Cửu U Long Giới

chương 350: chiến thần vô song (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Ngăn cản hắn xong có thể lấy tiền chứ.

Bạch Khởi nghe xong lời này thì hỏi. Dưới sự giải thích của Hắc Ám Giáo Hoàng, Bạch Khởi nói ra một câu như vậy không khiến người ta giật mình.

Hắc Ám Giáo Hoàng suýt chút nữa ngã lăn từ trên Vương tọa màu đen của mình xuống, liếc mắt nhìn Bạch Khởi, có chút choáng váng. Làm thế nào hắn cũng không nghĩ rằng mình nói ra một vấn đề trang nghiêm như vậy, nhưng tên này cuối cùng vẫn chỉ là muốn đòi tiền mình. Đối với chuyện này Hắc Ám Giáo Hoàng có chút kích động muốn bóp chết Bạch Khởi, nhưng cuối cùng vẫn phải nhẫn nại vì hắn cần sự giúp đỡ của Bạch Khởi. Bản thân hắn không có cách nào ngăn cản được Quang Minh Giáo Hoàng Thánh Bỉ Đắc, hắn cần sự giúp đỡ của Bạch Khởi cho nên không thể không nhẫn nại. Đương nhiên nếu là bình thường hắn cũng nhẫn nại như vậy vì hắn không phải là đối thủ của Bạch Khởi, trừ phi hắn cũng điên cuồng như Thánh Bỉ Đắc, vì một chút tức giận nhất thời mà phải chịu cảnh bị Chiến Thần tàn bạo kia trấn áp suốt đời.

- Tiền đã chuẩn bị đủ rồi, ngươi có thể lấy đi bất cứ lúc nào, ta đã kêu người để trên lầu hai.

Hắc Ám Giáo Hoàng sầm mắt lại, nói với vẻ bất đắc dĩ với Bạch Khởi.

- Hai mươi tỉ này đương nhiên ta phải lấy, nhưng đó là trước đây, ngươi đã nhờ ta giúp vậy ngươi không thể không cho ta một chút lợi ích. Hãy đưa cho ta thêm hai mươi tỉ nữa, thế nào hả?

Bạch Khởi nheo nheo mắt, cười ha ha, nhìn Hắc Ám Giáo Hoàng đang ở trước mặt nói với vẻ vô sỉ cực độ.

- Ngươi nghĩ Hắc Ám Thần Điện là cái gì? Là Kim khố sao? Ta làm sao có nhiều tiền như vậy? Hơn nữa chuyện nay cũng liên quan đến ngươi. Ngươi phải biết rằng, một ngày nào đó khi Chiến Thần Vô Song sống lại, nhiều lắm cũng chỉ có một người trấn áp ta, nhiều lắm là thế lực Hắc Ám Thần Điện của ta bị suy yếu, nhưng ta sẽ không gặp nguy hiểm gì, còn nếu là ngươi, ngươi sẽ chết!

Hắc Ám Giáo Hoàng lần này đã tức giận thật sự, nghiến răng nghiến lợi nói. Cách làm của Bạch Khởi thật sự là khiến người ta quá hận, lúc này là lúc nào mà còn nói như vậy, hơn nữa còn xảo trá như vậy.

- Ta mặc kệ, cùng lắm thì chết. Dù thế nào ngươi cũng đưa tiền đi, nếu ta cầm được hai mươi tỉ, thì sẽ quay người đi, ngươi tự đi tìm Thánh Bỉ Đắc đi, rút cục muốn thế nào tự ngươi hãy chọn đi. Ngươi phải biết Chiến Thần Vô Song một ngày nào đó khi hắn sống lại, mặc dù ngươi không chết nhưng ngươi chắc chắn sẽ phải chịu sự chèn ép, cả đời bị người ta áp chế mà không nói gì được. Hơn nữa sự tổn thất của Hắc Ám Thần Điện cũng sẽ không có cách nào tưởng tượng được. Đưa ta thêm hai mươi tỉ, hay là để Chiến Thần Vô Song sống lại, ngươi hãy chọn đi.

Bạch Khởi nói với vẻ rất thờ ơ.

