiều, lấy Dịch Nam Phong nói không chừng trong nhà chuyên môn quẹt thẻ, thực sự không phải cuộc sống người con gái nên làm, ở thời điểm đó Dịch nam Phong đem mọi việc nghĩ đơn giản, cũng đối với bản thân tự tin quá. Cả đời dài như thế, chăm sóc một người, không riêng gì hy vọng cô ấy có cuộc sống tốt, mà tất cả thời gian đều hy vọng có thể được ở bên cạnh chăm sóc cô ấy, như thế người bình thường đâu thể làm được? Dịch Nam Phong hy vọng có thể quan tâm che chở Giản Lân Nhi, và cứ thế nuông chiều cô, hy vọng nhỏ bé này không phải bỗng dưng có.

Mắt thấy cô dâu nuôi từ bé chạy loạn, đến lúc này mà Dịch Nam Phong không ý thức được thì thật sự là vấn đề lớn, vì thế anh đã quyết tâm làm một người bên cạnh quan tâm cô chứ không phải là vú em của cô.

Chính mình trải qua gian khổ, sẽ nhớ kỹ người khác đối với mình tốt như thế nào, huống hồ Giản Lân nhi vẫn là tính tình trẻ con, vừa ra ngoài, cái gì cũng đều dựa vào chính mình, cùng bùn đất giao tiếp, cùng người khác giao tiếp, không bao giờ được người khác nâng niu trong tay như tiểu bảo bối, cứ để Giản Lân Nhi trải nghiệm qua, một chút việc, về sau cũng sẽ nhẹ nhàng, đây là Giản lân Nhi sau bao năm thể nghiệm.

Từ trên xuống dưới chà xát, làn da màu mật ong bóng, Dịch Nam Phong nuốt nuốt nước miếng, theo kinh lạc, chậm rãi ở những điểm huyệt vị trọng yếu chà xát, như vậy đem cơ bắp toàn thân chà xát một lần, Giản Lân Nhi thoải mái nhắm mắt ngủ. chỗ bên dưới bỗng nóng lên, Giản Lân Nhi tỉnh lại.

“Anh làm sao?” Giản Lân Nhi như con nhím xù lông đứng lên, rất sợ Dịch Nam Phong lại đến một lần.

Dịch Nam Phong trên tay dính thuốc mỡ, bất đắc dĩ quơ quơ ngón tay, ý bảo Lân Nhi mở chân ra, đề phòng nhìn Dịch Nam Phong nửa ngày, hiểu ra mới cúi đầu, nhìn Dịch Nam Phong nhẹ nhàng giúp mình bôi thuốc, ngón tay mềm nhẹ bôi thuốc giúp cô, nuốt nuốt nước miếng, Giản Lân Nhi giương mắt xem Dịch Nam Phong cúi đầu. Cảm giác Giản Lân Nhi nhìn mình, Dịch Nam Phong ngẩng đầu cắn Lân Nhi một ngụm, không dám lại có động tác, mau mau kéo cô vào chăn.

Gác mọi chuyện lại hai người tạm thời nghỉ ngơi, nhưng là Dịch hàn Sơn trừng mắt nhìn mỗi người đang ngồi trước mặt, trên trán gân xanh di động.

“Chuyện này đã muốn bắt đầu, nhất định phải làm đi xuống, huống hồ tin tức một khi công bố ra ngoài, Giản gia nơi đó không dễ chọc.”

“Hừ, các người không biết là Giản gia ở quân đội bố trí ly kỳ, cũng không sợ bán chính mình. Nhưng lần này là Giản gia lão đại, lão nhị tự mình đồng ý.” Đây là âm thanh ghen ghét.

Dịch Hàn Sơn nhìn hình ảnh trên màn hình, suy nghĩ nủa ngày “Nếu đã như vậy, tôi tới Giản gia nói chuyện”

Truyện Chữ Hay