Thật ra hắn cũng không phải là không để ý, chẳng qua Bạch Khởi làm như vậy là có lý do của mình. Hắn hỏi Hắc Ám Giáo Hoàng thêm hai mươi tỉ, tổng cộng là bốn mươi tỉ, có bốn mươi tỉ Bạch Khởi hoàn toàn có thể đổi được hai cấp, đồng thời còn có thể đủ Giao Dịch Điểm hơn chín tỉ kim tệ, tiến vào hàng ngũ của Lục Tinh Đấu Thần, là cấp cao nhất của Chủ Thần. Lúc đó đừng nói là Thánh Bỉ Đắc mà ngay cả Chiến Thần Vô Song sống lại, Bạch Khởi cũng không quan tâm. Hắn căn bản không cần phải sợ vì sức mạnh của hai người nhiều nhất là tương đương nhau. Đương nhiên tên kia tiến lên cảnh giới này không biết bao nhiêu năm, có vô số kỹ thuật chiến đấu, còn có vô số Thần Khí của Chiến Thần, có thể càng lợi hại hơn, thậm chí có thể dễ dàng đánh bại Bạch Khởi, nhưng Bạch Khởi cũng không phải không có quân bài của mình. Hắc Ám Thập Nhị Vũ Dực một ngày nào đó khi được mở ra thì cũng không sợ Chiến Thần Vô Song, cho nên Bạch Khởi mới làm chuyện như vậy.

Lời nói của Bạch Khởi khiến Hắc Ám Giáo Hoàng thật sự không biết nói gì, người cần tiền không cần mạng hắn thật sự chưa từng gặp qua, đặc biệt là Bạch Khởi phải đối diện với Chiến Thần Vô Song nhưng hắn lại không có chút gì căng thẳng, cũng không hề sợ hãi, ngược lại còn nhân cơ hội này để đe dọa mình, điều này khiến Hắc Ám Giáo Hoàng không biết nói gì.

Liếc mắt nhìn Bạch Khởi với vẻ tàn bạo, Hắc Ám Giáo Hoàng lạnh lùng nói:

- Tiền, ta không có nhiều tiền như vậy, sự tiêu hao của Hắc Ám Thần Điện gần đây rất lớn, chúng ta đã tiêu một số tiền rất lớn, nhiều nhất ta cũng chỉ có thể đưa cho ngươi ba mươi tỉ, còn nhiều hơn thì không có, ngươi đi thì đi, không đi thì thôi, nếu thật sự không đi thì ta nhận!

- Ba mươi tỉ? Không được, giá cuối cùng, ba mươi mốt tỉ kim tệ. Tiền đối với ta là một thứ thật sự hữu dụng. Ngươi đưa thì đưa, không đưa thì không đưa, nếu không thì không còn cách nào khác, ta không thể đi. Nếu thật sự không có tiền thì hãy kêu người đi gom cho ta là được rồi. Hắc Ám Thần Điện nhiều người như vậy góp một chút tiền có gì là khó khăn. Quang Minh Thần Điện có thể góp được mười mấy tỉ kim tệ, Hắc Ám Thần Điện các ngươi góp một tỉ kim tệ thì có gì là khó chứ!

Bạch Khởi suy nghĩ một lát, cuối cùng cũng chấp thuận đề nghị này, nhưng dưới ba mươi tỉ kim tệ nhất định là không được, Bạch Khởi muốn ba mươi mốt tỉ kim tệ, đây là cái giá thấp nhất của Bạch Khởi.

- Được!

Hắc Ám Giáo Hoàng đành bất đắc dĩ đồng ý, sau nửa giở ba mươi mốt tỉ kim tệ đã xuất hiện trước mặt Hắc Ám Giáo Hoàng trên lầu hai, Bạch Khởi không nghĩ ngợi nhiều vội vàng cất đi.

Bạch Khởi kêu Cửu U đổi cho mình lên cảnh giới Lục Tinh Đấu Thần, Hắc Ám Giáo Hoàng ở bên cạnh sau khi nhìn thấy Bạch Khởi thu dọn số kim tệ đó xong, nhìn thoáng qua Cửu U trên tay Bạch Khởi, sắc mặt ít nhiều có chút cổ quái. Dù sao một vật như vậy rất hiếm gặp, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều. Không Gian Giới Chỉ mặc dù rất quý hiếm nhưng hắn cũng có gặp qua rồi, cũng không cảm thấy hiếm lạ. Bây giờ vấn đề mà hắn quan tâm nhất chính là Chiến Thần Vô Song, cho nên sau khi nhìn thấy Bạch Khởi thu dọn kim tệ xong liền vội vàng hỏi:

- Thế nào hả? Tiền ngươi đã cầm rồi, bây giờ chúng ta có thể đi được rồi chứ, nếu không Thánh Bỉ Đắc thật sự sẽ thả Chiến Thần Vô Song ra, lúc đó thì thật sự phiền phức.

- Được, chúng ta đi.

Bạch Khởi cũng không phải là kẻ nuốt lời, huống hồ chuyện này cũng liên quan đến sinh mệnh của mình, cho nên trong lòng không hề do dự, cũng không có yêu cầu nào khác mà đồng ý luôn, cùng với Hắc Ám Giáo Hoàng hai người biến thành một luồng ánh sáng biến mất trong phòng, theo hướng Đông mà đi.

O0o

Cùng với Hắc Ám Giáo Hoàng sau hai ngày đi đường cuối cùng bọn họ cũng tới một ngọn núi ở Đông Phương Đại Lục. Vị trí này nằm trong cảnh giới của Gia Lam Đế Quốc, điều này khiến Bạch Khởi đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó nhớ ra gã tiểu Nhật Nản trước đó, Sơn Bản Long Nhất, nhất thời nhớ tới chuyện Sơn Bản Long Nhất nói về mộ của Chư Thần. Bây giờ xem ra rất có khả năng vị Chiến Thần Vô Song đó được giữ ở đây, và nơi này cũng không phải là Chư Thần mộ nào, nói chính xác hơn đây là nơi Chư Thần đang ngủ say. Chỉ là có một gã Thần đang ngủ say ở đây mà thôi.

Sắc mặt của Bạch Khởi trở nên quái dị nhưng lại không nói gì nhiều, chỉ cùng với Hắc Ám Giáo Hoàng tiến vào trong núi. Bạch Khởi không biết đường, Hắc Ám Giáo Hoàng thì biết cho nên đi theo hắn thật là tốt.

- Ở chỗ này.

Hắc Ám Giáo Hoàng chỉ tay lên một sơn động, thấp giọng nói với Bạch Khởi, nhưng khi lời nói này vừa phát ra thì đột nhiên trong không trung một trận khí tiêu điều truyền đến, khí thế uy nghiêm khắp trời, điều này khiến cho sắc mặt của Bạch Khởi và Hắc Ám Giáo Hoàng đều biến đổi.

- Không hay rồi, tên Thánh Bỉ Đắc đáng chết đã đánh thức Chiến Thần Vô Song rồi, đáng chết, sao hắn lại nhanh như vậy chứ, chúng ta đi mau thôi!

Hắc Ám Giáo Hoàng biến sắc cao giọng kêu lên, nói xong liền xoay người chạy đi.

Nhưng đáng tiếc lúc này có chạy thì cũng đã quá muộn, khi hắn phản ứng muốn rời khỏi nơi này thì một giây sau Quang Minh Giáo Hoàng Thánh Bỉ Đắc và một thanh niên anh tuấn đồng tử kim sắc, tay cầm trường thương, thân mặc áo giáp vàng khoảng chừng hơn hai mươi tuổi xuất hiện trước mặt Bạch Khởi và Hắc Ám Giáo Hoàng, ngăn cản đường đi của hai người họ.

- Chiến Thần Điện Hạ, người tóc trắng trước mặt chính là Bạch Khởi. Hắn chính là người đã vượt qua giới hạn, đồng thời cũng sỉ nhục người của Chư Thần. Người bên cạnh hắn chính là Hắc Ám Giáo Hoàng, ta vốn cho rằng hắn không có vấn đề gì nhưng bây giờ xem ra hắn cũng có vấn đề tương tự. Nơi ngủ say của ngài chỉ có mấy người chúng ta biết, những người khác đều chết cả rồi, bây giờ chỉ có tôi và hắn biết. Không ngờ hắn lại liên hợp với Bạch Khởi, xem ra bọn chúng cùng tới đây là muốn ngăn cản tôi đánh thức ngài.

Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.

Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/cuu-u-long-gioi/chuong-350-chien-than-vo-song-1

Truyện Chữ Hay